Ấm Áp Có Em, Ngọt Ngào Có Anh

Chương 355: Mắt nhìn của tôi vẫn luôn rất tốt




Lâm Yên nghe vậy thì hơi bất ngờ, hành động này của Bùi Duật Thành khiến cô cảm thấy mình được tin tưởng cũng như được tôn trọng.

So với sự rung động đơn thuần về tình cảm thì cảm giác này càng khiến cô rung động hơn.

“Cảm ơn...” Lâm Yên nhìn Bùi Duật Thành, nói: “Cảm ơn ngài đã...

tin tưởng tôi.” Tin tưởng cô trong lúc cô bị cả thế giới mắng chửi không ngóc đầu lên được.

Bùi Duật Thành cúi người giúp cô rót một ly nước ép hoa quả rồi nói: “Không cần khách sáo như vậy, mắt nhìn của tôi vẫn luôn rất tốt.” Câu nói này của Bùi Duật Thành khiến Lâm Yên hưng phấn khó tả.

Boss coi trọng cô như vậy đó! Lâm Yên không giấu được kích động, nói: “Tôi đã đồng ý với ngài là sẽ gia nhập Đỉnh Phong thì đương nhiên phải gia nhập một cách hoành tráng.

Cho nên ngài cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ cố gắng!” Ô? Sao câu này nghe giống như đang nói “gả đi một cách hoành tráng” thế nhỉ? Bùi Duật Thành nhìn dáng vẻ muốn cố gắng làm việc bảo đáp công ty của cô thì trong mắt có chút bất đắc dĩ.

Anh lấy một phần tài liệu trong ngăn kéo ra, nói: “Hợp đồng đã chuẩn bị xong rồi, cô xem xem có chỗ nào cần phải sửa không, nếu không thì có thể kí bất cứ lúc nào.” Lâm Yên nhận lấy, nói: “À...

tôi có thể...

mua một tặng thêm hai không? Tôi đã hợp tác với người đại diện và trợ lý của tôi lâu rồi...

hơn nữa, tôi có thể cam đoan hai người họ đều là người có năng lực.” Bùi Duật Thành nói: “Chuyện này cô có thể tự làm chủ.

Tôi cho chuẩn bị hợp đồng đại diện và hợp đồng trợ lý sau.” Không ngờ Bùi Duật Thành lại có thể đồng ý ngay tắp lự như vậy, lúc này Lâm Yên có cảm giác như thể đã nhìn thấy đôi cánh trắng lấp ló sau lưng Bùi Duật Thành.

Đây đúng là thiên thần mà!

“Tôi muốn ăn gì, tôi làm cho cô.” Bùi Duật Thành đột nhiên nói, nhìn từ thể giống như đang chuẩn bị nấu cơm.

Lâm Yên: “!!!”.

Nghe xong, Lâm Yên đang hưng phấn muốn nhảy nhót lập tức sởn cả tóc gáy.

Bùi Duật Thành muốn nấu cơm!

Bùi Vũ Đường lập tức phun nước ép ra khỏi miệng, sắc mặt của Bùi Nam Nhứ cũng trở nên căng thẳng.

Lâm Yên vội nói: “Không cần đâu! Không cần đâu! Làm sao có thể để ngài đích thân xuống bếp được chứ!” “Đúng thế! Anh cứ để đầu bếp làm đi! Dù sao chị dâu cũng chưa được nếm thử tay nghề của đầu bếp mới nhà chúng ta đâu!” Bùi Vũ Đường nhanh nhảu nói.

“Anh cả, em không biết anh muốn tự mình xuống bếp nên em đã để nhà bếp chuẩn bị đồ ăn rồi.” Bùi Nam Nhứ cố gắng cứu vớt.

Thấy Bùi Duật Thành có vẻ như đang ngẫm nghĩ, Lâm Yên lập tức khoác cánh tay anh, nói: “Bình thường chúng ta không có nhiều thời gian gặp nhau.

Vất vả lắm mới gặp thể mà lại không ở cùng nhau thì hơi lãng phí, ngài tâm sự với tôi nhé!” Bùi Duật Thành liếc nhìn cánh tay đang bị cô khoác, sau đó nói: “Được.” Bùi Vũ Đường kích động, chị dâu thật giỏi! Bùi Nam Nhứ cũng thở phào ra một hơi.

Để tránh cho Bùi Duật Thành luẩn quẩn trong lòng lại muốn xuống bếp, Lâm Yên dứt khoát kéo Bùi Duật Thành vào phòng ngủ.

Lâm Yên vốn dĩ còn lo lắng không biết nên nói cái gì với Bùi Duật Thành cho đỡ nhạt, thì anh lại rất tự nhiên mà trò chuyện với cô một vài chuyện nhỏ trong cuộc sống thường ngày.

Hoàn toàn không có cảnh tượng xấu hổ như cô nghĩ...