29-sai Dokushin wa Isekai de Jiyuu ni Ikita......katta

Chương 6. Tôi đã nghĩ nó chỉ là một trò đùa, nhưng nó lại là sự thật




“Chào mừng-ne.”

Hôm nay thì ông chủ mèo là người trông coi cửa hàng.

Nhân tiện, chắc do thời gian hoặc là Luise hiện tại không có ở đây nên cửa hàng rất vắng khách.

“Cô đã tới đây lần nào chưa?”(Taichi)

“Mới chỉ có một hay hai lần thôi, bởi vì chiến đấu không phải sở trường của em”(Marl)

Không phải sở trường của cô sao? Không phải cô nên nói rằng “em không biết” thì đúng hơn à?

Dù sao thì tôi vẫn thiếu kiến thức về đũa phép, chắc tôi nên hỏi ông chủ.

“Xin lỗi nhưng tôi đã mua một cây quaterstaff ở đây hôm qua, nhưng tôi chỉ dùng nó hơi “khắc nghiệt” một chút thì nó nứt như thế này đây. Ông có cái nào bền hơn cái này không?”(Taichi)

Và tôi cũng đưa quarterstaff ra để kiểm tra rồi ông ấy nhận nó và nhìn qua.

Hiện tại thì tôi không có vấn đề gì với chi phí sinh hoạt, vì vậy tôi có thể tiêu xài cho trang bị của công việc.

Ngoài ra, khi bạn trông thấy một con mèo khổng lồ kiểm tra vũ khí thì đó là một khung cảnh rất tuyệt.

“Un, Onii-san sử dụng cái này rất “khắc nghiệt” sao-ne. Nó cũng có thể sử dụng trong cận chiến, nhưng nó chỉ để các pháp sư dùng để tự vệ thôi, và họ cũng không sử dụng nó để tấn công xung quanh đâu-ne.”(Ông chủ mèo)

“Taichi-san thực sự chỉ tấn công xung quanh. Anh ấy đánh đủ mạnh để thổi bay lũ goblin nhảy tới thôi.”(Marl)

Sau đó ông chủ lẩm bẩm cái gì đó thì quarterstaff bị bao phủ bởi ánh sáng nhạt.

Ông ấy gật đầu và nhìn về phía tôi

Ổng trông rất dễ thương nếu mà bạn nhìn thấy được ông ấy.

Đôi mắt giản dị của ông ấy trông rất sắc bén.

“Nó là một cây đũa phép vẫn còn sử dụng được và cửa hàng này không có mua lại hàng hóa đâu. Nhưng nếu cậu đổi một món mới thì tôi sẽ giảm giá cho cậu 2 bạc nhỏ.”(Ông chủ

mèo)

Khi tôi hỏi ông ấy tính làm gì với cái được trao đổi ấy, ông ấy nói nó có thể sử dụng để làm ra đũa phép mới.

“Nếu cậu là người sử dụng gậy phép thì một cái mới giống với cái cũ là được nhỉ? Ngân sách của cậu khoảng bao nhiêu?”(Ông chủ mèo)

“Không quá 1 vàng”(Taichi)

“Vậy thì đây và đây-ne”(Ông chủ mèo)

Ông chủ giới thiệu một cây gậy gỗ được gia cố bằng kim loại ở cả 2 đầu, và có một tấm kim loại mỏng bao quanh toàn bộ cây gậy nữa.

Bạn có thể nói nó giống như một quaterstaff được gia cố bằng kim loại.

Nó dài ngang với chiều cao của tôi.

Cái còn lại là giáo.

Nó cao hơn tôi một chút nếu kết hợp cả chiều dài tay cầm và lưỡi giáo.

Chắc nó khoảng 1.9m.

Nếu bạn so sánh nó với những cây giáo khác trong cửa hàng này thì nó có được thể gọi là cây giáo ngắn.

Ở tay cầm của nó cũng có một tấm kim loại mỏng bao phủ như cây gậy trước đó.

Nó là giáo 2 lưỡi và cũng dày nên độ bền của nó khá cao.

Nếu là giáo thì có thể đâm xuyên qua được một con quái vật da dày.

Ngay cả khi nó có sức mạnh công kích lớn thì bạn vẫn cần phải làm chủ được nó thì mới đủ năng lực để dùng nó.

