(12 Chòm Sao) Con Đường Hướng Tới Tự Do

Chương 45: Mâu thuẫn




"Mày định về thành phố??"



Saint và Paul bất ngờ. Virgo nhàn nhạt gật đầu, khiến bọn họ đều không tin nổi. Hiện tại là lúc nào chứ mà về nơi đó? Pisces nói đám dị nhân nguy hiểm đã trở về. Dù chưa từng chứng kiến sức mạnh của bọn họ, nhưng mà các lãnh đạo cảnh báo là rất kinh khủng. Nếu thế hệ dị nhân mới không thể đối phó được, bọn họ đành phải ra trận. Doris khuyên can. "Em thấy anh nên nghĩ lại. Tình thế bây giờ không được khả quan."



"Không cần đâu. Vì anh còn có việc cần làm. Mọi người đừng lo lắng quá!"



"Bảo không lo lắng sao được? Rốt cuộc là chuyện quan trọng đến mức nào mà mày lại bất chấp nguy hiểm để trở về chứ?"



Virgo chỉ cười không đáp lại câu hỏi này. Leo cũng đi theo anh. Mặc kệ Virgo phản đối, cậu không nghe, một mực đòi theo. Với lý do, Leo có dịch chuyển tức thời, cả hai có thể di chuyển nhanh hơn. Virgo cũng lười phản biện, mắc công cậu lại giận dỗi, đòi chia tay.



Cancer thấy Virgo muốn trở về thành phố, chỉ nói một câu. "Anh nhớ cẩn thận."



Virgo xoa đầu Cancer. "Ừ. Time cũng không tệ như em nghĩ. Có việc gì hãy nhờ cậu ta. Anh đã nhắc Gate và Art để mắt đến em. Đừng lo lắng quá!"



Cancer gật đầu. Đối với Virgo, hai Omega trong đội ba người giống như em trai anh, người anh cả là anh cũng nên quan tâm một chút.



Gemini không biết đã đến từ lúc nào, đứng đằng sau Cancer, hướng Virgo. "Bảo trọng!"



"Ừ."



Virgo quay người đi ra chỗ Leo. Cả hai dịch chuyển biến mất. Cancer nhìn Gemini đứng cạnh mình. Virgo đã phân trần, có lẽ cậu cũng không nên quá cứng ngắc. Cancer sẽ xem xét biểu hiện của Gemini trong thời gian tới. Nếu anh vẫn chứng nào tật nấy, thì cậu sẽ không bao giờ nhìn mặt anh nữa.



Sagittarius đứng trước cửa cung lưỡng lự đôi chút, Rowan theo sát phía sau để dám chắc rằng anh không bỏ trốn. Thật ra với khả năng của mình, Sagittarius có thể dễ dàng trốn thoát. Nhưng anh không thể làm thế, nếu muốn các dị nhân được an toàn.



"Vương đang đợi ngài trong phòng làm việc."



"Ta biết rồi."



Sagittarius thật sự không thích cái tính lải nhải, nhai đi nhai lại của Rowan. Anh đành bước vào trong. Cung điện của các Vương không to và hoành tráng như vua, nhưng mức độ xa hoa không thua kém nhiều. Sagittarius đi một đường dài trên hành lang, lính gác thấy anh thì cúi đầu chào. Tới một cánh cửa lớn, có bốn tên lính áo đỏ đứng nghiêm trang. Sagittarius đưa đồng hồ thông minh cho họ quét mã. Sau khi xác định được thân phận của anh, tất cả đều rạt ra hai bên nhường đường. Sagittarius mở cửa. Người đàn ông trung niên bên trong mặc áo sơ mi trắng, gương mặt có chút thanh tú, nhưng vì đã có tuổi, khoé mắt có vài nếp nhăn mờ nhạt. Ông không nhìn lên, chỉ nói. "Còn biết đường về?"





"Không phải là cha ép con sao?"



Sagittarius thản nhiên. Cha anh là Vương của vùng lãnh thổ phía Tây, có khoảng 13 thành phố thuộc địa phận của ông. Công việc hằng ngày vô cùng bận rộn, phải đưa thông tin giám sát lên cho Donald III, nên hầu như các Vương đều không có thời gian rảnh. Cha Sagittarius thì trung thành với Donald III, nhưng anh thì nói không! Ông ta ghét các dị nhân, muốn khống chế, muốn cướp đi tự do của bọn họ. Con người trên tinh cầu này vốn không phân biệt gì cả, mọi người đều bình đẳng. Điều luật của Donald III là trái với luân thường đạo lý, cần phải loại bỏ! Vậy mà cha anh vẫn tận tâm giúp đỡ ông ta, Sagittarius thực sự không hiểu ông đang nghĩ gì nữa? Anh hận Donald III còn không hết. Hận ông ta khiến gia đình anh không toàn vẹn.



