< Damien P.O.V >Tôi cảm thấy như có một luồng điện chạy dọc sống lưng mình, nó làm tôi gần như bị liệt trong vòng vài giây. Đấy thật là một cảm giác tồi tệ. Giống như cảm giác ai đấy lấy một cái kim và chọc nó vào từng đốt sống một và tách rời chúng ra. Tôi gầm nhẹ, tôi biết rằng tôi đang không chảy máu. Vậy chuyện quái gì đang xảy ra? Tôi liên lạc thông qua tâm trí với một trong những bác sĩ của đàn và bảo ông ta đến phòng tôi ngay lập tức.
" Công chúa, bất kể em đang làm gì trong đấy thì làm ơn hãy dừng lại. Nó đang làm anh rất đau khổ, kể cả về mặt thể chất lẫn tinh thần. " Tôi hét lên với cô ấy
Cô ấy không trả lời, điều đấy làm tôi sợ. Tôi đứng dậy khỏi giường và chạy về hướng nhà vệ sinh. Tôi cầm vào cái nắm đấm cửa và cố mở cửa ra, nhưng nó đã bị khóa từ bên trong.
" Công chúa. Mở cửa ra. " Tôi nói với giọng lo lắng.
Một lần nữa. Đáp lại tôi là một sự im lặng chết chóc. Tôi có thể cảm nhận rằng tim mình đang đập liên tục hàng nghìn lần 1 giây trong khi dạ dày tôi quặn lại bên trong bụng tôi. Dường như các cơ quan nội tạng trong tôi đã dừng hoạt động và cơ thể tôi trở nên cứng ngắc. Cô ấy đang làm gì trong đấy cơ chứ? Cô ấy thật sự làm tôi sợ. Tôi không thể đánh mất cô ấy. Cô ấy là của tôi! Nếu cô ấy chết tôi thề rằng cho dù phải đi xuống Địa Ngục và phá nát nó tôi cũng sẽ tìm bằng được cô ấy.
" Công chúa làm ơn đi anh không muốn mình phải phá cửa để vào đâu. " Tôi nói
Sự im lặng này thật sự đang làm tôi phát điên. Phần sói trong tôi đang muốn phá nát cánh cửa này để kiểm tra xem đang có chuyện gì xảy ra với Mate của mình. Mặt khác, tôi tôn trọng sự riêng tư của cô ấy. Nỗi lo cô ấy có đang an toàn hay không gầm lên trong tôi. Tôi bắt đầu lắc mạnh cánh cửa. Và rồi tôi nghe thấy giọng của cô ấy. Giọng nói như Thiên thần của cô ấy an ủi nỗi lo của tôi, xoa dịu phần Sói trong tôi. Câu trả lời của cô ấy, mặt khác dường như làm cho tôi và " hắn " điên lên một lần nữa.
" Không! " Cô ấy nói
Sao cô ấy dám! Tôi là Alpha của cô ấy. Cô ấy không thể nói chuyện với tôi một cách như thế. " Nhưng cô ấy đã làm thế và chúng ta không thể làm gì với điều đó. " Một giọng nói từ sâu trong tiềm thức của tôi lên tiếng đáp lại suy nghĩ của tôi.
" Bane! " Tôi hét lên
Miệng tôi mở to và những từ ngữ định thoát ra bỗng quay ngược vào trong, tôi chỉ còn cách hét lên tên cô ấy. Thực ra tôi không định gọi tên cô ấy một cách thô lỗ như vậy nhưng cơn đau ở lưng chưa dừng lại khiến tôi không còn sự lựa chọn nào khác. Tôi biết rằng cô ấy bây giờ cũng đang rất đau đớn nhưng hành động nhốt mình trong nhà vệ sinh của cô ấy thật sự khiến tôi hoảng sợ.
" Hãy để tôi một mình đi! " Cô ấy hét lên.
