Anh nhìn thẳng vào đôi mắt của nàng,chờ câu trả lời.
-"Hớ..."-Nàng nhếch nữa môi nhìn anh. Say rồi mà còn bày đặc đi mua. Nói tầm bậy không. Nhỡ người khác nghe được thì biết làm sao? Lúc đó tao thộn mày xuống hố nằm luôn.-"Mày say rồi."
Anh nắm tay nàng kéo lại nói lớn.
-"Tớ không có say."
Nàng cầm tay anh đang khoá chặt mình. Nàng ghét nhất là mấy người say rồi nói nhăng nói cuội.
-"Để tao đưa mày về."-Nói rồi nàng đến cạnh anh đỡ đi. Ăn gì mà chỉ thua con heo một lạng.
Anh choàng vai ôm lấy bả vai nàng kéo sát vào mình thì thầm.
-"Ngày mai tớ sẽ nói lại. Tớ thích cậu rất nhiều."-Nói rồi anh nhắm mắt ngon lành trên vai nàng.
Nàng lắc đầu qua lại nhìn anh. Chuyện gì đang xảy ra thế này. Có khi nào hắn ta biết mình là con gái rồi không? Không thể nào. Đang chọc mình chơi thôi ấy mà.
......................
Hoàng Minh Long cùng Thái Mỹ Hoà đi trong ngõ hẽm vắng người.
Cả hai im lặng chẳng nói nên lời và cũng không biết bắt đầu từ đâu.
-"E hèm..."-Hoàng Minh Long ho nhẹ nhìn sang Thái Mỹ Hoà.-"Nhà ở đâu vậy?"
Thái Mỹ Hoà quay sang cười nhẹ với Hoàng Minh Long.
-"Nhà tớ gần đến rồi."-Thái Mỹ Hoà dừng chân.-"Cậu về đi. Khuya rồi."
Hoàng Minh Long đỏ mặt khi nhận được nụ cười của người con gái kia. Quay sang nơi khác né tránh ánh mắt.
-"Trời lạnh dần rồi mà mang áo kiểu đấy đi học sao?"
Thái Mỹ Hoà cong môi nhìn lại mình. Cũng phải ha,nhắc mới nghĩ đến. Trời lạnh,gió hiu hắt. Mình chỉ mỗi chiếc áo len mỏng kiểu cách. Thái Mỹ Hoà ôm bả vai lại đi lên trước.
Hoàng Minh Long quay sang thấy Thái Mỹ Hoà đi lểnh khểnh với dáng thon thả. Người lại chỉ mỗi chiếc áo ấm nhẹ ấy.
-"Mặc vào."-Từ khi nào Hoàng Minh Long biết quan tâm người khác. Chạy đến lấy áo khoác của mình mặc vào cho Thái Mỹ Hoà.
-"Nhưng.."-Thái Mỹ Hoà e ngại nhìn Hoàng Minh Long đi lên trước với hai tay lạnh cóng.-"Cậu cũng mang cái này vào đi."-Thái Mỹ Hoà lấy chiếc mũ len tự tay mình đan đội lên cho Hoàng Minh Long.
-"Có cần phải tốt với tôi vậy không?"-Hoàng Minh Long hỏi làm Thái Mỹ Hoà ngạc nhiên tròn mắt nhìn.
-"Bởi vì cậu cũng tốt và ấm áp vậy đấy."-Lại nụ cười kia.
Nó làm lòng Hoàng Minh Long xao động. Nhưng khuôn mặt của nhóc không chút biểu cảm. Chỉ cố giữ trong lòng.
-"Đừng tiếp xúc với tôi."
-"Vì sao?"-Thái Mỹ Hoà đi lên trước hỏi ngay.
-"Bởi vì tôi là người xấu."
Nói rồi Hoàng Minh Long đi qua Thái Mỹ Hoà lên trước.
