[12 Chòm sao] School

Chương 46




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Team Toán học - Sư Tử, Xử Nữ, Bạch Dương] [My art]

------------------------------

Phố Zolia...

Trung tâm giải trí điện tử...

- Là lá la la là~

Nhân Mã nhảy chân sáo ra về. Chẳng có chuyện gì vui hơn việc cậu thắng game và giành được chiếc card một trăm H. 

Nghĩ kỹ lại, cậu không hề vô dụng như mọi người thường nói a. Cậu vẫn có thể làm ra tiền a.

"Brm... Brm..."

Có người gọi đến, Nhân Mã nhìn cái tên, nhanh chóng bắt máy:

- Cậu đến rồi à Cự Giải? Tớ đang ở gần đấy, đến ngay đây hihi! Có ăn món gì không, tớ ghé mua? Okey, bánh tráng mỡ hành nhiều sa tế ớt và nhân đôi tóp mỡ nha hê hê! Đợi tớ năm phút nhé? Bye~

- Ô kìa, ai kia? Chẳng phải là bạn học Trịnh đó sao?

Vừa tắt máy, trong lòng Nhân Mã chợt dẩy lên một cảm xúc phiền toái. Khi trước mặt cậu, là một nhóm thanh niên không mấy xa lạ. 

Là ba người bạn cùng lớp cũ hay bắt nạt cậu. 

...

- Chiều nay bọn tôi cũng có hẹn học nhóm... Ở Book Time 9, quận Zolia... Đúng vậy, là chỗ lúc trước chúng ta thường đến, hơi bất ngờ khi cậu còn nhớ... Nhóm cậu cũng làm môn văn? Phải, nhóm tôi cũn---

- Sao nào, dạo này bạn bè của cậu tốt chứ? Trịnh Nhân Mã?

Thiên Bình đang trên đường đến điểm hẹn học nhóm, lại vô tình nghe được cái tên Trịnh Nhân Mã, khiến cô có chút ngoài ý muốn.

- Tao nghe nói Hội phó của chúng ta, cũng là bạn thân của mày, đã bị học sinh trường khác lột đồ vũ nhục đúng không? Èo ôi~ Không có lửa thì làm sao có khói? Từ lâu tao đã thấy thằng mọt sách đấy đạo đức giả rồi! Mày nói có đúng không? Mày thân với nó mà! Hahahaha!

- ...

Nhân Mã khẽ cắn môi, sắc mặt ngày càng tệ. Thấy vậy, hai kẻ còn lại cũng hùa cùng nhau, chế giễu:

- Mày đừng quên mất đứa bạn thân còn lại của Nhân Mã chứ!

- Ù ôi, nhắc đến lại thấy ganh tỵ ghê! Song Tử nó có thể với nhiều đứa con gái như vậy! Có khi nó đã nếm được vị của con gái rồi cũng nên hahaha!

- Bọn khốn nạn này! Đừng có mà nói xấu bạn tao!

Nhân Mã không kiềm được nữa, dẫu biết cậu không thể đánh lại ba kẻ gây sự, nhưng vẫn giơ nắm đấm lao về phía bọn họ. Vì cậu không cho phép bất cứ ai nhục mạ bạn thân mình. 

- Ối chà chà, còn biết phản kháng cơ đấy!

Bốp!

Những kẻ kia dễ dàng tránh được cú đấm của Nhân Mã. Một kẻ còn thuận chân đá một cước vào bụng Nhân Mã, khiến cậu đau đớn ngã xuống đất. 

Lúc này, cả ba người kia đều chậm rãi bao vây Nhân Mã lại. Người cầm đầu nhếch cao khóe miệng, cất giọng khinh bỉ:

- Có biết tại sao trong bảy ngàn học sinh của trường, bọn tao chỉ "yêu thương" mình mày không? Nhân Mã? 

Hắn ta vừa nói, vừa nắm cổ áo Nhân Mã lôi lên, khóe môi cười càng sâu. Cánh tay phải đã gồng lên, chuẩn bị tặng Nhân Mã một cú đấm đầy tàn bạo:

- Vì mày khô---

- Vì cậu ta không phản kháng.

Bỗng nhiên lại có một giọng nữ xuất hiện, khiến ai ai cũng bị ngoài ý muốn. Sau khi nhận diện được người vừa lên tiếng, cả ba người kia thay đổi sắc mặt.

Từ hoang mang chuyển sang ngạo nghễ. Một kẻ cười cợt:

- Cha, nhìn ai kìa? Chẳng phải là Frozen của trường sao?

- À, quên mất. Bạn học Trịnh học chung lớp với Nữ hoàng của chúng ta mà! _Một tên khác lại cười nhạo:

- Đâu rồi? Cận vệ của Nữ hoàng đâu mất rồi? Sao lại để Nữ hoàng đi lạc vào đây? Thật không nên mà!

