Buổi sáng sau đêm Bách Hoa Lâu bị tiêu diệt, mặt trời tỏa nắng ấm áp, chim hót líu lo, cây lá vui vẻ đung đưa đón gió. Trong một căn phòng nhỏ, những âm thanh cực kỳ “sát phong cảnh” đang diễn ra:
“A…ầm…ầm...”
“Rắc…rắc…ầm…”
“Chết đi…”
“A…bình tĩnh…bình tĩnh…”
Vâng thưa các bạn, chính xác thì nó phát ra từ phòng của hai tên “tử thần”: MA KẾT và THIÊN YẾT. Chúng ta hãy quay lại tối qua, cùng nghe cuộc nói chuyện trong phòng XÀ PHU để hiểu vấn đề.
Trong phòng XÀ PHU, đêm…
- Hoàng thượng, ta đã hoàn thành nhiệm vụ rồi, ban thưởng nga – Triệu Lam đại tướng quân đỉnh đỉnh đại danh hiện đang dựa vào người bạn XÀ cọ qua cọ lại, y như con cún con đang đòi xương để gặm (TL: ngươi ví ai là cún hả. T.g: Ngươi không có tư cách khiếu nại. TL: lý do. T.g: *cười nhẹ* Ngươi là nhân vật phụ. TL: *cứng họng, tổn thương sâu sắc*)
- Ngươi xê ra – XÀ PHU vừa nắm đầu Triệu Lam lôi ra vừa nói
- A, hoàng thượng, ngươi hứa rồi, phần thưởng của ta đâu, mĩ nhân của ta đâu
- Ngươi ngồi xuống trước đi
Triệu Lam ngồi xuống, mắt vẫn nhìn chằm chằm về phía XÀ PHU:
- Hoàng thượng, nếu ngươi muốn tự mình “lấy thân báo đáp” ta cũng không ngại nga, ngươi tuy không thuộc loại mĩ nhân ta thích nhưng cũng là một mĩ nam nhân nga. - Triệu Lam, ngươi thật sự không muốn sống hả – Thiên Ân nghe xong lập tức cho tên ngu vừa phát ngôn một chưởng. Triệu Lam nhanh chóng né qua một bên, chưởng lực đập vào bàn, cái bàn bằng gỗ yếu ớt nhanh chóng nát thành bột vụn.
- Ê…ê, cẩn thận, chết người nga
- Được rồi, Triệu Lam, ngươi thấy 12 người lúc nãy thế nào
Triệu Lam mơ màng nghĩ lại:
- Mĩ nhân, toàn là đại mĩ nhân nga
- Được rồi, ngươi chọn ra hai người trong đó đi – XÀ PHU vừa nói vừa lấy một xấp hình vẽ ra cho Triệu Lam
- Chọn sao để coi – Triệu Lam cúi đầu suy nghĩ – Nữ nhân thì ta chơi chán rồi, chọn nam nhân đi. Hừm, người này có vẻ mạnh, không đè được (chỉ SƯ TỬ), người này có vẻ yếu ớt, sẽ không chịu nổi (chỉ BẠCH DƯƠNG), tên này…nhan sắc không đủ tiêu chuẩn (chỉ KIM NGƯU), tên này nhìn gian quá (chỉ SONG TỬ), hai người này sinh đôi hả… – Triệu Lam nhìn thật kĩ, ba phút sau phán – Ta chọn hai người này.
XÀ PHU và Thiên Ân đứng hình trong chốc lát, lòng cùng nghĩ:
“Triệu Lam, ngươi thật sự rất có mắt nhìn người, không chỉ chọn trúng hai người đẹp nhất mà cũng là hai tên ác nhất. Dù là bọn ta muốn hại ngươi cũng phải thương cho ngươi nga. Ngươi cứ ráng mà sống, qua được ải này bọn ta sẽ không chơi ngươi nữa đâu” (không biết ẻm nó còn mạng mà qua không nữa)
- Khụ, được rồi, bọn họ ở cách đây hai gian phòng, chuyện còn lại là do ngươi nga, trời cũng sắp sáng rồi, hành động nhanh chóng một chút – XÀ PHU vỗ vai Triệu Lam tỏ vẻ thương cảm nói
- Triệu Lam, nếu ngươi còn…khụ…còn tốt đẹp mà có được mĩ nhân, ta sẵn sàng giúp ngươi rước họ về phủ nga – Thiên Ân cũng vỗ vai Triệu Lam nói - Hahahaha, “bằng hữu tốt”, các ngươi yên tâm – đương sự Triệu Lam của chúng ta vẫn chưa ý thức được nguy hiểm, vỗ vai hai “bằng hữu tốt”.
