[12 Chòm Sao] Tôi Là Ai?

Chương 5




Chào mọi người :)))

San San trở lại đây :vvv Mặc dù sau này vẫn sẽ tiếp tục rùa bò :vvv

Nhưng mà dạo này San thấy đăng truyện lên dù cách những ba dòng như các đoạn vẫn sát rạt với nhau, mọi người có gặp vấn đề này không? .__.

~o0o~

Phòng Lễ Viên - Sinh


Ngay từ khi bước vào căn phòng này, tất cả mọi người đều bị tách ra, làm cho Thiên Yết không tài nào tìm được những người còn lại nhưng cô không hề hoảng loạn hay lật đật tìm kiếm họ mà chỉ chậm rãi quan sát những món đồ vật được đặt trang trọng trên những chiếc kệ dài đằng đẵng đến vô tận.


Những món đồ vật nhỏ có lớn có, trang sức có vũ khí có, từ những thứ đơn giản nhất cho đến những thứ kì lạ, hiếm thấy nhất cô đều thấy được, cứ chất đầy khắp mọi nơi, làm cho Thiên Yết cảm thấy thật tò mò trước những món đồ vật tinh xảo này.


Bàn tay của cô nhẹ nhàng lướt qua lớp vỏ bằng sắc của một thanh kiếm dài. Thanh kiếm được làm bằng bạc, có một lớp vỏ ngoài bằng kim loại được chạm trổ thành hình những chiếc lá của cây Kitila trong mùa trái rụng. Thật sự là quá đặc biệt!


Lá cây Kitila là loại lá gồm ba đường vân, được ghép lại từ hàng nghìn chiếc lá nhỏ xíu. Ấy vậy mà những chiếc lá Kitila trên cây kiếm này lại sắc nét đến vậy! Trông như thật đến như vậy! Thiên Yết không hiểu được, đến tột cùng là bàn tay khéo léo này đã làm nên món đồ này?


Lẽ nào đây chính là sự khác nhau giữa các vị thần toàn năng và những người kế thừa? Nếu thật vậy thì thật sự đáng tiếc.


Thiên Yết đi mãi, mắt không ngừng lướt qua lại trên những đồ vật đính ước đẹp đẽ. Bỗng nhiên, bước chân của cô dừng lại, đôi mắt lấp lánh mở to, trong đầu cô lúc này chỉ có một suy nghĩ duy nhất khi nhìn vật ấy: "Chính là nó!"


~o0o~

- Ôi trời, mọi người đâu cả rồi? - Thiên Bình khó hiểu ngó quanh, cảm thấy chán nản.


Đành vậy!


Cô cũng không có cách nào khác, ai bảo đây là quy tắc trong căn phòng Lễ Viên! Thiên Bình ngó nghiêng xung quanh, mắt không ngừng lướt trên những món đồ tinh xảo được đặt khắp nơi, cảm giác mê mẩn dâng lên, khiến cho cô chỉ có thể ngó nghiêng khắp nơi, khó khăn quan sát mọi thứ. Tất cả mọi thứ đều đẹp đẽ đến vậy, đặc biệt đến vậy, cô làm sao mà chọn được chứ?


Ngón trỏ của Thiên Bình chạm nhẹ lên môi cô, đôi mắt ngó nghiêng xung quanh, Thiên Bình cứ loay hoay mãi mà chẳng biết làm thế nào, chỉ có thể đi vòng vòng tìm kiếm món mà mình thích nhất.


Thiên Bình không biết mình đã đi bao lâu, cũng không biết mình đã ngắm nhìn bao nhiêu đồ vật xinh đẹp, đến tận khi cô tình cờ thấy được vật ấy, đôi mắt tinh nghịch chán nản của cô bỗng nhiên sáng lên lạ.


Thiên Bình nhanh tay cầm món đồ ấy lên, đôi mắt híp lại thành một đường vòng cung đẹp đẽ, thể hiện sự vui mừng khi tìm thấy món đồ mà mình yêu thích nhất!


~o0o~

Song Ngư thấy mình ở trong một căn phòng nhỏ nhưng lại chẳng thể nào thấy trần nhà, cũng không có cửa ra mà chỉ có một chiếc cầu thang cuốn từ tầng trệt nơi cô đang đứng để lên các tầng tiếp theo. Song Ngư khẽ nhún vai, mắt liếc nhìn từng món trang sức lấp lánh, đẹp đẽ.


Ngay từ trước khi vào đây, cô đã xác định mình chỉ chọn trang sức, mà cũng có thể căn phòng Lễ Viên này đọc được suy nghĩ của cô nên mới đưa cô đến căn phòng này chăng?


