Ấm Áp Có Em, Ngọt Ngào Có Anh

Chương 444: Nơi tôi đứng chính là đỉnh của thế giới




Đây cũng chính là điều mà WW muốn lấp liếm.

“Ha ha ha, tôi đã nói rồi mà, sao cô ta có thực lực thắng được cả WW cơ chứ, chỉ cần có não là đã thấy không có khả năng rồi.

Cuối cùng hóa ra là cổ ta thông đồng được với người ta, vì muốn tặng danh tiếng cho bản thân mà đẩy cả đội xe nhà họ Hạ vào hố lửa!” Một hoa tiêu âm trầm nhìn Lâm Yên.

“Nếu cô Lâm thật sự có bản lĩnh ấy thì còn cần gì phải lăn lộn trong giới giới giải trí nữa!” Thanh Lễ cười lạnh nói.

Lâm Yên chẳng buồn để ý những lời châm chọc khiêu khích này, trình độ như họ không đáng để cô phải tranh chấp cãi cọ.

Việc cấp bách bây giờ là phải xem giải quyết vấn đề như thế nào chứ không phải dùng miệng giải thích, sẽ không ai tin tưởng cả.

Nếu như có người xem thường bạn, vậy thì chẳng cần cãi cọ với họ làm gì, muốn chứng minh người ta sai chỉ có thể chứng minh bằng hành động mà thôi.

Không hơn.

“Chị Yên, phía liên đoàn hiện đang nghiêng về phương án cầu kết dàn dựng nhưng mà vẫn chưa chính thức công bố.

Tới cái ngày phía liên đoàn thật sự công bố thì đội xe nhà họ Hạ chúng ta...

thật sự là vạn kiếp bất phục.” Hạ Nhạc Phong nói.

“Ông ngoại, chúng ta còn có cuộc đua nào nữa không?” Lâm Yên hỏi Hạ Định Không Hạ Định Khôn trả lời: “Còn có mấy cuộc đua nữa.” Đội xe nhà họ Hạ giờ vẫn bị xếp vào trình độ sơ cấp, cho nên nội dung thi đấu cũng chỉ thi đấu với những đội cùng cấp bậc.

“Đội xe nhà chúng ta không thể cứ tiếp tục thua mãi được nữa.” Lâm Yên trầm ngâm một lúc mới lên tiếng.

Kể cả không có những nghi ngờ kia đi nữa, nếu đội xe nhà họ Hạ cứ vẫn tiếp tục tình trạng thua nối tiếp thua như thế này thì các nhà tài trợ và đầu tư cũng sẽ chạy mất dép.

“Chị Yên, bọn em cũng rất muốn thắng nhưng mà...

thực lực của chúng em không thể so với những đội xe khác, kể cả trong tình huống trang bị hai bên tương đồng đi nữa có muốn thắng cũng rất khó.” Hạ Nhạc Phong thở dài nói.

Trình độ của đội xe nhà họ Hạ thể nào trong lòng Lâm Yên biết rõ, muốn đội xe nhà họ Hạ thắng bằng bản lĩnh thì đúng là khó cho bọn họ.

Thế nhưng dù thế nào đi nữa thì đội xe cũng vẫn phải thay đổi, nếu không sớm muộn gì sẽ bị giải tán.

Nếu như trình độ đã không đủ thì chỉ còn cách mạnh mẽ thay đổi, phải thay hết thành viên không đủ thực lực của đội xe, thay hết!!! Đội xe nhà họ Hạ cần một luồng gió mới.

Tính toán này đã có trong lòng Lâm Yên từ lâu.

Đêm khuya, trong phòng Hà Định Khôn chỉ còn lại ba người là ông và Lâm Yên, Hạ Nhạc Phong.

“Chị Yên nói cái gì cơ? Thay hết tất cả thành viên trong đội!” Hạ Nhạc Phong vô cùng kinh ngạc.

“Nếu trong đội xe không có đội viên có năng lực khống chế đường đua thì dù đội xe nhà họ Hạ có trang bị tốt đến đâu cũng vẫn sẽ đội sổ.

Bị những đội xe khác cho hít khói trên đường đua thì còn có ý nghĩa gì?” Lâm Yên nói.

Thật tình những gì mà Lâm Yên nói, Hạ Định Khôn và Hạ Nhạc Phong đều hiểu.

Thế nhưng bọn họ phải đi đâu kiểm đội viên có năng lực đây? Không nói đến việc bọn họ không có nguồn tài chính khổng lồ, cho dù có thì sao những tay đua có thực lực có thể tới một đội xe trình độ sơ cấp không chút danh tiếng của họ chứ? Lúc này Lâm Yên mới chậm rãi nói: “Không có ai từ chối đứng trên đỉnh thế giới” cả.” “Đỉnh thế giới?” Hạ Định Khôn và Hạ Nhạc Phong đều sửng sốt, hoàn toàn không hiểu được hàm nghĩa trong lời nói của Lâm Yên.

“Chị Yên, đỉnh thế giới” là nơi nào, có thể nào thì cũng không phải nhà họ Hạ...” Vẻ mặt của Hạ Nhạc Phong hơi xấu hổ.

Nếu như đội xe nhà họ Hạ là “đỉnh của thế giới” thì chẳng phải thế giới này đã thể thảm đến nỗi không nỡ nhìn sao.

“Nơi chị đứng chính là đỉnh của thế giới!”