- Nếu không có Sư Tử thì cậu cũng chỉ là Nữ hoàng không ngai thôi. Hạ Thiên Bình.

Thấy chỉ có một mình Thiên Bình, nên chẳng ai lo sợ trước cô. Kẻ cầm đầu buông Nhân Mã ra, dường như đã thay đổi mục tiêu, bước lại gần Thiên Bình:

- Ở đây không phải tầng thượng, cậu làm sao mà nhảy lầu đây?

- ...

Ý của hắn, là đang nói về Hạ Thiên Bình có ý định nhảy lầu khi bắt gặp đám học sinh du côn trên sân thượng. Hắn ta cười cợt, tay chạm vào gò má Thiên Bình:

- Vụ lần đấy khá ầm ĩ đấy, Frozen. Nhưng sau đó Sư Tử lại chẳng hề tìm đến chúng tôi, tức là cậu khá kín miệng nhỉ? Lần này, cậu cũng nên thế nhé?

- Thằng khốn kia! Bỏ bàn tay dơ bẩn của mày ra khỏi Thiên Bình ngay!

Bốp!

Nhân Mã tức giận quát lên, gắng gượng đứng dậy. Nhưng vừa dứt lời, lại bị đấm vào bụng. Một lần nữa ngã trên đất.

Thiên Bình lia ánh nhìn sang Nhân Mã, gương mặt vẫn chẳng tỏ ra cảm xúc gì. Cô đối mặt với kẻ trước mặt, vẻ mặt không một chút lo lắng, ngữ điệu bình đạm:

- Lần đấy là tôi vô tình bước vào cửa tử. Còn lần này, cậu nghĩ tôi xuất hiện ở đây mà không có sự chuẩn bị gì?

- ...

Lập tức, sắc mặt của kẻ bắt nạt có chút hoang mang. Thiên Bình điềm nhiên lấy điện thoại ra, nói:

- Có cần kiểm tra lịch sử cuộc gọi không? Cậu biết rõ số của cảnh sát chứ?

Không hề nói suông, Thiên Bình đã mở nhật ký cuộc gọi lên, đưa ra trước mắt kẻ bắt nạt. 

Không chỉ gọi cho 911, mà trước đấy, còn có cái tên "Thiên Yết" trong danh sách cuộc gọi. Cách đây chỉ vài phút. 

Tất nhiên bọn chúng biết Thiên Yết là ai. Là kẻ khiến cho bọn chúng không thể tiếp cận Nhân Mã như trước. Cũng giống như Sư Tử đối với Thiên Bình. Thiên Yết là người bảo kê cho Nhân Mã.

- Này, rút thôi.

Quả nhiên, sắc mặt hắn ta thay đổi, hành động cũng thay đổi. Hai kẻ kia có chút không cam tâm, gặn hỏi:

- Thật đấy à?

- Tao bảo rút thì rút!

Kẻ cầm đầu quát lên. Hẳn là vì hắn quá mất mặt khi lo lắng trước hành động của Thiên Bình nên mới bực dọc. Hai kẻ kia vì vậy mà cũng đành lòng bỏ đi. Sau đấy còn để lại một câu:

- Hai đứa mày, khôn hồn thì ngậm mồm lại cho tao!

- Cậu có sao không?

Sau khi bọn người kia bỏ đi xa rồi, Thiên Bình đến chỗ Nhân Mã, đưa bàn tay ra, ngụ ý muốn kéo cậu lên. 

- Tớ không sao, cảm ơn cậu. _Nhân Mã dưới sự giúp đỡ của Thiên Bình, đứng lên. Cậu tò mò:

- Sao cậu lại có mặt ở đây, Thiên Bình? 

- Đây là đường tôi đến Book Time 9. 

- À, phải ha. Tớ cũng trên đường đến đấy mà haha! Nhưng mà... _Đang cười, Nhân Mã đột nhiên thay đổi ngữ điệu. Nghiêm túc nhắc nhở:

- Lần sau cậu không nên dính vào nguy hiểm. Nhiều kẻ không biết sợ là gì, cho dù cậu có gọi cảnh sát, họ cũng không dễ dàng bỏ qua như đám vừa rồi đâu.

- Cậu, có vẻ không cũng ngốc lắm.

- ...

Nhân Mã có chút giật mình. Sắc thái đấy rất chột dạ. Nhưng rất nhanh, cậu lại cười ngu:

- Hahaha! Tạ ơn ông trời! Cuối cùng cũng có người biết tôi không bị ngốc hê hê hê! 

- ...

Lúc này, Nhân Mã trong mắt Thiên Bình, rất ngốc.

...

Book Time 9 Coffee...

- Có vẻ hơi lâu nhỉ?

