[12 Chòm sao] School

Chương 117




Ánh sao vụt ngang trời - Hoàng Linh
Xin chào mọi người, sự tình là tối qua ta không vào web được, wattpad trên điện thoại cũng không chạy được nên việc đăng chap mới bị trì hoãn. Nay ta đăng sớm để bù lại, xin lỗi mọi người nha 😂
--------------------------

- Bác sĩ nói, thầy ấy... bị chấn thương hộp sọ!

- Cái gì?!

Lời của Nhân Mã thốt ra, khiến Cự Giải đứng không vững.

Chấn thương hộp sọ?

Là chấn thương hộp sọ thật sao?

- Thầy vẫn đang được bác sĩ theo dõi ở phòng 28 - khoa thần kinh! Cái anh Cảnh Kỳ đi cùng tớ đưa Sư Tử đến đây á, mới qua bên chỗ thầy ấy xong, vẫn chưa quay lại. Tớ chỉ nghe loáng thoáng thầy Kết bị chấn thương hộp sọ! Còn tình hình cụ thể thế nào, tớ cũng không rõ!

Nhân Mã giải thích thêm. Cự Giải vẫn không trút được chút nào lo lắng. Cô nói:

- Tớ đến đây rồi, Nhân Mã, cậu kiếm gì ăn hay uống đi! Nãy giờ chắc cậu mệt rồi! Có Song Tử đến cùng nữa, chúng ta sẽ sớm biết rõ tình hình của thầy Ma Kết thôi!

- Tớ không đói, để tớ qua bên chỗ thầy Ma Kết xem tình hình! Cậu ở lại đây với Sư Tử nhé!

Nhân Mã hoàn toàn không bị tiêu hao sức lực hay tinh thần gì cả. Nói rồi vội chạy đi, để lại Cự Giải một mình ở lại.

"Viên Trí, ông xem ông đã hại bao nhiêu người?"

Bàn tay Cự Giải siết chặt đến phát run. Cả người Cự Giải đều vô cùng căm hận gã đàn ông kia. Người mà cô từng vô cùng tôn kính và ngưỡng mộ.

Thật không đáng.

...

Tin tức tất cả các sở cảnh sát trong thành phố Zodiac, từ trung ương đến địa phương đều bị đánh thuốc mê bất tỉnh, đã được lan truyền rộng rãi khắp nước, khắp thế giới. Khiến người dân vô cùng hoang mang và rúng động.

Các đài truyền hình liên tục đưa tin về vụ án mất tích người ở khu Wet. Vụ việc này ban đầu không ai để ý đến, giờ lại trở thành một đề tài nóng hổi trong mắt mọi người.

Hiện tại, sở cảnh sát của thành phố đã được các lực lượng an ninh khác giúp đỡ và chi viện.

Việc cảnh sát bị đánh thuốc mê toàn bộ như thế này, thật bất khả thi. Người làm được chuyện này, hẳn đã lên kế hoạch từ lâu và vô cùng chuyên nghiệp. Đánh thuốc mê với quy mô rộng khắp thành phố thế này trong cùng một thời gian, chỉ có thể là cài bom hẹn giờ...

Cảnh sát Lâm vừa tỉnh dậy, hay tin về Viên Trí - cảnh sát của sở cảnh sát khu Wet - lại là tên hung thủ bắt cóc hàng loạt ở khu Wet, không tránh khỏi cả kinh.

Nhưng tin tức con gái ông cũng là một trong những nạn nhân, khiến ông càng thêm phẫn nộ. Cũng may mắn, con gái ông an toàn không một vết thương, ông đã gọi cho vợ mình đến đón con bé. Còn việc đối mặt với tên hung thủ mất hết nhân tính Viên Trí, ông sẽ đích thân đi tra khảo.

