Về đến nhà, ta lên phòng vứt đại cặp sách lên trên bàn. Mở tủ quần áo kiếm bộ đồ, ôm vào nhà tắm tắm.
Anh đến công ty rồi, chắc đến tối mới về được.
Ta đi xuống bếp. Mở tủ lạnh ra xem. Đã hết nguyên liệu làm bánh rồi nên đành phải ra ngoài mua thôi.
Nhìn ra ngoài trời. Ta cảm thấy thời tiết mát mẻ như thế này nàyrất thích hợp để đi bộ. Nên quyết định sẽ đi bộ đến trung tâmsiêu thị
Nhìn cảnh vật xung quanh làm ta không khỏi dấy lên nhiều suy nghĩ. Nơi đây so với 3 tháng trước thay đổi khánhiều. Ra khỏi ngõ là sẽ thấy được, một thành phố nhộn nhịp. Sáng nay chạy vội quá nên mới không phát hiện ra!
Đi được một lúc cũng tới được trung tâm siêu thị rồi! Woa~ Nó giốngnhư một tòa nhà cao cấp, khách sạn 5 sao vậy đó! Ta nhớ lúctrước chỉ có 3 tầng nhỏ thôi. Giờ đã là 5 tầng lớn rồi! Ghêthật!
Ta đi vào trong
Đội ngũ nhân viên rất nhiệttình và chu đáo. Hỏi ta cần gì liền dẫn ta đi. Nhưng ta từchối. Ta muốn đi xem cơ. Thật lớn. Thật rộng.
Để coi coi.Tầng trệt là tầng bán đồ nội thất. Đều là đồ cao cấp khôngà! Nhưng ta không có hứng thú. Đi lòng vòng một hồi rồi kiếmcái thang máy lên tầng 2.
Tầng 2 là tầng mà ta đang cần.Tầng bán đồ ăn. Rau, củ, quả, bột, bánh, dao, kéo,... Nói chung là đồ ăn và những thứ dành cho bếp núc là ở đây có hết.Nhưng cứ từ từ. Ta sẽ khám phá chúng bay sau. Giờ lên tầng 3xem cái đã
Vừa bước chân ra khỏi thang máy. Nhướn mày lên đã thấy Liễu Thanh Thanh! Cô ta đi cùng ai đó thì phải?
Nhanh chóng đuổi theo sau cô ta. Giữ một khoảng cách hợp lí. Vừa đi vừa núp, tránh sẽ bị phát hiện.
Cô ta cùng tên nào đó đang nói nói cười cười, xem hết cái nàyđến cái kia. Nhìn mặt cô ta hứng hởi xem những món đồ. Ta cũng thắc mắc. Mới nhìn lại những thứ được bày bán.
Òhh~ Ra là bày bán đồ lưu niệm cùng đồ trang trí. Phải công nhậntầng này trang trí rất đẹp. Còn cộng thêm những món đồ thủytinh trong suốt, nhiều màu, phalê,.. đồ này kia làm cho tầng này phát ra màu trắng sáng. Không chói mắt, ngược lại còn cảmthấy rất đẹp là đằng khác
A! Đột nhiên phát hiện ranhững miếng phalê có rất nhiều hình dạng, đủ màu, xanh lá,xanh lam, hồng, cam, tím, trắng, đen, xám, vàng,... Óng ánh trong suốt! Ô chộ ôi đẹp quá! Mà thật mắc tiền, ta không dám mua,chỉ dám nâng chúng lên cao nhìn thôi.
Thật đẹp! Mắt ta cứ thế sáng lên. Miệng cứ há hốc lên khen
“ Oa~ haha.. Thật đẹp~ “
Ta như vậy nên bất cẩn. Không những bị Liễu Thanh Thanh bỏ xa. Còn bị nhằm vô tầm ngắm của người ta mà ta lại không hề pháthiện ra nữa chứ!
