A Guess In The Ghost House

Chương 26




Chương 26 Hơi Thở Âm Linh

Tôi ngữa đầu lên để máu ngừng chảy.

Xảo Linh Đăng đã học xong cách thức và tiến lại tôi. Tuy nhiên, nhìn thấy vẻ ngoài sững sờ của tôi, cô ấy nói: "Ừm, Anh ơi, anh nên đi tắm trước. Em không thể làm điều đó nếu anh trông như thế.

Tôi bịt mũi và chạy đi, sau lưng là những tràng cười không dứt. Máu mũi đã ngừng chảy, nhưng việc mất mặt thì chả có cách nào khiến người ta quên được .

Xảo Linh Đăng đi theo tôi. Em ấy có vẻ không kiên nhẫn được nữa. Tuy nhiên, mũi tôi đang nhét đầy giấy để ngăn máu lại, vì vậy tôi không thể thực hiện “ Hơi Thở Âm Linh” được. Vì vậy chúng tôi ngồi vào bàn, nhìn nhau.

Lulu đứng từ xa, nở một nụ cười. Tôi hỏi Xảo Linh Đăng, "Sao Lulu làm anh chảy máu mũi vậy?"

Cô ấy nghiêng đầu và suy nghĩ một lúc, "Chị ấy không bao giờ làm vậy."

"Không bao giờ? Cô ấy suýt giết tôi."

Xảo Linh Đăng dõi theo ánh mắt của tôi, nhìn Lulu. Lulu chắc chắn đang nhìn chằm chằm vào tôi. Xảo Linh Đăng nghĩ lại lần nữa: "Có thể anh đã lấy áo ngực của chị ấy?"

Gì? Tôi sững sờ. Tôi lấy áo ngực của Lulu khi nào vậy?

Xảo Linh Đăng phớt lờ sự ngạc nhiên của tôi, "Chiếc áo ngực màu hồng mà chị ấy thích nhất trước khi chết, và anh đã dùng nó để lau bàn."



Tôi nhớ là mình đã lau bàn bằng mớ giẻ rách. Chả lẽ trong đó có áo ngực của Lulu?

Trước khi tôi có thể hỏi thêm, giọng nói ảm đạm của Lulu vang lên, "Xảo Linh Đăng, từ lúc nào mà em trở thành đồ nhiều chuyện vậy."

Xảo Linh Đăng lè lưỡi, nhưng không nói gì thêm. Tôi chỉ cười với Lulu. Lulu lạnh lùng quay lưng lại với tôi. Có lẽ tôi nên giặt áo ngực của cô ấy coi như một lời xin lỗi... nhưng liệu nó có nguy hiểm không?; có lẽ nên bỏ đi thì hơn.


Xảo Linh Đăng, "Anh ơi, máu anh ngừng chảy chưa ạ? Em đã đợi lâu lắm rồi."

Đôi mắt long lanh của em ấy lại làm tôi khó xử lần nữa. Và thế là máu mũi tôi bắt đầu tuôn lần nữa.

Nhìn thấy cảnh này, em ấy trở nên chán nản. Em ấy nghiêng đầu và nói: "Anh ơi, sao anh không nghiêng qua một bên? Nó sẽ dễ hơn cho em khi thực hiện đấy.

Tôi giơ tay. "Để khi máu ngừng nhé."

Xảo Linh Đăng bắt đầu tỏ vẻ khó chịu, em bấu các đầu móng tay ghim sâu vào lòng bàn tay.

Tôi nhìn lên trần nhà cho đến khi tôi cảm thấy mỏi cổ. Cuối cùng, máu đã ngừng chảy. Xảo Linh Đăng vui vẻ vỗ tay khi thấy điều này và nói: "Anh ơi, nhanh lên!"

Tôi gật đầu và thả lòng bản thân mình. Trước khi tôi lên tiếng, Yến Như tiến lại gần và nói: "Xảo Linh Đăng, nhớ đừng sử dụng lưỡi, không thì em không thể làm nó đâu."


Xảo Linh Đăng ngây người rồi gật đầu. Rồi cô ấy nhìn tôi không vui, "Anh ơi, mũi anh lại chảy máu ..."

Tôi ngước lên, nhìn Yến Như rời đi. Tôi đã làm gì sai? Tôi chưa bao giờ có hứng với phim khiêu dâm. Chẳng lẽ tôi bị viêm xoang ư?

