Ấm Áp Có Em, Ngọt Ngào Có Anh

Chương 431: Ván đã đóng thuyền




ai đào góc tường của ngài?” Sở Gia Nghêu cười, nói: “Là vị Cao Chí Uy này chứ ai, chẳng phải chính mồm anh ta vừa mới nói sao?” Cái gì? Cao Chí Uy? Vừa rồi Cao Chí Uy nói cái gì? Gã nói gì? Đến Cao Chí Uy cũng mê man khó hiểu.

Các phóng viên nhanh chóng nhớ lại, cuối cùng nhớ được lời của Cao Chí Uy vừa nói chính là: Nếu như Lâm Yên chịu an phận thì có thể kí hợp đồng lại với cô.

Má nó, rốt cuộc Sở Gia Nghêu có ý gì? “Góc tường” mà anh ta nhắc tới chắc không phải là...

Không có khả năng không có khả năng! Điên rồi! Điều này sao có thể: Thế nhưng, khi mà mọi người còn không thể tin được suy đoán trong lòng mình là sự thật thì Sở Gia Nghêu đã lên tiếng: “Quả thật xin lỗi, nhưng cô Lâm Yên đây đã kí hợp đồng với Đỉnh Phong chúng tôi từ một tuần trước, hiện giờ cô ấy là nghệ sĩ của Đỉnh Phong chúng tôi! Vị Giám đốc Cao này thế mà lại ngang nhiên đào góc tường nhà tối trước mặt mọi người như vậy...

E rằng không thỏa đáng.” Sau khi nghe xong, tất cả mọi người đều ngây ngốc.

Cao Chí Uy lại càng lại chết trận ngay tại chỗ.

Vừa rồi...

vừa rồi Sở Gia Nghêu nói cái gì? Có phải tai của gã có vấn đề gì rồi không? “Tôi...

tôi vừa nghe được cái gì? Sở...

Sở Gia Nghêu vừa mới nói Lâm Yên là nghệ sĩ của Đỉnh Phong?” “Anh không nghe nhầm đâu! Ngài Sở còn nói Lâm Yên đã kí hợp đồng với Đỉnh Phong từ một tuần trước rồi!”

“Đùa à! Chuyện này sao có thể.

Đó chính là Đỉnh Phong đấy! Công ty trâu bò nhất cái giới giải trí này, đứng sau là Tập đoàn quốc tế JM đó! Yêu cầu đối với nghệ sĩ của họ cực kì nghiêm khắc, sao lại có thể kí hợp đồng với nghệ sĩ như Lâm Yên?”

“Nhưng...

đây là do chính mồm CEO của Đỉnh Phong nói mà, còn giả được sao?” Tất cả mọi người đều chìm vào sự im lặng quỷ dị.

Đúng vậy, ông chủ của Đỉnh Phong đã đích thân lên tiếng thì còn có thể là giả được sao? Lúc này, Bùi Nam Nhứ cũng lên tiếng: “Đúng vậy, Lâm Yên đã kí hợp đồng với Đỉnh Phong từ hơn một tuần lễ trước.

Đồng thời người đại diện của cô ấy - cô Triệu Hồng Lăng cũng kí hợp đồng với Đỉnh Phong.

Phía công ty chúng tôi đang chuẩn bị đưa ra thông báo về chuyện này.” Ngay cả ảnh đế Bùi cũng đứng ra xác nhận...

Đây là chuyện ván đã đóng thuyền, đóng đến mức không thể đóng lại! Thật ra, đừng nói đám người này khiếp sợ, ngay cả chính bản thân Lâm Yên cũng thấy hơi ngoài ý muốn.

Cổ tò mò nhìn về phía Bùi Nam Nhứ và Sở Gia Nghêu.

Chuyện gì thế này? Chẳng phải đã nói là để bộ phận truyền thông đăng một Weibo thông báo chính thức thôi sao? Sao...

sao lại biến thành lão tổng Sở Gia Nghêu cùng với Bùi Nam Nhứ đích thân đứng ra thông báo...

Hình thức thông báo thế này liệu có phải hơi phô trương quá rồi không? Lúc này, Lâm Yên chỉ có thể cảm thấy may mắn vì người tới không phải Bùi Duật Thành, nếu không...

sẽ không biết nên đối mặt thế nào? “Ảnh đế Bùi...

chuyện ngài vừa nói là thật sao? Lâm Yên thật sự đã kí hợp đồng với Đỉnh Phong?” Các phóng viên thi nhau đặt câu hỏi.

Bùi Nam Nhứ: “Tất nhiên là thật, bộ phận truyền thông của Đỉnh Phong sẽ sớm có thông báo chính thức.”