Ấm Áp Có Em, Ngọt Ngào Có Anh

Chương 339: Không có hứng thú:




Hiện giờ chuyện ông lo lắng nhất chính là những chuyện mà đội xe của ông phải đối mặt sau đó.

Tuy ZH1 đã tuyên bố đội xe nhà họ Hạ là đội xe dự bị của ZH1 nhưng chỉ như vậy vẫn không đủ.

Trên mạng đang không ngừng chửi bới bọn họ, sau khi thua WW chắc chắn họ sẽ bị gán thêm cái danh đội xe ăn vạ.

Không những thế, thậm chí có khả năng đội xe nhà họ Hạ sẽ không có bất cứ một nhà tài trợ hay nhà đầu tư nào để ý đến.

“Cô ta dám thể chỗ của tôi!!” Một tay đua đội mũ lưỡi trai bực tức nhìn Lâm Yên.

“Coi như cậu xui xẻo thôi Trương Vân.

Nhưng mà đằng nào trận này chúng ta cũng không thắng nổi, bị thay cũng chẳng ảnh hưởng gì” Một đội viên khác an ủi cậu ta.

“Nói thì thế, người khác cũng thôi đi nhưng cô ta? Cô ta dựa vào cái gì? Cô ta có biết chân nào chân côn chân nào chân phanh không? Cô ta cho rằng lần trước chơi bẩn được với đội Lão Thang là có thể muốn làm gì thì làm với cái đội xe này chắc?” Trương Vân gần như quát lên.

“Thôi, kệ đi! Dù sao cô ta cũng là cháu gái của lão gia tử mà.” “Cháu gái thì sao? Mà cô ta còn biết mình là cháu gái của lão gia tử chắc? Nếu cô ta biết thì nên ngoan ngoãn theo Thanh Lễ học, tranh thủ với ZH1 để đổi từ sân đua chính thức thành sân đua việt dã! Dẫu cho không thắng được WW thì cũng có thể...

có thể để Minh Khải được chú ý!” Trương Vân không hề che giấu sự chán ghét và chế giễu trong mắt.

“Được rồi, đừng để ý đến nó nữa!” Hạ Minh Khải lên tiếng, “Người đua trận này chính là chúng ta, cứ coi nó như không khí đi.” “Ai thèm quan tâm đến cô ta chứ? Chỉ vì cô ta mà Trương Vân bị thay ra, thật ghê tởm! Dù chúng ta không thể thắng nhưng cũng không thể để cô ta phá hoại như thế này chứ, trận đấu này cũng rất quan trọng với chúng ta mà...” “Haizz, thật ra tôi cảm thấy có lẽ cô Lâm cũng không có ý xấu đầu, chẳng qua là hơi ngây thơ, cho rằng nắm được một chút kiến thức hoa tiêu là có thể làm một tay đua” Một tay đua khác của nhà họ Hạ thở dài, nói.

Một lát sau, Vệ Từ Phong cùng Kỳ Thiệu Nguyên cũng đi vào sân đua.

Cuộc đấu này mang tính chất khiêu chiến cho nên các phóng viên không thể vào, chỉ có các nhân viên và các thành viên của hai đội cùng một số ít vị khách quý được mời đến mới có thể vào sân.

Vệ Từ Phong và Kỳ Thiệu Nguyên dùng thân phận khách quý được mời tới để tới đây hôm nay.

“Tôi chẳng có hứng thú gì với cuộc đua này hết.” Sau khi ngồi xuống ghế khách quý, Vệ Từ Phong lạnh nhạt nói.

“Không có hứng thú?” Kỳ Thiệu Nguyên nghe vậy liền liếc mắt nhìn cậu ta: “Ngay cả cuộc đấu cấp thấp như cuộc đấu của đội nhà họ Hạ với Lão Thang mà cậu còn tới tận nơi xem cơ mà! Bây giờ cậu lại nói với tôi rằng cậu không có hứng thú với WW?” “Không phải, cậu nhầm rồi.” Vệ Từ Phong nhìn Kỳ Thiệu Nguyên, “Cái tôi hứng thú là sự so tài giữa những đội xe có thực lực ngang nhau, sự chênh lệch không quá lớn thì những nhân tố không xác định mới càng nhiều, còn có cái mà xem! Còn đội xe nhà họ Hạ với đội WW có cái gì để xem?”