Chương 08: Thế giới mới đẹp đẽ 7
Người đầu chuột đổ thức ăn quả mọng đầy nửa xô inox, lại gói ghém thêm mấy hộp đồ hộp. Sau đó tiểu thư Sophia buộc dây thừng lên cổ Quạ Đen, dắt hắn đi như dắt lừa ấy.
Cứ vậy, Quạ Đen thuận lợi rời khỏi trại quả mọng, bước vào khu người đầu chuột sinh sống.
Phong cách ở địa bàn của người đầu chuột giống với trại quả mọng: Vừa có cảm giác khoa học kỹ thuật cao mà cũng có cảm giác tồi tàn.
Để dung nạp số lượng lớn chuột khẩu trong không gian hữu hạn, bọn chúng xây dựng không gian 3D phức tạp rắc rối, kết cấu kiến trúc tinh vi mà người ngoài ngành nhìn chỉ thấy hoa mắt. Thế nhưng đi trên đường thì chỗ nào cũng là những khung cửa sổ tàn tạ, tiếp xúc với ánh đèn không lành mạnh. Tòa nhà người đầu chuột ở điều kiện cũng không hơn chuồng gà của gia súc chỗ nào.
Người máy đủ loại làm việc như mắc cửi nhưng chẳng mấy món được nguyên vẹn, con nào trông cũng rực rỡ màu rỉ sét, có cả không ít hài cốt chất đống trong góc, đèn báo hiệu trên đầu cứ nhấp nháy suốt, ý đồ diễn thử cảnh xác chết vùng dậy.
Xa xa là đường hầm trôi nổi trên không, không biết dựa theo nguyên lý gì nữa. Vách ngoài đường hầm là màn hình cong đầy ắp cảm giác khoa học kỹ thuật đang phát đi phát lại đoạn phim tuyên truyền “Kỹ thuật nuôi dưỡng quả mọng tiên tiến”. Quạ Đen kiễng chân, nhìn ra xa qua khe hở giữa những tòa kiến trúc, trại quả mọng trong đoạn phim tuyên truyền ấy “tự động hóa vệ sinh và làm sạch” ảo như mơ, chả dính gì tới cái trại mà hắn quen biết hết.
Quạ Đen còn trông thấy đoàn tàu trắng như tuyết chạy ngang, không biết kéo cái gì nữa, nhìn bằng mắt thường thì tốc độ ít nhất cũng phải trên 300 km/giờ. Cùng lúc đó, người đầu chuột đi lại trên đường nhỏ đầy ổ gà, có con chuột “hói” cưỡi xe đạp ầm ĩ chen ngang qua, còn khạc xuống đường.