Ác Ma Thuần Sắc Trắng

Chương 103: Tích cũ 4 (kết)




Chương 103: Tích cũ 4 (kết)

Thẩm phán tối cao vẫn luôn chủ trương thủy tinh đỏ để lại sau khi mồi lửa chết đi sẽ được khai phá làm nguồn năng lượng mới chứ không phải là mồi lửa nhân tạo. Thế nhưng kỹ thuật sinh đẻ nhân tạo là có sẵn, nguồn năng lượng mới là cái động không đáy chẳng có khói bốc lên, còn chưa biết phải rót vào bao nhiêu vốn. Mà thẩm phán tối cao có yêu ghét của chính mình, mục ưu tiên cấp 1 của Chúa vẫn luôn là “tối đa hóa lợi ích toàn nhân loại”. 

Thần VS thị trường, thị trường thắng đậm. 

Thời điểm người hầu máu và người nửa thú tranh lấy nhân quyền thì đợt mồi lửa nhân tạo đầu tiên đã đến độ xuân thì trong học viện quân đội khép kín, được người có lòng “nhắc nhở”, phát hiện ra mình và những “sinh mệnh tối tăm” ấy thuộc về người nhân tạo. Dù mọi người đều không tự nguyện chào đời, nhưng nếu như không tóm được kẻ phải chịu trách nhiệm cho những việc này thì cả đời này giống người bị hại hơn rồi. 

Trên trang mạng nội bộ học viện quân đội trung ương khu thứ 2 của Hội liên hiệp, thanh thiếu niên ngơ ngác trước “cuộc đời người bị hại” của mình đã lợi dụng sức mạnh mồi lửa đặc thù để trộm tài khoản có quyền trọng cực cao của hiệu trưởng, đề ra lời chất vấn với thẩm phán tối cao bản khu. 

Lần đầu tiên, thẩm phán tối cao công bằng, nhân ái sinh ra dao động ở nhân cách hư cấu trên người phân thân khu 2. 

Gióng lên cuộc chiến tranh không khói lửa khác.

Sức khống chế của chính phủ giảm xuống, tư bản các nơi càng to gan, trắng trợn lôi kéo dư luận trên internet. Tài nguyên thủy tinh đen bất bình đẳng ở quốc gia và vùng lãnh thổ, mồi lửa và người thường, mồi lửa với các cấp khác nhau, con người tự nhiên và con người nhân tạo… số tag nhiều tới nỗi gộp đủ bảng tuần hoàn các nguyên tố hóa học, trong quá trình va chạm đó, không phải bùng nổ thì chính là kết ra giống loài mới.

Dòng dữ liệu như cơn lũ lớn nuốt hết mọi thứ trong kinh thánh, dễ dàng dìm chết đám người thường gió chiều nào xoay chiều ấy, không ngừng đánh vào “bờ đê lý trí” cuối cùng của loài người. 

Rất nhiều năm về sau, Quạ Đen vẫn còn đang nghĩ, nếu năm đó, thẩm phán tối cao sụp đổ, làm phản thì sẽ thế nào. 

Khéo lại là việc tốt. Khi đó, Chúa chính là linh hồn của Hội liên hiệp, linh hồn tan rã, có lẽ mọi người sẽ biến thành một đống xác thịt biết đi, tạm bợ sống cảnh nước chảy bèo trôi. 

Cũng là một tương lai không tệ. 

Nhưng, sau tín ngưỡng sạt lở thành đống đất hoang và tình yêu như bọt nước, cuối cùng, thứ có thể chịu được khảo nghiệm lại là “lý trí”. 

Socrates dưới suối vàng có hay, chắc cũng sẽ vỗ bàn cười to “tôi đã nói sao nào”. 

Chúa hứng chịu đầy lời mắng chửi, ác ý, dày vò và chia rẽ ngợp trời nhưng trước sau vẫn giữ vững trình tự cơ bản của thế giới. Nhân cách hư cấu của Chúa có thể đớn đau vạn phần nhưng thuật toán chỉ dẫn tương lai thì ngài chưa bao giờ lạc lối.

Vị thần nhân tạo như ngọn đèn sáng soi, giữ lấy cái thế giới đang nhanh chóng rơi xuống bóng đêm. 