“Cả hai đều có ưu và nhược điểm-ne. Nếu cậu muốn tập trung vào việc gây sát thương cận chiến thì cậu nên chọn cây giáo. Còn nếu cậu muốn dùng phép thuật là chính thì chọn cây quarterstaff sẽ tốt hơn.”(Ông chủ mèo)

“Vì nó có chức năng như đũa phép nên nó tốt hơn sao?”(Taichi)

“Quarterstaff có nhiều khả năng phép thuật và có thể duy trì phép thuật tốt hơn khi sử dụng tấn công phép thuật. Nhưng lưỡi giáo chỉ là một kim loại bình thường, nó sẽ phân tán đi sức mạnh phép thuật.”(Ông chủ mèo)

“Tấn công phép thuật?”(Taichi)

Khi tôi hỏi về cái gì đó mà tôi chưa từng nghe trước đây, ông chủ làm một khuôn mặt ngạc nhiên.

“Aiya, mặc dù Onii-san là một chiến binh phép thuật nhưng lại không biết gì về tấn công phép thuật sao? Giờ thì tôi đã hiểu vì sao mà vũ khí của cậu lại trong tình trạng đó.”(Ông chủ mèo)

Sau đó, ông chủ nhặt lên ngẫu nhiên một cây quaterstaff và đánh nhẹ vào vai tôi

Nó làm cho vai tôi hạ xuống một chút.

Tôi không cần phải gồng lên để nhận nó thì nó cũng chẳng làm tôi cần phải nhúc nhích.

“Đó là một cú đánh bình thường thôi còn giờ là tấn công phép thuật”(Ông chủ mèo)

Ông chủ chuẩn bị đánh vào vai tôi giống trước đó.

Nhưng trước khi va chạm, toàn bộ cây quaterstaff đó tức thời phát ra một ánh sáng, và sau đó thì….

“AGRH!!?”(Taichi)

“Taichi-san!?”(Marl)

Tôi cảm thấy vai tôi như nhận được cú đánh từ một thanh kim loại vậy.

Xuyên qua vai tới thân thể tôi, tôi gần như đã ngã về đằng sau, nhưng tôi vẫn giữ vững và đứng được.

Marl cũng đỡ tôi từ phía sau.

Nó có sức mạnh thật đáng kinh ngạc.

Tôi thậm chí không thể nhấc vai tôi lên được.

“Đó là tấn công phép thuật-ne, nếu cậu truyền sức mạnh phép thuật vào vũ khí thì khi đánh trúng mục tiêu nó sẽ giải phóng sức mạnh phép thuật mà cậu đã truyền vào. Gậy có thể chứa và duy trì sức mạnh phép thuật, nó là một vũ khí lý tưởng để tấn công phép thuật.”(Ông chủ mèo)

Ông chủ giải thích và sau đó đặt quaterstaff lên chổ đau trên vai tôi và đau đớn đã biến mất. <Phép thuật phục hồi> sao?

“Cậu nên luyện tập để sử dụng nó. Dù sao Onii-san cũng có sức mạnh phép thuật khá cao mà-ne. Thực tế thì đòn trước đó chỉ là chạm nhẹ thôi, nếu đó là một cú đánh thông thường thì cậu sẽ bay ra khỏi cửa hàng ngay lập tức đấy-ne.”(Ông chủ mèo)

Ông chủ giải thích lần nữa rồi mỉm cười.

Ông ấy biết cách xử lý vũ khí rất tốt đúng như mong đợi từ chủ cửa hàng vũ khí.

“Tôi không quan tâm, nhưng hiện tại tôi đã bị thương nên ông giảm giá cho tôi đi”(Taichi)

“Không nhé-ne, đó chỉ là ví dụ về cách sử dụng phép thuật tấn công thôi, nhưng cậu có vẻ chứa đầy hứa hẹn. Vì nó là sự đầu tư cho tương lai nếu cậu chọn và cầm lên một cái gì đó, tôi sẽ lấy 9 bạc thôi.”(Ông chủ mèo)

“Um, chờ đã, Marl, cô muốn mua cái gì nữa mà đúng không? Cô muốn mua cái gì vậy?”(Taichi)

“Ah, vâng, em muốn cái gì đó dễ sử dụng, như 1 cái nỏ chẳng hạn!!”(Marl)

Vậy à, một cái nỏ huh?

