“Mấy đứa rốt cuộc là muốn gì ?” Ác ma đại nhân vừa hỏi vừa xì xụp húp tào phớ.
“Uy, ngài tốt xấu gì cũng là ác ma cao cấp, đừng có nhằm đúng thời khắc thần thánh ta sắp trở thành cô gái ma pháp mà húp tào phớ có được không ?” Liêu Xuyến Xuyến bất mãn nói.
“Con nhóc này thật lắm chuyện.” Ác ma đại nhân cuối cùng cũng chén xong bát tào phớ.
“Được rồi, ta muốn ngài ban cho ta ma pháp, để ta biến thành nữ chiến binh xinh đẹp, nữ anh hùng trừ ma hay cô gái ma pháp gì đó đại loại thế. Ta muốn có đạo cụ biến thân, còn có khả năng bay lên trời và ma lực chiến đấu, quan trọng nhất là phải biến ra hình dáng hoa lệ đặc sắc nữa !” Liêu Xuyến Xuyến hai mắt tỏa sáng nói.
“………Không phải ra ngoài mua vài bộ quần áo mặc vào là được rồi sao ?” Ác ma đại nhân giội cho con bé một gáo nước lạnh.
“Ta mặc kệ, dù sao ngài cũng là đại ác ma không gì không làm được, ta nhất định phải có năng lực biến thân giống như trong truyện tranh a !!” Liêu Xuyến Xuyến lôi điện thoại ra uy hiếp, vẻ mặt tràn đầy nét cười âm hiểm, “Nếu như ngài đáp ứng nguyện vọng của ta, ta sẽ tặng ngài tờ chi phiếu giá trị mà Ngải Địch trộm được ở ngân hàng ! Bên trong có tới một vạn đồng a !”
“Chỉ có một vạn mà đòi mua chuộc ta ?” Ác ma đại nhân cười lạnh, “Trước hết chúng ta đi kiếm chỗ nào ngồi nghiên cứu đã, để sắp xếp xem nên ban cho nhóc ma pháp biến thân thế nào.” (Này này, đúng là bị một vạn làm mờ mắt rồi hả ?!!)
*********************************************
Vì vậy, bốn người rồng rắn rời khỏi quán cóc bên vỉa hè, chuyển đến cắm cọc tại một nhà hàng tương đối lịch sự.
Ác ma đại nhân cầm lấy chi phiếu và điện thoại của Liêu Xuyến Xuyến, mở ra xem xét một hồi, nói, “Ta sẽ đưa ma lực vào chiếc điện thoại, sau này nhóc có thể dùng nó làm công cụ biến thân.”
“ Oa a a a ! Vậy thần chú biến thân là gì ?” Liêu Xuyến Xuyến kích động hỏi.
Ác ma đại nhân nghĩ nghĩ một lúc, nói, “[Vừng ơi mở ra], thế nào ?”
“Quê chết được !” Liêu Xuyến Xuyến lắc đầu liên tục.
“Ây, vậy [Hãy ban cho ta sức mạnh, hỡi điện thoại biến hình], được không ?”
“Êu êu êu ! Ác ma-sama ngài là người của thập niên 80 thế kỷ trước sao ?”
“[Năm nay ăn tết không lấy tiền, chỉ cầu nữ phù thủy nhỏ …]” Ác ma đại nhân thuận miệng nói ra mấy câu như trong quảng cáo.
“Thật sự là đại ác ma quê một cục …” Ngải Địch nhỏ giọng thì thầm với Lục Y.
“Ta muốn câu thần chú phải cá tính một chút !” Liêu Xuyến Xuyến phát điên lên rồi.
“Thật ra ta thấy lúc biến thân mà hô thần chú bằng thơ cổ cũng rất có cá tính a. Đến mấy con nhỏ nữ chính trong manga Nhật Bản còn chưa dám hô vậy nữa kìa.” Ác ma đại nhân đưa ra chủ ý.
“Cũng đúng a !” Liêu Xuyến Xuyến cảm thấy ý kiến dùng thơ cổ làm thần chú biến thân thật không tồi, vậy nên ngồi ngẫm nghĩ một lúc, lại thấy thành tích thơ văn của mình cũng chẳng được đến đâu, quyết định chọn câu thần chú là [Uyên Uyên ôm cái nào !!]