Cũng cùng lúc ấy, biệt thự nhà họ Hạ nhận được tin dữ. Tài xế Ngô được phát hiện xác ở khu Wet, trong lúc thực hiện công việc là đưa tiểu thư ra ngoài. Còn tin tức của tiểu thư, vẫn chưa biết rõ.

...
...

Bệnh viện Zheng...

Phòng bệnh 15...

Sau khi băng bó tay lại đàng hoàng, Song Tử liền đến xem tình hình của Thiên Bình. Bác sĩ nói, Thiên Bình ngoại trừ vết thương ngoài da ở đỉnh trán, phải khâu một mũi, thì không có gì nguy hiểm cả. Cô ấy chưa tỉnh dậy, là do bị nhốt trong không gian kín quá lâu, dẫn đến ngộp thở, sau khi thoát ra, đường hô hấp còn yếu, nên vẫn còn bất tỉnh.

Thật nhẹ nhõm...

Trong đầu Song Tử có hàng loạt các suy nghĩ.

Tại sao Giải Hoa Thần lại tình cờ nhìn thấy Thiên Bình và Cự Giải bị bắt đi...
Nhưng lại không cứu?

Tại sao Giải Hoa Thần lại gắn định vị lên xe của Viên Trí, sau một lúc mới đuổi theo? Cậu ta không sợ hai người họ sẽ gặp bất trắc trên xe sao?

Và tại sao... Giải Hoa Thần lại chuyển vào 12S?

Tất cả... đều do một tay Dương Song Tử sắp xếp.

Vì vậy, lúc này, Song Tử cảm thấy thật nhẹ nhõm... vì Thiên Bình vẫn còn nằm trong tầm kiểm soát của anh.

Trong phút chốc, sự lo lắng trong ánh mắt của Song Tử vụt biến mất. Thay vào đó, đôi mắt màu xanh biếc kia lại ánh lên những tia cao ngạo, đầy ranh ma quỷ quái. Khóe môi tự lúc nào đã cong lên, trông vô cùng tự mãn. Vẻ mặt của Song Tử lúc này, giống hệt đại ma đầu ranh mãnh cao ngạo đang đứng trước con mồi của mình.

- Hmn... m...

Bỗng, ngón tay của Thiên Bình khẽ động đậy, có dấu hiệu người này sắp lấy lại ý thức được rồi.

Song Tử vội ghé người lại gần, cất giọng vui mừng:

- Thiên Bình!

Giống như mong chờ của Song Tử. Đôi mắt màu xám kiêu ngạo kia dần dần mở ra.

- Cậu tỉnh thật rồi, Thiên Bình!

- Song Tử?

Đôi mắt màu xám vô hồn kia liếc sang người ngồi cạnh giường bệnh, âm điệu phát ra cũng vô cùng vô hồn. Thiên Bình tỉnh dậy, sự xuất hiện của Song Tử không mấy làm cô ngạc nhiên. Bởi vì tâm trạng của cô lúc này rất tệ.

- Ấy ấy, từ từ, để tôi đỡ cậu dậy!

Thấy Thiên Bình muốn ngồi dậy, Song Tử liền đến đỡ lưng giúp cô. Nhưng đáp lại sự nhiệt tình của Song Tử, chỉ là vẻ mặt một màu của Thiên Bình - vô hồn.

Vô hồn khác vô cảm ở chỗ, là có cảm xúc, cảm xúc chính là mất hồn. Hồn giống như đã bay mất, người trông như một cái xác không hồn.

Song Tử thấy lạ, bèn quan tâm:

- Cậu sao vậy? Không khỏe chỗ nào à?

- Không...

Thiên Bình nhạt miệng đáp, tay kia đã dựt ống truyền nước đi, rồi bước xuống giường. Tất cả hành động của Thiên Bình đều xảy ra trong yên lặng và phút chốc, khiến cả Song Tử cũng không phản ứng được, liền ngăn Thiên Bình lại:

- Cậu mới tỉnh lại, lại muốn đi đâu?