Mặc dù nó không tốt lắm ở việc bắn tên nhiều lần. Nhưng nó lại sử dụng được dễ dàng.



“Tôi hiểu rồi, vậy thì ông chủ! tôi muốn cái này nữa nên ông có thể giảm giá hay thêm một dịch vụ cho tôi được không.”(Taichi)

“Tôi không thể giúp vậy được. Vậy thì tôi sẽ thêm vài mũi tên cho cái nỏ của Ojou-chan.”(Ông chủ mèo)

Ông ấy làm một khuôn mặt không hài lòng.

Well, dù sao chúng tôi cũng có được vài điều đặc biệt.

Và tôi………Yeah, lấy cây gậy thôi. Tôi muốn sử dụng cái phép thuật đó.

——————————————————————————

Cuối cùng, tôi lấy cây gậy được gia cố…… Và khi tôi sử dụng <Thẩm định> lên nó thì biết được nó là “Chiến côn”.

Và Marl đã mua cái nỏ nhẹ.

Chúng tôi thong thả ở trong phòng sau khi trở lại “Chiếc giường vàng” và ăn tối.

Tôi nằm xuống giường đôi và nhìn lên trần nhà……….Well, chỉ là giả vờ thôi chứ thật ra hiện tại tôi đang nhìn lại bảng trạng thái của mình.

Mặc dù chỉ là nhìn thôi.

Và Marl hiện đang viết chi tiêu của ngày hôm nay trên giường đôi nữa.

Tại sao lại là giường đôi ư? Bởi vì nó rẻ hơn là thuê hai phòng.

Ở chung với nhau thì nó rẻ hơn, tôi thực sự không nghĩ thêm bất kỳ điều gì ngoài điều này đâu

Chỉ cần đưa thêm tiền thuê cùng với số tiền tôi đã thanh toán và của Marl, thế là xong.

Và tôi chọn được một trong các kỹ năng của phép thuật mắt được gọi là <Thẩm định>.

Nếu tôi nhìn vào một vật phẩm, tôi sẽ biết được tên, khả năng và cách sử dụng nó.

Nếu đó là một sinh vật sống, tôi sẽ biết được tên, Lv., và kỹ năng của nó.

Nếu đó là một con người, thì tôi sẽ biết được công việc, thành tích, tội ác, và danh hiệu nữa.

Well, tôi sẽ nhìn thấy cái gì nếu tôi sử dụng nó lên cô ấy nhỉ?

Tên: Marl(giả), Mariel Blan Miscronia.


Lv: 2

Kỹ năng: <Luân lý học> 2, <Lừa dối> 1, <Nhận thức nguy hiểm> 2, <Âm nhạc> 1, <Thuyết phục> 3, <hoàng tộc tinh tế(thật)>.

Danh hiệu: Người mới trở thành mạo hiểm giả, Cô gái bỏ nhà đi bụi, đệ nhất công chúa của vương quốc Miscronia(đứng thứ 2 trong việc thừa kế ngai vàng).

Thành tích và tội ác: Không có.

Ngạc nhiên chưa……………..Cô ấy thực sự là một người trong gia đình hoàng tộc.

Tôi nghĩ cô ấy chỉ là một cô gái ngốc bình thường. Nhưng cô ấy “Đúng” là một cô nàng ngốc theo nhiều cách.

Tôi phải làm gì đây, tôi có nên giả vờ như chưa có chuyện gì xảy ra?

Không, nếu nó như thế, khi tôi muốn làm điều đó, làm thế nào để tôi có thể giữ nó trở lại.

Bình tĩnh.

Bình tĩnh lại nào tôi ơi.

Ngay cả khi nội dung rất ngạc nhiên nhưng tôi phải chấp nhận nó.

Bời vì thế nên tôi cần phải bình tĩnh lại.

Điều tôi có thể làm bây giờ là rất ít.

Yeah, chỉ có một cách thôi.

“Phải giả vờ rằng mình chưa nhìn thấy nó vậy.”(Taichi)

“Heh? Anh đang nói cái gì vậy?”(Marl)

“Không có gì”(Taichi)

Và <Thẩm định> chỉ cần 1MP để kích hoạt.

Hiện tại thì tôi đã nâng nó lên 3Lv, MP hiện tại của tôi là 333.

Ngay cả khi nó tăng lên rất nhiều, tôi vẫn không thể sử dụng mà không suy nghĩ được.

