“Chị gái? Chị có ý gì? Em có chứng bệnh không thể mang thai? Sao em lại không biết?” Trên mặt Lăng Tử Yên có vẻ hoang mang và sợ hãi!
Chứng bệnh không thể mang thai đối với một người phụ nữ mà nói, là một loại bệnh tàn nhẫn nhường nào, Lăng Tử Yên thích trẻ con như thế, cái ngày mà cô tự mình tổ chức đám cưới, lại biết được từ người chị sinh đôi rằng mình chứng bệnh khả năng miễn dịch không thể mang thai?
Sao cô có thể chịu được?
“Bởi vì…” Vivi đang định mở miệng, nói cho Lăng Tử Yên biết tại sao mình lại biết cô có chứng bệnh không thể mang thai, thì lại bị Kỳ Minh Viễn cắt lời!
“Tử Yên, chúng ta đã làm kiểm tra sức khỏe rồi, ừm, chúng ta đều rất khỏe mạnh, em hoàn toàn không có chứng bệnh không thể mang thai! Đừng tin lời của Vivi, cô ta không có bằng chứng!”
Kỳ Minh Viễn khoác trên bả vai Lăng Tử Yên, dáng vẻ cô mặc chiếc váy cưới thật sự rất đẹp, nhưng lúc này vẻ mặt cô lại chuyển từ hạnh phúc vui vẻ sang hoảng hốt lo sợ.
Anh biết rằng, cô đã bị lời nói của Vivi đả kích.
“Ha ha ha…” Vivi lại đột nhiên ha ha cười lớn vì lời nói của Kỳ Minh Viễn, tiếng cười rất to, thu hút sự chú ý của tất cả mọi người xung quanh.
“Chị, chị nói cho em biết, lời chị nói lúc nãy có thật không?” Lăng Tử Yên rất lo lắng về tình trạng thân thể của bản thân, chỉ muốn biết từ Vivi rằng mình có thật sự không thể mang thai hay không, sao Vivi lại biết được.
“Tử Yên, xin lỗi, vừa nãy chị nhất thời lỡ mồm mà thôi, em hoàn toàn không có chứng bệnh không thể mang thai, người có chứng bệnh không thể mang thai là chị, trong thân thể của chị, bẩm sinh đã có hoocmon tự giết chết trứng trong cơ thể, nhưng em thì khỏe mạnh, Kỳ Minh Viễn nói bọn em đã làm kiểm tra sức khỏe, cậu ấy nói thân thể của các em rất khỏe mạnh, thì là rất khỏe mạnh!”
Lúc này Vivi giả vờ ra vẻ như mình không cố tình nói ra chuyện Lăng Tử Yên có chứng bệnh không thể mang thai, nhưng lời của cô ta, chỉ cần người bị hại suy nghĩ tỉ mỉ sẽ biết rằng chắc chắn là cố ý nói như thế. Vivi nghe thấy Kỳ Minh Viễn đuổi mình ra ngoài, lập tức có phần hoảng hốt, cô ta thật sự không ngờ Kỳ Minh Viễn lại tuyệt tình như thế, đuổi thẳng cô ta đi!
“Có chuyện gì thế?” Lạc Thanh Nhã ở xung quanh, thấy hình như bên này có mâu thuẫn, lập tức bước đến hỏi thăm tình hình, đi đến bên cạnh Kỳ Minh Viễn, nhỏ giọng hỏi anh: “Có chuyện gì thế, sao tôi lại nghe thấy mọi người đang bàn luận chuyện Tử Yên không thể mang thai?”
“Tôi đưa Tử Yên đi nghỉ ngơi trước đã!” Kỳ Minh Viễn liếc nhìn Lạc Thanh Nhã, không muốn nói quá nhiều, liền khom người ôm Lăng Tử Yên lên đi về phía biệt thự.
Sắc mặt Lăng Tử Yên trắng bệch, ngẩng đầu nhìn Kỳ Minh Viễn, ánh nắng vàng chiếu lên mặt anh, anh tuấn như thế, đẹp trai như thế, khiến sự tự ti của cô vốn chỉ quấy phá trong tiềm thức, trong chốc lát trở nên mãnh liệt.
“Rốt cuộc là có chuyện gì?” Lạc Thanh Nhã nhìn Kỳ Minh Viễn đưa Lăng Tử Yên đi, quay đầu hỏi người xung quanh.
“Rốt cuộc cô có phải là chị ruột của cô ấy không? Có chị nào mà lại nói lời như thế ở đám cưới của em gái mình? Vivi, cô không nhìn vừa mắt Tử Yên à?” Ngải Tịnh Kỳ vô cùng tức giận, bước đến chất vấn Vivi.
“Là cô nói Tử Yên sẽ không sinh được?” Dáng vẻ Lạc Thanh Nhã vừa mới đoán được chân tướng sự việc.
“Chị Lạc Thanh Nhã, tôi không cố ý, tôi chỉ lỡ mồm, tôi…”