Ái Phi Tìm Được Em Rồi!!!

Chương 52: 52: Tôi Là Vị Hôn Thê Của Anh Ấy




Giai Hạ tỉnh dậy không thấy Vương Lệ Thành, cô mở cửa đi ra ngoài xem thử thì thấy xe của anh đã biến mất, mở điện thoại định gọi cho anh thì thấy tin nhắn của anh cô cũng yên tâm.

Giai Hạ thay quần áo xong chuẩn bị đi làm, có lẽ hôm nay anh không đón cô được rồi nếu vậy anh sẽ bị trễ, Giai Hạ chuẩn bị xong cũng đi đến công ty.

Vương Lệ Thành bất đắc dĩ phải đưa Nhật Liên đi ăn, nhưng anh ăn nhanh rồi viện cớ đi trước, Nhật Liên cho người tìm thông tin về Giai Hạ, mới nữa ngày thôi đã có toàn bộ thông tin về Giai Hạ.

"Tác giả truyện tranh à? Hồ ly tinh!!" Nhật Liên cầm sấp tài liệu thông tin của Giai Hạ bóp chặc.

"Người anh yêu đây sao? Chẳng có chút nổi bật, cứ nghĩ một tiểu thư giàu có xinh đẹp nào đó, chẳng qua cũng là một kẻ bình thường"

"Vương Lệ Thành, em không có được anh thì bất cứ ai cũng không được"

Nhật Liên bấm số điện thoại của Giai Hạ, vẻ mặt hào hứng, nếu cô mà biết Nhật Liên là vị hôn thê đã đính hôn từ trước của Vương Lệ Thành thì sao đây nhỉ? Chắc sẽ rất thú vị.

Giai Hạ vừa đến công ty thì điện thoại vang lên, cứ tưởng Vương Lệ Thành nhưng không phải là một dòng số lạ, cô tò mò nghe thử bên kia truyền đến giọng một người nữ.

"Chào cô, cô là Giai Hạ đúng không?"

"Đúng rồi cô là?"

"Không biết có tiện nói chuyện một chút với cô Hạ không?"

"Được cô cứ nói đi!!" Giai Hạ cứ tò mò người nữ bên đó là ai giọng nghe cũng quen quá.

"Tôi là vị hôn thê của Vương Lệ Thành, nghe nói cô đang qua lại với anh ấy đúng không?" Giọng nói của Nhật Liên như đang tra khảo Giai Hạ.

"Sao?? Cô là vị hôn thê của anh ấy?" Giai Hạ nghe đến đây thì đờ người, ly nước trên tay cô rơi xuống nền đất, cô dường như đứng không vững cô tựa vào bàn cố trụ lại.



"Cô không biết thật sao? Nhưng mà bây giờ cô biết cũng không muộn, nếu cô không tin... cứ ra gặp mặt tôi sẽ chứng minh cho cô thấy, vậy nhé!! Chào cô"

Nhật Liên nhếch môi cười thích thú, không biết cảm giác của Giai Hạ khi biết chuyện đó thì sẽ thế nào nhỉ? Chắc rất sốc và sẽ nhanh chóng chia tay với Vương Lệ Thành thôi, sớm muộn gì những ai cản đường cô, cô sẽ không tha đâu.

.....

"Không thể nào!! Thành Thành..." Giai Hạ ngồi xuống ghế cứ lẩm bẩm.

Quản lý đi xuống xem tình hình của mọi người thì thấy chỗ Giai Hạ chiếc ly đã bị vỡ thành nhiều mảnh mà Giai Hạ vẫn chưa dọn, cô ta tức giận đi đến quát.

"Làm bể đồ mà không biết dọn? Ở đó chờ tôi đến dọn à?"

"Xin lỗi quản lý, tôi dọn ngay"

Giai Hạ cúi đầu xin lỗi, cô đi đến thu dọn từng mảnh vỡ, cô cứ như người mất hồn, sao Vương Lệ Thành không nói cho cô biết? Không lẽ anh sẽ thực sự kết hôn với cô gái đó sao?

"A" Giai Hạ cứ mãi suy nghĩ mà không để ý làm mảnh vỡ khứa vào tay, máu trên tay cô lại chảy xuống, không xong rồi!! Cô bị thương rồi, nhất định Vương Lệ Thành và cô sẽ gặp chuyện.

"Làm sao đây?"

Giai Hạ nhanh chóng thu dọn mảnh vỡ, cô xin phép nghỉ sớm và nhanh chóng đi tìm Vương Lệ Thành, gọi cho anh mãi nhưng anh không bắt máy.

Giai Hạ chạy một mạch đến công ty anh, do quen với những người ở đây rồi cho nên cô dễ dàng đi vào trong mà không còn bị chặn lại nữa, nhưng vẻ mặt của họ như vậy là sao nhỉ? Cứ nhìn chằm chằm ánh mắt có chút sợ sệch.

Giai Hạ vừa đẩy cửa vào thì thấy một cô gái đang ngồi trên đùi của Vương Lệ Thành, họ còn cùng nhau nói chuyện vui vẻ nữa, không lẽ đó là thật sao?

"Thành Thành!!" Giai Hạ gọi anh