“Marl.”(Taichi)

“Có chuyện gì vậy?”(Marl)

Marl được tôi gọi và cô ấy ngẩng mặt lên từ cuốn sổ kế toán với một nụ cười.

Mái tóc màu nâu đỏ, hình dáng khuôn mặt và làn da sáng, nếu bạn để ý thì sẽ cảm thấy được vẻ nghiêm túc.

Ngực của cô ấy không lớn, nhưng hình dáng của nó lại hợp một cách hoàn hảo. Và mặc dù cơ thể hơi nhỏ nhưng cô ấy lại có một thân hình rất cân đối.

Ahh….Sao mà cô lại hoàn hảo đến vậy, cô gái này?

“Không có gì đâu”(Taichi)

“………….? Ah! Anh chỉ muốn gọi em thôi chứ gì! Mou, Taichi-san đừng có cô đơn quá.”(Marl)

Tôi không biết cô ấy bắt đầu nhầm lẫn chổ nào. Nhưng Marl mỉm cười và đặt cuốn sổ kế toán xuống rồi bò tới chỗ tôi, vì vậy tôi đẩy cô ấy ra.

Che, đừng có lại gần tôi, tôi sẽ không để cô dụ dỗ một cách dễ dàng đâu.

“Này, cô đang nghĩ cái quái gì, sao cô lại bỏ nhà đi bụi và trở thành một mạo hiểm giả vậy hả?”(Taichi)

“Mumumu, không phải em đã nói với anh hôm qua rồi sao. Em không thích, không, em ghét cuộc hôn nhân với phía đối diện đó vì vậy em bỏ đi. Còn Taichi-san thì sao, anh muốn làm gì vậy? Chỉ có mình em nói với anh điều này là không công bằng!?”(Marl)

Marl tiến tới và ôm cánh tay tôi sau đó chà má lên vai tôi.

Cô là một con cún à, cái biểu hiện đáng yêu này là gì đây?

Nhưng tất cả đều đúng. Ngay cả khi tôi để nó đi qua tôi vào lúc đó.

Tôi vẫn không thể tin được cô ấy thực sự là một công chúa, well, chỉ cần nghĩ về cảm giác thông thường một giây thôi

Giờ thì phải làm gì nữa đây, tôi đã làm điều đó với một công chúa rồi.

Nếu nó tệ hơn thì phải đưa Marl đi chung với tôi thôi.

“Well…….Trong tâm trí tôi vẫn chưa có mục đích cụ thể nào cả. Nhưng hiện tại thì, thu thập kinh nghiệm, tập luyện và nâng cấp trang bị. Đồng thời nâng rank mạo hiểm giả của tôi lên, có lẽ vậy? Lý do tôi trở thành mạo hiểm giả là vì nó hợp với tôi.”(Taichi)

“Nếu anh là đàn ông thì anh không nên lập harem hay làm vua của vài lâu đài sao?”(Marl)

“Không phải là tôi không hứng thú với nó, nhưng việc lập harem sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến cô đấy?”(Taichi)

“Nếu em là người vợ chính thì không sao cả! Em nên nói đó là một bài kiểm tra bản lĩnh đàn ông của anh nhỉ!!”(Marl)


Về việc tôi nghe từ Marl, có vẻ như mạo hiểm giả nam có nhiều vợ không phải điều gì đó bất thường.

Có rất nhiều lý do, như là bạn trong một tình huống giữa sự sống và cái chết, vì vậy căng thẳng đã được gây dựng lên.

Hoặc anh ấy có nhiều sinh lực và chỉ dành cho một người là chưa đủ.

Anh ta rất phù hợp.

Lý do chỉ đơn giản chỉ là để lại một người thừa kế.

Hoặc một số người tin rằng con cháu họ sẽ vượt qua được mạo hiểm giả tài năng.

“Well sao chúng ta không thử nếu mình em là đủ nhỉ?”(Marl)

Marl thì thầm gần tai tôi và cắn nó.

Bruuhhhhh, tôi gần như đã phát ra một âm thanh kỳ quái.





Nếu cô dám thách thức tôi thì rút lại đi.

Hôm nay tôi rất là tỉnh táo đấy.

Đừng đánh giá thấp tôi, nếu cô nghĩ cô có thể dụ dỗ tôi thì cứ thử xem!

Tôi xin lỗi, tôi không thể kháng cự lại được.