Hai người cùng lắc đầu “Triệu Lam, đừng trách bọn ta”. Ngay đêm đó, Thiên Ân và XÀ PHU lấy lý do xử lý việc triều chính, nhanh chóng chuồn về hoàng cung, để lại con cừu nhỏ tên Triệu Lam giữa hang sói.
Triệu Lam sau khi xác định phòng của mĩ nhân hết sức vui vẻ, nhẹ nhàng bước vào. THIÊN YẾT không biết đi đâu, trong phòng chỉ có MA KẾT đang ngủ. Mà thực chất, bạn KẾT đã tỉnh từ lúc Triệu Lam bước vào phòng, nhưng phát hiện người vào là tướng quân đã giúp bọn họ đánh bại Bách Hoa Lâu nên cũng không quan tâm, nghĩ tên này có lẽ tìm nhầm phòng nên tiếp tục nhắm mắt ngủ. (t.g: làm như ai cũng bệnh mù đường vậy. MK: ý nói ta mù đường hả? *rút kiếm*. t.g: a, XỬ NỮ kìa *chỉ*. MK: đâu *quay đầu*. T.g: *chuồn lẹ*).
Triệu Lam nhìn thấy chỉ có một người, tưởng tìm nhầm phòng quay ra, nhưng đi lại vẫn là phòng đó, quyết định không tìm nữa, trực tiếp hành động. MA KẾT đang ngủ cảm nhận có người đè lên mình thì xoay người lại, đôi mắt vẫn còn mơ ngủ mở ra một nửa, môi mấp máy muốn hỏi lại không phát ra thanh âm. Nói chung là hiệu ứng mới tỉnh kết hợp với nhan sắc vốn có tạo thành một hình ảnh khiến người ta rất là muốn…phạm tội. Ngay lúc này, cửa bật mở. Bạn THIÊN YẾT vừa không biết ở đâu chạy về, đập vào mắt là cảnh Triệu Lam đang đè trên người MA KẾT, một tay đỡ trên lưng, một tay để trên ngực, mặt bạn KẾT mơ màng nhìn người bên trên, có vẻ không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Với cái đầu đã nhồi nhét vô số AV cũng như GV của THIÊN YẾT, bạn lập tức liên hệ hình ảnh trên đến cảnh…18+ (tự hiểu nha). Máu nóng bốc lên não, bạn lập tức rút đao ra chém tới. Triệu Lam cảm nhận sát khí, nhảy qua một bên, THIÊN YẾT chuyển mũi đao đuổi theo làm cho cái bàn vỡ làm đôi. Triệu Lam xua tay nói:
- Khoan, bình tĩnh, có gì từ từ nói
- Nói, ngươi vừa làm gì anh của ta? – THIÊN YẾT vẫn không ngừng chém hỏi
- A, là hoàng thượng kêu ta tới mà.
- XÀ PHU hả? – MA KẾT vẫn còn mơ mơ theo phản xạ hỏi lại. - Bảo hắn dừng lại trước đi – Triệu Lam vừa chật vật né đao của THIÊN YẾT vừa nói
- YẾT à, nghe hắn nói trước đi – MA KẾT hướng đến THIÊN YẾT đang nộ khí xung thiên nói
- Anh, hắn có làm gì anh không?
- Làm gì? – MA KẾT chớp chớp mắt vẻ khó hiểu hỏi
- Azzz…anh chưa tỉnh nữa hả - THIÊN YẾT cúi đầu chán nản nói.
Đây là một bí mật của anh em cậu. Khi một người vừa tỉnh có hai trường hợp, một là cực kỳ nóng tình, hai là cực kỳ nhu thuận. THIÊN YẾT là loại I, còn MA KẾT chính là loại II. Một khi vừa tỉnh dậy thì thậm chí bị giết cũng không có phản ứng. THIÊN YẾT kiên nhẫn đợi thêm năm phút, lát sau MA KẾT bắt đầu tỏa ra sát khí. Ngẩng đầu lên nhìn Triệu Lam đang run hỏi:
- Ngươi vừa làm gì?
- A…ta…ta gì cũng không có làm nga – Triệu Lam đổ mồ hôi hột đáp.
- Lúc nãy ngươi nhắc XÀ PHU là sao? – THIÊN YẾT
- Hắn nói… – Triệu Lam vô cùng thành thật kể lại giao ước cũng như cuộc nói chuyện với XÀ PHU. Một lát sau, cả hai người đều không phản ứng. Lúc này, mặt trời vừa lên, căn phòng trở nên sáng hơn, tiếng chim líu ríu vang ngoài cửa sổ. Triệu Lam đang ngây ngẩn thưởng thức nhan sắc của hai người đột nhiên nghe MA KẾT nói:
- XÀ PHU xử sau, xử tên này trước.