Cầm một đôi bông tai bằng vàng lên, Song Ngư bỗng nhiên cảm thấy bị mê hoặc, thật không ngờ những món đồ ở đây lại đẹp đến như vậy! Cô cầm lấy tiếp một chiếc vòng tay, mắt không khỏi trợn to khi nhìn thấy những đường vân nhỏ xíu nhưng lại đầy khéo léo trên chiếc vòng. Thật sự là một kiệt tác! Song Ngư bỗng nhiên ước rằng ngoài kia, trên thế giới Oras này vẫn có những người có khả năng làm ra những món đồ tinh xảo, đẹp đẽ thế này.


Được! Song Ngư bỏ đôi bông tai xuống, đeo chiếc vòng kia vào tay. Cô chọn món này!


Ngay khi quyết định của Song Ngư được đưa ra, tất cả những món trang sức còn lại bỗng nhiên biến mất, nhưng cô vẫn không được đưa ra khỏi Lễ Viên như những gì Kim Ngưu từng nói. Song Ngư cảm thấy thật kì lạ, rõ ràng Kim Ngưu đã nói chỉ cần chọn được món đồ đính ước của mình, sẽ lập tức được đưa ra khỏi Lễ Viên mà?


Chẳng lẽ... cô chọn sai sao?


Song Ngư nhìn vào chiếc vòng trên cổ tay mình. Chiếc vòng tay sáng loáng màu xanh nhạt một cách đẹp đẽ, ánh sáng dịu dàng làm cho cô lần nữa chắc chắn mình không hề chọn sai, mà thực lòng cô cũng thích nhất chiếc vòng này.


Đúng lúc Song Ngư đang đau đầu về vấn đề này, một ánh sáng màu vàng kim thu hút ánh nhìn của cô. Cô nhanh chóng chạy lại phía có ánh sáng ấy.


Ngay khi tới đó, Song Ngư rất ngạc nhiên, bởi vì đáng nhẽ tất cả những món vật đính ước phải biến mất sau khi cô quyết định được thứ mình yêu thích nhất nhưng tại sao vẫn còn thứ này?


Ánh sáng màu vàng kim tỏa ra quanh một chiếc nhẫn nhỏ được chạm khắc như những chiếc lá mỏng quấn lại với nhau, trên mặt là một viên đá màu xanh sáng làm cho cô cảm thấy như bị mê hoặc, cô lập tức cầm chiếc nhẫn lên, đeo vào ngón giữa.


Lúc này, không gian trong phòng Lễ Viên mới hoàn toàn biến mất, đưa Song Ngư rời khỏi căn phòng này.


~o0o~

Nhân Mã vốn định lấy đại một thứ gì đó rồi rời khỏi đây, nhưng ngay khi nhìn thấy được căn phòng này, cô lập tức quên đi suy nghĩ đó.


Căn phòng trong mắt Nhân Mã có hình chữ nhật, không lớn lắm nhưng cô không thể nào nhìn thấy được trần nhà, chỉ thấy những món đồ quý giá lập lánh được xếp ngay ngắn trên kệ kéo dài đến vô tận ở trên cao.


Sự tò mò bủa vây lấy cô, cô nhanh chóng bước lại phía cầu thang, chạy vòng vòng khắp căn phòng để ngắm nghía những món đồ đẹp đẽ, tinh xảo. Cô cứ đi mãi, cầm lên món này, đặt xuống món khác không biết bao nhiêu lần. Mỗi khi cô nghĩ rằng mình sẽ chọn món này thì lại có một món trang sức, vũ khí, quyền trượng,... hấp dẫn đôi mắt của cô, khiến cho cô vội đặt món trước lên kệ, cầm lấy một món đồ mình mới vừa thu hút ánh mắt của mình.


Nhân Mã đi mãi, đi mãi không biết bao lâu, đến tận khi cô không tài nào nhìn thấy sàn nhà nữa, Nhân Mã mới tìm thấy một món mà mình thật sự vừa lòng.


Linh cảm nói cho cô hay, đây chính là món tốt nhất!


~o0o~

Xử Nữ khẽ mở mắt ra, trước mắt là một căn phòng nhỏ, mà bên trong chỉ có duy nhất một món đồ.


Cô khó hiểu nhìn chiếc nhẫn ấy, trong lòng bỗng nhiên cảm thấy kì lạ. Trong sử sách ghi chép, Lễ Viên chứa hàng ngàn món đồ tinh xảo được tạo ra dưới bàn tay khéo léo của những nữ thần trên đỉnh Olympus. Nhưng tại sao trước mặt cô chỉ có một chiếc nhẫn?


Xử Nữ bật cười chua chát.


