Ai Bảo Nữ Nhi Không Làm Nên Việc Lớn

Chương 44




Trình Khanh chỉ sợ là nghèo điên rồi, vì kiếm 100 lượng bạc, một chút thể diện của người đọc sách cũng không cần.

Dù cho giải được ba mươi đạo đề, tới trước mặt Thẩm Học Đạo nên trả lời như thế nào, giới thiệu chính mình không làm ra được thơ, nói chính mình là dựa vào làm đề Toán Học để thắng?

Thao tác của Trình Khanh chấn trụ mọi người.

Du Tam cũng cảm thấy Trình Khanh đảo loạn suy nghĩ của chính mình, khiến hắn không làm ra được thơ hay.

Mắt thấy Trình Khanh giải một đạo đề tiếp một đạo đề, ai có thể không vội, có người không nhịn được chất vấn quản sự:

“Hắn, hắn như vậy cũng được?”

Năm ngoái hội Văn không có nhiều đề Toán Học như vậy, đây là mới thêm vào trong năm nay, quản sự cũng đầy đầu là mồ hôi, ai có thể dự đoán được sẽ có người đọc sách nắm đề Toán Học không bỏ?

Làm một đạo tiếp theo một đạo, đây là cạo lông dê nha, không khéo con dê cũng bị cạo sạch.

Cố tình Trình Khanh lại không vi phạm quy định, quản sự cũng chỉ có thể miễn cưỡng vẫn duy trì gương mặt tươi cười.

Chỉ một lát công phu, Trình Khanh đã giải xong 12 đạo đề, mỗi một đề giải xong đều có người đến kiểm tra đáp án, nếu chính xác sẽ để bánh mặt trăng lên trên bàn của nàng, trước mắt nàng đã có mười hai cái bánh, phóng mắt nhìn lại bánh trung thu của nàng là cao nhất.

Lại có thể đều đáp đúng!

Bị tốc độ của nàng kích thích, Trình Khuê cũng từ bỏ làm thơ và đọc sách, lựa chọn giải đố và đối câu đối, hai nội dung này tương đối nhanh.

Sách lược vừa điều chỉnh quả nhiên hữu hiệu, công danh tú tài của Trình Khuê không phải bỏ đi, rất nhanh cũng mệt mỏi tích được bảy cái bánh trung thu.

Du Tam học theo, trên bàn hắn cũng có được sáu cái bánh trung thu.

Không được, vẫn không đủ, Trình Khanh đang xa xa dẫn đầu!

Ai cũng có thể thắng, duy độc Trình Khanh thắng làm hắn khó có thể tiếp thu, nhìn Trình Khanh đáp đề không sai biệt lắm, Du Tam vứt bỏ bút, kháng nghị:

“Các đề đơn giản đều bị chọn đi rồi, dư lại đều là đề khó, thế này quá bất công!”



Quản sự cũng bị động tác vừa rồi của Trình Khanh làm cho trở tay không kịp, nếu công tử Du tri phủ phản đối, quản sự cũng thuận thế bổ sung quy tắc, chờ sau khi đề mục mới được bổ sung ra tới, hắn tuyên bố mỗi người một lần chỉ có thể lựa chọn một cái đèn lồng.

Phải làm xong một đề mới có thể đi lên trên tường chọn đạo đề tiếp theo.

Về phần đề của chính mình làm được bị người khác chọn đi thì phải làm sao bây giờ?

Vậy chỉ có thể tự trách mình làm quá chậm!

Vừa sửa quy tắc như vậy, trong lòng mọi người đều cảm thấy thoải mái.

Trình Khanh rất là tiếc nuối, nàng vốn chính là cố ý chui lỗ hổng dẫn đầu một bước, nào biết Du Tam cũng không ngốc, nhanh như vậy đã phản ứng lại đây.

Tốc độ của Trình Khanh tức khắc liền chậm lại.

Du Tam không chỉ có bổ thượng lỗ hổng này, còn nhằm vào hạng mục nàng giỏi làm ra phản kích, chỉ thấy mấy người Du Tam ghé vào cùng nhau thương lượng vài câu, mọi người đều bắt đầu chọn đề Toán Học!

Tỉ lệ đề Toán Học vốn không cao, người khác chọn đi, để lại cho Trình Khanh tự nhiên thiếu. Mà đèn lồng trên tường lại cần phải sau khi được tháo đi hơn phân nửa mới có thể bổ sung đề mới, sau khi bánh trung thu trên bàn của Trình Khanh biến thành 17 cái, tốc độ nàng bắt đầu biến chậm.

Nói thật, đám người Du Tam sau khi chọn đi đề Toán Học cũng không nhất định biết giải, đề mới được đưa lên rõ ràng khó hơn trước đó, đồng môn của Du Tam vò đầu bứt tai rối rắm, bánh trung thu trên bàn Du Tam cũng ngừng ở chín, hắn bị đề Toán Học do chính mình tuyển làm khó.

Loại sự tình hại người mà chẳng ích ta này, cũng chỉ có Du Tam có thể làm ra được!

Không, không chỉ có là hại người mà chẳng ích ta, khi Trình Khanh đang đợi đề mới được thả ra, Trình Khuê bên kia đã đuổi theo.

