A Miêu ngồi trên chiếc ghế bành yêu thích của mình, thưởng thức một cuốn tiểu thuyết mới.
Bên ngoài, ánh nắng nhẹ nhàng chiếu vào qua cửa sổ, tạo nên một bầu không khí yên bình.
Nhưng trong cuộc đời nàng, không phải lúc nào cũng yên ả như vậy.
Hôm nay, chúng ta sẽ kể về cuộc gặp gỡ định mệnh giữa A Miêu và A Hổ – người bạn đồng hành thân thiết của nàng.
A Hổ, một yêu hổ ngây thơ và hồn nhiên, đã sống được 1500 năm nhưng tính cách thì như một thiếu niên 15 tuổi.
A Hổ có thân hình cao lớn và vạm vỡ, với bộ lông vàng óng ả và đôi mắt to tròn sáng ngời.
Khuôn mặt cậu khá ngộ nghĩnh với nụ cười rạng rỡ luôn trên môi. Cậu yêu thích sự tự do, ghét gò bó, và luôn sẵn sàng giúp đỡ người khác.
A Miêu gặp A Hổ trong những năm đầu tiên nàng đến yêu giới. Khi A Miêu mới đặt chân đến Yêu Giới, nàng khá bỡ ngỡ với môi trường mới. Nàng bắt đầu tìm kiếm một nơi để yên tĩnh và tạo dựng cuộc sống mới.
Trong một buổi sáng nắng đẹp, nàng quyết định dạo quanh rừng để tìm hiểu về vùng đất này.
A Miêu bước đi nhẹ nhàng trong khu rừng đầy màu sắc. Đột nhiên, một tiếng động lạ làm nàng phải dừng lại và lắng nghe.
Nàng ngẩng đầu lên và thấy một hình dáng khổng lồ, với bộ lông vàng óng ả, đang vướng vào một cái lưới kỳ quặc treo lủng lẳng giữa cây cổ thụ lớn.
Nhìn kỹ hơn, A Miêu nhận ra đó là một yêu hổ – chính là A Hổ sau này – đang lúng túng và cố gắng gỡ bỏ cái lưới, nhưng có vẻ như càng vùng vẫy, cậu ta lại càng rối ren hơn.
Nhìn thấy A Miêu, yêu hổ lên tiếng cầu cứu:
“Cứu ta, ta không muốn bị lột da hoặc luyện đan đâu!”
A Miêu gật đầu trước lời nói của A Hổ. Nàng ta nhìn chiếc lưới quấn quanh A Hổ, nhận ra đây là lưới bắt yêu – một loại lưới được thiết kế đặc biệt để bắt giữ yêu.
Nàng nhẹ nhàng bay lên cây cổ thụ, quan sát kỹ núi thắt của lưới bắt yêu ở trên cành cây.
"Đừng lo lắng, ta sẽ giúp ngươi," nàng nói.
A Hổ thở phào nhẹ nhõm, nhưng vẻ mặt vẫn đầy lo lắng.
A Miêu cẩn thận lấy dao chuyên dụng cắt nút thắt, mặc dù nút thắt rất chặt, nàng ta rất khéo léo và nhanh nhẹn.
A Miêu cắt được nút thắt cuối cùng, giúp A Hổ thoát ra khỏi lưới.
"Xong rồi. Ngươi tự do rồi đấy."
Cuối cùng, A Miêu đã gỡ được cái lưới ra khỏi cành cây.
A Hổ nhảy xuống đất, phủi phủi bụi bẩn trên bộ lông vàng óng ả. Cậu ta đứng dậy, thở phào nhẹ nhõm và cảm ơn nàng bằng một cái cúi đầu sâu.
"Cảm ơn ngươi rất nhiều! Ngươi đã cứu mạng ta. Ta là A Hổ, rất vui được gặp ngươi!"
A Miêu mỉm cười và nói:
"Ta là A Miêu. Lần sau cẩn thận hơn nhé A Hổ! Thế giới này nguy hiểm lắm, không phải lúc nào cũng có người đẹp như ta đến cứu đâu!".
A Hổ gật đầu lia lịa, hứa sẽ cẩn thận hơn.
"Ta hứa sẽ cẩn thận hơn. Nhưng để cảm ơn ngươi, ta sẽ báo đáp ngươi. Ngươi muốn ta báo đáp như thế nào?"
A Miêu ngẫm nghĩ một lúc, rồi nở nụ cười tinh nghịch.
"Ngươi có thể giúp ta giàu có không? Ta đang nghĩ đến việc trở nên giàu có nhưng không muốn làm gì hết."
A Hổ nghe xong lời đề nghị của A Miêu thì ngẩn người ra.
"Giàu có? Ngươi muốn giàu có mà không muốn làm gì? Việc gì trên đời cũng cần phải có công sức mới có thể đạt được chứ!".
A Miêu nhún vai.
"Ta biết chứ, nhưng ta không muốn làm việc vất vả. Ta muốn giàu có một cách dễ dàng và nhanh chóng."
A Hổ suy nghĩ một lúc, rồi gật đầu.
"Được rồi, ta sẽ giúp ngươi.”
Sau đó, A Hổ bắt đầu thực hiện lời hứa của mình. Đầu tiên, cậu đi tìm hiểu về các phương pháp kiếm tiền nhanh chóng.
Cậu hỏi thăm các yêu khác, nghiên cứu những cuốn sách cổ về tài chính kinh tế và thậm chí thử nghiệm một số kế hoạch kinh doanh kỳ quặc.
Một ngày nọ, cậu quay lại với A Miêu, ánh mắt sáng rực như tìm ra một ý tưởng tuyệt vời.
"A Miêu, ta đã nghĩ ra rồi! Ngươi hãy mở một cửa hàng bán ngọc trai. Ta sẽ phụ trách việc quảng cáo và bán hàng, còn ngươi chỉ cần cung cấp ngọc trai và... tiếp tục nghỉ ngơi."
A Miêu nhướng mày.
"Bán ngọc trai? Nghe có vẻ hay đó. Nhưng làm thế nào để thu hút khách hàng?"
A Hổ tự tin đập tay lên ngực mình.
"Hãy tin vào tài năng của ta! Ta sẽ biến cửa hàng của ngươi thành nơi nổi tiếng nhất Yêu Giới!"
Và thế là họ bắt đầu kế hoạch của mình. A Miêu dành thời gian thu thập những viên ngọc trai đẹp nhất mà nàng có, trong khi A Hổ chạy đi khắp nơi để quảng bá về cửa hàng sắp mở. Cậu dán tờ rơi, phát thiệp mời, thậm chí còn diễn kịch đường phố để thu hút sự chú ý.
Ngày khai trương, cửa hàng ngọc trai của A Miêu tràn ngập khách hàng.
A Hổ chạy tới chạy lui, giới thiệu ngọc trai với sự nhiệt tình và khéo léo.
Còn A Miêu, nàng ngồi trên chiếc ghế bành êm ái, mỉm cười hài lòng khi thấy kế hoạch thành công.
Với tài năng quảng cáo của A Hổ và ngọc trai tuyệt đẹp của A Miêu, cửa hàng nhanh chóng trở nên nổi tiếng.
A Miêu đã thực sự giàu có mà không cần phải làm việc vất vả, đúng như nàng mong muốn.
Từ ngày đó, A Hổ trở thành người bạn đồng hành không thể thiếu của A Miêu.