Marl dễ thương vãi cả ra!

————————————————————————————

Sau đó, chúng tôi đã dành mỗi ngày để luyện tập.

Tôi có 23 điểm kỹ năng và tôi đã dùng 3 vào <Thẩm định>.

Tôi dùng 15 điểm để nâng phép thuật đất, lửa, gió, nước, chữa trị, không thuộc tính lên Lv. 2.

Và dùng 3 điểm kỹ năng để nâng kỹ năng <Vũ khí dài> lên Lv. 3.

Và 1 điểm khác cho phép thuật sinh hoạt hằng ngày vì vậy tôi đã sử dụng hết 22 điểm và chỉ còn lại 1 điểm.

Với <Phép thuật đa nguyên tố> Lv.1 thì mục tiêu duy nhất là phép thuật, <Phép thuật đa nguyên tố> Lv.2 sẽ bắt đầu lộ ra điểm đặc biệt của mỗi nguyên tố.

<Phép thuật gió> Lv.1<Đạn không khí(gió)>, Lv.2 <Đao gió> và <Tường không khí(gió)>.

<Đạn không khí(gió)> khá nhanh và khó có thể nhìn thấy nên rất khó để né.

<Đao gió> thì sử dụng một lưỡi đao gió gần như là vô hình để xẻ đôi kẻ thù ra .

<Tường không khí(gió)> có thể sử dụng để chặn những mũi tên hoặc thổi bay kẻ thù gần đó.

<Phép thuật đất> Lv.1 <Thạch đạn>, Lv.2 <Bẫy> và <Tường đất>.

<Thạch đạn> chậm nhưng với khối lượng của nó thì có thể sử dụng nó để làm chậm kẻ thù.

<Bẫy> có thể sử dụng ở dưới chỗ kẻ thù đang đứng và cũng có thể làm một cái bẫy lớn nữa.

<Tường đất> tạo ra một bức tường vững chắc như cái tên của nó, dù tôi đã sử dụng kiếm để chém nó, thậm chí còn không có đường chém nào trên nó.

<Phép thuật nước> Lv.1 <Đạn nước>, Lv.2 <Đạn băng> và <Lá chắn nước>.

Sức mạnh của <Đạn nước> là ở giữa gió và đất, nó có thể làm choáng một số kẻ thù. Nhưng vì nó dễ kiểm soát hơn nên nó phù hợp với người gặp bất lợi với phép thuật.

<Đạn băng> sẽ đâm xuyên qua và đóng băng kẻ thù, nó có sức hủy diệt khá lớn.

<Lá chắn nước> không chặn được sát thương vật lý, nhưng nó rất tốt để chống lại lửa.

<Hỏa thuật> Lv.1 <Tia lửa>, Lv.2 <Hỏa cầu> và <Phun lửa>.

<Tia lửa> thì nhanh như <Đạn không khí>.

<Hỏa cầu> khi va chạm với một cái gì đó thì nó sẽ phân tán và gây ra sát thương xung quanh, đây là một phép thuật diện rộng.

<Phun lửa> là phóng một luồng lửa mạnh từ tay bạn kiểu như súng phun lửa.

Khi tôi thử nó, tôi đã thốt ra điều gí đó như “Cút đi rác!!” nữa.

Nhưng khi sử dụng <Hỏa thuật> thì nó cũng thiêu hủy kẻ thù, Ugh.

Và sau đó là phép thuật <Phục hồi> và <Không thuộc tính>.


<Phục hồi> Lv.1 <Chữa trị>, Lv.2

<Giải độc>.

<Giải độc> cũng có thể sử dụng để giải rượu nữa.

<Không thuộc tính> Lv.1 <Mũi tên phép>, Lv.2 <Đạn phép> và <Rào chắn>.

<Mũi tên phép> là bắn ra một mũi tên làm bằng phép thuật, nó có sức mạnh rất lớn so với những phép thuật cùng Lv.1.

<Đạn phép> có một lực xoáy khi bắn ra để tăng sức mạnh của nó, và nếu nó bắn trúng, nó sẽ phát nổ.

<Rào chắn> là tạo ra một lá chắn phép.

Nhưng nó rất tuyệt vời vì nó có thể dùng để chống lại cả sát thương vật lý và phép thuật. Nhưng nó tiêu thụ nhiều sức mạnh phép thuật và bạn không thể di chuyển được.

