“Không có gì.” May là ảo giác. Nghiêm Khải Hoa trong lòng thầm may mắn.
Hắn còn chưa chuẩn bị tâm lý đối mặt với Phương Cẩn, chuyện phát sinh đêm qua thật sự nhớ rất rõ ràng. Nhưng là hình ảnh Phương Cẩn mạnh bạo cùng với bản thân cuối cùng đầu hàng, bị dục vọng điều khiển.
Đừng rời đi…… Xin anh……
Ân…a…… mau hơn……
Hắn vẫn nghĩ đến tự chủ cao ngạo của mình cuối cùng không địch lại dục vọng bản năng của thân thể, cao ngạo tự tôn gặp đả kích mãnh liệt nhất, hoàn toàn hoá thành tro bụi. Nghiêm Khải Hoa không thể tin được, bản thân cách Phương Cẩn những mười hai năm, thế nhưng vẫn bị hắn trêu đùa giữa lòng bàn tay.
Không thễ tha thứ! Hắn không thể tha thứ cho chính mình!
Cho dù hắn dùng bất kỳ lý do gì, lấy bị cưỡng bức làm lý do sao, bản thân tối hôm qua khát cầu như thế đã khiến hắn bóp chết tư cách nói ra những lời này.
Hắn không phải thờ ơ, cũng không phải hoàn toàn bị vây trong trạng thái bị Phương Cẩn bức bách; Thậm chí lúc đó hắn đã…đã đáp lại và cầu khát nhiều hơn.
Thật sự là không hiểu nổi! Không quên nổi! Không chấp nhận được!
“Phương Cẩn đâu?” Quản lý của Sang Thảo, đứng bên cạnh Trần Thiếu Bạch, cũng là tình nhân của Trần Thiếu Bạch – Mạnh Tề hỏi: “Cậu ta hẳn là phải đi cùng chuyến bay với anh chứ.”
“Chỉ là một phần nhỏ cần sửa chữa, không phải vấn đề gì.” Liên quan đến trách nhiệm trong phần công việc của mình, Trần Thiếu Bạch cũng đứng đắn lên. “Đúng rồi, người chọn người mẫu đã quyết định ai chưa?”
“Đã chọn Joe Helen, không có vấn đề gì.” Nghiêm Khải Hoa trả lời.
Mạnh Tề nhướng cao mày, nét mặt bình thản rốt cuộc xuất hiện biểu cảm – Bất an.
“Joe Helan? Nhiếp ảnh gia nổi danh tuỳ hứng?”
So với Mạnh Tề cảm thấy bất an, Trần Thiếu Bạch lại có vẻ tương đối cảm thấy hứng thú, hai mắt đều phát sáng lên, “Joe Helan đã ởMilan?”
Nghiêm Khải Hoa gật đầu, đồng thời nói vớ Mạnh Tề: “Tuy cô ấy rất tuỳ hứng, nhưng mắt chọn người mẫu thì không có người thứ hai so được; Hơn nữa, tôi đã thoả thuận với cô ta, tuần lễ thời trang lần này, Joe sẽ là nhiếp ảnh gia độc quyền của chúng ta.”
Bộ mặt bất an của Mạnh Tề đã chuyển thành rất lo lắng. Chủ tịch hội đồng quản trị kiêm Trưởng ban Thiết kế của Sang Thảo, đồng thời cũng là tình nhân của hắn: Trần Thiếu Bạch, bản thân người này đã đem hai chữ Tuỳ Hứng phát huy đến mức tận cùng rồi. Bây giờ lại thêm một Nhiếp ảnh gia cũng nổi danh tuỳ hứng nữa. Sau đó sẽ còn xuất hiện thêm một đám người mẫu do hai người này đích thân chọn lựa ra….Trận này đến tột cùng sẽ biến thành bộ dạng gì đây?
“Càng thú vị chính là những người mẫu Joe chọn hầu như trùng khớp với danh sách Thiếu Bạch đã chọn trước đó; Tuy nhiên, người mẫu chính đảm nhận ‘Ngôi Sao Sa Mạc’ (Sa Mạc Chi Tinh) thì Joe cũng không chọn ra được người nào phù hợp.” Thân là Giám Đốc Điều Hành, đây là vấn đề quấy nhiễu Nghiêm Khải Hoa nhất trong giai đoạn này.
“Vẫn chưa chọn được sao?” Nghe bạn thân nói vậy, Trần Thiếu Bạch không biết nên vui mừng vì trang phục mình thiết kế ra độc nhất vô nhị, độc đáo đến mức quá khó chọn được người mẫu có thể mặc, hay là nên uể oải vì tác phẩm đắc ý của mình đã hoàn thành nhưng không ai có thể mặc vào hợp? Cảm giác này thật vi diệu.
“Tôi biết là anh đáng tin nhất mà.” Có người bạn như thế còn cầu gì hơn. Trần Thiếu Bạch ôm lấy người bạn đã chơi thân nhiều năm.
“Ư!” Nghiêm Khải Hoa nhíu mi kêu rên. Cái ôm thắm thiết của tên bạn thân cùng với việc đột nhiên gia tăng sức nặng cho thân thể khiến cho bộ phận nào đó trên người đau đớn lên.
Thần kinh thô như Trần Thiếu bạch không phát hiện, nhưng tinh tế như Mạnh Tề lại phát hiện.
-0-
Sân bay Malpensa của Milan:
-0-
Show diễn kế:
(Gặp lại Hủ tỷ Joe Helen với màn chat vô cùng thiếu muối mà thừa đười ươi =)))))))
and…
Sớm biết sẽ như vậy, ngày hôm qua khi hắn lần thứ hai mở miệng cầu xin ta cũng chẳng thèm ngừng lại, hẳn là nên đem hắn cột vào giường đại chiến ba ngày ba đêm, cho hắn khỏi bước xuống giường nổi mới đúng.