Ấm Áp Có Em, Ngọt Ngào Có Anh

Chương 429: Câu hỏi cuối cùng




Có lẽ do ấn tượng trước đây của Lâm Yên đã khiến cho mọi người nhận định rằng cô nhất định sẽ làm mấy chuyện như vậy.

Cao Chí Uy cũng nắm chắc điều này cho nên mới dám ngang nhiên hắt nước bẩn cho cô trong tình huống không có bằng chứng rõ ràng như vậy.

Đúng lúc này, đám phóng viên trông thấy Cao Chí Uy cùng An Thiển Thiển đi tới, liền lập tức đổ xô về phía hai người đó.

Phóng viên: “Giám đốc Cao, vừa rồi Lâm Yên đã phủ nhận việc ngài tố cáo cô ấy trên Weibo, xin hỏi ngài có ý kiến gì về chuyện này?” Ánh mắt nham hiểm của Cao Chí Uy nhìn thoáng qua Lâm Yên, sau đó nói: “Loại chuyện này mà tôi còn có thể vu oan cho cô ta sao? Lúc trước vì nể tình cô ta từng là nghệ sĩ của công ty chúng tôi nên không tiện nói rõ ràng mọi chuyện, cũng coi như nể mặt cô ta.

Nhưng hiện giờ xem ra cô ta vẫn không biết hối cải, nếu vậy thì đừng có trách tôi!” Nếu Lâm Yên đã rượu mời không uống, muốn uống rượu phạt thì đừng trách gã.

Gã đã không ăn được thì chẳng ngại đạp bỏ.

“Tình huống không tiện nói? Tình huống không tiện nói đêm hôm đó là như thế nào?” Đám phóng viên cùng những nghệ sĩ xung quanh nghe thấy Cao Chí Uy nói vậy thì càng thêm hưng phấn.

Cao Chí Uy tỏ vẻ oán giận, nói: “Đêm hôm đó cô ta ăn mặc hở hang chạy tới phòng làm việc của tôi, đứng trước mặt tôi cởi sạch đồ, cầu xin tôi thu nhận cô ta.

Còn nói dù tôi đã có vợ thì cô ta cũng không quan tâm, chỉ cần tối đồng ý thu nhận cô ta thì cô ta có thể làm bất cứ chuyện gì...” Vừa nói vừa nhìn về phía Lâm Yên bằng ánh mắt thương hại, “Cô Lâm Yên, chẳng lẽ chuyện này cô đã quên rồi sao?”

Cao Chí Uy vừa dứt lời, toàn trường đều trở nên xôn xao.

Trời ạ! Tin tức kinh thiên động địa gì đây! Lâm Yên này quả thật không biết xấu hổ, ngay cả chuyện như vậy mà cũng dám làm? Lâm Yên cạn lời nhìn Cao Chí Uy, cái tên này làm người đại diện thật lãng phí, thà đi làm biên kịch hay diễn viên gì đó còn có đất phát huy hơn, năng lực bịa chuyện quả thật quá đỉnh! Lâm Yên nhìn Cao Chí Uy, chậm rãi lên tiếng: “Giám đốc Cao, anh chắc chắn tôi đã nói những lời như vậy, đã làm những việc như vậy?”.

Cao Chí Uy không chút chột dạ đáp trả: “Đương nhiên! Tôi chịu trách nhiệm với từng chữ mình nói ra, hơn nữa lúc đó An Thiển Thiến cũng ở đó, cô ấy cũng tận mắt nhìn thấy hành vi phóng đãng của cô vào bốn ngày trước!” Cao Chí Uy vì muốn chứng minh bản thân nói thật mà không tiếc kéo cả An Thiến Thiến xuống nước, Lâm Yên liền nhìn về phía An Thiên Thiến, hỏi: “Cô An, có đúng vậy không? Lúc đó cô cũng có mặt?”

Đương nhiên Ân Thiên Thiên muốn yểm trợ Cao Chí Uy, hơn nữa cũng cho rằng Lâm Yên không làm gì được bọn họ nên nói năng vô cùng mạnh mẽ: “Không sai! Lúc đó tôi cũng có mặt, lúc trước tôi nể mặt cô là đồng nghiệp cho nên mới không nói cho mọi người biết, ai ngờ cô lại còn ở đây chống chế.

Lâm Yên, cô thật sự quá đáng quá rồi!” Nghe An Thiển Thiến nói vậy, Lâm Yên liền thỏa mãn gật đầu.

Được lắm, vốn dĩ cô không muốn kéo An Thiển Thiển theo những ai ngờ cô ta lại bị chính người đại diện của mình kéo xuống nước chứ.

Lâm Yên bèn xác nhận một lần cuối cùng: “Được rồi, tôi hỏi một câu hỏi cuối cùng thôi, tại sao tôi lại phải làm như vậy?”