- Ra ngoài!

- Hả?

Song Tử nghe cứ ngỡ là Thiên Bình đuổi mình ra ngoài. Nhưng chân Thiên Bình lại tự động xỏ dép, đưa ánh mắt vô hồn sang nhìn Song Tử:

- Tôi muốn ra ngoài.

- À, cậu muốn thăm Sư Tử hả? _Song Tử đoán, Thiên Bình hẳn là lo cho bạn thân của mình. Nhưng chợt nghĩ lại, làm sao được.

- Sư Tử? _Câu nói của Song Tử đúng là khiến Thiên Bình bị ngoài ý muốn:

- Sư Tử làm sao?

Biết chuyện này sớm muộn gì Thiên Bình cũng sẽ biết, nên Song Tử nói thật ra:

- Bọn tôi nhận được tin cậu và Cự Giải bị bắt cóc, liền đuổi theo. Không may, Sư Tử lại bị ông thủ phạm đâm trúng, hiện đang cấp cứu!

- Phòng nào?

- Phòng phẫu thuật số 3! Ấy ấy, từ từ thôi! Tôi đưa cậu đi!

Song Tử vội vội vàng vàng đuổi theo Thiên Bình. Ai biết được rằng nghe xong Thiên Bình lại chạy đi như thế.

Phòng phẫu thuật số 03...

Hiện tại, trước phòng phẫu thuật có ba người. Là Cự Giải, Nhân Mã và Cảnh Kỳ - bạn của Ma Kết.

- Thiên Bình, không nên chạy trong bệnh viện!

Ba người đang im lặng chờ đợi bác sĩ, lại bị một giọng nói hơi lớn phá hỏng bầu khí. Vừa ngước ra, họ đều thấy hình bóng của một nữ bệnh nhân đang đứng hình nhìn cửa phòng số 3, vẻ mặt tuy lạnh lẽo nhưng vô cùng kinh hoàng.

- Thiên Bình!

Cự Giải với Nhân Mã đồng loạt đứng lên. Cự Giải liền lo lắng chạy đến:

- Cậu tỉnh rồi!

- Ừ...

Thiên Bình đáp, nhưng ngữ điệu lại không tập trung, giống như vô thức mà bật thành lời, còn ánh mắt vẫn dán lên cánh cửa có đèn đỏ nhấp nháy ở kia.

- Thật may quá! May quá! Tốt rồi, tốt rồi, cậu không sao cả, tốt rồi!

Cự Giải bỗng nhiên xúc động quá khích, cả thân người đều không ngừng run lên. Cô bất ngờ ôm chầm Thiên Bình vào, ôm vô cùng chặt, giọng nói thành khẩn tiếp tục vang lên:

- Tớ xin lỗi! Tớ xin lỗi! Chỉ vì tớ mà làm liên lụy đến cậu! Chỉ vì tớ mà bác tài... _Nói đến đây, giọng của Cự Giải nghẹn đến khó thở:

- Bác tài... bác tài của cậu mới...!!!

Đột nhiên, có một vài cái vỗ lưng vô cùng nhẹ khiến Cự Giải nhất thời im lặng, cô kinh ngạc nhìn Thiên Bình, chỉ cảm thấy người của Thiên Bình toát lên một loại khí tức âm trầm khó hiểu, ngay cả vẻ mặt, dù ở cự li gần thế này, cô cũng không nhìn ra đây là biểu cảm gì. Chỉ nghe một âm thanh bình bình vang lên:

- Đủ rồi.

Đủ rồi, không phải là đủ rồi, cậu đừng đau buồn nữa.

Cũng không phải là đủ rồi, cậu đừng tự trách mình nữa.

Mà là đủ rồi, cậu đừng nói nữa.

Bầu không khí, lại một lần nữa rơi vào im lặng. Nhưng lần này, là sự im lặng ngột ngạt.