Có lẽ đến cả các vị thần cũng cảm thấy cô không xứng đáng với những con người tôn quý ngoài kia, vì vậy chỉ định rõ ràng cho cô, người cô có thể lấy là người có vị trí ngang với cô - Nha Bạch Dương.


Xử Nữ không nói, không khóc, chỉ cố gắng bày ra khuôn mặt lãnh đạm, cầm chiếc nhẫn tinh xảo, đẹp đẽ ấy lên. Cô không hề biết, linh hồn của nữ thần Hera đang đứng cạnh cô, mỉm cười nhìn cô nhưng tuyệt nhiên không hề có chút khinh thường như những gì cô đang nghĩ. Cô không hề biết...


~o0o~

Kim Ngưu không hề ngạc nhiên khi mở mắt ra nhìn căn phòng Lễ Viên.


Từ rất lâu rồi, cô đã được đọc một cuốn sách cổ nói về hôn lễ Opyer được viết từ nhiều năm trước. Người viết là một người của hoàng thất nước Skylen đã tham gia vào hôn lễ này vào lần đầu tiên hôn lễ được diễn ra.


Những hình ảnh trong căn phòng đặc biết đó được người đó cẩn thận miêu tả một cách rất chi tiết, kể lại toàn bộ quá trình của buổi lễ cũng như kĩ lưỡng vẽ lại hình ảnh căn phòng mà mình đã được trải nghiệm.


Kim Ngưu vẫn nhớ rất rõ, tác giả cuốn sách đó đã nói rằng căn phòng Lễ Viên chọn người, chứ không phải ta chọn phòng Lễ Viên. Căn phòng Lễ Viên chỉ là một cách gọi. Thật ra trong căn phòng Lễ Viên chính là vô số những căn phòng với những thiết kế khác nhau. Nhỏ có, lớn có, hình chữ nhật có, hình tròn có, vô tận có, cao trọc trời có,... Vô số những hình dạng khác nhau cũng giống như những món dồ khác nhau đều là vì người ở trong nên xuất hiện. Chứ không phải do cô muốn thứ gì.


Kim Ngưu nhìn căn phòng trước mặt mình. Chỉ là một căn phòng nhỏ được kê 4 chiếc kệ ở bốn mặt với mười lăm kệ nhỏ được xếp đầy những món đồ lấp lánh. Nhìn những món đồ ấy hồi lâu, cô chỉ thở dài.


Kim Ngưu bước về phía từng chiếc kệ, ngắm nghía từng món đồ vật đẹp đẽ. Đến tận khi nhìn thấy hết mọi thứ, cô cũng nhận ra mình chỉ quan tâm đến hai vật.


Kim Ngưu cầm hai món đồ ấy lên, rồi nắm chặt.


Đây chính là hai thứ cô yêu thích nhất!


Ngay sau khi kết thúc suy nghĩ ấy, mọi thứ trở nên chói mắt đến lạ thường khiến cho Kim Ngưu nhắm chặt mắt lại, đồng thời cũng đem tất cả mọi thứ như bị thiêu đốt bởi ánh sáng, mang cô đi ra khỏi căn phòng được tạo nên từ các vị thần cổ xưa.


Linh hồn của nữ thần Hera đứng trong phòng Lễ Viên mang khuôn mặt cực kì tức giận. Thế nhưng, vì sao người lại tức giận?


~o0o~

Khi bọn cô mở mắt ra, đã thấy mình đang đứng trước cửa căn phòng Lễ Viên - Sinh. Mà ở phía bên kia, sáu chàng trai cũng đang ung dung đứng trước cửa căn phòng Lễ Viên - Minh.


Vị trưởng thần quan ngay khi thấy bọn họ đã có mặt, lập tức đứng dậy, hô lớn:


- Cảm tạ các vị thần đã soi sáng cho tương lai của những người con của người!


Cùng lúc ấy, những nữ tế quan bắt đầu bước lại phía họ, giơ chiếc mâm được làm bằng bạc sáng loáng ra, quỳ xuống và nâng cao chiếc mâm lên quá đầu họ.


- Để vật đính ước lên chiếc mâm ấy. - Xử Nữ khẽ thì thầm, đặt chiếc nhẫn lên chiếc mâm bạc.


Kim Ngưu định đặt hai món lên trên chiếc mâm bạc, nhưng cô không thể nào tháo chiếc vòng tay ra được. Kim Ngưu nhíu mày, trong đầu không ngừng suy nghĩ, tại sao là như vậy nhưng rốt cuộc cô cũng chỉ để món còn lại lên chiếc mâm bạc và giữ chiếc vòng lại.


Kim Ngưu không biết rằng Song Ngư cũng giống cô, không tài nào tháo chiếc nhẫn ra được, chỉ có thể đặt chiếc vòng tay lên trên mâm bạc.