Nguyên nhân Chu thị kiêu ngạo về đứa cháu trai này là vì Trình Khuê 16 tuổi không giống Trình Khanh chỉ biết cái trước mắt, hắn cũng không phải một đạo đề Toán Học cũng không chọn, hắn không nhanh không chậm loại đề nào cũng đều làm một ít, chậm rãi, bánh trung thu trên bàn gia tăng tới mười lăm cái.

Chỉ so với Trình Khanh ít hơn hai cái!

Dưới ánh trăng và ánh đèn chiếu ứng, Trình Khuê một thân quần áo trắng, phong thái thiếu niên lang quân nhẹ nhàng rất là mê người, các tiểu nương tử vây xem thỉnh thoảng lại nhìn lén Trình Khuê, trong ánh mắt rõ ràng có chứa ngưỡng mộ.

Trình Khanh tuy tạm thời dẫn đầu, ở sau khi Du Tam lớn tiếng ồn ào, mọi người đều cảm thấy nàng là đầu cơ trục lợi.

Hơn nữa tuổi tác nàng nhỏ, vóc dáng không cao lại xanh xao vàng vọt, đứng ở bên cạnh Trình Khuê chỉ xem bề ngoài liền kém cỏi hơn rất nhiều, người ủng hộ nàng tự nhiên rất ít —— thế nhân đều yêu cái đẹp, đây cũng là điều Trình Khanh tạm thời vô pháp thay đổi.



Ở cách mấy trượng, một tiểu nương tử cầm đèn lồng phun trào:

“Ông nội, đó chính là Trình Khanh mà ông nói sao? Mệt ông khen rất nhiều lần, cháu thấy hắn thật phổ phổ thông thông cũng không có gì đặc biệt……”

Tiểu nương tử cầm đèn lồng tên Hà Uyển, là cháu gái Hà lão viên ngoại.

Hà lão viên ngoại thực sủng ái đứa cháu gái này, tối nay hội văn trung thu, Hà lão viên ngoại không mang theo cháu trai ra cửa giao tế, lại mang theo Hà Uyển, có thể thấy được sự thiên vị với Hà Uyển.

Hà Uyển năm nay đã mười bốn tuổi, tiểu nương tử đương thời đều xuất các sớm, sau khi có hành kinh là có thể gả chồng, Hà Uyển mười bốn tuổi cũng tới thời điểm tương xem nhân gia, do cha mẹ nàng mất sớm, Hà lão viên ngoại sợ Hà Uyển ở trên hôn sự chịu ủy khuất, liền dẫn theo Hà Uyển tới tham gia hội văn trung thu.

Đêm nay tài tuấn tụ tập, vốn cũng là thời cơ cho tiểu nương tử xem hôn phu, mang tiểu nương tử trong nhà ra cửa không chỉ có một mình Hà lão viên ngoại, chỉ là tiểu nương tử nhà khác hàm súc, sẽ không bình luận tiểu lang trắng ra giống như Hà Uyển.

Điều này cũng thuyết minh quan hệ thân mật giữa hai ông cháu Hà gia, Hà Uyển ở trước mặt Hà viên ngoại không có kiêng kị gì.

Hà lão viên ngoại yêu thương cháu gái, cháu gái nhà mình đương nhiên nơi chốn đều tốt, chỉ là ánh mắt xem người có chút vấn đề!

Trình Khanh nơi nào bình thường?

Nga, các tiểu cô nương đều thích tiểu lang lớn lên đẹp, Uyển nương khẳng định là thấy Trình Khanh dung mạo bình thường, nên mới cảm thấy bình thường.

Mắt Hà lão viên ngoại cũng không mù, Trình Khanh xanh xao vàng vọt giống như một trận gió đều có thể thổi bay, ở trong một đám thư sinh không chiếm ưu thế, nhưng đây là tạm thời, Trình Khanh sẽ không vĩnh viễn đều là bộ dạng này, theo tuổi tác tăng trưởng, Trình Khanh khẳng định sẽ biến thành một tiểu lang tuấn dật…… Hà lão viên ngoại không phải biết đoán mệnh, hắn là nhớ rõ phong nghi của Trình Tri Viễn năm đó, lại ở cửa nhị phòng gặp qua Liễu thị, cha mẹ đều có dung mạo xuất chúng, Trình Khanh nếu không phải nhặt được, liền không có khả năng lớn lên xấu nha!

Dù cho lớn lên xấu, bề ngoài lại không thể biến thành cơm ăn, cháu gái tuổi còn nhỏ không hiểu đạo lý này:

“Uyển nương, xem người không cần xem bề ngoài, bề ngoài sẽ lừa bịp người.”

Hà Uyển một lòng bất ổn.

Ông nội ở nhà đã hay khen Trình Khanh, tới hội Văn lại cố tình chỉ cho nàng xem ai là Trình Khanh, chẳng lẽ ông nội cố ý muốn gả nàng cho Trình Khanh?

Hà Uyển đỏ mặt lên.

Ông nội có thể nào như thế, Trình Khanh so với nàng nhỏ hơn một tuổi, vóc dáng cũng không cao bằng nàng, lại là người đầu cơ trục lợi như vậy, sao có thể là hôn phu của nàng…… Tiểu nương tử độ tuổi Hà Uyển đều rất chờ mong vào hôn phu tương lai, không nhất định gia thế phải cường điệu, nhưng nhà trai nhất định phải đủ xuất sắc mới có thể thỏa mãn ảo tưởng của tiểu nương tử.