Mọi người nghỉ chân và bắt đầu chuẩn bị cho bữa trưa. Bình thường nhìn Lucar hơi trẻ con và nóng nảy, nhưng hãy nhìn khung này mà xem đi, cậu ta hoàn toàn ra dáng của một người anh trai đang cưng chiều em gái.
Em gái của Lucar là Mary, cô gái này tuy cũng bằng tuổi với Katherine, nhưng do gia đình của họ chỉ là một nhà thương nhân kinh doanh nhỏ, cho nên là cô ấy từ bé đã bắt đầu giúp đỡ cha mẹ làm việc ở cửa hàng cũng như là ở tiệm. Tuy nhiên thì đương nhiên những người con gái của người dân bình thường thì việc đến trường là chuyện khó khăn, mà bây giờ Mary Cooper chuẩn bị được làm thư đồng cho Công chúa, đồng nghĩa với việc là cô ấy sẽ nhận được một nguồn giáo dục tốt nhất Đế chế, chỉ cần nghĩ đến đó thôi là cha mẹ của Lucar và Mary đã nhanh chóng chấp nhận rồi.
Chỉ có Lucar là lo lắng, vì cậu ta đã làm việc ở Cung điện rất lâu và hiển nhiên cậu ta vẫn nhớ rõ tính cách của cô Công chúa kì lạ này. Mặc dù bây giờ trong dáng vẻ của Katherine thì cô không có điểm nào để chê, nhưng nếu lỡ một ngày nào đó cô Công chúa ngọt ngào lại hóa thành nàng ác nữ thì em gái của cậu ta phải làm sao đây? Suy cho cùng thì từ bé đến giờ Mary vẫn luôn thuần khiết như vậy, lỡ mà hôm nào làm cho Công chúa thấy không vui thì chẳng phải cả nhà họ sẽ gặp nguy hiểm sao?
Trong lúc đang suy nghĩ thì Lucar lại bất cẩn làm bỏng tay của mình, Mary nhìn thấy liền ngay lập tức cầm lấy tay anh trai rồi dùng mana thanh lọc để chữa trị vết thương cho cậu ấy, không chỉ vậy mà còn luôn miệng cằn nhằn:
- Anh lớn rồi chứ có phải con nít ba tuổi đâu mà đến việc nướng thịt cũng bị bỏng là sao vậy? Lucar Cooper, anh như vậy mà còn muốn làm kỵ sĩ. Đúng là chán anh thật đó, sau này cô gái nào gả cho anh thì đúng là cực hình rồi!
Tuy là bị em gái mắng nhưng Lucar lại cười rất vui vẻ, nói chung thì nhìn dáng vẻ anh em nhà này cũng thấy được không khí của gia đình Cooper vẫn luôn luôn tốt... Trái lại thì nhà Hầu tước Hall thì lại im lặng, cả Amelia, Henry hay thậm chí là Frederik cũng không nói với nhau câu nào... Nếu không phải là màu tóc hồng và đôi mắt màu xám đồng điệu thì chắc chẳng ai nghĩ ba người là anh em một nhà.
Còn Katherine sau khi nói chuyện xong với Ricardo thì cũng quay lại tập trung với mọi người, lúc này Ricardo đã để cho cô ngồi ở bên cạnh Hassan, đương nhiên Hassan vẫn rất cưng chiều em gái, cái gì ngon đều đưa cho cô hết, nhưng không chỉ có Hassan mà ngay cả Ricardo cũng vậy. Bây giờ bữa ăn của cô không chỉ có một mà tận ba phần ăn cơ, khóe môi của Katherine có chút giật giật, nói:
- Hai người không ăn à?
Nhưng không biết là có phải cô hoa mắt hay không, nhưng khi nhìn Ricardo và Hassan thì cô lại thấy ở phía sau lưng của họ đang... Đang nở hoa? Cái này là hiệu ứng hay gì vậy trời...
