"Giống như cũng cao hơn một chút…… Ai, đáng tiếc Dung cô cô của con, tuổi còn trẻ."
Liễu thị nói nàng cao hơn, Trình Khanh cũng có chút cảm giác, bởi vì ống quần của nàng đã có chút ngắn!
Chẳng lẽ thân thể này bắt đầu phát dục?
Cũng đã mười lăm tuổi, không phát dục mới không bình thường, Trình Khanh suy đoán nguyên nhân chính mình phát dục chậm chạp là do trước đó ‘ Trình Khanh ’ bệnh nặng hao tổn thân thể.
Việc này đối với Trình Khanh tới nói không phải một tin tức tốt.
Không phát dục đối với nàng tới nói mới là có lợi, dù cho vóc dáng lùn một chút cũng không quan hệ, nàng sẽ giảm rất nhiều bối rối.
Phát dục nghĩa là nàng sẽ nữ tính hơn!
Sau khi nữ hài tử tiến vào thời kỳ vỡ giọng, yết hầu thu nhỏ, dây thanh biến ngắn mà mỏng, âm thanh sẽ trở nên trong mà cao, trở nên càng có vị nữ nhân.
Nội giám trong cung mới có giọng cao, Trình Khanh đã chính tai nghe qua, thực không thích.
Xem ra, nàng về sau phải càng thêm chú ý.
Trình Khanh chỉ hy vọng chính mình có thể phát dục chậm một chút, càng chậm càng tốt, ít nhất cũng nên kéo qua sang năm thi hương, nếu có thể kéo qua thi đình liền càng tốt……
Một câu vô tâm của Liễu thị lại đem đến kiện phiền não thứ hai cho Trình Khanh.
Kiện thứ nhất là việc Trình Dung có thể táng nhập phần mộ tổ tiên hay không, việc này khiến tâm tình Trình Khanh khó chịu, dẫn tới nàng trở lại hẻm Dương Liễu không bao lâu, cùng Liễu thị chào hỏi một cái lại vội vàng ra cửa —— Ngũ lão gia hiện tại là một mình đấu với tất cả tộc nhân, nàng cần đi tương trợ!
Ngũ lão gia đích xác đang gặp phải khiêu chiến.
Trong tộc vì Trình Dung c.h.ế.t mà tiếc hận, cũng có thể lý giải tâm tình của Ngũ lão gia và Lý thị, nhưng muốn đem Trình Dung táng nhập vào phần mộ tổ tiên bọn họ không đáp ứng.
Một câu, việc này không hợp quy củ!
Trình thị Nam Nghi dựa vào cái gì ước thúc tộc nhân, không phải dựa vào quy củ do tổ tông định ra sao.
Nữ nhi chưa gả không được táng nhập vào phần mộ tổ tiên, kia há chỉ là làm hỏng quy củ Trình thị, còn là làm hỏng tập tục trăm ngàn năm …… Một tộc lão liền lấy lời này tới khuyên Ngũ lão gia:
"Trình thị có chuẩn bị mồ cho các cô nương c.h.ế.t trẻ, an bài như vậy đã thực thỏa đáng, từ phần mộ tổ tiên vòng qua là đến."
So với người ta tùy tiện chôn ở đất hoang, Trình thị đã tận lực bảo trì thể diện cho cô nương c.h.ế.t trẻ, lão ngũ thật không cần chấp nhất như vậy!
Nhà ai có nữ nhi c.h.ế.t cũng đau lòng, nhưng đau lòng lên liền làm hỏng quy củ, vậy nơi nào có sự bình tĩnh mà một tộc trưởng nên có?
Tộc lão cũng không biết Trình Dung c.h.ế.t có ẩn tình khác, chỉ nghĩ thật sự là bị thương nặng không trị được mà chết, không có phúc phận kia.
Không biết tình hình thực tế, liền không thể hội được bi phẫn của Ngũ lão gia khi biết rõ nữ nhi hàm oan mà chết, nhất thời lại không thể báo thù thay cho nữ nhi, đúng là bi phẫn này làm Ngũ lão gia không rảnh lo chú trọng cái gì là quy củ, nhất định kiên trì muốn cho Trình Dung táng nhập vào phần mộ tổ tiên, táng đến bên cạnh mộ địa dự trữ cho ông và thê tử—— khi Dung nương ở trong cung bị làm nhục, cứ thế bị bức thắt cổ cỡ nào tuyệt vọng bất lực, về sau ông muốn bảo vệ Dung nương lâu lâu dài dài, làm người và quỷ đều không thể lại ức h.i.ế.p Dung nương.
Chỉ có an táng Dung nương ở bên cạnh mộ địa của chính mình và Lý thị, Dung nương mới sẽ không bị người quên đi.
Trình thị nhất tộc hương khói không dứt, luôn sẽ có người đi phần mộ tổ tiên bái tế, Dung nương c.h.ế.t cũng vì bảo toàn Trình thị, dựa vào cái gì không thể hưởng hương khói của Trình thị?
Bất luận tộc nhân nào có ý đồ giảng đạo lý cùng Ngũ lão gia đều không có khả năng thành công, Tiêu Vân Đình cho rằng tình thương của người cha trong thiên hạ phân chia ra thành rất nhiều loại, Ngũ lão gia là loại phụ thân ngày thường không biết biểu đạt bằng Lý thị, lại cũng cực kỳ yêu thương nữ nhi! Ông cố chấp.