Thái Mỹ Hoà cau mày suy nghĩ về câu nói của Hoàng Minh Long. Cậu ấy là người xấu sao? Tớ không tin. Trong sâu thẳm nơi cậu có sự ấm áp. Nó giống...nó giống như người chị đã mất của tớ. Lạnh lùng nhưng quan tâm.
-"Mặc kệ..."-Thái Mỹ Hoà nói lớn.-"Tớ sẽ là bạn với cậu."
Hoàng Minh Long nhìn Thái Mỹ Hoà với ánh mắt lạnh lùng. Dám nói lớn là sẽ làm bạn với mình ư? Từ khi sinh ra tôi cũng chỉ là đứa con của vợ lẽ. Người mà không ai đến kết bạn,người không biết cười là gì. Hôm nay...
Hoàng Minh Long nắm chặt tay Thái Mỹ Hoà. Đưa nhỏ vào góc tường. Mặt sát mặt nhìn nhau.
Thái Mỹ Hoà run rẩy sợ hãi nhìn Hoàng Minh Long đang định làm gì. Từng ngón tay của Hoàng Minh Long khẽ đưa lên,khẽ sờ vào má Thái Mỹ Hoà. Ánh mắt dao động khiến sự ưu tú của hai vị xuất hiện mập mờ dưới ánh trăng.
-"Tôi...không thích cậu làm bạn."
Thái Mỹ Hoà thở dồn dập cố né tránh ánh mắt ấy của Hoàng Minh Long. Thái Mỹ Hoà là kẻ yếu đuối,mắt dần đỏ hoe,miệng mếu máo.
-"Tớ....muốn...về."-Bởi vì sợ Hoàng Minh Long.
Nếu cậu ấy không muốn kết bạn thì thôi. Có cần phải làm như thế với mình không?
-"Nhưng.."-Mặt Hoàng Minh Long càng tiến lại gần Thái Mỹ Hoà làm nhỏ đứng hình,ngừng thở,mắt nhắm lại với vẻ sợ hãi.
Hoàng Minh Long thấy Thái Mỹ Hoà quá sợ,mồ hôi đầm đìa trên trán. Tay nhóc đưa lên lau đi giọt mồ hôi ấy.
-"Tôi muốn em làm vợ của tôi."
......................
Nàng dìu anh vào trong phòng. Thời gian nó chẳng đợi ai. Mới đó đã 10 giờ mấy.
Cạch.
Bước vào là bắt gặp ngay mấy chế say mềm ngủ gật lên gật xuống. Nhóc chống cằm nhướn mày với cái đầu em nặng như đầu heo.
Hắn với nó dựa vào thành giường vừa ngủ vừa gãi gãi mặt. Muỗi chít hơi bị ê ẩm :3.
Chàng với nhỏ nằm chiếm hết sàn trong khi gã còn mớ ngủ nói nhiều chuyện đéo liên quan.
Chỉ có cô là tử tế nhất. Mà không biết có tử tế không. Nằm trên giường nàng ngủ ngon lành với chiếc gối ôm êm ái kia.
-"Ơ Đệch...thế còn mình thì sao?"-Nàng tỉnh ngủ hẳn nhìn mọi người.
-"Thụy...tớ thích cậu rất...nhiều."-Con thêm cái giọng mớ ngủ bên tai nàng. Anh liên miên gọi tên nàng.
Nàng tức giận dìu anh nằm xuống sàn,mặt hầm hầm đi đến đá vào phát vào chân gã đang mộng mơ cái gì mà "Em có đồng ý làm vợ anh không?". Sến chưa từng được sến.
Bóng đèn trên đầu xuất hiện.
Nàng gian tà cầm điện thoại đi quanh phòng ghi lại những kỉ nhiệm khó quên này. Thích thật.
-"Ngày mai nhận hàng nha."-Nàng nói nhỏ với mấy đứa,mắt cứ dán vào màn hình trên tay.