Khi tôi kiểm tra, tôi nghĩ rằng phép thuật <Không thuộc tính> mạnh hơn <Phép thuật đa nguyên tố>.

Và về phép thuật sinh hoạt hằng ngày thì

Nó có thể sử dụng để thắp sáng, làm lạnh đồ ăn hay đồ uống.

Vệ sinh cơ thể, quần áo, công cụ và thắp sáng một căn phòng.

Ngưng mất máu, nó thực sự rất có ích.

Và hiện tại thì tôi đang thử <Phép thuật tấn công>.

Nó khá khó.

Nếu bạn nói về việc truyền phép thuật vào sau đó đánh thì dễ thôi.

Nhưng cái gì đó như ông chủ mèo đã làm, bạn chỉ cần chọc vào mục tiêu và bạn có thể thổi bay anh ta đi thì tôi bó tay rồi.

Thử truyền vào rất nhiều sức mạnh phép thuật, tôi cảm thấy rất gần, nhưng có cảm giác là có cái gì đó thực sự không ổn.

Ngoài ra cũng không có kỹ năng nào như <Phép thuật tấn công> trong danh sách kỹ năng của tôi.

“Hmm”(Taichi)

Nó vẫn không ngon như của ông chủ người mèo nhưng nó vẫn được tạo ra.


Tôi có thể thử và tìm người nào đó để tập trên sân tập luyện.

Nhưng nếu tôi không thể kiểm soát nó và làm ai đó phát nổ thì tôi coi như tiêu đời rồi.

Tôi có thể nói điều này vì tôi đã thử đánh hình nhân gỗ một lần thì nó bị nổ tung.

“Taichi-san, Taichi-san”(Marl)

Trong lúc tôi đang nghĩ thì Marl đã lại gần từ phía sau mà tôi không nhận ra.

Khi tôi quay lại nhìn cô ấy thì cô ấy bắt đầu nói chuyện một cách vui vẻ vì lý do nào đó.

Cô ấy như một chú cún con.

“Ulz-san đã thông báo với em có một nhiệm vụ đi tiêu diệt lũ goblins . Và lần này có thêm cả kỵ sỹ và một tổ đội khác tham gia nữa. Đi thôi!”(Marl)

“Lũ Goblins sao. Được thôi.”(Taichi)

Chúng tôi đi tới quầy Guild và tôi đưa cho Marl vài mũi tên từ <Kho lưu trữ>.

Sau vài ngày luyện tập, Marl có thể sử dụng cái nỏ nhẹ để chống lại mục tiêu bất động mà không gặp vấn đề gì cả. Và cô ấy cũng có được kỹ năng bắn nữa.

Tôi cũng có được kỹ năng bắn sau vài lần bắn nỏ.

Có vẻ như bạn cũng có thể đạt được kỹ năng bằng cách tập luyện thông thường mà không cần sử dụng điểm kỹ năng.

Nếu tôi muốn tiết kiệm điểm kỹ năng thì chắc tôi nên luyện tập nhiều hơn.

Có rất nhiều người tụ tập ở quầy Guild.

Hầu hết những người trong số họ đều có trang bị người mới như chúng tôi.

Tôi nhìn xung quanh và không ai có món nào đắt tiền cả.

Tất cả họ đều là chiến binh, không có một pháp sư nào sao?

“Ah, Pháp sư đây rồi.”

“Oh, vậy thì tỷ lệ sống sót sẽ tăng thêm rồi.”

Sao họ chào đón tôi nồng nhiệt vậy nhỉ?

Và sao lại chỉ có tôi là pháp sư duy nhất ở đây vậy?

“Oh, Taichi. Cậu cũng đi nữa đúng không?”(Ethan)

Ethan, người mà bị tôi đánh cho ngất xỉu trong ngày đầu tiên đã gọi tôi.

Sau lúc đó, chúng tôi thỉnh thoảng cũng có luyện tập với nhau.

Mặc dù cho tới hiện tại thì tôi chưa bao giờ thua anh ta lần nào cả, nhưng anh ấy cũng rất giỏi và kỹ năng kiếm thuật của anh ấy hiện tại là Lv.2 và có lúc tôi gần như đã thua anh ấy.