Nội tâm ông có ngọn lửa báo thù.
Ông ở kinh thành chịu đựng không phát tiết, trở về Nam Nghi liền không chỗ nào cố kỵ.
Mấy tộc lão nói gì làm gì đều vô dụng, Ngũ lão gia không đáp lại một ai.
Nữ nhi chưa gả không được táng nhập vào phần mộ tổ tiên, nói trắng ra chính là nữ nhân địa vị thấp, là nam tôn nữ ti.
Trường hợp này tự nhiên là các nam nhân trong tộc ra mặt, Chu thị nhị phòng, lão phu nhân đại phòng đều cực nghĩ đến đương trường phản đối Ngũ lão gia, đáng tiếc các bà cũng là nữ nhân, là lão thái thái ở goá, đóng cửa lại ở trong nhà mình có thể làm lão tổ tông, tới trong tộc nghị sự, lại không được.
Cũng chỉ có thể sử dụng biện pháp càn quấy, tỷ như đi từ đường khóc vong phu gì đó.
Đại phòng hiện giờ chủ sự chính là phụ thân Trình Hành, hắn có tư cách tới, nhưng ở đây hơn phân nửa đều là trưởng bối của hắn, tộc lão thay phiên ra trận cũng chưa thuyết phục được Ngũ lão gia, hắn liền càng không thể thành công.
Thấy Ngũ lão gia trầm mặc, vị này liền kích động, không thiếu được nói vài câu tức tối "Ngũ đường thúc thân là tộc trưởng lại đi đầu phá hư quy củ trong tộc", Ngũ lão gia hỏi lại hắn:
"ý tứ của ngươi, lão phu không xứng làm tộc trưởng, vậy ai tới làm, chính ngươi sao?"
Trình Khanh vào cửa, đúng lúc liền nghe thấy câu này.
Nàng theo tầm mắt Ngũ lão gia nhìn lại, liền thấy cha Trình Hành.
Nga, hóa ra là thứ này, khó trách muốn nhân lúc cháy nhà đi hôi của.
Ngũ lão gia hỏi lại một câu này, vị này đang nóng lòng muốn thử, cũng chưa chờ Trình Khanh mở miệng, mấy tộc lão đã kéo đề tài trở về:
"Hiện tại nói chính là việc an táng Dung nương, đừng có đề cập đến sự tình khác!"
Nhóm tộc lão đều sắp bị dọa ra mồ hôi lạnh, sợ Ngũ lão gia dưới tức giận nói không làm tộc trưởng nữa.
Trước kia khi Trình đại lão gia làm tộc trưởng là cái dạng gì, sau khi Ngũ lão gia làm tộc trưởng lại là cái dạng gì, đôi mắt của tất cả mọi người không mờ, tâm càng không mờ, đều có thể thấy, ngoại trừ kiên trì muốn táng nhập Trình Dung vào phần mộ tổ tiên, Ngũ lão gia làm tộc trưởng liền không có làm lỡ một sự kiện gì!
Mà khi đại lão gia đại phòng Trình làm tộc trưởng…… Thôi thôi, chuyện cũ không nói cũng thế, nhưng thân nhi tử của Trình đại lão gia làm việc rất giống Trình đại lão gia, nhóm tộc lão trừ phi bị điên mới có thể lại để vị trí ‘ tộc trưởng ’ rơi trở lại trong tay đại phòng.
Tưởng tượng như vậy, trong lòng mấy tộc lão cũng thấp thỏm, bọn họ còn muốn Ngũ lão gia quản lý công việc vặt trong tộc, nhưng nếu không đồng ý Trình Dung táng nhập vào phần mộ tổ tiên, Ngũ lão gia có thể dưới sự tức giận từ bỏ chức vụ tộc trưởng, bỏ gánh không làm nữa hay không?!
Trình Khanh đúng lúc mở miệng: "Việc Dung cô cô an táng đích xác phải từ từ nói một phen, Dung cô cô không phải nữ nhi bình thường chưa gả đã chết, cô cô là Nhu Bình huyện chúa do hoàng đế thân phong, huyện chúa là sau khi cứu giá bị thương nặng không trị mà chết, huyện chúa trung quân như vậy cũng sẽ không thể làm hỏng phong thuỷ của Trình thị——"
Trình Khanh là thiện ý nhắc nhở.
Hoàng đế là một người bao che phạm nhân, một lòng tưởng che giấu gièm pha của hoàng thất.
Nhưng có một nói một, phong hào hắn phong cho Trình Dung vẫn là rất hữu dụng, Trình Dung là nữ nhi đầu tiên của Trình thị được phong làm ‘ huyện chúa ’, điều này làm cho quy cách việc tang ma của nàng khác với các nữ nhi chưa gả khác, cũng có không gian mặc cả cùng nhóm tộc lão.
Nữ nhi chưa gả mà c.h.ế.t bị coi là điềm xấu, không thể nhập vào phần mộ tổ tiên là quy củ đã trăm ngàn năm, dù là Ngũ lão gia hay là Trình Khanh, muốn đối kháng cùng quy củ này cũng khó.
Nhưng Trình Khanh bày ra nguyên nhân Trình Dung chết, lại có ai dám nói Trình Dung c.h.ế.t là điềm xấu?
Vậy là vả mặt hoàng đế.