Ta chỉ dùng 2 năm đã học xong đại học, dù sao cũng là tu học một chút, miễn là học đủ để tốt nghiệp.Sau khi tốt nghiệp ta giữ đúng lời hứa đến tập đoàn Hoàn Vũ làm việc, trong thời gian này , ta và cha ta sống chung với nhau vẫn rất tốt, tuy cha ta thỉnh thoảng có hơi ồn ào giận dỗi, theo ta mà phát ra chút cáu kỉnh, bất quá ta luôn luôn binh tới tương đỡ , nước đến đắp bờ rồi cũng qua , có lúc tỉ mỉ nghĩ lại ,bộ dạng này của cha ta cũng rất đáng yêu.
Ta làm trong chi nhánh của tập đoàn Hoàn Vũ một năm rưỡi, bởi vì làm việc xuất sắc mà được điều lên tổng công ty , lại làm một thời gian ngắn sau đó chính thức nhận chức trợ lý tổng giám đốc,nói đúng ra là ,hiện tại ta đây,là trợ lý của tổng giám đốc Lam Phi tập đoàn Hoàn Vũ.
Còn nhớ rõ ngày đầu tiên ta đến chỗ làm việc của Lam Phi , hắn cười nói : “Thấy thế nào, Trương Tư Khải, ta biết ta sẽ không nhìn nhầm người mà”.
Ta cũng đáp lại hắn một nụ cười ngầm hiểu.
Lam Phi đối với ta rất tốt , vượt qua cả sếp bình thường đối tốt với nhân viên, nhưng cũng không có mưu đồ gì .Hắn nói hắn cảm thấy ta giống thời điểm của hắn khi xưa , có những lúc ngẫu nhiên hắn nói hi vọng con hắn có thể giống ta thì tốt rồi.
Ta đã thấy con của Lam Phi một lần , nhớ rõ đứa trẻ kia tên gọi là Lam Thiên . Lam Thiên cho ta ấn tượng đầu tiên đó chính là một đứa trẻ rất yếu đuối không giống với Lam Phi.Chẳng những lớn lên không giống , thần thái cũng không giống, tính cách càng không giống , mà ngay cả bất luận cái gì cũng không có nét hao hao . Ta rất kì lạ mà nhìn vào Lam Thiên một hồi lâu, bắt đầu có chút hiểu câu nói kia của Lam Phi : hi vọng con hắn có thể giống ta một chút thì tốt rồi.
Chỉ có điều, những nghi ngờ của ta không lâu sau đã được xóa bỏ , ngày đó Lam Phi uống rượi say , vô tình nói ra một bí mật . Lam Thiên kia không phải là con ruột của hắn , mà là kết quả của vợ hắn cùng kẻ khác vụng trộm mà sinh ra , mà con trai ruột của hắn lại không biết lưu lạc chỗ nào.Ta vì Lam Phi mà thở dài, một người như vậy mà cũng có chuyện không được như ý, quả đúng như câu ‘thiên hạ chuyện không như ý có đến tám chin phần’.Bất quá mặc dù nghĩ như thế , ngày hôm sau ta giả bộ như cái gì cũng không biết, ta biết rõ , người như Lam Phi,quyết không cần bất cứ loại thương hại nào.
Qua mấy năm sau, Lam Phi nói cho ta biết một tin tốt.Hắn nói hắn đã tìm được con trai ruột rồi , hơn nữa còn rất vui mà nói cho ta biết con hắn thực sự rất xuất sắc .Đó là lần duy nhất ta thấy Lam Phi biểu lộ tình cảm rõ ràng như vậy,không biết tại sao , tại thời khắc ấy ta đột nhiên nhớ tới ta đến bây giờ đều là tùy tiện trong cuộc sống của cha ta.Lam Phi nói con hắn tên là Lam Vũ,còn nói Lam Vũ lúc còn nhỏ rất thông minh,mà tính tình cũng giống như hắn lúc còn trẻ,hắn nói lúc hắn nhìn Lam Vũ đột nhiên cảm thấy bản thân có chút già rồi , cảm thấy bản thân đã quá mệ mỏi.Ta không nói gì, chỉ là lẳng lặng nghe hắn kể, bởi vì ta biết rõ , khi đó hắn cần một người nghe đáng tin.
Không lâu Lam Phi đem Lam Vũ đến công ty, hơn nữa lại còn đem Lam Vũ giao cho ta, để ta kèm cặp đứa bé này . Thành thật mà nói , ta cũng thấy thích đứa bé này, nó chẳng những bộ dạng anh tuấn , mà còn có khôn khéo giỏi giang, theo ta học tập đến ngày thứ ba liền nói cho ta biết : “Ta biết cha ta vì cái gì lại thích ngươi”.
“Hử ? Vì cái gì ?”. Ta mỉm cười hỏi hắn.
“Bởi vì ngươi không có dã tâm”.