"Sau này con còn phải thay thế cha. Tốt nhất đừng có chạy lung tung, học cách xử lý sổ sách đi."



Jethro nhắc nhở, tay vẫn không ngừng ký giấy. Sagittarius cảm thấy nực cười. "Ông ta bắt giữ, tống giam bạn đời của cha. Chẳng lẽ cha vẫn mãi ngu muội như thế sao? Vẫn cung phụng ông ta? Cha kêu ai làm thì làm, con không trở thành con rối của ông ta đâu."



"Câm miệng! Con có biết mình đang nói gì không?"




Jethro tức giận, đập mạnh bút xuống bàn khiến nó vỡ nát. Sagittarius không sợ, anh lạnh lùng. "Hoá ra cha lớn đối với cha tình nghĩa cũng chỉ đến thế. Cha lớn yêu cha, vì không muốn cha bị liên lụy mà tự nguyện vào trong lao ngục. Còn cha, lại dốc sức giúp đỡ cho Donald III, thậm chí còn chẳng muốn nhắc tới cha lớn. Cha có biết mình vô tâm lắm không? Một năm, cha có đến thăm ông ấy lần nào không?"

"Đó không phải chuyện của con!"



Sagittarius nhói lòng, anh cười khờ khạo. "Không phải chuyện của con? Nếu không vì Donald III, cuộc sống bốn người nhà chúng ta có thế này không? Có bị chia cắt tan nát không thể hàn gắn?"



Jethro cứng họng, chỉ biết trân trân nhìn con trai. Sagittarius lắc đầu. "Cha thay đổi rồi. Vì quyền lợi mà chẳng cần gì cả. Nếu Melody mà thấy, chắc sẽ đau khổ lắm. Bởi vì người cha chúng con tôn kính đã chết rồi. Hiện tại chỉ có một kẻ máu lạnh, sẵn sàng nghe lệnh Donald III dù có sai trái cỡ nào đi nữa."



Jethro không thể chịu được, ông tiến đến cho Sagittarius một cái bạt tai. "Con không được sỉ vả đức vua! Đó là tội chết!"



Sagittarius mặc kệ mặt mình đau rát, ánh mắt nhìn cha không còn độ ấm, chỉ toàn ghét bỏ. Jethro nhìn con trai và mình đã xa cách lại càng xa cách, lòng thực sự rất đau. Ông muốn chạm vào anh, nhưng liền bị Sagittarius cự tuyệt. Anh quay lưng rời đi. Trước khi đi còn không quên nói. "Nếu cha cứ tiếp tục mù quáng, không thông suốt, thì chúng ta chẳng còn gì để nói. Cha có thể đe doạ con, có thể tiết lộ thông tin của các dị nhân cho Donald III. Nhưng cha nên cân nhắc, chỉ cần cha làm thế. Chúng ta sẽ...không còn là cha con. Con cũng không cần chức Vương tử này nữa!"

Jethro thất thần nhìn cánh cửa đóng lại. Lính gác thấy Sagittarius đi ra u ám như sắp gϊếŧ người đến nơi thì hơi sợ, vội né xa. Bọn họ không biết giữa Vương và Vương tử đã xảy ra chuyện gì? Nhưng nhìn biểu hiện này chắc lại cãi nhau đi?



Tầm xế chiều, Scorpio lăn lộn trên giường, quơ quơ tay thấy bên cạnh không có ai. Cậu mở choàng mắt, Pisces lại chạy đi đâu rồi? Vài ngày trôi qua, kì phát tình cũng đỡ hơn, nhưng thỉnh thoảng vẫn tăng nhiệt bất ngờ. Pisces đã ở cạnh Scorpio không rời, làm việc, đọc sách...đều ngồi ngay cạnh cậu hoàn thành. Đôi lúc anh lẻn đi pha cà phê, nhưng cũng nhanh chóng trở lại.



Scorpio nhìn chỗ bên cạnh sớm không còn độ ấm, chứng tỏ Pisces đã rời đi từ lâu. Scorpio hơi hụt hẫng, cậu quấn chăn, cố lết cái thân dưới nửa sống nửa chết của mình đi tìm anh. Chuyện này tuy quá trình đều sướng, mà sau đó thì như bị xe tải cán qua. Scorpio nghĩ mình phải rèn luyện thể lực hơn một chút, Pisces vừa mới hứng lên, cậu đã ngất rồi. Thực sự quá là xấu hổ! Scorpio mặt đỏ bừng. Chuyện này nếu bị ai biết, chắc cậu chui xuống đất cho đỡ nhục quá! Mang tiếng là dụ dỗ crush, mà bị mần cho thừa sống thiếu chết.