Trái tim tôi vỡ vụn trước những lời nói của cô ấy. Để cô ấy một mình ư? Tôi không thể! Chỉ trong vòng vài giờ sự xuất hiện của cô ấy đã làm mức độ muốn phụ thuộc của tôi vào cô ấy lên mức cao nhất. Vượt qua khỏi tất cả những gì tôi đã từng nghĩ. TÔI CẦN CÔ ẤY! Cô ấy chính là không khí mà tôi cần để có thể hít thở. Chính là như vậy. Tôi để cho phần Sói chiếm lấy mình. Tôi đập cửa và chỉ vài giây sau bản lề tung ra, cánh cửa vỡ tung ra. Tôi bước vào vừa kịp lúc nhìn thấy bạn đời xinh đẹp của tôi đang đứng lên. Cô ấy đang nắm chặt lấy bồn rửa. Tay của cô ấy dính khá nhiều máu và góc xa trong phòng vệ sinh gần như biến thành một bể máu bé. Tôi chạy đến bên cô ấy đúng lúc bác sĩ tới. Tôi ngay lập tức ôm lấy cô ấy. Mắt cô ấy nhắm nghiền và cơ thể cô ấy lả đi trong vòng tay tôi. Tôi bế cô ấy chạy như bay xuống khu y tế. Những giọt nước mắt của tôi gần như đã rơi, tôi nhẹ nhàng đặt cô ấy lên giường và lau vội chúng đi. Các bác sĩ và y tá bắt đầu làm các công tác đảm bảo sự sống cho cô ấy. Họ chọc kim tiêm vào tay cô ấy và nối với một ống truyền dịch.
" Cẩn thận với cô ấy. " Tôi ra lệnh
Mọi người nhìn tôi với ánh mắt " xin lỗi " và tiếp tục công việc của họ. Một y tá cắt áo của cô ấy ra và họ lật cô ấy lại, bắt đầu tháo băng gạc cũ ra và băng bó vào những vết cắt mới. Tôi rên lên và bám chặt vào thành giường khi một bác sĩ đổ thuốc sát trùng lên lưng cô ấy. Tôi cảm thấy như có một ngọn lửa đang thiêu đốt cột sống của mình. Tôi gầm lên. Một bác sĩ nhìn tôi
" Alpha. Ngài có ổn không? " Anh ta hỏi
Tôi lắc đầu và phàn nàn
" Lưng của tôi. "
Anh ta nhìn tôi với một ánh nhìn khó hiểu.
" Sự gắn kết giữa Alpha và Luna không thể xảy ra khi 2 người chưa giao phối. Thậm chí ngài còn chưa Đánh dấu cô ấy. Tại sao chuyện này có thể xảy ra? Không thể nào! Trừ phi... "
Tôi thật sự bối rối. Mặc dù cô ấy là Mate của tôi nhưng sự thật là tôi không thể cảm nhận tất cả những cơn đau của cô ấy cho tới khi chúng tôi thật sự làm chuyện đấy, hoặc sau khi tôi đánh dấu cô ấy.
" Sao? " Tôi hỏi
" Liệu có phải cô ấy mang trong mình dòng máu của Alpha? "
Tôi nhún vai. Có thể. Cô ấy có từng nói rằng bố cô ấy là Beta tại đàn cũ của cô ấy.
" Sức mạnh của cô ấy có thể gần bằng ngài đấy Alpha. " Anh ta kêu lên
Cái gì? Cô ấy không thể! Tôi không hề phân biệt giới tính nhưng những Người sói đực luôn luôn mạnh hơn giống cái. Thêm nữa cô ấy là một con người, cô ấy chưa từng Chuyển hóa. Mắt tôi vô tình lướt qua một thứ gì đấy bên mạn sườn cô ấy. Một hình xăm khác sao? Đấy là hình một con sói đen đang tru lên. Thứ đấy không hề xuất hiện vào lần cuối tôi nhìn thấy cơ thể cô ấy.
" Alpha. Chúng ta phải kiểm tra kĩ năng chiến đấu của cô ấy ngay khi cô ấy hồi phục. "
Tôi lắc đầu
" Không. Bane chưa hề Chuyển hóa. "
Vị bác sĩ đấy có vẻ sốc. Tôi chỉ ngón tay về phía bạn đời của mình đang nằm ngổn ngang trên giường bệnh. Ánh mắt của anh ta di chuyển theo hướng ngón tay tôi và nhìn vào Bane. Tôi cố kìm nén suy nghĩ sẽ giết anh ta chỉ vì anh ta nhìn vào cô ấy nhưng ngay lập tức mắt anh ta mở to và anh ta hét lên
" Tất cả mọi người! Lùi lại ngay lập tức! "
Tôi bất ngờ và bối rối, nhưng tôi biết rằng có chuyện gì đấy đang xảy ra và tôi im lặng. Hình xăm mới trên người cô ấy bắt đầu phát sáng. Tôi sốc. Mọi người bắt đầu tản ra và cơ thể cô ấy run rẩy. Tôi biết quá trình này rất rõ ràng... Sự Chuyển Hóa.