Cự Giải nhìn đồng hồ, so với lúc cô gọi điện cho Thiên Bình và Nhân Mã, đã hơn mười lăm phút. Thế này, không giống tác phong của bọn họ lắm. 

Cô thoáng nhìn xung quanh. Nếu không nhờ dịp học nhóm lần này, cô cũng sẽ không biết một nơi tuyệt vời để hội nhóm cùng bạn bè như thế. 

Đây là một kiến trúc kết hợp giữa thư viện với một quán cà phê, vô cùng tuyệt hảo. Không gian cổ kính yên lặng hòa cùng hương vị cà phê thơm lừng. Khiến khách hàng cảm giác như đang ở trong một thư phòng của những tòa dinh thự cổ điển phương Tây.

Cự Giải trở về sau khi tìm được vài cuốn sách bổ ích, chợt nhìn thấy một bóng lưng quen thuộc. Khiến cô vô cùng bất ngờ, bước đến:

- Bảo Bình?

- A? Cự Giải? Sao cậu...?

Bảo Bình quay lại, vô cùng ngạc nhiên khi thấy Cự Giải. Hai người nhìn nhau, biểu cảm giống hệt nhau. 

- Hả? Nhóm cậu hay hẹn đến đây làm bài tập ấy hả?

Trước sự tình cờ hiếm gặp này, hai người Cự Giải và Bảo Bình đã ngồi cùng nhau. Uống một chút trà sữa, Bảo Bình nói:

- Đáng ra tớ không đến chỗ này đâu. Đột nhiên Thiên Yết lại đổi điểm hẹn. Song Tử nói cậu ta cũng gần chỗ này nên tớ cũng đồng ý. Không ngờ, lại gặp cậu ở đây.

- Nói như vậy, lát nữa Thiên Yết và Song Tử cũng đến đây sao? _Gương mặt Cự Giải có nét đón chờ, cô hỏi:

- Hôm nay, mấy cậu cũng học nhóm à?

- Ừ! Bọn tớ tranh thủ, làm luôn đề văn. Thật rắc rối, khi chúng ta phải cùng lúc làm bài nhóm đến tận hai môn!

Vừa nói, Bảo Bình vừa than phiền. Cự Giải cười trừ:

- Phải, vậy mà nhóm của Xử Nữ đã làm xong cả hai môn rồi đấy!

- Hả?

Sắc mặt Bảo Bình trở nên khó tin, cô thậm chí suýt thì sặc. Cự Giải cười:

- Nguyên ngày hôm qua, nhóm mấy cậu ấy là làm từ sáng đến tối. Dứt điểm luôn hai môn rồi! Cậu cũng đừng ngạc nhiên quá, Xử Nữ lúc nào cũng vậy đấy. _Vừa nói, Cự Giải vừa thở dài:

- Cứ mỗi lần đến thời điểm này, cậu ấy sẽ ra sức học như một con trâu điên a. Tớ còn nghe nói cậu ấy chăm học đến mức bị cận thị nữa cơ.

- Haizz... Ganh tỵ thật. Hẳn là vì cậu ấy là con của cô Hiệu trưởng.

Trong lúc hai người Cự Giải và Bảo Bình chờ đợi những người còn lại của nhóm mình, họ đã nói chuyện với nhau. Cảm giác cũng trở nên thân thiết hơn ban đầu. 

Ấn tượng ban đầu của Bảo Bình dành cho Cự Giải, có một chút thay đổi. Cô nghĩ rằng Cự Giải là kiểu bạn gái duyên dáng, thanh lịch, nhã nhặn, sẽ không biết đến hai chữ "tám nhảm" là gì. Nhưng có vẻ, Cự Giải không nhạt nhẽo như những hình ảnh bề ngoài mà cô mang lại.

- À, cho tôi một trà nho đen size L nhé!

Trong quán cà phê sách, xuất hiện thêm một vị khách thần bí. Dáng vẻ của anh ta khiến người nhìn có hảo cảm, mặc dù trang phục kín mít. 

Anh ta lựa một góc khuất để ngồi, nhưng ánh nhìn luôn lén lút hướng về bàn của hai cô gái đang nói chuyện với nhau.

Hệt như một kẻ bám đuôi.

...

Quán gà Family...

- Cậu thật sự muốn làm bài tập nhóm ngay trong ngày hôm nay à?

Sau khi Thiên Yết rời khỏi nhà vài phút, thì Song Ngư xuất hiện. Cũng vì hôm nay là đầu tuần, nên quán rất vắng vẻ, Kim Ngưu mới có thể ngồi cùng bàn với Song Ngư. Cô thắc mắc:

- Bạn mới mà thầy Ma Kết nói, chưa xuất hiện mà. Hai chúng ta sao có thể học nhóm được chứ?