Thiên Bình cũng ngồi trước cửa phòng bệnh, gương mặt vẫn vậy, không có bất kỳ biểu cảm nào.

Không lo lắng, không buồn bã, không đau lòng, cũng không mong chờ. Chỉ đơn giản là ngồi đó, một cách vô thần.

Nhân Mã thấy nhiệt độ đột ngột hạ xuống một cách nhanh chóng, liền vụng về lên tiếng:

- À thì... Sư Tử được bác sĩ giỏi nhất bệnh viện phẫu thuật, nên sẽ không sao đâu!

Lại là câu nói mà cậu đã từng nói với Cự Giải, nhưng chẳng có ai đáp lại, vì họ đều biết, Nhân Mã đây là đang nói với Thiên Bình.

- Với lại Sư Tử bình thường mạnh khỏe lại cao ngạo, cuộc phẫu thuật này, làm sao làm khó cậu ấy được chứ!

Vẫn câu nói đó, đã thành công trong việc an ủi Cự Giải, nhưng lúc này, Nhân Mã cảm thấy mình không nên nói gì nữa thì hơn.

Thiên Bình hoàn toàn không phản ứng.

- CHỊ!!!!

Ngay lúc này, một giọng nói lớn cất lên, khiến bốn người kia đều chú ý đến. Cự Giải kinh ngạc:

- Tử Hàn?

Người chị mà Tử Hàn nhắc đến, đáng tiếc lại không phải Cự Giải. Cự Giải có thể biết điều đó, vì thấy Tử Hàn cúi đầu chào mình trong nhanh chóng.

- Chị Thiên Bình, em xin lỗi, em thật sự xin lỗi!

Tử Hàn vừa xuất hiện, đã lao đến... quỳ hẳn xuống đất, bên cạnh Thiên Bình đang ngồi. Khiến những người còn lại chứng kiến vô cùng ngạc nhiên.

Tại sao Tử Hàn lại xin lỗi Thiên Bình?

- Chị, em xin lỗi, em không nghe thấy cuộc gọi của chị! Em thực sự xin lỗi, em không nghe được cuộc gọi của chị! Chị phải đến tận nhà em để trả chiếc túi may mắn... chiếc túi may mắn mà em cố tình nhét vào túi áo của chị...

- !!!

Gương mặt vô hồn của Thiên Bình phút chốc đanh lại. Không chỉ Thiên Bình, mà những người kia cũng kinh ngạc. Cự Giải bước đến, cất giọng nghiêm trọng, tra hỏi Tử Hàn:

- Tử Hàn, mày vừa nói gì? Chiếc túi may mắn là sao?

- Chị hai, là do em! Tất cả đều do em! _Tử Hàn nhìn Cự Giải, gương mặt đều hối hận:

- Em tặng chị Thiên Bình chiếc túi may mắn, cùng với của em là một cặp. Nhưng lúc đi ăn, em đã cố tình nhét chiếc túi của em vào áo chị Thiên Bình, vì muốn có cớ để chị Thiên Bình và em gặp riêng! Nhưng em không biết, chị ấy lại đến tận nhà ngay tối nay để trả nó! Chị ấy có gọi điện cho em, nhưng em... em lại vui vẻ trong club nên không nghe thấy! Đến lúc tiệc tùng kết thúc, em mới đọc được tin nhắn!

Trong khi mọi người đang trong quá trình phản ứng, thì Tử Hàn lại quay sang tạ lỗi với Thiên Bình:

- Nếu như em nghe điện thoại, chị sẽ không phải đến nhà em, chị cũng sẽ không bị bắt đi! Tất cả đều là lỗi của em, em xin lỗi...

- Mày!!!

