Ấm Áp Có Em, Ngọt Ngào Có Anh

Chương 343: Có tiềm lực thật sao?




Minh Khải nhà ông ta? Tay lái của đội xe nhà họ Hạ, cháu nội của Hạ Định Khôn, anh họ của cô Yeva....

“Ha ha...

đến để xem mấy người, cố gắng lên nhé.” Không Quân gượng gạo, dù sao đây cũng là người nhà của cô Yeva nên anh ta không thể nể mặt được.

Chờ Không Quân dẫn Speed đi tới khu ngồi dùng cho khách mời, Thanh Lễ liền dương dương đắc ý, nói: “Thế nào? Tôi nói đâu có sai đúng không? Lần này Speed tới là vì Minh Khải.” Hạ Hùng kích động nói với Hạ Định Khôn: “Ba thấy chưa? Ba đã thấy chưa?” Lão gia tử Hạ Định Khôn cũng kinh ngạc không kém, không thể nào...

Chẳng nhẽ Hạ Minh Khải có tiềm lực lớn như vậy? Ngay cả Speed cũng phải đích thân tới xem...

Không lẽ ông đã già, không theo kịp thời đại nữa rồi?

Thành viên của WW cùng đội xe nhà họ Hạ lần lượt tiến vào khu vực thi đấu của mình.

Xe đua của cả hai bên đã được đưa lên đường đua, chuẩn bị sẵn sàng thi đấu.

Trong sân.

Hạ Hùng lạnh lùng cảnh cáo Lâm Yên: “Lâm Yên, nếu cuộc đua lần này mày mà làm ảnh hưởng đến Minh Khải thì tự gánh lấy hậu quả!” “Cô Lâm! Cô phải biết Minh Khải là người được ZH1 nhìn trúng, thậm chí cả Speed cũng tới đây xem cậu ấy thi đấu.

Mặc dù với trình độ của cô thì chắc cô chẳng biết Speed là ai, nhưng dù có thế nào tôi cũng hy vọng cô không lên đường đua.

Cô có thể viện cớ không khỏe để bỏ cuộc, như vậy chúng tôi có thể để Trương Vân ra sân.” Thanh Lễ lại tiếp tục khuyên nhủ Lâm Yên.

Lâm Yên nghe xong chỉ liếc Thanh Lễ một cái rồi lạnh nhạt nói: “Biển!” Lâm Yên vừa dứt lời, toàn bộ thành viên đội xe nhà họ Hạ đều sửng sốt.

Lâm Yên dám ăn nói như vậy với Thanh Lễ: Cô ta có biết mình đang nói chuyện với ai không? Đó là hoa tiêu giỏi nhất của đội xe bọn họ, ngay cả lão gia tử Hạ Định Khôn cũng phải nể mặt gã ta mấy phần! “C...cô vừa nói cái gì!” Thanh Lễ trừng trừng nhìn Lâm Yên, dường như không tin nổi vào tai mình.

Đứa con gái này nghĩ mình là cái thá gì chứ! “Lâm Yên! Mày dám ăn nói như vậy với Thanh Lễ!” Hạ Hùng tức giận quát lớn.

Nhưng mà đáp trả ông ta chỉ là một cái ngáp thật dài của Lâm Yên, sau đó cô ôm lấy mũ bảo hiểm đi thẳng ra đường đua, chẳng buồn nhìn đám người Hạ Hùng lấy nửa con mắt.

“Cái đồ mất dạy!” Thấy Lâm Yên đã ra đường đua, trên trán Hạ Hùng nổi đầy gân xanh.

“Ba, nhìn nó đi! Không có con thì nó có cơ hội nhìn thấy ZH1, Speed cùng với bao nhiêu nhân vật lớn trong khu khách quý kia sao? Đúng là chẳng khác gì mẹ nó, chỉ biết ăn cháo đá bát là giỏi!” Hạ Minh Khải hừ lạnh.

“Thôi bỏ đi chú Hùng.” Thanh Lễ nói với Hạ Hùng,”Cuộc đua này vô cùng quan trọng với chúng ta, cứ coi như cô ta không tồn tại đi.

Nhưng cháu hy vọng sau này cô ta sẽ không có bất cứ dính dáng gì đến đội xe của chúng ta nữa.

Cháu cảm thấy cô ta sẽ làm hại Minh Khải, làm hại đội xe nhà họ Hạ.” “Hừ, con nhóc chết tiệt! Lão gia tử quá nuông chiều nó nên nó được đằng chân lân đằng đầu.

Đợi cuộc thi này kết thúc, chú nhất định phải cho nó biết thân biết phận!”