Thần chú đã chọn xong, ác ma đại nhân theo yêu cầu của Liêu Xuyến Xuyến mà tiến hành, sau đó điều chỉnh lại ma lực. Để tránh cho nhóc con kia gặp phải rắc rối, ác ma đại nhân nói cho nó biết ma pháp chỉ có hiệu lực trong khoảng thời gian từ 12 giờ đêm tới 2 giờ sáng mà thôi, Liêu Xuyến Xuyến có thể biến thành tiểu ma nữ tự do bay lượn, nhưng nếu dám ra ngoài gây chuyện ồn ào sẽ lập tức bị thu hồi sức mạnh, kéo về phòng ngủ của mình.
“Ây, chẳng lẽ không thể cho ta nhiều ma lực hơn một chút sao ? Như vậy làm sao mà biến thân thành công chúa ma pháp được chứ ?” Liêu Xuyến Xuyến cảm thấy năng lực như vậy thật là quá ít a.
“Loài người thường vì lòng tham vô hạn mà tự hủy hoại chính mình, không phải là nhóc chưa từng thấy đi.” Ác ma đại nhân điềm nhiên ngồi nhấp trà.
Đêm hôm đó, Liêu Xuyến Xuyến chong mắt ngồi nhìn chăm chăm về phía đồng hồ báo thức. Tiếng chuông báo 12 giờ vừa vang lên, con bé lập tức rút điện thoại ra, hô to một tiếng.
“Uyên Uyên ôm cái nào !!”
Màn hình điện thoại đột nhiên phát ra quầng sáng màu lam kỳ dị bao phủ quanh người Liêu Xuyến Xuyến. Trong quầng sáng chói lọi đó, Liêu Xuyến Xuyến cảm thấy thân thể trở nên nhẹ nhàng vô cùng, đến khi ánh sáng lam sắc tan đi, con bé thấy mình thực sự nhẹ tới mức có thể bay lên được rồi !!
Có điều, ngay sau đó nó phát hiện ra, với tốc độ hai giây mới bay được 1m thế này thì nên gọi là trôi nổi thì đúng hơn. Như vậy thì trong hai tiếng đồng hồ, muốn bay đi xa căn bản là không thể a !!
Liêu Xuyến Xuyến giận dữ bấm điện thoại chất vấn ác ma đại nhân , “Sao lại bay chậm như vậy chứ ! Hơn nữa cả hình dáng cũng không có thay đổi !”
Ác ma đại nhân nằm trên giường nói, “Nếu không hài lòng thì để ta thu hồi ma lực, sau đó xóa sạch trí nhớ là xong. Nhóc con, nghĩ mình đang giao dịch với ai hả ? Hay là nhóc con nhà ngươi tình nguyện dùng linh hồn và tuổi thanh xuân để đánh đổi lấy ma lực cao siêu ?” Âm cười tà mị của ác ma đại nhân vang lên trong điện thoại.
Liêu Xuyến Xuyến rùng mình một cái, vội vàng cúp điện thoại. Nó không muốn bán linh hồn cho quỷ dữ a. Vậy là cuối cùng, con bé đành phải quơ quào trôi qua trôi lại trong phòng ngủ.
************************************************
Quanh đi quẩn lại đã tới tối thứ Sáu, ác ma đại nhân sau khi cùng anh em nhà Liêu Thần ăn tối xong xuôi thì ngồi lỳ trên sofa xem TV, Liêu Xuyến Xuyến nằm trong phòng đọc đam mỹ tiểu thuyết, còn Liêu Thần thì đang cặm cụi rửa bát ở dưới bếp. Đột nhiên có tiếng chuông điện thoại vang lên.
“A lô … công ty đặt hàng qua mạng ? Tôi đặt mua cái gì ? Xe điện ba bánh dành cho người tàn tật ? Tôi không … a, đợi một chút !” Liêu Thần che đi một đầu loa điện thoại, quay sang nhìn ác ma đại nhân, hỏi, “Là anh đặt mua hả ?”