Năm đó Quạ Đen 21 tuổi, vừa tới cái tuổi có thể uống rượu trên khắp thế giới, có thể mở khóa toàn bộ các tác phẩm văn nghệ mang hơi hướm người lớn.

Hắn đã trở thành người lớn, song còn chưa hoàn toàn thích ứng với vai trò này nên sẽ vô thức tìm kiếm hình mẫu “người lớn” quanh mình. Bóng lưng không phải thân máu thịt ấy in dấu lên người hắn.

Một năm nọ, Hội liên hiệp đoàn kết chưa từng có. Đêm giao thừa, 7 đại khu thay phiên đếm ngược theo múi giờ, tiếng chuông mừng năm mới vang lên từ phương đông cùng với ánh mặt trời, điện mừng như thủy triều vòng quanh địa cầu. 

Lần đầu tiên Quạ Đen khỏi phải ngồi bàn con nít nữa, hắn hớn hở quá nên uống quá chén. Cách Quạ Đen say rượu lên cơn cũng rất vui, hắn bắt đứa con gái đang học tiểu học của anh Nòng, thề thốt với con bé, rằng: “Năm nay xé nháp, nhưng năm tới… ựa… anh hứa năm tới, chắc chắn trường của mấy đứa có thể khai giảng đúng ngày, chắc chắn sẽ không hủy thi cuối kỳ nữa, thi thêm mấy kỳ luô, bù lại hết mấy kỳ thi bỏ lỡ hồi xưa!”

Con nít nhà ai bài tập còn chưa làm hết mà đòi nó nghe lọt tai cái này cho được? 

Thế là trong tiếng gào khóc của học sinh tiểu học kiêm người bị hại, Quạ Đen bị cả đội chế tài, cuối cùng cũng chẳng biết hắn ngã vào lòng ai, đánh một giấc tới tận ngày 2 tháng 1. 

Lúc Quạ Đen tỉnh dậy, hắn phát hiện ra bên gối mình có một lá thư, nét bút quen thuộc viết, rằng: Năm nay e là không được, nhưng trong vòng 5 năm, thầy đảm bảo, chắc chắn xã hội của chúng ta sẽ lại trật tự và yên ổn. Trò sẽ lại đi học, thi không đậu cũng chẳng sao nhưng nhất định phải có vài cuộc tình, bù lại hết thảy những điều đã bỏ lỡ trong quá khứ.

Xưa nay lời Chúa nói đều tính cả, vì dù sao đấy cũng là toán học. 

Nếu như năm đấy có thể kiên trì thêm 5 năm… Không, 5 năm chỉ là ước tính cứng nhắc. Chỉ cần 3 năm thôi là thế giới sẽ rẽ sang một tương lai khác. 

Thế nhưng lần này, là con người ruồng bỏ “lý trí”. 

Tháng 3 năm này, Quạ Đen nuốt lời, trường tiểu học không thể khai giảng như đã hẹn. 

16 nước cùng nhau đưa ra lời nói rõ chung, rằng nhiều năm qua mình chưa từng được chia sẻ quyền lợi bình đẳng khi tham gia “Hội liên hiệp” như các quốc gia khác, tuyên bố rút khỏi Hội liên hiệp, từ đây bắt đầu tự trị. 

Màn phản bội này đã được ủ mưu từ lâu, là vì ngày đưa ra lời thanh minh, mồi lửa của 16 nước tự trị này đã châm nổ số lượng lớn thủy tinh đen, trút vào trí tuệ nhân tạo mới được xây dựng dựa trên lợi ích của chính mình, tạo ra vị thần mới “làm chủ cho mình”: đây là bước đầu tự lập môn hộ, có vị “thần” được dựng lên từ thủy tinh đen, song mồi lửa mới là lực lượng khống chế. 

Từ đây, chiếc hộp Pandora được mở ra, thần minh nhân tạo bắt đầu giống cờ xí bay trong gió, “đợt này chưa yên đợt kế đã nổi”. Mỗi một thần minh bước ra từ đống thủy tinh đen, dưới chân đều để lại vô số cặn thủy tinh đen, sinh vật hắc ám trong Bóng ma tùy ý sinh sôi.

Chiến tranh chống khủng bố trở thành chiến tranh thế giới. 