Cả hai không biết vì sao lúc đó lại dám gan cùng mình giữ khư khư chứng vật mà không hề báo lên cho các vị tế sư hay trưởng thần quan. Cứ như chính những món đồ ấy kêu các cô đừng làm vậy.


Mười hai chiếc mâm bạc sáng lấp lánh được mười hai vị nữ tế quan canh giữ bằng linh lực của mười hai vị thần đỉnh Olympus, chia nhau quỳ trên sáu bậc cầu thang để lên vị trí cao nhất mà vị trưởng thần quan đang đứng.


Tương truyền, nữ thần của những ngọn lửa - Hestia - đã nhường vị trí của một trong mười hai vị thần cho Dyonysus - Thần rượu nho - để ngồi cạnh bếp lửa canh giữ lửa thần. Vì vậy đối với người dân Oras, lửa được cho là con đường soi rọi mọi thứ bằng sự bao dung, khiêm nhường và luôn vì người khác, như nữ thần Hestia. Mãi đến bây giờ, cho dù vị thần tối cao là Zeus nhưng vị thần được cho là soi sáng con đường cho ta chỉ có nữ thần Hestia canh giữ ngọn lửa thần thánh từ hàng ngàn, hàng vạn năm trước.


- Hỡi ngọn lửa của sự sống, của sự soi sáng và của nữ thần Hestia bao dung, xin hãy thắp sáng con đường của những người sẽ kế thừa thế giới Oras hùng mạnh này, kiến thiết đất nước được dựng xây từ các vị thần, thay người bảo vệ nữ thần đất mẹ Rhea.


Ngọn lửa ở hai chiếc đuốc lớn đột nhiên cháy mạnh mẽ hơn, lửa nổi lên lại co lại tạo thành một sợi dây dài hướng về phía những chiếc mâm bạc và quấn quanh chúng làm cho những món đồ lấp lánh lơ lửng trên không trung, xoay vòng vòng trong không khí. Những viên đá quý được khảm lên những món đính vật hòa cùng ánh lửa tạo nên những ánh sáng nhiều màu đẹp đẽ.


- Đẹp quá... - Song Ngư khẽ cảm thán, mắt lấp lánh nhìn về phía Song Tử, môi cô vẽ thành một đường cong.


Song Tử luôn rất thích những thứ với màu sắc lấp lánh và hiếm có. Cô chắc anh ấy đang cảm thấy rất hiếu kì và vui vẻ. Đấy, cô nhớ không sai, Song Tử đang rất vui kìa! Song Ngư mỉm cười thích thú, cô cố gắng quan sát kĩ biểu cảm trên mặt anh rõ ràng hơn.


- Tập trung nào! - Thiên Yết cốc đầu Song Ngư một cái rõ kêu, mỉm cười.


- Vâng vâng. - Song Ngư giơ hai tay ôm đầu, làm mặt quỷ với Thiên Yết. Sau đó, cô cũng chỉ liếc qua khuôn mặt của Song Tử thêm một lần duy nhất nữa.


Phía bên kia, trong lúc Song Tử đang hiếu kì quan sát những ngọn lửa đang điều khiển các món đính vật, Sư Tử và Ma Kết đứng ở hai bên anh đều cảm nhận rất rõ ánh mắt vui vẻ của công chúa Wanteri nhìn về phía này. Ma Kết biết cô ta đang nhìn về phía Song Tử nên cũng chẳng để ý gì nữa nhưng Sư Tử thì lại chú ý đến Song Ngư. Thật ra, ngay từ đầu, người làm cho Sư Tử chú ý nhiều nhất là Xử Nữ. Tuy nhiên, chỉ do tò mò rằng tại sao một người quý tộc bình thường như vậy lại được những vị công chúa xinh đẹp và quyền lực của những cường quốc tại Oras chú ý nhiều đến vậy? Đến mức Xử Nữ trở thành cánh tay phải của công chúa Brili Dương Kim Ngưu, đến mức được những người còn lại tin tưởng, đối xử tốt như vậy. Ở Oras này, những gia đình hoàng gia được cho là hậu duệ của những vị thần một cách chính thống, vì vậy mà khoảng cách giữa hoàng thất và quý tộc xa hơn hẳn so với con người ở Trái Đất. Vì vậy mà những quý tộc ở đây chỉ làm tốt chức trách của mình, hết lòng phụng sự cho đức vua chứ không thể nào chiếm ngôi được vì ở Oras nếu không phải là người hoàng thất hoặc được các vị thần chấp nhận thì sẽ không bao giờ đội chiếc vương miện lên được. Cũng vì vậy nên Sư Tử luôn chú ý đến Xử Nữ nhưng hiện tại, có một người làm anh chú ý hơn, đó là em gái của