Ấm Áp Có Em, Ngọt Ngào Có Anh

Chương 289: Muốn nổi tiếng đến phát điện




Nhưng mà, Lâm Yên nói thế cũng có mục đích của mình.

Dù lần này nhà họ Hạ có thắng trận thì cũng chỉ như muối bỏ biển, vẫn không thể hoàn toàn thoát khỏi nguy cơ bị giải tán, vì vậy cô phải dùng đến thủ đoạn đặc biệt.

Không ngờ WW lại đúng lúc tự dâng tới cửa.

Việc đội xe nhà họ Hạ giúp đỡ ZH1 có thể khiến danh tiếng của đội xe tăng vọt, sau này cũng dễ dàng kiếm tiền tài trợ hơn, như vậy có thể xem như đã thành toàn giấc mơ của ông ngoại.

Chỉ là, để đội xe nhà họ Hạ có thể thi đấu được với đội WW cũng không dễ, cần phải có đội ZH1 phối hợp.

Lúc này, Hạ Hùng cùng đám đội viên của đội xe nhà họ Hạ đều nhìn chằm chằm vào Lâm Yên.

Cô gái này có âm mưu muốn kéo bọn họ xuống vực sâu vạn kiếp bất phục? Trước kia vài năm, chuyện ăn và có thể gọi là chiến thuật, nhưng theo thời gian thì dần dần nó bị tất cả mọi người coi thường, dù danh tiếng có được lớn đến đâu cũng chỉ là tiếng xấu.

Nhất là hiện giờ chuyện ăn vạ đã trở thành chuyện của quá khứ, không ai dám sử dụng nữa.

Bởi vì từng có một đội xe tính toán lợi dụng một đội xe lâu đời quyển thể ở Đế Đô nhưng lại bị “KO” (hạ knock out).

Về sau đội xe đó bị cả giới đua xe phỉ nhổ, bị nhà tài trợ rút vốn, nhân viên quản lý của đội xe bị đuổi việc, thậm chí vì áp lực dư luận quá lớn mà đội xe đó phải tuyên bố giải tán.

Không một ai có thể nghĩ rằng ngày hôm nay, đội xe nhà họ Hạ đến thực lực còn không bằng đội xe ăn vạ hai năm trước lại dám tính toán với cả đội xe giàu có như đội wW.

“Cô gái, đội xe của các cô thật quá vô liêm sỉ!” Một phóng viên nhìn Lâm Yên, lạnh giọng nói.

Kể cả đội xe nhà họ Hạ thật sự muốn ăn vạ thì cũng nên tìm một đội xe không chênh lệch quá nhiều về thực lực, chứ tìm đến Ww...

đúng là muốn nổi tiếng đến phát điên rồi.

“Các vị, thật ra...” Lão gia tử Hạ Định Khôn đầm đìa mồ hôi trán bước lên giải thích, thế nhưng...

“Thật ra thì thực lực của WW cũng thường thôi, tôi cảm thấy đội xe nhà chúng tôi còn lợi hại hơn.” Lâm Yên cười nói.

Hạ Định Khôn bất mãn nhìn về phía Lâm Yên.

Đứa cháu gái này của ông có biết chỉ bằng mấy câu nói của nó hôm nay thôi là đã đủ để kéo đội xe nhà họ Hạ vào vực sâu, vạn kiếp bất phục hay không? “Đúng vậy, cô gái này nói rất đúng.”

Không đợi Hạ Định Khôn lên tiếng, Thang Chấn Anh xách theo một tập tài liệu đi tới, cười nói: “Xin chào tất cả mọi người, tôi là ông chủ của đội xe Lão Thang.

Năm nay chúng tôi đã đua với đội xe nhà họ Hạ tổng cộng bảy trận thì có sáu lần bọn họ thảm bại dưới tay chúng tôi! Lần này do may mắn nên mới thắng được! Với thực lực thế này, bọn họ cách bờ vực giải tán không xa, giờ ăn vạ biết đâu có thể khởi tử hồi sinh thì sao? Dù sao thì dạo này chỉ cần có chút danh tiếng, được nổi tiếng là có thể kiếm được tiền mà!”

Lão Thang cười lạnh rồi đảo mắt đảo nhìn Lâm Yên.

Chính do con nhãi đáng chết này, nếu không phải do nó thì đội xe của ông ta há có thể thua trận này?

Đám người Hạ Định Khôn và Hạ Hùng không chú ý đến nó nhưng ông ta đã quan sát chiếc xe màu bạc kia từ đầu tới cuối.

Thậm chí ông ta còn lấy được đoạn ghi âm trong xe của Hạ Nhạc Phong.

Chẳng trách ông ta lại thấy lạ, với trình độ nát bét của Hạ Nhạc Phong thì biểu hiện của cậu ta lần này thật sự quá chói lọi, có thể nói là một tay kéo nhà họ Hạ vực dậy! Thế nhưng sau khi ông ta nghe xong đoạn ghi âm thì mới phát hiện ra rằng mọi chuyện đều do đứa con gái này làm ra.

Nó là một hoa tiêu siêu siêu chuyên nghiệp!