Xảo Linh Đăng lại tiếp tục nghịch móng tay của mình, còn tôi thì vẫn ngữa cổ lên để máu ngừng chảy.

Khó khăn lắm mũi tôi mới ngừng chảy máu. Tôi nhìn xung quanh. Mọi người dường như giữ im lặng, ngoại trừ Lulu, người vẫn nhìn tôi với nụ cười gượng gạo. Yến Như đang chơi với các chị của mình. Tôi lập tức kéo Xảo Linh Đăng sang một bên, "Xảo Linh Đăng, nhanh lên!"

Xảo Linh Đăng có lẽ đã giật mình, vì em ấy đột nhiên quay lưng lại với tôi. Sau một hồi suy nghĩ, em ấy quay lại nhìn tôi.

Tim tôi đập nhanh hơn khi Xảo Linh Đăng tiến lại gần tôi. Tôi nói: "Xảo Linh Đăng, cứ từ từ làm như những gì Yến Như đã dạy em nhé."


Mặt em ấy ngày càng gần tôi, nhưng tôi lại không thể cảm nhận hơi thở của em ấy. Chà, có vẻ như là ma không thở.

Trước khi tôi kịp nghĩ gì thêm, thì môi của em ấy đã chạm vào môi tôi. Thật là mềm mại! Tôi nín thở, và dường như tôi bị nụ hôn này mê hoặc. Tôi cảm giác như có một làn sương từ miệng của em ấy.

Tôi rùng mình. Xảo Linh Đăng đè chặt gáy tôi làm tôi không thể cựa quậy. Thật may, làn sương này chỉ mang chút hơi lạnh nên tôi có thể chịu đựng được.

Làn sương nhanh chóng biến mất. Miệng tôi dần mất đi cảm giác. Chỉ còn cảm nhận được môi của Xảo Linh Đăng rất mềm và ấm. Máu nóng của tôi bắt đầu dồn lên mũi, nhưng tôi chẳng thể cử động được nữa. Đây là lần đầu tiên tôi thực hiện “ Hơi Thở Âm Linh”, vì vậy tôi không biết nó đã kết thúc hay chưa.


Đôi môi Xảo Linh Đăng khẽ run lên. Đúng như tôi nghĩ nó sắp kết thúc, chiếc lưỡi mềm mại của em ấy trườn vào khoang miệng tôi và nhẹ nhàng nút lấy lưỡi tôi.

Máu mũi tôi lại bắt đầu chảy. Xảo Linh Đăng dường như đã chú ý, em ấy mở miệng và hít lấy chút không khí. Tôi lập tức bịt mũi, trong khi Xảo Linh Đăng lau máu trên môi của em ấy. Em nghiêng đầu, "Lạ thật."

Tôi giữ mũi và không nói gì. Lulu đến gần và miễn cưỡng đưa cho tôi một vài mẩu khăn giấy, "Ổn chứ?"

Tôi gật đầu, rồi sau đó lắc đầu thật mạnh. Lulu chỉ gượng cười đáp lại.

Xảo Linh Đăng buồn bã nói: "Anh ơi, em xin lỗi. Anh vẫn sẽ không hết chảy máu mũi nếu anh vẫn chưa hoàn thành lời hứa."

Lulu cầm tay Xảo Linh Đăng và kéo em ấy ra, nói: "Xảo Linh Đăng, anh ta chả muốn thực hiện lời hứa đó đâu, chị đã bảo rồi..." Đột nhiên Lulu im bặt. Chị Hứa bước về phía tôi với một nụ cười, "Xảo Linh Đăng chưa hôn ai bao giờ."

Tôi đã bị sốc. Fan House là lầu xanh mà, vì vậy Xảo Linh Đăng chắc hẳn là gái điếm. Làm sao mà em ấy chưa hôn ai bao giờ?

Chị Hứa dường như hiểu được suy nghĩ của tôi, "Đó là sự thật. Xảo Linh Đăng đã chết trước khi đến đây. Thực tế, em ấy là con ma oán giận, nhưng em ấy không hề xấu. Mặc dù em ấy đã chết đầy sự đau đớn và phẫn nộ.

Những gì chị Hứa nói khiến tôi tò mò. Tôi hỏi ngay lập tức, "Vậy quá khứ của em ấy như thế nào?"