Đến khi ta tỉnh mộng thì cũng là lúc cô ta cùng ai đó bước vào thang máy lên tầng 4 rồi. Ta liền vộivàng đuổi theo
Tầng này toàn là đồ mỹ phẩm thôi! Nhìn cô ta thử tới thử lui. Nói tới nói lui với nhân viên khiến tathấy mà phát chán!
Đứng dựa vào vánh tường như ngườikhông xương sống. Ta thở dài. Chả có động tĩnh gì hết. Vơ đạilọ nước hoa gần đó, ngắm nghía nó. Nhân viên từ đâu bay ra giới thiệu sản phẩm
“ Mùi gì? “ _ ta hỏi câu cộc lốc.
Không phải ta chảnh nhé! Mà là vì ta đang rất ư là chán. Nên cáigì cũng không thấy thú vị, biểu hiện là rõ ràng trên mặt!
“ Là mùi hoa ly! “ _ chị nhân viên cười nói
“ Ò “ _ xoay xoay lọ nước hoa, ta ngắm nãy giờ vẫn chưa ngắm xong
“ Ở đây chúng tôi có cho dùng thử! Quý khách có thể thử ạ! “ _ nói là làm. Chị nhân viên kia lấy ra một lọ nước hoa khácnhưng cùng hãng với lọ mà ta đang cầm. Có ý định xịt lênngười ta
“ A a a! Không cần! Không cần đâu! “
Ta muốn ngăn chị ấy! Nhưng không kịp rồi. Người ta đã dính mùi nước hoa...
“ Rất thơm ạ! “
Aiz àiz.. Chị thật tự nhiên
Mặt ta bắt đầu sưng lên. Mếu máo. Ta chỉ thích mùi anh đào thôi... A! A!
“ Ách.. xì! “
Huhu. Tại chị hết đó. Em không ngửi được mùi nước hoa. May là khôngquá hắc nên không bị chảy nước mũi đó. Không là mất mặt chết!
Quay sang thấy Liễu Thanh Thanh đang chuẩn bị rời đi thì ta mới chấn tĩnh lại. Day day mũi vài cái. Liễu Thanh Thanh đã rời đi. Tacũng đi theo
Tầng 5 là tầng bày bán quần áo, phụ kiện,trang sức. Là tầng được thiết kế lớn nhất. Ở đây có rấtnhiều mặt hàng nổi tiếng, trong nước lẫn ngoài nước. Đều làhàng hiệu, hàng xịn. Đồ ở đây rất đẹp nhưng ta thì lại khôngcó hứng thú nên rất chú tâm tới hành động của Liễu ThanhThanh.
Cô ta lựa rất nhiều thứ nên cứ đi lòng vòng hếtchỗ này đến chỗ khác. Làm ta chạy theo cũng rất mệt. Nào làlựa áo, lựa quần, lựa váy, lựa giày, lựa dép, lựa túi, lựavòng, vân vân mây mây,...
Cuối cùng thì cô ta cũng dừnglại. Ta nhìn xung quanh. Khu này hơi vắng, đèn cũng không sángnhư ở những chỗ kia. Nhưng mà trông sắc mặt cô ta rất lạ.Ngượng ngùng, e lẹ đồ này kia trước mặt tên kia. Tới lúc quaylưng đem đồ vô trong thay thì ngượng ngùng, e lệ đâu không thấy.Chỉ thấy cô ta cười quỷ dị, trông biến thái vô cùng. Lúc nàyta mới nhìn lại chỗ đồ được treo trên kia thì...
Ách! Không phải chứ!!!??? Là.. Là đồ tình thú!...
Cô ta! Cô ta! Với tên kia!
Miệng ta không tự chủ há hốc mặc cho O2 hay CO2 thay nhau lọt vào.Đến khi thấy cô ta đi ra thì thật là... Hộc máu mồm
Quásexy. Quá kích thích. Nhìn bộ dạng hai người đó.. Bộ muốn làm tại đây à? Hắn ta đột nhiên đẩy cô ta vô lại trong phòng thayđồ. Chỉ nghe từ trong đó vọng ra những tiếng rên ra khiến những nhân viên có mặt ở đây đều đỏ mặt tía tai nhưng không ai dámhó hé gì hết! Xem ra tên kia cũng không phải hạng tầm thường!