“Ờ, hôm trước có lên mạng đặt hàng, dùng tiền của tôi.” Ác ma đại nhân móc thẻ ngân hàng từ trong túi áo ra đưa cho Liêu Thần, “Thứ Hai tôi phải đi làm. Về sau đi lại dùng loại xe đó cũng tiện, nếu ngài không ngại thì cùng đi, tôi sẽ chở.”
Liêu Thần vốn muốn nói ai cần ngồi chung xe với người tàn tật như anh, nhưng nghĩ đến việc có thể tiết kiệm tiền xăng xe, lại do dự, vì vậy nói qua điện thoại, “Được rồi, ngày mai các anh đưa hàng tới dùm a !”
“Quân Tư Vũ, anh tin rằng mình bây giờ có thể đi làm ?” Liêu Thần hỏi, “Anh vừa mới ra viện chưa được bao lâu.”
“Ngài đang vũ nhục lòng tự tôn của tôi sao ? Tôi không phải là phế nhân.” Ác ma đại nhân liếc mắt nhìn y.
“Được rồi ………” Tuy là nói vậy nhưng Liêu Thần lại cảm thấy để hắn đi làm có khi còn phiền phức hơn.
Ngày hôm sau, công ty trên mạng chuyển hàng tới, một chiếc xe điện ba bánh mới tinh đặt giữa phòng khách nhà Liêu Thần, ác ma đại nhân ngồi trên xe lăn ngắm nghía chiếc xe mới, tỏ vẻ cực kỳ vừa lòng. Thực ra hắn từ lâu đã muốn ngồi thử trên chiếc xe này lái vòng vòng quanh phố chơi, nếu như có thêm cái rèm che nữa, cảm giác sẽ không khác gì ngồi kiệu a.
Theo thỉnh cầu của Quân Tư Vũ, Liêu Thần giúp hắn dắt xe ra ngoài hành lang, đỡ hắn ngồi lên xe rồi sau đó lại rất không tình nguyện ngồi đằng sau cho hắn chở đi loanh quanh một vòng. May mắn là hành lang ở chỗ tương đối khuất vắng, không có người qua lại, bằng không để người khác nhìn thấy thì y không biết giấu mặt đi đâu.
Mặc dù cảm thấy rất mất mặt nhưng đến sáng thứ Hai, để tiết kiệm tiền, Liêu Thần vẫn dùng khăn quàng che đi nửa mặt, một tay xách cặp tài liệu, một tay ôm xe lăn đã được gấp gọn lại, ngồi sau xe Quân Tư Vũ bon bon tới chỗ làm. Y nhất định dặn dò ác ma đại nhân chọn con đường vắng vẻ yên tĩnh để tránh có người nhận ra, tới công ty cũng là đi vòng từ cửa sau. Liêu Thần dùng chìa khóa đặc biệt mở cánh cửa riêng dẫn vào lối sau của công ty, cùng ác ma đại nhân lén lén lút lút bước vào đại sảnh lầu một.
Mặc dù bọn họ đã cố gắng đơn giản hóa mọi chuyện, thế nhưng khi nhìn thấy ác ma đại nhân ngồi trên xe lăn xuất hiện tại đại sảnh, các nhân viên khác lập tức vây lại hỏi thăm. Ngày hôm đó, chuyện Quân Tư Vũ phải ngồi xe lăn đi làm trở thành đề tài nóng hổi đuợc buôn chuyện nhiều nhất ở công ty.
Liêu Thần không nuốt lời, dẹp qua mọi lời đồn vô căn cứ, trong văn phòng đã chuẩn bị bàn làm việc cho Quân Tư Vũ, đề bạt hắn làm thư ký riêng cho mình. Thực tế chức vụ đó cũng rất nhàn rỗi, trong khi Liêu Thần làm việc, ác ma đại nhân chỉ cần ngồi lặng im trước máy tính online mà thôi.
Nhìn qua thấy cuộc sống có vẻ như đã dần ổn định lại, Liêu Thần mệt mỏi thở ra một hơi, không nghĩ rằng mọi chuyện lại lâm vào hoàn cảnh này. Có điều, hắn còn không nghĩ tới, tất cả bây giờ mới chỉ là bắt đầu.
Hết chương 21