Ấm Áp Có Em, Ngọt Ngào Có Anh

Chương 29: Ô long




Cũng may là ô long, bằng không ông ta thật sự không có biện pháp để dùng Lâm Yên.

Lâm Yên chính là nữ phụ số 4 hoàn hảo nhất trong lòng ông, nếu như bỏ qua cô, chuyện này sẽ thành tiếc nuối của ông.

“Các người đang làm cái trò gì thế?”.

Thanh âm the thé của Vương Xảo Tuệ vang lên: “Nó dựa vào cái gì mà được chọn, não của mấy người bị úng nước hết rồi phải không?” Hạ San San đứng một bên nhíu chặt mày, cô ta không biết đã xảy ra chuyện gì.

Nếu không đoán nhầm thì Giám đốc Chu kia chính là người do chị Thư Nhã tìm tới.

Nhưng tại thời khắc mấu chốt thì bên phía Giám đốc Chu hình như xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn.

Phùng An Hoa chỉ tay vào Vương Xảo Tuệ, lạnh giọng quát: “Hai người làm loạn đủ chưa! Buổi thử vai đã kết thúc rồi, mời đi ra ngoài!” Vương Xảo Tuệ sững sờ, tên nhà sản xuất này vừa rồi vẫn còn nịnh nọt cung kính với bà ta giờ lại đột nhiên nói bằng cái giọng như vậy? “Ông có biết ông đang nói chuyện với ai không? Có tin tôi sẽ lập tức gọi điện cho Thư Nhã hay không?” Vương Xảo Tuệ lạnh giọng quát lại.

“Thư Nhã?”

Khương Nhất Minh và Phùng An Hoà cùng liếc nhìn nhau.

Lâm Thư Nhã của Công ty giải trí Khải Thắng? Ô long cả nửa ngày, hóa ra chỗ dựa của hai mẹ con nhà này lại là Lâm Thư Nhã.

Chẳng trách Giám đốc Chu lại xuất hiện.

Theo như bọn họ nghe phong thanh được thì quan hệ của Lâm Thư Nhã với Chu Phong không đơn giản, có không ít lần lén lút gặp gỡ.

Đúng là một hiểu nhầm tai hại.

Cuối cùng, Phùng An Hoa trực tiếp gọi nhân viên công tác “mời” hai mẹ con Vương Xảo Tuệ ra ngoài.

“Cô Lâm, thật xin lỗi, vì một chút sai lầm của chúng tôi mà đã tạo thành phiền toái không cần thiết với cô! Nếu như cô có vấn đề gì thì cứ nói.” Thái độ của Phùng An Hoa đối với Lâm Yên hoàn toàn thay đổi.

“Lâm Yên”: “Tôi cần trả trước tiền cát xê.” Phùng An Hoa sảng khoái đáp: “Chuyện này không thành vấn đề, tôi sẽ cho người đi sắp xếp.” “Lâm Yên” gật đầu, không nói gì thêm quay người rời đi.

Sau khi rời khỏi nơi thử vai, “Lâm Yên” chậm rãi đi tới một con hẻm không người.

“Có” gọi một chiếc taxi, sau đó đi về phía bệnh viện.

Một lúc lâu sau, Lâm Yên tỉnh lại.

Cô mơ mơ màng màng mở mắt ra, phát hiện mình đang nằm gục cạnh một giường bệnh.

Cô vừa mở mắt ra liền thấy một người đàn ông đang nằm trên giường.

Lâm Yên lập tức nhận ra đối phương là ai.

Bùi Duật Thành...