“Ah, Tất cả những người ở đây đều tham gia à?”(Taichi)

“Có lẽ là vậy, có cả kỵ sĩ(Knight) đi cùng chúng ta nữa nên nó là một công việc dễ dàng thôi.”(Ethan)

Có khoảng 18 người đang ở đây.

Hầu hết mọi người đều là chiến binh, xạ thủ bao gồm cả Marl nữa là 3 và tôi là pháp sư duy nhất ở đây.

“Được rồi, tất cả các bạn đã ở đây! Vậy thì phần thưởng sẽ là 5 đồng lớn cho 1 con goblins! Và cũng có 2 bạc cho phần thưởng tham gia nữa, nhưng nếu các bạn không làm gì thì sẽ không có một xu nào hết nhé!”(Ulz)

Khi ông già Ulz nói xong, mọi người trở nên hào hứng.

Còn lại là chi tiết ngắn gọn.

Hang ổ của lũ goblins mà chúng tôi phải tiêu diệt lần này nằm trong một khu rừng và mất nửa ngày đường từ thị trấn. Chúng tôi sẽ đi vào buổi tối và tấn công hang ổ bọn chúng vào sáng sớm.

Và sau khi “càn quét” xong, chúng tôi sẽ trở lại thị trấn vào buổi chiều.

“Chúng ta sẽ gặp lại vào tiếng chuông lúc nửa đêm, tệ nhất là các bạn phải ngủ trong rừng trong 2 ngày vậy nên hãy chuẩn bị thực phẩm cho chính bản thân mình, và tôi sẽ nói với các bạn là chúng tôi có bán lương khô tại quầy!”(Ulz)

Khi nói xong, Ông già Ulz cười toe toét và một số người thì phát ra tiếng **BUUU**.

Sau đó chúng tôi đi mua những thứ cần thiết ở quầy như ông già Ulz nói.

“Để chắn ăn, cho tôi lương thực trong 3 ngày cho 2 người. Chăn cũng vậy, tôi muốn 2 cái.”(Taichi)

“Vài cái đèn nữa thì sao nhỉ? Taichi-san.”(Marl)

“Yeah….Cái đó nữa, cả túi nước luôn……à không, cho tôi thùng nước đi, tôi muốn 3 thùng đầy.”(Taichi)

“Oh, Cậu sẽ để nó trong <Hộp kho báu> của cậu sao?”(Ulz)

Khi tôi gật đầu thì ông già Ulz gọi ra vài nhân viên và nói với họ cái gì đó.

Có vẻ như bên đó cũng cần phải chuẩn bị nữa.

Khi tôi thử nghe trộm, họ nói về cái gì đó như là chở nó bằng xe chuyên chở vì họ đi bộ.

Tất nhiên rồi, chúng rất nặng nhưng việc đó chả phải việc mà tôi cần lo lắng.

“<Hộp kho báu> của cậu có sức chứa là bao nhiêu vậy? Lần trước cậu cũng lấy ra rất nhiều goblins mà, phải không?”(Ethan)

“Tôi không biết, tôi chưa lần nào chạm tới giới hạn của nó cả.”(Taichi)

Các vật phẩm giống nhau có thể được đặt cùng nhau nữa.

Bỏ qua trọng lượng, bỏ qua số lượng tối đa.

Tôi không nghĩ rằng nó là vô hạn nhưng nó có thể chứa được rất nhiều.

Khi chúng tôi nhận được thùng nước, chúng tôi tới cửa hàng vũ khí và mua thêm 30 mũi tên nữa cho cái nỏ nhẹ của Marl và thế là xong việc chuẩn bị của chúng tôi.

Giờ thì, chúng ta sẽ có bao nhiêu thời gian đây.

————————————————————————————

-Sự thiếu hụt mạo hiểm giả pháp sư.-

Chỉ có 20% trong tổng số có tiềm năng làm pháp sư.

Và trên thực tế, chỉ có 10% có thể trở thành một pháp sư thực thụ.

Và nếu họ có thể dùng phép thuật tấn công hay phục hồi thì họ sẽ được chọn vào trong quân đội hay các bệnh biện trong thị trấn.

Mà an toàn hơn là trở thành một mạo hiểm giả và có mức thu nhập ổn định.

Đó là vì sao trong thế giới này không có nhiều pháp sư muốn chịu sự phiền toái và trở thành một mạo hiểm giả.

Trên thực tế thì chỉ có 1 pháp sư trong mỗi 40-50 mạo hiểm giả.