Hai ánh bạch quang lóe lên, hai thanh kiếm vô cùng xinh đẹp nằm trong tay bạn KẾT, phối hợp với hai thanh đao màu đen trong tay bạn YẾT, làm nên một tổ hợp khiến Triệu Lam vô cùng mong muốn được quay đầu bỏ chạy. Vậy là những âm thanh “sát phong cảnh” cứ thế vang lên giữa buổi sớm.
Các bạn khác nghe thấy tiếng đổ vỡ trong phòng lập tức chạy qua xem, hình ảnh đầu tiên chính là đại tướng quân Triệu Lam đang ngã ngồi trên mặt đất, một thanh đao gác lên cổ, một thanh kiếm cắm sát “bộ phận chứng nhận là đàn ông” của y. Trước mặt chính là hai tên hung thần nộ khí xung thiên, sẵn sàng cho tên này chết không toàn thây. CỰ GIẢI động lòng thương xót vội ngăn lại:
- Hai người bình tĩnh, có gì từ từ nói
Hai bạn kia nghe vậy, tạm thời thu lại sát khí, đao kiếm vẫn như cũ không di chuyển. SONG NGƯ hỏi nhỏ:
- Chuyện gì vậy?
- Hỏi hắn – THIÊN YẾT hết sức ngắn gọn phun ra hai chữ, toàn bộ ánh mắt chuyển qua người Triệu Lam.
- A, hai người cho ta lên ghế ngồi cái đã
Hai bạn rút lại hung khí, kéo mọi người qua phòng kế bên vì căn phòng vừa rồi đã tan nát. Triệu Lam ngồi xuống, vừa kể vừa nhìn khuôn mặt ngày càng đen của hai người kia. Sau khi mọi chuyện được miêu tả một cách chính xác đầy đủ, bao gồm cả ý đồ của y khi đè bạn KẾT, Triệu Lam đột nhiên cảm thấy nhiệt độ tuột một cách đột ngột. XỬ NỮ nở nụ cười “Sunlight trắng không tì vết” nói:
- Thì ra chuyện là vậy nga – vừa nói vừa tiến lại gần, tay vung lên, trên mặt Triệu Lam lập tức xuất hiện năm dấu tay màu đỏ sau tiếng “Chát” cực kỳ thanh thúy. CỰ GIẢI cũng lại gần, cúi đầu nói xin lỗi rồi cho ngay một cú vào giữa mặt. Triệu Lam mất nữa ngày mới nhận ra mình vừa bị hai nữ nhân đánh, hung hổ đứng lên:
- Hai người làm gì vậy? - Còn nói làm gì hả, mày chạm vào chồng bà, bà chưa xẻo da rọc xương, lóc thịt rút máu, cạo đầu móc mắt, lăng trì xử tử,….(lượt bỏ 1000 từ)…là may rồi đấy, còn hỏi gì à – XỬ NỮ chống nạnh, chỉ vào mặt Triệu Lam mắng không thương tiếc
Những người còn lại trong phòng, nhìn XỬ NỮ mặt đỏ lên vì tức giận, nhìn CỰ GIẢI “hiền lành” cho người ta một đấm, lại nhìn đến hai tên ôn thần mặt mũi sáng lán, vui vẻ thoải mái chỉ có thể lắc đầu: “Coi như ngươi không may”.
- Được rồi NỮ, chủ mưu trong vụ này là XÀ PHU không phải hắn – SONG TỬ
- Phải đó, chúng ta nên nghĩ cách tìm con rắn đó tính sổ - THIÊN BÌNH
- Hắn chuồn về cung rồi, chúng ta đâu có tự tiện vào được – SONG NGƯ
- Hay là tìm cách lẻn vào – KIM NGƯU
- Hoàng cung không phải tên gọi chơi đâu – SƯ TỬ
- Tớ có cách – BẢO BÌNH
- Cách gì?
- Hắn… – chỉ Triệu Lam – …sẽ đưa chúng ta vào.
- Phải không Triệu Lam đại tướng quân? – BẢO BÌNH vừa nói vừa lấy bình độc dược ra lắc lắc
- Phải…phải…ta đưa…ta đưa – Triệu Lam khóc không ra nước mắt: “Ta không đưa được sao, đây là uy hiếp mệnh quan triều đình nga”
- Tốt, lần này phải cho hoàng cung gà bay chó sủa, cho tên XÀ PHU đó biết lợi hại – BẠCH DƯƠNG
- Được, chúng ta vào cung.