Song Tử lẫn Nhân Mã đều bị giật mình, khi Cự Giải bất ngờ gằn giọng lên. Ngay sau đó, Cự Giải liền đi tới, xách cổ áo Tử Hàn lên:

- Tử Hàn, mày... mày muốn chị phải làm thế nào đây hả?!! Tại sao lại làm như vậy?! Nếu như mày không làm chuyện đó, thì Thiên Bình cậu ấy sẽ không gặp nguy hiểm! Và... _Nói đến đây, nét mặt Cự Giải thêm đau lòng, cô nghiến răng hét lên từng chữ một:

- Bác tài nhà cậu ấy cũng sẽ không phải chết oan!

- Hả?

Lúc này, cả bốn gương mặt, Song Tử, Nhân Mã, Cảnh Kỳ và Tử Hàn đều ngây người nhìn Cự Giải.

Bác tài mà Cự Giải nhắc đến, chính là chú Ngô.

Cự Giải bất lực buông Tử Hàn ra, trong đáy mắt ánh lên sự chua xót:

- Hắn ta nói, khi chị bị đánh ngất, Thiên Bình đã nhìn thấy, hắn ta liền đuổi theo Thiên Bình, và hắn ta đã lỡ tay giết chết bác tài của cậu ấy! Tên Viên Trí khốn nạn ấy, đã giết thêm một mạng người nữa!

Phịch!

- Cự Giải!

Dường như đã quá mệt mỏi, Cự Giải đứng không vững mà ngồi phịch xuống, khiến ai cũng lo lắng. Song Tử nhanh chân bước đến, giúp cô về ghế ngồi:

- Cự Giải, đừng nói nữa, cậu nên nghỉ ngơi đi!

- Phải... cậu nói đúng, tớ quá mệt mỏi rồi!
Cự Giải cười khẩy. Khó khăn lắm mới vực dậy tinh thần để chờ mong tình hình của Sư Tử. Vậy mà lại bị thằng nhóc Tử Hàn làm cho các cảm xúc tiêu cực xuất hiện.
Bầu không khí... lại một lần nữa rơi vào trạng thái im lặng.

...

...

Phòng bệnh 28...

- Aisss... Hôm nay thật là xui xẻo!

- Phải, lâu ngày gặp nhau, vậy mà Kết Kết lại ra nông nỗi này!

- Cũng tại cậu ấy không muốn học sinh của mình bị thương!

- Haizzz~

Trong phòng bệnh ngột ngạt mùi thuốc, lại có tiếng thở dài của ba người đàn ông trẻ tuổi. Cả ba đều hướng ánh nhìn lo toan về phía giường bệnh, nơi người bạn thân của bọn họ đang nằm - Ma Kết.

- Nhưng mà chúng ta lại không biết ba mẹ hay người nhà của cậu ấy để liên lạc!

- Điện thoại cậu ấy lại đặt khóa màn hình!

- Haizzzz~

Lại một lần nữa, ba người đàn ông này lại thở dài.

Cạch!

Bất ngờ, cánh cửa mở ra, một cô gái vội vã bước vào, vẻ mặt vô cùng lo lắng, khiến cả ba người đang ngồi đều đực mặt ra.

- A... Xin lỗi, đây có phải phòng của bệnh nhân Dương Ma Kết không ạ?

Bảo Bình thấy ba người lạ mặt đang ngồi, liền có chút dao động, rằng mình đi nhầm phòng, đành lên tiếng xác nhận.

- Đúng rồi, đây là phòng của Ma Kết. Em là???

- Chào, tôi là học sinh của thầy ấy ạ!

Bảo Bình sau khi đã chắn chắn không đi nhầm phòng, liền lấy lại được sự tự nhiên ban đầu. Ba người kia ồ lên một tiếng, rồi cũng tự giới thiệu:

- Bọn anh là bạn của Ma Kết, em là bạn của đám nhóc kia luôn phải không? Cái đám có một nhóc tốt bụng, hình như tên Nhân Mã thì phải!

- Vâng, đúng rồi!

Bảo Bình bước đến giường bệnh, đôi mắt sẽ cụp xuống.