Lại một năm, Quạ Đen 23 tuổi, Hội liên hiệp khu 6 nơi hắn ở gặp phải tập kích, kỳ thi cuối kỳ của học sinh tiểu học lại bị hủy bỏ, đám học sinh được đưa vào khu tị nạn khẩn cấp dưới lòng đất.

Đội Z là quân bài chủ lực, tử thủ tuyến đầu, thương vong nghiêm trọng. Tín hiệu thiết bị đầu cuối cá nhân của tay súng bắn tỉa luôn tranh giành sự cưng chiều với Quạ Đen biến mất trước mắt hắn; chị gái táo bạo ngang ngược luôn thiên vị hắn chỉ kịp nói lời từ biệt với con mắt trái “Kẻ trộm mộ”. 

Bàn tay Quạ Đen bắt đầu quấn kín khế ước đen kịt, có khi hắn ngơ ngác gọi tên ai đó, cũng chẳng ai ngó ngàng tới, cúi đầu nhìn mới hay, người được gọi đã ở trên tay mình.

23 năm đầu cuộc đời của hắn là cấp đặc biệt đáng xấu hổ hay bị người ta ngó lơ. 

Trong mắt người ngoài, hắn chỉ là tay văn thư không lộ mặt, không làm gì cũng chẳng thiết tha chuyện lên chức, ngay cả tên trên hồ sơ cũng chẳng giống mấy cấp đặc biệt khác. Trong mắt “người mình”, lâu lâu hắn cũng đáng tin nhưng đa số là lật xe, thân mang mồi lửa cấp đặc biệt quý báu nhưng toàn làm ba cái trò vớ vẩn như “gian lận”, “chơi ghi - ta”. Mỗi lần nghe tiếng gầm thân thuộc của anh Nòng đội Z thì mọi người biết ngay là tên nhãi kia lại coi thường quy tắc, bị hốt lên lớp học hành.

Thế nhưng năm này, cuối cùng Quạ Đen cũng cao thêm 1 cm, tóc tai bay thành màu vàng nhạt, sau khi cắt tóc thì lại trở về với mái tóc đen. Huấn luyện cường độ cao xóa nhòa thân hình thiếu niên gầy gò, vai lưng cũng nảy nở, trên mặt thì không có tí thịt nào. Quạ Đen cầm trong tay 16 sức mạnh mồi lửa loại hình chiến đấu, đã trưởng thành.

Năm thứ ba, trí tuệ nhân tạo tiên tiến hơn gây khó dễ tập thể, vây công Hội liên hiệp, thần mới tham luyến quyền bính và vinh quang của thần cũ, như con hổ rình mồi, muốn nuốt chửng Chúa, muốn thay thế Chúa. 

Vì đề bảo vệ Hội liên hiệp, thẩm phán tối cao bị buộc phải khởi động trình tự tự hủy.

Trường học của học sinh tiểu học mất rồi, thi cuối học kỳ cũng không còn.

Sức mạnh mồi lửa của anh Nòng chui vào tay trái Quạ Đen thông qua khế ước. 

Bọn hắn đều mất đi “cha”, song lần này, học sinh tiểu học và Quạ Đen đều không khóc. Học sinh tiểu học tới học viện quân đội của Hội liên hiệp, quân trang không có kích cỡ nhỏ như vậy, cái quần như chiếc bao bố chỉ có thể cột lại bằng dây lưng. 

Quạ Đen tiễn con bé đi báo danh, quay về thì thành đội trưởng đội Z mới. 

Bọn hắn đều có trận chiến phải đánh. 

Năm thứ tư, EHA003 “cấp đặc biệt” cuối cùng trên thế giới này một dạo bị người ta quên lãng đã trở thành “Ác ma màu trắng” của vùng đất vô thần. 

Hắn vốn là thứ nguy hiểm ai ai cũng sợ hãi, trong 10 năm đã trở thành “con hàng cách vách” một lời khó nói hết. 

Người lải nhải mắng mỏ hắn không thấy đâu nữa, thế là hắn lại biến về vật nguy hiểm.

Người đã khuất đều ở lại biển vong linh trong lòng bàn tay hắn, nhân lúc mùa hè sắp kết thúc, tù nhân khu nguy hiểm cao đặc biệt ngày hôm qua tiếp quản khu thứ 6 Hội liên hiệp cho kịp ngày hè. 

