Ấm Áp Có Em, Ngọt Ngào Có Anh

Chương 335: Em đua




Lâm Yên chớp mắt, nói: “Làm hoa tiêu...

đầu có.” Triệu Hồng Lăng nghe vậy liền thở phào, nghĩ chắc lại là đám anti fan trên mạng đồn bậy đồn bạ.

Thế nhưng chưa kịp thở hết đã nghe thấy Lâm Yên nói tiếp: “Em không làm hoa tiêu, em đua mà chị” Triệu Hồng Lăng: “.” “Em sợ mình bị mắng chửi chưa đủ nhiệt hả?” Triệu Hồng Lăng vốn cho rằng sau khi thoát khỏi khống chế của Lâm Thư Nhã thì Lâm Yên sẽ yên ổn làm người, nhưng không ngờ lần này lại...

Triệu Hồng Lăng thở dài, không biết nên nói cái gì cho phái, sau khi cân nhắc kĩ mới nói: “Lâm Yên, chị biết em vội vàng muốn bắt đầu lại nhưng chuyện gì quá đều không tốt! Danh tiếng có thể mang đến cho em một chút lợi lộc, thể nhưng nếu tin tức liên quan đến em vẫn xấu như vậy sẽ chỉ khiến người hâm mộ thêm ghét em, cứ như thế này em sẽ bị đuổi khỏi giới thật đấy! Trong khoảng thời gian này chị có thử tìm tài nguyên cho em nhưng không một ai dám nhận em.

Lần này nếu không phải em may mắn được vào đoàn phim Kỳ phùng địch thủ thì e rằng em không có cơ hội bắt đầu lại.” Nghe Triệu Hồng Lăng kiên nhẫn giải thích với mình qua điện thoại, Lâm Yên bỗng cảm thấy ấm áp trong lòng: “Chị Lăng em hiểu mà.

Chị cứ yên tâm, em biết mình đang làm cái gì, cuộc đấu này em nắm chắc.” Triệu Hồng Lăng nhíu mày, cô thật sự không hiểu tại sao Lâm Yên lại có thể tự tin như vậy.

Dù Lâm Yên có là cháu gái của Hạ Định Khôn đi chăng nữa thì không đồng nghĩa với việc cô biết đua xe.

Hơn nữa, trước đó Lâm Yên chỉ tham gia thi đấu với vai trò hoa tiêu, hoa tiêu với tay đua là hai phạm trù khác biệt.

Cho dù cô chỉ là một người ngoài ngành thì cũng biết rõ lý luận và thực tiễn không giống nhau.

Huống hồ cô cũng đã tìm hiểu qua, được biết đội xe WW cực kì mạnh, ngay cả ZH1 cũng không phải đối thủ của bọn họ.

Thế nên việc Lâm Yên ló đầu vào lúc này, đừng nói cư dân mạng, ngay cả chính cô cũng khó tránh khỏi suy nghĩ rằng Lâm Yên đang muốn la liếm để tạo danh tiếng.

Nhưng chẳng biết vì sao mà sau khi nghe Lâm Yên nói vậy, trong lòng Triệu Hồng Lăng lại vô thức lựa chọn tin tưởng.

Quả thật trong thời gian này Lâm Yến đã thay đổi khá nhiều, không giống như do quá sốt ruột mà làm ra chuyện điên rồ không màng hậu quả.

“Được rồi, nếu có gì cần chị giúp đỡ thì gọi điện cho chị.” Triệu Hồng Lăng nói.

“Dạ, cảm ơn chị Lăng!” Lâm Yên nghĩ một lúc rồi hỏi, “Bên chị thế nào rồi? Mấy người đó còn tìm chị gây phiền phức không?” “Không sao, chị vẫn ổn.” Giọng điệu của Triệu Hồng Lăng không nghe ra được manh mối gì.

Lâm Yên nheo mắt lại, sao ổn được cơ chứ? Một đám người chỉ biết bỏ đá xuống giếng, lúc trước bọn họ ngại chị Lăng có Tưởng Tư Phi cho nên không dám nói gì nhưng hiện tại ai ai cũng cho rằng sau thời hạn ba tháng là Triệu Hồng Lăng sẽ mất chức, nên chắc chắn sẽ không buông tha cơ hội chèn ép, chế nhạo chị ấy.

Đám người đó không muốn chị ấy giành được thành tích cao nhất nên sẽ cướp đoạt những tài nguyên trong tay chị ấy.

“Đúng rồi, trong khoảng thời gian này em không có lịch trình gì nên chị đã điều Đa Đa sang chỗ nghệ sĩ khác rồi.” Triệu Hồng Lăng giải thích.

“được được được ạ, không thành vấn đề, em tự biết chú ý mà.” Lâm Yên tỏ vẻ đã hiểu, dù sao Đa Đa cũng không phải trợ lý riêng của cô mà chỉ là tạm thời qua giúp đỡ cô mà thôi.