16 Năm, 10 Tuổi, 1 Lần

Chương 42: thưa chuyện




Gần 12h đêm, Hình Thịnh Minh đang ở thư phòng xử lý nốt công việc thì thấy điện thoại rung lên.

Mà có điện thoại vào giờ này khiến anh cảm thấy bất an. Nhìn màn hình lại còn là của em út, việc này chưa có tiền lệ trước đây.

Cuộc gọi được kết nối, giọng Hình Trí Anh khàn khàn lên tiếng trước.

Anh cả, anh còn thức không?Còn.Làm phiền anh rồi, nhưng em muốn gặp anh. Giờ em tới nhà anh được chứ?Ừm, phiền cũng phiền rồi. Anh đợi chú ở thư phòng, cứ từ tốn mà đi.Hình Thịnh Minh thở dài một hơi, xem ra lại có chuyện đến tay cần anh giải quyết rồi.

***

Mộng Ny mới có thai nên trăn trọc mất ngủ, cô định sang thư phòng gọi chồng đi ngủ thì thấy có tiếng xe ngoài sân. Cô ngó ra ban công, nhận ra là xe của Trí Anh.

Cô hơi nhíu mày, rồi chậm rãi đi tới phòng chồng làm việc.

- Um, vào đi.

Hình Thịnh Minh tưởng em út, hóa ra là vợ. Anh mỉm cười dang tay đón cô.

- Thiếu hơi anh ngủ không ngon hửm?

Cô mỉm cười sà vào lòng anh, ngồi trên đùi và hai tay ôm cổ chồng.

Anh đợi Trí Anh sao?Sao em biết?Em thấy xe em ấy vừa tới.Ừm, nó nói muốn gặp anh, cũng chưa biết có việc gì.Lúc này Trí Anh đã tới, thấy hai anh chị thì cười trừ chào hỏi.



Khuya khoắt thế này, thật ngại quá.Không có gì...Hai người cứ nói chuyện, chị đi ngay đây.Mộng Ny biết ý định rời đi, Trí Anh lại lên tiếng giữ cô lại.

- Có chị thì tốt hơn, em vốn định nói chuyện với cả anh và chị, nhưng muộn quá, sợ ảnh hưởng giấc ngủ của chị dâu. Dự là thưa chuyện với anh cả trước, anh sẽ nói lại với chị sau. Tiện chị đang ở đây, em xin anh chị ít phút.

Hai vợ chồng nhìn nhau, từ ngày làm dâu Hình gia, lần đầu Quý Mộng Ny chứng kiến một em út nghiêm túc và lễ phép đến thế.

Dự cảm là chuyện gấp và rất quan trọng.

Ba người ngồi ở bàn khách, Trí Anh ngay ngắn trình bày.

Chuyện này lẽ ra phải thưa với phụ huynh. Nhưng anh chị biết đấy, bố mẹ em không còn, trước có ông nội, giờ ông mất rồi. Anh chị là bề trên tại nhà nội, em nghĩ là thưa chuyện với hai người là hợp lý nhất. Phía nhà ngoại em không có thân thiết nhiều. (1Ừm, em cứ nói. Chị và anh lắng nghe em.Em... lỡ làm người ta có bầu rồi...Mà cũng không hắn là lỡ cho lắm....Trí Anh nghĩ lại, đêm đó có bao, thế nào cậu lại không dùng để rồi trúng thưởng ngay được.

- Omg!

Mộng Ny che miệng thốt lên rồi nhìn sang chồng. Trí Anh đỏ mặt tía tai nhìn anh cả. Hình Thịnh Minh im lặng càng làm người em lo lắng.

- Anh nói gì đi ạ!

Lúc này anh mới cất lời.

- Ừ, đang nghe đây. Chắc là có thai thật không?



Hình Thịnh Minh còn lạ gì em họ, ăn chơi cho lắm cũng có ngày cho ra sản phẩm. Mấy phụ nữ tâm cơ xung quanh đàn ông nhà họ Hình không thiếu, mà thủ đoạn nhanh nhất và dễ thành công nhất để đổi đời là mang thai cốt nhục Hình gia. Người anh cũng là lo em mình có lúc mù quáng bị lừa gạt.

Dạ, kiểm tra rồi ạ.Lâu lâu cũng có nhẩm lẫn.Kiểm tra hai lần, có cả em ở đó.Chắc là con chú không?Chắc ạ.Ừm, hẳn là chú có dự tính rồi.Vâng, em muốn cưới cô ấy và sinh con ra.

Mẹ đứa bé bao nhiêu tuổi?Thua tuổi em, anh yên tâm, không phải vị thành niên đâu.Mộng Ny nghe hai người đàn ông nói chuyện thì nhăn nhó, việc cưới vợ sinh con sao nghe cảm lạnh vậy???

Khá trẻ nhỉ!Vâng, nhưng tuổi bọn em làm bố mẹ cũng được rồi.Tâm tình người chị dâu khá vui vẻ, vậy là Hình gia sắp có hai em bé, cô sắp có một đứa con và một đứa cháu nhỏ.

- Vậy thì cưới thôi. Chị nghĩ là anh cả em cũng đồng ý mối hôn sự này.

Hình Thịnh Minh nhìn Hình Trí Anh, sau đó lại nhìn vợ.

- Em à, em có chắc là mọi chuyện đơn giản thế không?

Cô nghi hoặc nhìn anh, lại nhìn sang đứa em đối diện.

- Ủa, có gì không đơn giản à.

Trí Anh buồn thiu trả lời.

Cô ấy không muốn sinh đứa bé.Hả? Cô ấy là ai? Oan gia ngõ hẹp hay ngang trái thế nào mà...Đó là thư ký của em. Không có gì oan trái cả, chỉ là tụi em qua lại không tình cảm, cũng uống thuốc tránh thai rồi nhưng vẫn dính.Mộng Ny thở dài, sau đó an ủi.

Tránh mà con vẫn tới, tức là duyên số rồi. Bỏ đi rất tội, sẽ có lúc không tránh khỏi dằn vặt hối lỗi.Em không biết nên làm gì, em chỉ nghĩ được mình sẽ chịu trách nhiệm, cưới cô ấy để cô ấy yên tâm sinh con ra.Nhưng làm sao thuyết phục được thì em không biết. Khi nãy còn lớn tiếng với nhau nữa. Em sợ sáng mai cô ấy lén giấu em mà đi phá thai, nên ngay đêm nay em phải tới để thưa chuyện với anh chị.