Warning: Nếu bạn nào xem xong chap này mất hình tượng về Yết hiền lành thì Au k chịu trách nhiệm nhé!———Lúc này, tại vườn trường…– Cô đừng hòng doạ nạt tôi! Cho dù cô làm gì tôi cũng sẽ tuyệt đối không để cô đụng đến tập đoàn của bố tôi hoặc bạn trai tôi!Ngưu lớn tiếng.– Hahaha!Anna cười to.– Có gì đáng cười sao?Ngưu nói.– Cô thật là ngây thơ đó, Kim Ngưu à! Cô nghĩ cô là cái thá gì mà đòi ngăn chặn tôi. Cô nghĩ cô cứ là bạn gái Thiên Yết có nghĩ là cô là thánh sao? Nực cười quá đấy!Nói rồi Anna quay sang nói với mấy đứa con gái khác đang đứng đằng sau.– Các cô gái! Hình như con bé này vẫn còn chưa tỉnh ngủ cho lắm, tát cho nó tỉnh ngủ đi!Mấy đứa con gái phía sau tiến dần về phía Ngưu, giữ chặt cô lại.– Bỏ tôi ra! Bọn vô sỉ! Bỏ tôi ra!!!!Mặc cho Ngưu kêu gào bọn họ vẫn tiếp tục.(Bốp!)(Bốp!)(Bốp!)—Tại hàng lang toà cấp 3…Yết chạy thật nhanh xuống dưới tầng, khuân mặt tối đen lại vì tức.Yết không ngừng cầu nguyện.– Ngưu! Xin cậu hãy bình an! Tớ sẽ đến bên cậu ngay đây! Đợi tớ!—Tại vườn trường…Ngưu bị tát đến hai má sưng lên, tóc tai bù xù. Cô nghiến chặt răng lại.(Bốp!)(Bốp!)Bỗng, một tiếng nói vang lên.– Dừng lại ngay!Đó chính là Yết. Cậu chạy đến bên Ngưu và ôm cô vào lòng.Cậu lấy thân bao bọc lấy cô.– Rút thôi!Anna lên tiếng.Bọn con gái kia thấy Yết bèn chạy thẳng nhưng Yết đã cho người đứng sẵn ở cả cổng trước và cả cổng sau của trường.Những người mặc áo đen chặn họ lại
Anna nghiến răng.– Chết tiệt!—Tại vườn trường…– Cậu không sao chứ?Yết ân cần hỏi.– Yết!!!!Ngưu từ nãy đến giờ im lặng, thấy Yết cô dụi vào lòng cậu, hai dòng nước mắt tuôn trào.Yết vỗ nhẹ lưng Ngưu, dỗ dành cô.– Không sao đâu, đưng khóc…Nhìn Ngưu trông thảm hại thế này, Yết thần rủa.– Chết tiệt! Tớ sẽ cho bọn người đấy sống không bằng chết vì dám đụng vào người của tớ!Yết đưa Ngưu ra ngoài rồi đỡ cô vào chiếc lamborghini veneno đen của cậu và đưa cô về nhà.—Đêm đó, tại biệt thự Scorpio…Trong một căn phòng lạnh lẽo, Yết ngồi trên một chiếc ghế bàng vàng, khuôn mặt lạnh như băng nhìn xuống một cô gái bị trói đang quỳ dưới chân cậu.Thiên Yết hỏi
– Anna! Có phải do cô ta sai ngươi làm vậy không?Anna quay mặt đi.– Chuyện này không liên quan gì đến cô chủ, cậu đừng có làm gì. Cậu tuyệt đối không được lôi cô chủ vào chuyện này.Yết hỏi tiếp.– Thế ai là người sai ngươi làm vậy?Anna mặt tối sầm lại.– Chuyện này,…Yết tức giận.– Ngươi còn không mau nói!Anna nhìn thẳng vào Yết, nói.– Là do tôi tự làm, được chưa?Yết cười.– Cô nghĩ là tôi ngu đến thế sao? Tôi cho cô 5 giây để nói ra người sai cô làm chuyện này, không thì tôi sẽ tự điều tra và ngũ mã phanh thây người đó.Anna bắt đầu run.– Không…Yết bắt đầu đếm.– 5– 4– 3Yết mới đếm đến 3 Anna đã khai ra hết.– Là cô chủ được chưa? Giờ thì ngươi không được đụng đến cô chủ.Yết cười.– Ta nói là sẽ không ngũ mã phanh thây chứ ta không có nói là tha cho cô ta.Anna biết mình bị lừa hét lên.– Đồ xảo quyệt! Xem ngươi dám làm gì cô chủ!Yết cười lớn.– Hahaha! Đó là em họ ta không có nghĩa là ta sẽ tha cho con bé! Chắc ngươi chưa biết rồi, ta, người đứng đầu bang xã hội đen Blood Diamonds nổi tiếng giết hàng trăm người dễ như không nói gì đến cái mạng nhỏ bé của cô ta.——-Câu hỏi: Có ai đoán được cô chủ của Anna là ai k?