Đến năm thứ 6, lời hứa của thầy trong bức thư ấy đã qua, Chúa đã thất hứa, Quạ Đen chỉ đành tự mình thực hiện.

Cuối năm, các phương ký tên vào hiệp nghị đình chiến - Bằng cách thức thảm thiết hơn. 

Quạ Đen tự xin nghỉ phép không lương, sau khi giao quyền lực ra thì tạm rời khỏi Hội liên hiệp.

Tiếc, là không ai tiễn hắn về trường, hắn cũng chẳng yêu đương nổi.

Thân bằng ly tán, sư hữu vô tung, du đãng tới đâu, nơi đó cũng đầy họa tai, nhàm chán nhạt nhẽo. Quạ Đen không còn chỗ nào đề đi, chỉ đành đến từ đâu thì quay về đó: Hắn mang theo cơ thể thủy tinh đen đã không còn linh hồn của thẩm phán tối cao quay về khu nguy hiểm cao đặc biệt trên đảo nhỏ.

Lần này hắn không còn là tù nhân nữa, trên đảo kinh hãi mở một phòng đơn yên tĩnh cho hắn. 

Công việc chủ yếu của Quạ Đen là chữa trị dữ liệu cho thẩm phán tối cao. Tuy là trong “biển vong linh” của hắn có tận mấy chuyên gia kỹ thuật, song chuyện này rõ là không phải một sớm một chiều là có thể hoàn thành. Hắn cũng không sốt ruột, lúc rảnh rỗi giải trí thì đánh mạt chược với bản thân mình, ăn gian bằng sức mạnh 4 mồi lửa.

Hắn đòi thời gian biểu với “hàng xóm tốt bụng” - giám ngục khu nguy hiểm cao đặc biệt kế bên, ngày nào cũng ngủ sớm dậy sớm theo tiếng chuông bên đó, rèn luyện thân thể. 

Về sau trong khu nguy hiểm cao đặc biệt không còn “đặc biệt” nữa, toàn giam mồi lửa tù chiến tranh có năng lực rất nguy hiểm, thi thoảng gặp tên nào không ứng phó nổi, Quạ Đen còn được mời sang giúp kiềm chế. 

Trừ mồi lửa, trong đó còn có một loại tội phạm đặc biệt khác, là thứ sinh ra theo đà xuất hiện của người hầu máu và người nửa thú. Tên khoa học của chúng là “kẻ ô nhiễm”, nghệ danh trên giang hồ là “Quỷ không được đặc xá”. 

Tạo ra thần minh cùng với chiến tranh đã làm tiêu hao số lượng lớn tài nguyên thủy tinh đen, hơn nữa không biết có phải do lạm dụng hay không mà con người ta sinh ra “kháng thể”. Số lượng mồi lửa mới ngày một ít dần, cấp bậc thức tỉnh cũng ngày một thấp. 

Đám người không từ thủ đoạn để gia tăng chiến lực kia đã phát huy 100% sức sáng tạo. Đầu tiên là nửa cơ giới hóa chiến sĩ con người, sau đó còn chê vốn liếng nhiều thì lại quay sang dòm ngó sinh vật tối tăm là người hầu máu và người nửa thú. 

“Số 4” đã chết, không ai có thể chiết xuất ra “Bóng ma” mới từ trong những mẩu cặn ấy nữa, vì vậy mà lũ thiên tài đó mới bắt không ít người hầu máu và người nửa thú về, tiến hành rất nhiều thí nghiệm lên cơ thể người, nuôi cấy thành công một lô vũ khí hình người cắn nuốt máu thịt của “sinh vật tối tăm”, từ đó đạt được sức mạnh tương ứng.

Máu thịt của “Quỷ không được đặc xá” đều đã bị ô nhiễm, không thể nào xoay chuyển nữa cả, chúng cũng không còn lý trí, chỉ biết nghe lệnh từ con chip trong đầu. Sau khi kẻ thao túng đền tội thì chúng trở thành lũ điên không gì khống chế được, sức phá hoại cũng lớn vô cùng.