- Vậy cậu định đợi đến khi nào? _Song Ngư dửng dưng lên tiếng:

- Những nhóm khác đầu sắp hoàn thành xong hai môn rồi, chỉ có chúng ta là chưa làm gì thôi.

- Đúng vậy thật... _Kim Ngưu thừa nhận vấn đề này, vẻ mặt trở nên trầm tư.

Đây không phải lần đầu Song Ngư đề nghị học nhóm hai người trước, nhưng cô đều bác bỏ. Vì cô không muốn làm bạn mới sắp chuyển đến kia bị bỡ ngỡ và bỏ rơi cô ấy trong việc làm bài tập nhóm. Có thể một, hai ngày sau cô bạn mới ấy sẽ đi học, lúc đấy, cô chấp nhận chạy nước rút để cả ba hòa hợp làm bài tập nhóm cùng nhau. 

Nhưng lần này, Song Ngư trực tiếp đến nhà cô, chứng tỏ anh rất kiên định với quyết định của mình. Kim Ngưu cũng biết, Song Ngư không giống cô. Sẽ không màng đến cảm giác của cô bạn mới, cũng sẽ không chấp nhận chạy nước rút vào phút cuối cùng.

- Không cần suy nghĩ nhiều.

Bất chợt, Song Ngư lên tiếng, hệt như đọc được suy nghĩ của Kim Ngưu. Ngữ điệu anh vẫn bình đạm, nói:

- Tôi xem qua môn Sinh rồi, có thể chia thành ba phần. Nội dung hai phần đầu và phần cuối bị tách biệt hoàn toàn. Chúng ta làm hai phần đầu trước, phần cuối để lại cho người kia. Tôi sẽ chịu trách nhiệm tổng hợp phần cuối của cậu ta vào bài Power Point. Thấy sao?

- Hmn... 

Kim Ngưu có chút ngạc nhiên đối với Song Ngư. Cô đã đánh giá thấp anh, vì cô nghĩ Song Ngư nóng vội chỉ vì sợ bài tập của nhóm mình không hoàn thành kịp. Nhưng hóa ra, anh đã nghiên cứu trước và đưa ra giải pháp giải quyết. So với cái vẻ bất cần thường ngày, có lẽ Song Ngư có tính trách nhiệm cao hơn cô nghĩ.

- Tôi đồng ý, chúng ta chọn điểm hẹn đi.

Kim Ngưu đối với Song Ngư, đã có chút tò mò hơn ban đầu rồi.

...

Tại một con hẻm nhỏ.

- Tớ định đến quán ngoài đường lớn để mua cơ, ai mà ngờ trong con hẻm nhỏ này còn có chỗ bán bánh tráng mỡ hành cơ chứ. Hơn nữa trông rất hấp dẫn. _Nhân Mã hào hứng xách năm bịch bánh tráng cỡ lớn, quay sang thắc mắc:

- Sao cậu lại biết chỗ trong hẻm heo hút này? Tớ tưởng cậu mù đường như Sư Tử nói chứ?

- Nhà tớ ở gần đây, nên biết vài chỗ đặc biệt.

- Ô? Nhà cậu ở gần đâ---

- ...

Đột nhiên, Nhân Mã tự động im lặng ngay khi bản thân đang ngạc nhiên. Mà sắc mặt của Thiên Bình, có chút đề phòng. Bàn tay đang đút trong túi nhanh chóng ấn nút gọi khẩn cấp trên điện thoại.

- Chà, lại gặp lại nhau nữa rồi!

Trước mặt bọn họ, là ba người không mấy xa lạ, chỉ mới gặp vài phút trước. Tuy nhiên, sắc mặt của ba người này đáng sợ hơn khi nãy rất nhiều. Kẻ cầm đầu bắt đầu khởi động khớp tay, nghiến răng mà nói:

- Frozen, mày phải trả giá đắt vì dám lừa bọn tao.

- Thiên Bình? Chuyện này là sao?

Nhân Mã vô thức kéo Thiên Bình ra sau và dùng thân mình che chắn cho cô, nhưng vẫn không hiểu mấy đứa kia nói gì. Lừa gạt là sao?

Lúc này, Thiên Bình khẽ thở dài, ngữ điệu trầm thấp:

- Là cảnh sát. Tớ có gọi, nhưng bọn họ không đến được.

- A?

Nhân Mã mau chóng nhận ra hàm ý của ba đứa bạn cùng lớp cũ kia. Bọn chúng phát giác ra việc cảnh sát không đến như lời dọa dẫm của Thiên Bình, nên mới đi tìm cô tính xổ. Nhưng xuất hiện lúc này, thì quá nhanh rồi.

Biết vậy đã sớm đi đến chỗ hẹn thay vì đi mua bánh tráng.

- Lần này, chúng mày có chạy đằng trời!

Hắn ta tức giận quát lên. Trong con