Không chỉ là đồng điệu về hiệu ứng cánh hoa mà gương mặt của cả hai còn rất hạnh phúc, đồng thời nói:
- Nhìn em ăn là vui rồi.
Bó tay, cô thật sự chịu thua rồi. Hai cái con người kì lạ này, đúng là điên mất thôi!
Mặc dù Hassan biết rằng Katherine có ý với Ricardo, nhưng chuyện Ricardo chủ động với cô thì đúng là có kì quái. Vừa rồi khi ba người họ nói chuyện riêng thì anh ấy còn nhìn thấy Ricardo nắm tay của Katherine? Nhưng cô hoàn toàn không có ý định gạt đi hay rút lại, thay vào đó thì khi Hassan rời đi thì anh ấy còn nhìn được vẻ mặt làm nũng của Katherine với Ricardo!
Đây chắc chắn là tin động trời rồi. Lẽ nào hai người này thật sự có gì đó với nhau à?
Trong lúc mọi người đang ăn uống thì Mary và Matilda đã bước đến chỗ của Katherine, cô cũng có chút ngạc nhiên nhìn họ, nếu như Matilda đến đây là để hầu cận cô thì không ngạc nhiên lắm, nhưng Mary... Tại sao cũng đến đây?
Ngay lúc bốn mắt chạm nhau thì gương mặt nhỏ của Mary bất chợt lại đỏ lên, nếu chú ý kĩ thì trong tay của cô ấy còn có cái gì đó nữa. Hình như là bánh quy nhỉ? Còn được gói trong khăn tay nữa chứ, chẳng lẽ cô ấy muốn cho cô à?
- Công... Công chúa... Em nghe nói ngài muốn cho em vào Cung điện để làm thư đồng. Em... Em thật sự rất vui... Nhưng em... Em không biết tặng gì cho ngài nữa
Dừng một chút thì Mary liền đưa chỗ bánh quy trên tay cho cô, sau đó cười vui vẻ, nói:
- Đây là số bánh quy em vừa làm lúc sáng sớm... Em... Em hi vọng ngài sẽ thích.
Mặc dù có chút kinh ngạc nhưng Katherine vẫn lấy ba chiếc bánh quy, sau đó nhìn Mary rồi lại cười nhẹ, đáp:
- Ta nhận tấm lòng của em. Nhưng một mình ta sẽ ăn không hết, chỗ bánh còn lại em cứ chia cho mọi người đi.
- Ngài... Ngài không lấy thêm ạ? Hay ngài lấy thêm mấy cái đi.
Chính chủ đã nói như vậy thì Katherine cũng lấy thêm ba cái, xong rồi mới gật đầu bảo đủ rồi. Nhìn vậy thì Mary mới mỉm cười vui vẻ rồi rời đi.
Đợi khi Mary rời đi thì Katherine mới đem bánh trong tay chia cho Ricardo, Hassan và Matilda mỗi người một cái.
Quả nhiên là Mary, làm bánh đúng là ngon nhứt cái nách luôn. Kiểu này xem ra sau khi đến Điện công chúa thì cô ấy sẽ có nhiều cơ hội trổ tài lắm đây! Đúng là mong chờ...
Có lẽ Katherine không chú ý, nhưng khi cô ăn được vài miếng thì những mảnh vụn bánh quy đã vướng lên môi của cô, Ricardo cũng không chú ý tình cảnh xung quanh mà cứ theo bản năng nhẹ nhàng lau cho cô, còn buột miệng nói:
- Kat, em cứ như con mèo nhỏ vậy.
Cách xưng hô này của Ricardo đừng nói là Hassan hay Matilda kinh ngạc, ngay cả ba anh em nhà Hall và bốn người kỵ sĩ kiêm bạn thân cũng sững lại.
Tựa như có một tiếng sét đánh cái đùng ngang chân trời, Hassan liền mở to mắt nhìn hai người họ, nói:
- Cậu gọi em ấy là gì? Kat? Là Kat sao? Không phải Công chúa hay Katherine à? Là Kat! Đúng không!