Nhưng dựa theo pháp luật hiện hành của Hội liên hiệp, chúng vẫn còn là con người, không thể tùy tiện xử quyết. Vậy nên sau khi cân nhắc thì nhốt tập thể vào đảo nguy hiểm cao đặc biệt. Trong ngục giam mồi lửa, từ giám ngục tới tù nhân đều là mồi lửa, mà đám “Quỷ không được đặc xá” thì sẽ khá yên tĩnh ở chỗ có mồi lửa, không còn cáu kỉnh như trước. 

Có khi gió quét lên đảo, Quạ Đen có thể nghe được tiếng gào đớn đau của họ, cứ như thể linh hồn họ hãy còn chưa chết, đang chịu hình phạt đằng đẵng bên trong thể xác mình.

Phần lớn Quỷ không được đặc xá chỉ có được tố chất cơ thể của người hầu máu và người nửa thú, đều là sản phẩm rất dễ tiêu hao.

Chỉ là không rõ lý do gì mà trong số các người hầu máu cũng có kẻ có sức mạnh đặc biệt tương tự như mồi lửa của loài người. Nếu như cắn nuốt máu thịt loại này thì năng lực tương ứng cũng sẽ lặng lẽ rơi lên người Quỷ không được đặc xá. Giám ngục khu nguy hiểm cao đặc biệt được thiết lập nhắm vào mồi lửa con người, đôi khi sàng lọc người hầu máu sẽ có sai sót.

Thế là có một ngày Quạ Đen ra ngoài hóng gió thì phát hiện ra có ba bạn Quỷ không được đặc xá vượt ngục chạy vào trong vườn hoa của mình. 

Khi đó Quạ Đen hãy còn là “đặc biệt” hàng thật giá thật từ sức mạnh cơ thể cho tới năng lực mồi lửa có thể dùng. Hắn vốn nghĩ tiện tay tóm chúng gửi về cho hàng xóm mình, ai mà ngờ 3 người bạn Quỷ không được đặc xá đây mặt mày dữ tợn, thế mà vừa trông thấy hắn thì đột nhiên trở nên yên tĩnh. Bọn họ không chạy trốn, cũng không tấn công, cứ ngơ ngác vây quanh hắn, lẽo đẽo theo sau như cái đuôi.

Quạ Đen quan sát một hồi thì phát hiện ra vậy mà bọn họ có thể nghe hiểu chỉ lệnh đơn giản. 

Sống một mình cả năm ròng, mồi lửa cấp đặc biệt chán ngán tận cổ nhặt ba vị đấy về chơi như nhặt con mèo hoang ấy.

Lúc cảnh ngục vác súng lên đạn ra cảnh báo cấp 1, lòng như lửa đốt tìm đến thì 1 trong ba vị Quỷ không được đặc xá đang lạnh lùng bóp vai cho ông lớn, hai vị kia thì mặt mày dán đầy giấy, đang đánh bài với Quạ Đen.

Ba con Quỷ không được đặc xá nguy hiểm cao bị áp giải về Abyss của mình, Quạ Đen khách sáo tiễn ra tận cửa như người chủ nhà lịch sự, đoạn cất tiếng thở dài. 

Quả thật linh hồn của Quỷ không được đặc xá còn đó, chỉ là không ngừng bị cặn thủy tinh đen làm ô nhiễm, ăn mòn.

Mà mồi lửa cấp đặc biệt giống hệt một liều thuốc an thần cực mạnh với họ. Ba người ở nhà Quạ Đen một buổi chiều, hai vị trong số đấy đã biết tính bài, ông anh bóp vai cho hắn thì chỉ vài lần đã biết điều chỉnh lực độ, có thiên phú lắm cơ.

Quạ Đen nghĩ: “Nếu như tên đó không rơi nước mắt vào cổ mình thì hay rồi.”

Sau đó, thông qua thẩm tra nghiêm ngặt, Quạ Đen đã đòi được 3 vị Quỷ không được đặc xá đó về, làm bạn cùng phòng với hắn… Bạn cùng phòng thật, 3 vị đây ban ngày thì xoay quanh hắn, đêm xuống lại cuộn mình trải chỗ ngủ dưới gầm giường của hắn.

