Ấm Áp Có Em, Ngọt Ngào Có Anh

Chương 370: Chắc là nhìn trúng tiềm lực của chị




| Bến B: Lâm Yên.

[...] Đa Đa chết đứng mất mấy giây, sau đó lập tức giật lấy bản hợp đồng nhìn cho kĩ.

Tuy cô không biết xem hợp đồng nhưng vẫn hiểu được bên A và bên B có nghĩa gì.

“Chị Lăng! Chị xem hợp đồng này...” Đa Đa lập tức chuyển bản hợp đồng cho Triệu Hồng Lăng.

Triệu Hồng Lăng cẩn thận lật xem, đây quả thật là hợp đồng nghệ sĩ của giải trí Đỉnh Phong.

“Chị Yên! Bản hợp đồng này...

chắc không phải là chị làm giả đấy chứ?” Đa Đa không thể tin nổi, Đỉnh Phong thế mà lại có thể kí hợp đồng với Lâm Yên.

Lâm Yến nghe Đa Đa nói vậy thì giật khóe miệng: “Xin hỏi chị làm giả cái thứ đồ chơi này thì được lợi ích gì?” Đa Đa ngẫm lại cũng thấy Lâm Yên không cần thiết phải làm chuyện vô bổ này.

Vậy tức là...

hợp đồng này là thật? Lâm Yên lại lấy hai phần hợp đồng khác ra rồi nói: “Chị Lăng, đây là hợp đồng người đại diện và trợ lý của chị và Đa Đa.” Đa Đa lập tức cầm hai bản hợp đồng đó lên xem, sau đó khiếp sợ đưa mắt nhìn Triệu Hồng Lăng.

Sao...

sao lại có cảm giác như bị một cái bánh thịt lớn táng thẳng vào đầu đến xây xẩm cả mặt mày thế này? “Lâm Yên! Rốt cuộc chuyện này là sao?” Triệu Hồng Lăng hỏi.

Triệu Hồng Lăng thật sự không nghĩ ra làm sao Lâm Yên lại có thể có được hợp đồng của Đỉnh Phong.

Thậm chí còn có cả hợp đồng cho cô và Đa Đa.

Đỉnh Phong ngoài danh vọng thì ra còn cực kì nổi tiếng với những yêu cầu khắt khe đối với nhân viên, nếu không phải nghệ sĩ vô cùng tài năng thì tuyệt đối sẽ không nhận.

Nhận người mới cũng chỉ chọn những người có tài năng, yêu cầu đối với người đại diện cũng nghiêm khắc y như vậy.

Tuy cô có thể đào tạo ra được một Tưởng Tư Phi, với thành tích như vậy là đã có thể ngồi vào ghế Giám đốc kinh doanh quản lý nghệ sĩ của Khải Tinh nhưng nếu đặt ở Đỉnh Phong thì những người đại diện như cô có cả nắm.

Tất nhiên là Lâm Yên không thể nói thật rồi, không phải là cô không tin tưởng Triệu Hồng Lăng và Đa Đa, mà là vì mối quan hệ của cô với Bùi Duật Thành càng ít người biết càng tốt.

Lâm Yên cân nhắc một lúc rồi mới trả lời: “Thật ra em cũng rất bất ngờ, có thể là do Đỉnh Phong nhìn trúng tiềm lực của em, cho là sau này em nhất định sẽ cực kì nổi tiếng!” Lâm Yên càng bịa càng trơn miệng: “Không ngờ bây giờ vẫn có một công ty có mắt nhìn như vậy!” Đa Đa đen mặt, không nhịn được phải nói: “Nhìn trúng tiềm lực của chị? Người liên hệ của Đỉnh Phong bị úng não rồi à?” ? Lâm Yên vẫy vẫy hợp đồng trong tay: “Khà khà, chị cho cưng cơ hội nói lại.” Đa Đa: “...

Người liên hệ của Đỉnh Phong bị úng não nên mới nhìn trúng tiềm lực của...

bà nội?” (? Lúc này Lâm Yên mới thỏa mãn gật đầu: “Cháu gái ngoan.” Đa Đa: “.”

Triệu Hồng Lăng đang định lên tiếng thì email của cô thông báo có thể được gửi tới.

“Có chuyện gì à chị Lăng?” Đa Đa vội hỏi.

Triệu Hồng Lăng xem xong email liền thất thần, trả lời: “Chị bị sa thải rồi, Lâm Yên cũng bị hủy hợp đồng.” Đa Đa lập tức nổi giận: “Đám người đó đúng là hàng long lang dạ sói, bọn họ dựa vào đâu mà dám đuổi chị! Còn tên Cao Chỉ Uy kia nữa, gã ta là cái thá gì, tiểu nhân đắc chí! Khi trước, lúc còn là cấp dưới của chị, còn mở mồm gọi chị một tiếng chị’ vậy mà bây giờ còn không biết xấu hổ bắt chị làm trợ lý của gã! Đã thế còn dùng cái giọng điệu như ban ơn đấy nữa, người ta không đồng ý thì đuổi việc? Chị tốn bao nhiêu tâm huyết vì cái công ty đó mà giờ...” Triệu Hồng Lăng thở dài một hơi, chút lưu luyến cuối cùng trong lòng cô cuối cùng cũng đã hoàn toàn tan biến.