Ấm Áp Có Em, Ngọt Ngào Có Anh

Chương 264: Thần tượng của tôi!




“Tra...

tra được...

rồi.” Cậu ta nói rồi chậm rãi hướng mắt về phía Lâm Yên, nuốt một ngụm nước bọt.

Trên màn hình là ảnh chụp chứng minh thân phận của Yeva.

Cái tên...

và cả gương mặt trên màn hình nữa...

đều giống y như đúc với cô gái đang ngồi trước mặt cậu ta.

Là một fan trung thành của Tử thần đường đua - Yeva nên đương nhiên cậu ta biết Yeva chưa bao giờ để lộ mặt, chỉ có những đồ đệ của Yeva mới biết được diện mạo thật sự của cô.

“Có thật sao?” Lúc này, mấy nhân viên khác cũng hết sức khiếp sợ trước thông tin này.

Người đứng đầu phòng làm việc cũng đứng dậy bước về phía máy tính của nhân viên tra dữ liệu.

Anh nhân viên phụ trách tra dữ liệu thấy thế gần như vô thức dùng ly nước che đi phần ảnh chụp cùng cái tên tiếng Anh “Yeva” trên màn hình.

Nhân viên đứng đầu phòng làm việc nhìn vào màn hình máy tính, đọc: “Giấy phép hạng một quốc tế, người sở hữu có tên tiếng Trung là Lâm Yên.” Sau khi thấy một loạt thông tin hiển thị trên màn hình, cậu ta cũng hết sức ngỡ ngàng nhìn Lâm Yên: “Cô...

cô Lâm, cô thật sự có giấy phép hoa tiên hàng một quốc tế...” Nghe vậy Lâm Yên liền thở phào, gật đầu trả lời: “Trước đây tôi có ở nước ngoài một thời gian, tiện thì thi thối.”

“Tiện...”

Nghe Lâm Yên nói, toàn bộ nhân viên trong phòng đều nghệt mặt quay sang nhìn nhau.

Cô gái này thế mà lại thật sự có giấy phép hoa tiên, lại còn là giấy phép hạng một quốc tế.

Giải đua xe thế giới chính là thánh địa của giới đua xe, nó được chia ra làm ba hạng.

Mà đội xe đỉnh nhất trong nước cao nhất cũng chỉ mới tham gia giải hạng ba, thế mà đã đủ để bọn họ khoác lác rồi.

Mà cô gái này lại có giấy phép của hạng một quốc tế! Sau khi kiểm tra giấy phép của Lâm Yên xong xuôi, anh nhân viên tra cứu dữ liệu ngồi trước máy tính không chút do dự đóng trang web lại, sau đó nhìn về phía Lâm Yên đang ngồi đối diện.

Trái tim của cậu ta vẫn còn đang đập thình thịch.

Chuyện này sao...

sao có thể: Cô gái này chính là thần tượng của cậu ta! Chính là Tử thần đường đua – Yeva...

Nhân viên đứng đầu phòng làm việc kích động nhìn Lâm Yên, hỏi: “Cô Lâm! Cô đã tham gia giải đua hạng một thế giới với vai trò hoa tiêu rồi sao? Cô đã hợp tác với tay đua nào vậy?” “Không.” Lâm Yên lắc đầu.

“Không?” Người hỏi sửng sốt.

“Tôi chưa từng tham dự giải đua hạng một thế giới với vai trò hoa tiêu.” Lâm Yên trả lời.

Từ trước tới giờ cô luôn tham gia trong vai trò là tay đua, hoa tiêu chỉ là do cô tiện đường thì thi lấy giấy phép thôi, nên cô chưa bao giờ dùng nó để “lên sân khấu” cả.

“Cái gì.” Mấy nhân viên lại quay sang nhìn nhau, có giấy phép hạng một nhưng chưa bao giờ thực chiến? Như vậy thì chất lượng khó nói rồi...

“Vậy giải đua hạng hai thế giới thì sao? Nhất định cô đã từng tham gia rồi, có thể nói cho chúng tôi biết cô đã hợp tác với tay đua nào không?” Nhân viên đứng đầu tiếp tục hỏi.

“Cũng không tham gia.” Lâm Yên nhún vai.

“Vậy hạng ba...” “Cũng chưa.”

Đám nhân viên: “.” “Vậy ý của cô Lâm tức là cô chỉ có giấy phép hạng một quốc tế nhưng chưa từng tham gia bất kì giải đua thế giới nào với vai trò hoa tiêu...

có đúng không?” “Đúng vậy, từ trước tới giờ tôi chưa từng tham gia.” Lâm Yên gật đầu đáp.

Sau khi nghe Lâm Yên đích thân thừa nhận thì biểu cảm của mấy nhân viên từ kích động chuyển thành thất vọng trong nháy mắt.