Cùng với thần trí bị tổn hại dần hồi phục, thậm chí một vị trong đó còn biết biểu đạt bằng ngôn ngữ giản đơn: Tiếng mẹ đẻ của Quạ Đen là ngôn ngữ không dễ học thế đâu. Cũng trong lúc đó, sức mạnh thuộc về sinh vật tối tăm trên người 3 người họ cũng làm Quạ Đen bắt đầu cảnh giác.

Song đã muộn.

Số lượng nhân khẩu người hầu máu và người nửa thú đã khó mà coi nhẹ, thậm chí còn hòa nhập một cách tự nhiên vào cuộc sống ngày thường của con người. 

Bị buộc bởi các nhóm người nhân tạo khác, Hội liên hiệp chỉ có thể thừa nhận nhân quyền của những “sinh vật tối tăm” ấy, tuy nhiên kỳ thị thì vẫn như cũ. Nhưng trữ lượng quặng thủy tinh đen hiện có ít hơn mẫu cặn thủy tinh đen nhiều.

Sau chiến tranh, xã hội loài người sẽ chậm rãi bình tĩnh lại từ trong hỗn loạn, không còn nghi thần nghi quỷ trước nỗi sợ hãi nữa, bắt đầu chuyên tâm gầy dựng lại công việc. Tới cả Quạ Đen ngày nào cũng đắm mình vào việc phục hồi dữ liệu trên hòn đảo ngăn cách với thế gian.

Tiếp đó, “Bóng ma” chưa từng được ai nhìn thẳng tới gây khó dễ.

Năm thứ 5 sau chiến tranh, tận thế thật sự giáng xuống, ba trí tuệ nhân tạo có quyền lực lớn nhất thế giới làm phản tập thể. 

“Lý trí” từng bị con người phản bội đã phản bội lại con người.

Răng nanh của ma cà rồng và móng vuốt sắc bén của Bí tộc rơi lên cổ của người sống.

“Chính phủ Hội liên hiệp” biến thành “liên quân nhân loại”, sau đó trở thành “quân kháng chiến”.

Cuối cùng biến thành “đội quân virus”.

Trí tuệ nhân tạo có thể xác tạo thành từ thủy tinh đen, có thể áp chế hoàn toàn mồi lửa con người, các vị Chúa dọn dẹp sạch sẽ và thay thế thủy tinh đen cùng mồi lửa hệt như hệ thống miễn dịch. 

Đảo nguy hiểm cao đặc biệt vậy mà lại trở thành thành lũy cuối cùng của loài người.

Ở nơi đây, ác ma màu trắng cùng đường mang theo biển vong linh và ba con quỳ sống của mình khởi động lại “thẩm phán tối cao” chỉ mới được tu sửa một phần nhỏ… chỉ có phần trí tuệ nhân tạo, nhân cách hư cấu vẫn còn đang ngủ say. 

Thẩm phán tối cao mô phỏng lựa chọn cả trăm triệu thuật toán, chỉ bắt chước được một lối ra.

“Thời gian.” Giọng nói là chất giọng mà Quạ Đen rất quen thuộc, chỉ là giọng điệu lại thuộc về máy móc không cảm xúc, “Trình tự thế giới mới đã hình thành, sức người không thể nào chống lại, chỉ có thể chờ đến khi nó hủ bại tự nhiên.”

“Thế nhưng người phàm đâu thể sống mãi.” 

“Đúng vậy.” 

“Chờ thế giới hủ bại, văn minh cũng đã đứt đoạn từ lâu, có phải chúng ta có thể xem như giống lòai mới chăng?”

“Có thể hiểu như vậy.”

“Ồ… Trò có một sức mạnh mồi lửa mãi cũng chưa dùng tới, chắc là có thể thử.” 

500 năm sau, một sớm mai nọ, ý thức của Quạ Đen giãy giụa thoát khỏi tháng ngày xưa cũ quay cuồng, nghĩ tới “đời trước” và “biển vong linh” của mình đã đi đâu.

Hắn đã dùng tới “Phép màu” có được từ Em Gái một lần. 

—Socrates là một triết gia người Hy Lạp cổ đại (người Athens), ông được coi là một trong những người đã sáng tạo ra nền triết học phương Tây, và là nhà triết gia đạo đức đầu tiên của nền tư tưởng đạo đức phương Tây đồng thời là người đại diện tiêu biểu của trường phái triết học duy tâm.