Ấm Áp Có Em, Ngọt Ngào Có Anh

Chương 486: Chỉ số iq hơi thấp




3

Bùi Vũ Đường: “...”

Lâm Yên: “...”

Vừa rồi cô chỉ nói đùa một câu thôi, ai mà ngờ cái tên Kỳ Thiệu Nguyên này đã già đầu như thế rồi mà còn tưởng là thật.

“Cậu nhà có thể để chú với mẹ của cháu nói chuyện được không? Lát nữa chú nhất định sẽ mua quà cho cháu.” Thấy Bùi Vũ Đường vẫn im lặng, Kỳ Thiệu Nguyên tiếp tục lấy lòng nói.

@

“Con mẹ nó, đầu óc anh có vấn đề à? Anh đã thấy đứa bé nào to xác như thế này bao giờ chưa?!” Bùi Vũ Đường chỉ thẳng vào mũi của Kỳ Thiệu Nguyên mà mắng.

Đợi đến khi Bùi Vũ Đường nghe lời Lâm Yên đi qua một bên, Kỳ Thiệu Nguyên mới xấu hổ nói với Lâm Yên: “Lão Đại, vừa rồi làm em sợ muốn chết, em còn tưởng rằng...

cậu ta là con trai của Lão Đại thật!”

Cậu ta không thể chấp nhận nổi việc Lão Đại của mình có một cậu con trai lớn đúng như vậy.

Lại càng không thể chấp nhận chuyện Lão Đại đã lập gia đình mà một fan cuồng lâu năm như cậu ta loại hoàn toàn không hề hay biết!

“Vừa rồi tôi chỉ đùa thôi, cậu ta là một người bạn tốt của tôi.” Lâm Yên cười nói.

Kỳ Thiệu Nguyên như trút được gánh nặng, nói: “Lão Đại, thực ra em cũng chẳng phải là kẻ ngu xuẩn gì đâu, là em quả tin Lão Đại mà thôi, Lão Đại nói gì em cũng tin hết, em là fan trung thành mà...”

Lâm Yên nghe vậy thì cố gắng ra vẻ tôi hiểu mà, không phải ngu mà là chỉ số IQ hơi thấp một chút thôi, có thể hiểu được.@

“Lão Đại, tên hàng giả kia thật quá kiêu ngạo, đã thế còn làm trần thế lớn như vậy nữa!” Kỳ Thiệu Nguyên nhìn chằm chằm chiếc xe đang chậm rãi đi tới, nghiến răng nghiến lợi nói: “Lão Đại biết không, những người được mời tham dự buổi tiệc hôm nay còn phải chuẩn bị quà gặp mặt nữa đấy, đúng là thèm tiền đến điên rồi!”

“Cậu có chuẩn bị không?” Lâm Yên hỏi Kỳ Thiệu Nguyên.

“Có chứ.” Kỳ Thiệu Nguyên gật đầu đáp, “Thằng đần Vệ Từ Phong kia cứ ép em phải mua, hết cách nên em cũng đành phải chuẩn bị một phần quà.”

“Quà gì?” Lâm Yên nhướng mày, hỏi.

“Lão Đại cứ yên tâm, tạm thời em không nói được nhưng đợi đến tiệc tối là Lão Đại sẽ biết thôi.” Kỳ Thiệu Nguyên cười đầy ẩn ý.

2 Nghe cậu ta nói vậy thì Lâm Yên mới hoàn toàn yên tâm, cô chỉ sợ cậu ta sẽ ngu ngốc mà đi chuẩn bị món quà quý giá nào đó.

“Lão Đại nhìn dáng vẻ nịnh nọt ôm chân của K1 kìa, thật buồn nôn...” Kỳ Thiệu Nguyên phỉ nhổ.

Không đợi Lâm Yên lên tiếng, chiếc xe kia đã dừng lại.

Lúc này, ánh mắt chờ mong và kích động của tất cả mọi người đều tập trung hết về chiếc xe kia.

Một nhân viên an ninh nhanh chóng đi tới mở cửa xe.

Tiếp đó, Lâm Thư Nhã mặc một bộ đồ cực kì tôn dáng được Hàn Dật Hiên đỡ xuống xe.

“Cô Lâm Thư Nhã, bình thường tôi chỉ thấy cô trên tivi, không ngờ ngoài đời cô còn xinh đẹp hơn nữa.” Một đội trưởng của một đội xe nổi tiếng nào đó nói với Lâm Thư Nhã.

Cô ta mỉm cười đáp lại: “Đội trưởng Thẩm khách sao quả, chúng tôi cũng thường xem đội trưởng Thẩm thi đấu ở trên các chương trình về đua xe.”