Ấm Áp Có Em, Ngọt Ngào Có Anh

Chương 455: Lại “nhặt” được một cái




Lúc đội xe nhà họ Hạ thi đấu với WW, bộ phim “Kỳ phùng địch thủ” còn chưa được công chiếu cho nên lúc đó Mạc Thư Vân chưa hề nghe nói tới Lâm Yên.

Sau khi anh ta mê đắm bộ phim này liền chạy đi đọc tiểu thuyết mới hiểu rõ nhân vật Lâm Phiên Nhược, thế nhưng anh ta hoàn toàn không liên tưởng được Lâm Yên lại chính là tay đua trong trận đấu đó.

Cho nên...

thần tượng của anh ta chính là Lâm Yên của đội xe nhà họ Hạ đã thắng WW?! Chuyện này đúng là quá hoang đường rồi! Tất cả những chuyện xảy ra ngày hôm nay khiến Mạc Thư Vân cảm thấy hơi nực cười.

Đầu tiên là anh ta bị đội xe khai trừ, sau đó thần tượng của mình tìm anh ta, mời anh ta gia nhập đội xe của cô.

Hơn nữa, cô lại còn là thành viên của đội xe đã thắng WW.

“Thần tượng, tình hình hiện tại đội xe của cô là thế nào, có thể nói cụ thể cho tôi được không? Nếu như cô đã mời tôi gia nhập thì tôi cần hiểu tình hình một cách rõ ràng rồi mới có thể quyết định.” Mạc Thư Vân nói với Lâm Yên.

Lần này Lâm Yên không từ chối, hai người họ tìm một quán trà ngồi xuống nói chuyện.

Lâm Yên không giấu giếm bất cứ điều gì về tình huống đội xe nhà họ Hạ bây giờ với Mạc Thư Vân, cơ bản là ăn ngay nói thật, bao gồm cả kế hoạch thay máu và gây dựng lại đội xe.

“Nếu tôi gia nhập thì mới chỉ có hai tay đua?” Mạc Thư Vân nhìn Lâm Yên, trầm tư nói.

Thật ra thì Mạc Thư Vân khá tán đồng với lý tưởng và cách làm của Lâm Yên.

Lúc trước, anh ta có xem qua trận đấu của đội xe nhà họ Hạ với WW.

Kể cả bỏ qua sự chênh lệch về điều kiện trang bị thiết bị giữa hai đội xe, thì về cơ bản đội xe nhà họ Hạ không có bất cứ một thành viên nào có thể xưng là một tay đua chuyên nghiệp, thậm chí trình độ còn chẳng đạt cấp độ của một đội xe sơ cấp.

Nếu như đội xe nhà họ Hạ không đập đi xây lại thì dù có đổ bao nhiêu tiền, thay bao trang bị tốt hơn nữa thì cũng vô ích.

“Tôi có một người em họ trong đội, nhưng mà trình độ của cậu ấy...” Nhắc đến Hạ Nhạc Phong, Lâm Yên lại hơi bất đắc dĩ.

Kỹ thuật của Hạ Nhạc Phong sợ rằng còn chẳng bằng một tay mơ, cao lắm cũng chỉ được coi là hợp cách.

Nếu cậu ta muốn tiến xa hơn trên con đường này thì như vậy tuyệt đối không được...

Trừ khi, cô tiến hành huấn luyện khắc nghiệt đối với cậu ta, thế nhưng trước đó vẫn phải xem thiên phú của Hạ Nhạc Phong như thế nào đã.

“Hiện giờ chỉ là đội xe sơ cấp, chỉ cần có quyết tâm thì tôi dạy cũng được...

Nhưng nếu đội xe thay máu mà không đủ người thì chắc chắn không có cách nào thi đấu được, hơn nữa dù có tìm được tay đua thì cũng phải cần thời gian đào tạo huấn luyện phối hợp.

Ít nhất phải bồi dưỡng được sự ăn ý giữa những thành viên trên đường đua.” Mạc Thư Vân nói.

Không đợi Lâm Yên lên tiếng, Mạc Thư Vân đã nói tiếp: “Cô Lâm, nếu không thì như thế này đi...

Nếu cô thật sự muốn tổ chức lại đội xe thì để tối chiêu mộ tay đua cho.” Đối với đề nghị này Lâm Yên hoàn toàn không có bất cứ ý kiến nào.

Tốt xấu gì Mạc Thư Vân cũng là đội viên đội xe có tiếng, cũng rất quen thuộc với giới đua xe trong nước.

Nếu Mạc Thư Vấn giúp cô tìm tay đua thì hiệu suất chắc chắn nhanh hơn cô tự “xuất mã” rất nhiều.