Ai Có Thể

Chương 4: Bạn trai của Williams




Bà Anna hỏi:

"Con đã xem danh sách các cô gái chưa, Daniel?"

" Con đâu muốn xem mắt chứ?!"

"Con chưa xem? ( bà thở dài) Mẹ không tin con thích thằng đực rựa đó. Có thể bây giờ con cảm thấy thế. Nhưng biết đâu, sau khi con xem mắt, con sẽ động lòng cô gái nào thì sao?"

" Sẽ không bao giờ có chuyện đó đâu, mẹ à!"

" Tại sao không? Hãy thử đi"

"Con thực sự yêu Jesse. Con không muốn cậu ấy buồn"

Bà tức giận, quát mắng:

"Daniel! Con bị gì vậy. Yêu con trai thì đứa bé nào sẽ nối nghiệp tiếp theo đây?"

" Con và cậu ấy sẽ nhờ mang thai hộ"

" Daniel...Con làm việc này vì ba mẹ được không?"

Giọng bà dịu lại dường như sắp nghẹn, ánh mắt đỏ chót. Daniel ngán ngẫm đáp:

" Vâng được rồi. Con sẽ đi xem mắt nhưng chỉ 10 người thôi"

" 20"

" Ok?"

Sau khi đặt được mục đích Bà Anna ra về. Một cuộc điện thoại đến, Daniel bắt máy:

" Williams xin nghe"

" Em tới khách sạn rồi. Anh đến chưa?"

" Anh qua ngay "

" Dạ, anh qua nhanh bé đợi. Moa~"

Người gọi đó hun tạm biệt anh rồi cúp máy. Mắt anh sáng rực như chưa từng nghe gì về việc đi coi mắt. Daniel lên xe chạy đến khách sạn của người đó nói. Trong phòng vip, một thanh niên trẻ đẹp, cỡ độ 22 tuổi, nước da trắng hồng, khuôn mặt đáng yêu đang mặc bộ bikini cho gái chờ Daniel tới. Anh nhìn hồi lâu, mắt như sắp phát sáng, miệng cứ muốn nói gì đó, cả cậu bé cũng đã đứng dậy xem.Daniel giọng như say khướt, đi loạn choạng hỏi:

" Em dụ dỗ anh sao, Jesse?"

" Em có làm gì đâu chứ (giọng ngọt ngào)"

Daniel nhanh chóng cởi quần cởi áo, túm núm mút, bóp. Anh banh Jesse ra và nhanh chóng cắm vào. Jesse bị đột kích chớp nhoáng liền run rẩy bần bật, la thấy đớn. Cả hai làm nhau kịch liệt như đã lâu chưa gặp vậy, mãnh liệt liên hồi.

Tháng ba, sáng hôm thứ Hai, ông Williams gõ cửa văn phòng làm việc của Daniel và bước vào thông báo.

Ông Williams vui mừng nói: Daniel! Ta có tin vui cho con đây. (ông lấy ra một sấp hồ sơ) Đây là danh sách những cô gái mà con sẽ đi xem mắt.

Daniel thản nhiên trả lời:

" Vâng"

Ông Williams:

" Vâng? Ta và mẹ con đã cực lực lựa ra 30 người trong hàng ngàn thí sinh ưu tú đấy"

Daniel ngạc nhiên:

"Dạ? Ba mươi người?*

Ông Williams:

"phải 30, bọn họ rất tài năng, ta và mẹ con muốn lòi cả mắt ra tìm kiếm đó. Con yên tâm, ta đã chọn dựa trên gia thế, tài năng và nhan sắc của họ. Đảm bảo là con xem sẽ thích"

Daniel thở dài đáp:

" Vâng ạ"

Ông Williams nói tiếp:

"Chiều nay con đi luôn đi nhé! Ha ha"

Daniel vội vàng hỏi:

"Chiều nay luôn sao. Nhanh vậy bố, bố à..."

