Ấm Áp Có Em, Ngọt Ngào Có Anh

Chương 301: Sợ bạn trai ghen




“Thế mà cậu cũng học đòi đi hâm mộ thần tượng? Mà hâm mộ thì cũng thôi đi...

hâm mộ ai chẳng được lại đi hâm mộ loại người này? Tôi thấy không phải não của cậu bị hỏng mà là mất não luôn rồi!” Vệ Tử Phong không thể tin nổi nói.

Kỳ Thiệu Nguyên khinh bỉ nhìn Vệ Từ Phong bằng ánh mắt như đã nhìn thấu sự đời: “Cậu thì biết cái gì! Từ hôm nay trở đi tôi chính là fan hâm mộ trung thành của chị Yên! Tôi không cho phép cậu sỉ nhục thần tiên tỷ tỷ của tôi!” “Chỉ bởi vì cô ta trông giống Yeva? Mắt cậu mù rồi chắc? Cô ta chỉ là một kẻ bắt chước có được không? Như thế này mà cậu còn không biết xấu hổ nhận mình là fan hâm mộ của Lão Đại? Tôi thấy cậu là đồ fan giả thì có!” Vệ Từ Phong nổi giận.

Kỳ Thiệu Nguyên cũng đen mặt, không kiềm chế được rống lên: “Có cậu mới mù ấy! Cậu mới là đồ fan giả!” Cái tên này mới là kẻ mù có được không, thế mà lại còn không biết xấu hổ nói cậu ta mù? Vệ Từ Phong khinh miệt ra mặt: “Giả chính là giả! Cho dù có giống đến mấy thì tôi cũng tuyệt đối không bao giờ phản bội lại Lão Đại! Cô ta đã dám mạnh mồm như vậy thì tôi muốn xem xem đến khi thực chiến cô ta có dám to còi như vậy nữa hay không!” Kỳ Thiệu Nguyên cười nhạt: “Ha ha.”

Buổi tối, Lâm Yên đang ngồi trước máy tính lướt Weibo thì đột nhiên nhận được cuộc gọi đoạt mệnh của Đa Đa.

“Chị Yên! Chị lại làm cái trò thể hả?” Vừa mới bắt máy, giọng nói kích động của Đa Đa đã ập tới.

Lâm Yên khó hiểu chớp mắt: “Chị lại làm sao?” “Tự chị lên Weibo của Vệ Từ Phong xem đi!” “Hả? Vệ Từ Phong?” Lâm Yên vừa nói vừa kích chuột tìm mở Weibo của Vệ Từ Phong.

Sau đó, cô thấy một bài đăng được ghim lên đầu, một vị trí vô cùng bắt mắt.

Chính là bài đăng cậu ta nói có mù mới coi trọng cô hồi trước.

Lâm Yên cứng đờ khóe miệng, giờ cô mới nhớ ra chuyện cô vừa mới xung đột với cậu ta cách đây không lâu.

Cái tên này là học sinh tiểu học đấy à? Thật sự ghim bài đăng này lên đầu tiên thật...

Hở chút chuyện là nhảy lên Weibo bù lu bù loa, thật là...

Thôi bỏ đi bỏ đi, nể tình cậu ta là fan hâm mộ của cô, không so đo với cậu ta chuyện này.

Aiz, cô đúng là chiều fan mà.

Thế nhưng Tiền Đa Đa ở đầu bên kia đã gần như khóc tới nơi: “Ảnh chị đứng chung với Hàn Dật Hiên đã bị mắng tới sứt đầu mẻ trán rồi! Lúc nguy cấp thế này, Vệ Từ Phong lại đâm thêm một cú nữa, đúng là họa vô đơn chí!” “Tấm ảnh kia trăm phần trăm là do có người cố ý bôi đen chị tung ra.

Vệ Từ Phong lại càng vô lý! Mấy ngày trước rõ ràng là anh ta chủ động dính lấy chị cơ mà, người khác không biết thì thôi chẳng lẽ anh ta còn không biết, rồi bây giờ lại làm như thế này là có ý gì...” Lâm Yên nghe Đa Đa nói như vậy thì nhếch môi cười.

Con bé ngốc này chắc chưa nhận ra thái độ của nó đã dần nghiêng về phía cô rồi.

“Bình tĩnh bình tĩnh nào, qua mấy ngày nữa là không sao hết! Dù sao chị cũng không có mấy cảnh quay, sẽ xong nhanh thôi.

Về sau chị tuyệt đối sẽ không tham gia vào cái đoàn làm phim nào đấy chết chóc như thế này nữa!” Lâm Yên an ủi Đa Đa.

Đa Đa: “Chị đừng có lừa em! Chỉ cần cho chị tiền thì có đoàn làm phim nào mà chị không dám nhảy vào?” Lâm Yên: “ y da...” Không ngờ chỉ mới quen biết không bao lâu mà Đa Đa đã hiểu cô đến như vậy...

Nhưng mà những lời vừa rồi là những lời thật lòng thật dạ của cô mà.

Không phải do sợ bị anti fan chửi rủa, kể cả có đến hàng nghìn hàng vạn anti fan đi chăng nữa thì cô cũng chẳng thèm sợ.

Chủ yếu là sợ...

sợ bạn trai ghen thôi!