A ha! Nếu ta chụp được cảnh nóng của cô ta cùng người đàn ônglạ mặt kia rồi gửi cho đám nam nhân kia thì sẽ ra sao nhỉ?Háhaha!
Nghĩ đến đó. Ta liền rút điện thoại ra, tính tiến lại gần thì bị một nhân viên kéo lại
“ Khu này đã được phong tỏa. Phiền cô rời đi cho! “
“ Sao chứ? Làm chuyện xấu lại sợ bị người ta phát hiện à? “ Ta đây ứ nghe theo đấy!
“ Em nên rời đi thì hơn. Chủ tịch ra đây nếu thấy em ở đây làmphiền thì sẽ không xong đâu! “ _ sắc mặt của chị nhân viên nàyđột nhiên trắng bệnh
“ Ra là chủ tịch! Thế thì ta càngcó hứng thú bắt quả tang! “ Ta đây chính là không sợ đấy. Chủtịch thì ngon hả?
“ Nhưng là Chủ tịch Lý! “
“ Lý gì ta cũng mặc kệ! “
Ta tiến tới gần hơn. Lại nghe thấy tiếng cô ta rên la
“ ưm.. Minh Quân.. a.. Quân ca a~ “ _ nghe dâm đãng vô cùng
Ta khựng lại.
Minh Quân... Chủ tịch Lý...
A! Lý Minh Quân! Không phải chứ? Từ hôm khai giảng đã không thấycó mặt hắn. Không phải hắn đang ở Đức sao? Hắn.. Hắn về nướctừ khi nào vậy?
Lúc trước hắn còn đang là một thiếu giađào hoa. Nay về nước là một tên chủ tịch sắc lang! Thật đángghét. Hắn là một tên biến thái nhất mà ta từng thấy! Ngay cảđối với Liễu Thanh Thanh mà hắn yêu cũng không tha!
Ta cũng là bị những trò cực biến thái của hắn hành hạ mỗi ngàykhổ sở. Cũng may chỉ được nửa tháng là hắn bị ép qua Đức nên ta mới thoát nạn. Giờ nghĩ lại còn thấy ớn!
Theo phảnxạ. Ta quay người cong giò chạy! Chạy tới thang máy, ta thởphào nhẹ nhõm như thoát được nạn. Ai ngờ, khi cửa thang máysắp đóng lại xuất hiện một bóng người. Hắn ta rất nhanh chenvô được thang máy, lao nhanh đến chắn trước mặt ta. Tim ta theođó như muốn rớt ra ngoài!
Thần linh ơi! Lý.. Lý Minh Quân!Hắn ta! Hắn ta! Không phải hắn ta đang cùng Liễu Thanh Thanh XXOOsao? Hắn ta làm gì ở đây? A! Ta không muốn chết lần nữa đâu!
“ A! “
Hai tay hắn đột nhiên chống hai bên má ta, giữ ta ở giữa, cắt đứt ý định muốn tẩu của ta! Ép ta sát vào tường
“ Ngươi... Ngươi muốn làm gì? Thả.. Thả ta ra! “
Ta nhằm vào phía cánh tay phải của hắn định lao ra thì bị tay trái của hắn ôm lấy bả vai kéo ngược trở lại
“ Sao vậy? Lúc nãy nói sung lắm mà? Còn dám theo dõi ta! Bâygiờ lại muốn chạy à? “ _ giọng hắn đầy ý khiêu khích
“ Ai nói tôi theo dõi anh? “ Ta theo dõi ngươi hồi nào? Ta là theo dõi Liễu Thanh Thanh đi bên cạnh ngươi nhá!
