Vừa bước xuống xe thì ấn tượng đầu tiên là sao ảnh chỗ ở ngoài đời thật với trên ảnh sao mà nó lạ lắm, nó chỉ hơi na ná nhau thôi. Bọn con gái chết điếng khi thấy cái hồ bơi, nó nhìn cũng hãi và đang không hiểu đấy là bể bơi hay là cái ao chứa nước mưa nữa mà lá rụng đầy, mấy cái bẩn bẩn cứ nổi lềnh phền. Chúng nó đi tranh nhau phòng, ai cũng muốn ở cái tốt nhất. Một lúc sau cả lớp nháo nhào, bên phòng tập thể của bọn con trai có cái giường bị mốc, có mấy đứa phòng điều hòa mãi mới mát, cũng may là phòng nó với Ánh có vẻ ổn. Đi chơi với lớp thì phải chấp nhận thôi, đâu thể ở mấy khách sạn bốn năm sao được!
Nó với Ánh đã hí húi cất đồ với kiểm tra toàn bộ quanh phòng thì bọn con trai đã quẳng đồ đạc lung mà nhảy chùm xuống hồ bơi rồi. Nó sẽ chẳng quan tâm nếu vấn đề không phải là thằng bồ nó cũng a dua theo mà nghịch dại. Khiếp, chúng nó không thấy nước sạch kinh lên cơ à mà còn nhảy xuống.
Mọi người cũng bắt đầu tụ tập ra đấy, mấy đứa con gái mới đầu còn ngại nước dơ nên không muốn nhảy, ai dè thấy bên dưới vui quá, lại còn ném bóng nước nữa chứ nên bắt đầu cứ thế nhắm mắt nhắm mũi nhảy theo.
Nó với bạn cũng chui ra hóng hớt xem như thế nào, chỉ xem thôi chứ không dám làm thò chân đến gần. Thế nào mà người tính không bằng … chúng nó tính. Hà Anh bị chúng nó ném bóng tới tấp bởi vì bây giờ trên bờ còn mình nó, cái Ánh cũng bị đẩy xuống rồi. Nó chạy ra góc nào cũng bị dính đạn, một lúc thấy không kéo được xuống được, đại nhân phải ra tay thôi.
Cậu ấy bất thình lình trèo lên bờ hí hửng chạy về phía bạn yêu. Lúc đấy nó đang đứng quay lưng về phía Bảo nên không để ý. Bỗng nhiên cậu ấy bế bổng Hanh lên một cái làm nó giật nảy cả mình. What? Giữa chốn đông người mà thằng ranh con dám làm như thế ư? Nó chưa kịp nhận thức được thì cậu ấy đã vừa bế nó nhảy ùm sướng dưới rồi. Mặc dù nhảy xuống nước bắn tung toé nhưng Bảo nâng Hanh lên rồi nên không bị sặc. Xung quanh rầm rỗ hết cả lên, dám phát cẩu lương cơ đấy! Nó thấy hơi tức tức thôi, hết cáu rồi, phải công nhận một điều xuống đây nước hơi khắm tí nhưng mà vui quá. Cậu ấy vẫn cứ vừa bơi vừa cõng nó trên lưng, Hanh vừa ngại vừa thích, ngại vì Bảo dám làm như thế trước mặt nhiều người, thích là do cậu ấy không ngại công khai mình khiến nó cảm thấy bản thân thật giá trị.
“Áaaa”
Đang cười nói vui vẻ thì có một tiếng la thật thanh ở góc cuối bể bơi, của cái Huyền, nó rú ầm lên.
“Gián, gián chúng mày ơi, tởm quá!”
Mặt nó tái mét như sắp ngất đến nơi, có một cái xác của “tiểu cường” đã chết đang nổi lềnh phềnh trước mặt cô khiến hai chân Huyền mềm nhũn cả ra. Bọn con gái (bao gồm cả nó) thấy thế gào thét ầm ĩ hết cả lên, nhảy phốc lên bờ chạy toán loạn khắp nơi. Tức nghĩa là từ nãy giờ chúng nó tắm với mấy con gián chết!!!
“Nước bẩn tao đã nghi rồi, thảm nào nước cứ khai khai”
“Chắc mùi nước đái ve”
“Nước mưa nữ, cái bể này có mà mấy năm dọn định kì một lần”
Nó cũng hãi hùng, rùng mình chạy về phòng, chui vào phòng tắm kì cọ sạch sẽ. Nước đái ve á? Thế có mà về ngứa chết! Nó ngồi ngâm nghê trong nhà tắm cả tiếng đồng hồ mới mò ra. Vừa mới bước khỏi cửa nhà về sinh con Ánh đã đứng thù lù một đống rồi chửi.
“Mày ngủ trong đấy luôn đi, lề mà lề mề”
Nó xin lỗi xong cũng cười xuề bảo bạn tắm nhanh nhanh lên và kêu là mình sẽ ra ngoài trước. Mọi người đã đang chuẩn bị đồ để bắt đầu nấu bữa tối rồi. Khung cảnh náo nhiệt, lớp thật đoàn kết quá đi, mấy hôm nay sẽ là ngày cuối cùng lớp gặp nhau nên mọi người đều bỏ qua tất cả khúc mắc, ghét bỏ với nhau mà trở thành bạn bè. Nó cũng vui vẻ xắn tay áo lên, sấn sổ để giúp cả bọn một tay.
“Nói “A” nào”
“A”
Hanh đút cho cậu cái thịt cuộn nấm, ngon kinh khủng mà bạn đút còn ngon hơn. Mọi người đều nói lời ghen tị với hai đứa nhưng sự thật là đang cảm thấy hạnh phúc hộ bạn. Sau bữa ăn hai đứa dắt tay nhau đi dạo quanh quanh cho tiêu cơm, ngoái cái việc bể bơi bẩn, giường mốc ra thì vườn tược ở đây khá xum xuê và mát mẻ nên rất thích hợp để dsi lanh quanh.
“Hai tuần nữa là thi rồi, chúng ta… sẽ học chung chứ?”