Ông rời phòng cười đắt trí bỏ mặc lời gọi của con trai mình.Daniel liền điện cho Jesse:

"Em à. Chiều nay anh có họp đột xuất, anh không thể đi chơi cùng với em được rồi"

"Dạ vâng, bé không dỗi đâu. Anh họp đi"

" Cảm ơn em"

Cứ thế, mỗi tuần sẽ có hai ngày anh đi coi mắt. Lần nào đến, chưa đầy một tiếng, anh đã lắc đầu ngao ngán. Cùng lúc đó, thời gian anh dành cho Jesse càng ít hơn. Anh chàng đã ghen tuông và giận Daniel rất nhiều. Đã qua hơn hai mươi người mà anh vẫn không ưng một ai, bà Anna lo lắng và bắt đầu tính kế độc cho con trai bà. Tối hôm nọ, Jesse đến nhà Daniel tìm anh nhưng không ngờ bà Anna lại ở đó. Bà tiết lộ với anh chuyện Daniel đi xem mắt và nơi ngày mai anh sẽ đi gặp cô gái cuối cùng. Lúc Jesse quay lưng đi về thì bà có mắng cậu một câu:

" Cái loại trai không ra trai, gái không ra gái như mày thì đối với Daniel chỉ là cảm giác nhất thời mà thôi. Khi nó tìm thấy người con gái định mệnh đó thì nó sẽ bỏ ngươi như RÁC"

Jesse nghe thế tức giận vô cùng, chửi rủa bà Anna. Cậu còn thề rằng sẽ cho bà ấy thấy, Daniel sẽ mãi mãi thuộc về cậu.

Một tuần trước khi đến hẹn xem mắt, Mận có nhận được lá thư cực kì sang trọng. Và hôm thứ bảy đẹp trời này, cô sẽ đến điểm hẹn. Cô ăn mặt gọn gàng, thoải mái như những lần đi gặp đối tác. Nơi lá thư hẹn là trong phòng của một khách sạn nghỉ dưỡng nổi tiếng. Mận chạy xe tới chỗ trước 10 phút, rồi vào phòng đã đặt sẵn đợi anh chàng tổng giám đốc đến. Khoảng năm phút sau, Daniel cũng tới. Vô phòng, khung cảnh đập ngay trước mặt anh là một cô gái nhỏ đang vẽ vời vô tri. Daniel ngạc nhiên hỏi:

"Cô đang vẽ gì vậy?"

" Tôi đến đây cũng không lâu nên chưa nhớ rõ đường lắm và để không lạc đường, tôi vẽ lại đường đi về trung cư"

"Cô mới ở đây à?"

"Cũng không hẳn, tôi đi qua đây nhiều lần rồi nhưng mỗi lần đến mỗi chỗ khác và hầu như đi bàn chuyện làm ăn. Đây là lần đầu tôi đi dạo quanh đây đấy"

"Tôi là Williams. Rất vui được gặp cô"

"Còn tôi là Jess"

"Jesse?"

" Không phải, J E S S là tên của tôi. Jess!"

Ánh mắt Daniel trong rất hiếu kì về cô gái kì quặc này. Buổi hẹn hôm nay vẻ đặc biệt hơn những ngày khác. Daniel hứng thú nói chuyện nhiều hơn và Mận trong vui vẻ không kém. Trò chuyện một lúc thì các món ăn chơi đến phòng. Cả hai nhăm nhi nói chuyện. Một chai rượu vang mạnh được bưng lên, họ gạ nhau so tài hiểu biết, thua thì một chung. Không ai chịu nhường ai, cả hai nhanh chóng say. Daniel trông vô thức nhìn Jess gọi Jesse. Anh xông tới cô như chó đói. Xé áo, xé quần, ôm cô lên giường rồi tếp tục hành động kỳ lạ. Mận hốt hoảng, đẩy đánh anh ra:

"Anh làm gì vậy? Lấy tay ra coi"