“ Ồ~ Vậy là theo dõi người đi bên cạnh ta rồi! “
“ Biết rồi còn hỏi “ _ ta liếc hắn _ “ Về với bạn gái của anh đi! Thả tôi ra! “
“ Ô! Đâu có dễ như vậy! Tôi cảm thấy... Em rất thú vị! Mùi nước hoa này đúng là rất thơm. Thật muốn nếm thử tư vị của nócùng mùi vị của em kết hợp vô sẽ là thế nào đi! Cô ta đã cóđàn em lo rồi! Còn em.. Để tôi lo! “
Đồ biến thái! Tên sắc lang!
“ Đồ điên! Mau thả tôi ra “
Ta ra sức lắc đầu. Hắn lại cố muốn bắt lấy cằm ta giữ ta lại.
Giữ không được. Hắn không thèm giữ nữa. Trực tiếp vùi mặt vào hõm cổ ta, làm bừa...
“ Đồ biến thái! “ _ ta hét lên
Hắn nhếch môi
“ Tôi sẽ cho em thấy thế nào là biến thái! “
Ta điên lên!
Đồ khốn! Ngươi muốn chết!
Tình thế này là dùng hết sức bình sinh đẩy hắn ra. Và ta đã làmđược. Ngay khi đẩy được mặt hắn ra khỏi người ta chính là mộtcái táng giáng xuống mặt hắn. Đánh nhanh thắng nhanh. Không đợi hắn có phản ứng hay dừng một giây nào. Ta giữ hai bên bả vaihắn đẩy ra. Chân phải bước lên một bước đặt trụ, chân trái colên rồi hục vào bụng hắn một cú thật mạnh khiến hắn phảicong người lại ôm bụng!
“ YA~A~ “
Tiếp tục lấy đà hộc vào bụng hắn thêm vài cú nữa. Đến khi hắn chịu không nổi từ từ trượt xuống đất.
Ta hiện tại rất dễ nổi điên. Mà mỗi lần điên lên thì sẽ.. đánh không nương tay!
Ta thở hồng hộc. Đột nhiên cảm thấy rất tủi thân. Đầu tiên làHạ Tử Du! Ngô Thừa Lam! Giờ đến Lý Minh Quân! Lúc trước ta xấuxí thì bọn họ chán ghét ta, thi nhau hành hạ ta! Bây giờ tathay đổi thì bọn họ lại thi nhau khi dễ ta! Sao không ai tôntrọng ta hết vậy? Ta sinh ra là để người ta chán ghét cùng khidễ vầy sao?
Sống mũi ta cay cay. Nước mắt không tự chủ đột nhiên ứa ra.
“ Huhu. Ta muốn Đại ca a~! Khải ca ca. Anh ở đâu? Em nhớ anh! AnhĐào rất nhớ anh a~! Huhu! “ _ Ta ngửa mặt lên trời, oa oa khóc
Thang máy “ ting “ một cái, cửa liền mở ra. Ta lập tức lao ra ngoài. Điên cuồng chạy, mặc kệ Lý Minh Quân đang nằm vật vã ở đó.
Đến khi bóng ta đã khuất khỏi tầm mắt. Hắn lồm cồm cố gượng dậy, miệng thì thầm:
“ Rồi em cũng sẽ gặp lại anh! Nhanh thôi! “
Kế đến là nụ cười nửa miệng quỷ dị!
______________________________SCOR (Small corner of Rei)______________________________
. Hello! Nghe bảo có mấy nàng nói nhớ ta phải hôm?
. Xin trân trọng thông báo: Ta vẫn chưa hoàn toàn trở lại đượcđâu! Lý do trục trặc kĩ thuật nên truyện sẽ không được đăngthường xuyên! Ai am so rỳ!
. À mà từ giờ ta sẽ lập cáigóc nhỏ này để nói chuyện nhé! Các cmt mang tính chất hỏiliên quan tới truyện ta sẽ trả lời ở đây!
. Đầu tiên là các nàng khai tuổi ra đi. Để ta xưng hô theo số đông ha! :v
. Bây giờ thì tạm biệt. Những vấn đề khác thì chap sau mình nói tiếp vậy! Bái bai! Bái bai! Bái... Bai... !