Ấm Áp Có Em, Ngọt Ngào Có Anh

Chương 315: Cô có phải là con người không?




Tôi vẫn nhớ cậu đã thề thủ thân như ngọc cho nữ thần Yeva của cậu!” Vệ Từ Phong nghe vậy chỉ “hừ” một tiếng.

Thẩm Triều Mộ nói xong, đưa mắt nhìn về phía Hàn Dật Hiên rồi tiếp tục đưa ra nghi vấn của mình: “Chẳng lẽ là...

anh Hiên?” Vẻ mặt của Hàn Dật Hiên lập tức biến thành lạnh ngắt, không vui liếc về phía Lâm Yên giống như đang cảnh cáo cô đừng có nói ăn nói lung tung.

Thẩm Triều Mộ lại tự lầm bầm: “Nhưng có vẻ khả năng này không cao...” Ai mà chẳng biết Hàn Dật Hiên là hoa đã có chủ.

Không đợi Thẩm Triều Mộ nói hết, ánh mắt của Lâm Yên xẹt qua người Hàn Dật Hiên rồi thản nhiên nói: “Đương nhiên là không thể rồi, tôi không bị mù!” Lâm Yên nói xong, sắc mặt Hàn Dật Hiên lập tức trở nên xấu xí.

Hắn ta vốn đang cho rằng Lâm Yên nói vậy là vì muốn tiếp tục đeo bám lấy hắn ta như lúc trước, đi khắp nơi nói hắn ta là bạn trai của cô.

Không ngờ lần này cô lại dứt khoát phủ nhận như vậy.

Thẩm Triều Mộ khá bất ngờ đối với thái độ không chút nể nang của Lâm Yên vừa rồi, anh ta còn cho rằng Lâm Yên sẽ không bỏ qua cơ hội này mà đeo bám Hàn Dật Hiên mới đúng.

Tiếp đó, chẳng biết anh ta nghĩ tới cái gì mà quay sang nhìn Đường Gia Nghiệp đang làm bài tập phía sau, sau đó vô cùng khiếp sợ mà nhìn Lâm Yên: “Dừa nhỏ nhà chúng ta vẫn còn chưa trưởng thành đâu đấy! Cô có phải là con người không thế?” “Khụ khụ.” Đường Gia Nghiệp lập tức bị dọa cho ho khan, khoát tay nói: “Không phải...

em...

không phải em...” Lâm Yên siết chặt nắm tay, không chịu nổi nữa phải trợn mắt lên nói: “Ai nói là cậu ta! Anh mới không phải là con người ấy!” Rốt cuộc trong đầu cái tên này đang nghĩ cái quái gì vậy! “Nhưng cũng không phải tôi mà, vậy thì là ai được?” Thẩm Triệu Mộ càng thêm tò mò.

Lâm Yên khinh bỉ nhìn anh ta: “Tôi có nói bạn trai của tôi là một trong số mấy người sao? Anh làm ơn đừng có tự tẩm bổ cho trí hoang tưởng của mình nữa được không, tiền bối Thẩm?” cả đường đi, Lâm Yên bị Thẩm Triều Mộ làm cho tức chết, gần như là xe vừa dừng lại là cô liền nhảy xuống xe.

Đến nơi tổ chức liên hoan, đám người Phùng An Hoa đã có mặt đầy đủ.

Vừa nhìn thấy Phùng An Hoa, Lâm Yên liền bước tới bên cạnh công: “Nhà sản xuất Phùng...” “Ồ, Lâm Yên tới rồi đấy à!” Thấy sắc mặt của Lâm Yên có vẻ không tốt, ông ta liền hỏi thăm: “Làm sao thế?” Lâm Yên hít sâu một hơi rồi hỏi: “Nhà sản xuất Phùng, xe là do ông gọi tới sao?” “Đúng thế, không cần cảm ơn đâu, đoàn làm phim của chúng tôi rất biết chăm sóc nghệ sĩ mà!” Phùng An Hoa nói.

Lâm Yên giật khóe miệng: “Vậy ông có biết trên xe có những ai không?” “Hình như có Vệ thiểu, làm sao thế?” Phùng An Hoa cũng bị Lâm Yên làm cho khó hiểu.

“Hàn Dật Hiên, Thẩm Triều Mộ và Đường Gia Nghiệp cũng có trên xe!!!” Lâm Yên gằn giọng nói.

Phùng An Hoa: “Ôi đệch.”