Scorpio bám vào tường để đi, cậu tìm Pisces với tốc độ rùa bò còn nhanh hơn. Chỗ nào cũng không có, đến thư phòng thì nghe thấy tiếng anh như đang nói chuyện với ai đó. Scorpio đẩy hé cửa nhòm vào, mới phát hiện Pisces là nói chuyện điện thoại. Scorpio thở phào, còn tưởng có ai "đột nhập" không gian riêng của cả hai? Hiện tại anh đã là của cậu! Ngài Moreira với lượng fan khổng lồ là hoa đã có chủ! Scorpio này chính là kẻ thụ hưởng điều đó! Ai mà dám léng phéng, muốn đập chậu cướp hoa thì cứ coi chừng. Cậu sẽ nướng chín kẻ đó rồi ném xuống biển cho cá mập ăn thịt!



Scorpio cười nham hiểm, hài lòng với kế sách đuổi đánh tiểu tam, Pisces nói chuyện điện thoại, nhưng mắt đã liếc ra nhìn thấy một góc chăn ở ngoài khe cửa hé mở. Từ lúc Scorpio dậy thì anh đã biết. Omega nhỏ quả nhiên dính người, vừa mở mắt đã chạy đi tìm anh. Pisces mải để ý Scorpio, làm người trong điện thoại gọi mấy tiếng anh vẫn không nghe thấy.

"Nè!"



"..."



"Có nghe không đó? Nhìn mặt phởn vậy? Trông giống như...đang yêu?"



"..."



"Không trả lời, vậy là đúng? Chà chà, người nổi tiếng giờ cũng có người thương rồi đấy."



"..."



Người kia thao thao bất tuyệt một hồi, Pisces vẫn không trả lời lại. Cuối cùng cô ta có hơi tức giận nói.



"Ê, tôi không phải bị tự kỉ nhé!"



"Rồi rồi. Cô vẫn không bỏ được thói nói nhiều."



Pisces thở dài, nhấp một ngụm cà phê đáp lời.




"Nhớ cẩn thận đấy. Mấy ông bà già kia không dễ đối phó đâu."



"Bạn bè với nhau mà cô nói gì khó nghe vậy?"



Pisces thật muốn cười.



"Họ mất trí rồi. Làm gì phải bạn tôi? Chừng nào nhớ lại đi rồi hẵn nói."




"Cũng phải ha."



"Kể ra tôi cũng nhớ bọn họ. Chỉ mong mọi chuyện sẽ sớm kết thúc."



Pisces híp mắt âm trầm. "Nhưng tôi nghĩ không dễ dàng vậy đâu. Tôi có linh cảm không tốt lắm."

Aquarius đánh máy nhanh thoăn thoắt, làm Aries ngồi bên cạnh sắp xếp tài liệu muốn hoa hết cả mắt. Cả hai đã lục tìm được rất nhiều bản thiết kế. Hiện tại đang phải chắt lọc những thứ liên quan đến vũ khí bí mật. Cần giải mã được những thứ cấu thành lên nó thì mới tìm được điểm yếu. Quân đội xem chừng đã sắp hoàn thành. Nếu không mau chóng, tất cả bọn họ đều sẽ bị tóm. Aries thở dài. "Gì mà đứng gần bán kính 2 mét thôi cũng đã mất năng lực tạm thời? Hơn nữa còn điều khiển được tất cả mọi thứ, khống chế ý thức. Điên rồ thế này ai chống lại nó được?"



Aquarius dừng tay, vỗ vai Aries. "Sẽ có cách thôi. Dù nó có hoàn hảo đến mấy cũng sẽ có yếu điểm. Chỉ cần chúng ta tìm thấy, thì sẽ dễ dàng hoá giải."



"Em vẫn thấy lo quá."



Aries nhăn mày, Aquarius ôm cậu vào lòng. "Chúng ta phải cùng nhau cố gắng. Vì tương lai và vì tất cả các dị nhân."

Aries gật đầu. "Ưm!"



Cây ngoài cửa rung động, Aries nhìn nó. Sau đó nói với Aquarius. "Hình như có người của quân đội đang đứng trước cổng."



Aquarius sắc mặt hơi nghiêm trọng. "Đi, chúng ta xuống xem tình hình."



Aquarius và Aries cùng nhau chạy xuống phòng khách. Ivor và Darryl đang xem một tờ giấy. Người của quân đội vẫn đứng ngoài cổng. Aquarius tiến đến hỏi. "Cha, ba ba có chuyện gì sao?"



Darryl rũ mắt thở dài. "Lệnh triệu tập khẩn cấp. Ba ba con phải tới khu vực thí nghiệm của quân đội."



"Là Donald III."



Darryl gật đầu. Aquarius nắm tay thành quyền. Không ngờ Donald III đã nhắm đến Ivor. Chắc chắn là muốn hoàn thành vũ khí bí mật càng sớm càng tốt.



(au: ai đoán được diễn biến tiếp theo không? Mọi chuyện sẽ ra sao đây ta :v? Vẫn 75 vote nha các tình yêu ❤️!)