Sagittarius thấy quân đội trong thành phố yên ắng đến lạ thường thì hơi nghi ngờ. Bình thường bọn họ vẫn luôn đi tuần tra, nhưng hôm nay, ngay cả một cái bóng cũng không thấy. Đây là điềm báo không tốt lành gì. Chứng tỏ Donald III đang âm mưu một kế hoạch lớn hơn. Lúc đột nhập căn cứ nghiên cứu vũ khí bí mật, mặc dù đó sự cố nên đám dị nhân quân đội không đuổi cùng gϊếŧ tận, nhưng Donald III lại không gay gắt muốn bắt hết các dị nhân, ông ta còn thản nhiên đến dự sinh thần của công nương Amelinda. Chẳng lẽ, tất cả mọi chuyện đều theo tính toán của Donald III nên ông ta mới có biểu hiện như vậy sao? Sagittarius trở về căn cứ Emmanuel với một câu hỏi chưa có lời giải. Aquarius đã lấy được gần như toàn bộ dữ liệu, nếu là trong kế hoạch của Donald III thì chẳng phải lão đang thách thức các dị nhân? Kiểu như là, dù bọn mày có lấy được thông tin đi nữa, thì cũng sẽ không thắng nổi tao đâu?
"Đau đầu thật đấy!"
Sagittarius vò vò tóc, in vân tay mở cửa, thầm nghĩ chắc phải hỏi lại Pisces để xem anh giải thích thế nào? Sagittarius bước đi trên hành lang, nghe thấy tiếng ríu rít của đám trẻ khu B thì vòng qua xem thử tình hình. Các dị nhân trưởng thành không nhiều, cũng không hay ở lại căn cứ, nên khu A có ít phòng hơn khu B. Khu B còn có cả vui chơi, hồ bơi,...cho đám trẻ thoả thích nghịch ngợm. Tụi nhóc đều là những đứa trẻ đã mất cha mẹ. Vì chúng còn quá nhỏ, không thể giấu đi năng lực của bản thân, kết quả bị Đế quốc phát hiện. Cha mẹ của chúng vì cứu chúng nên đã bị quân đội tàn sát dã man. Suy cho cùng, ở thế giới không bình đẳng, không nhân quyền này số phận của các dị nhân đều rất hẩm hiu. Như dị nhân quân đội, trước khi bị bắt và bị tẩy não, bọn họ cũng chỉ là những con người bình thường. Pisces nói, bọn họ không còn nhớ gì về thân phận cũng như gia đình và cuộc sống trước kia, mục tiêu sống hiện tại chỉ là phục tùng theo mệnh lệnh của Donald III. Vì vậy, dị nhân quân đội đáng thương hơn đáng trách, nếu họ được là chính họ, họ sẽ không muốn tiếp tục đi trên con đường sai trái này. Sẽ không muốn bị người khác nắm lấy số phận trong lòng bàn tay.
Sagittarius đứng ở ngoài, lén ngó vào quan sát tình hình trong phòng khám. Anh nhớ, hình như hôm nay cũng là ngày kiểm tra phân hoá Alpha, Beta, Omega của đám trẻ. Bác sĩ Keelin và hai dị nhân lãnh đạo ở phòng bên làm báo cáo xét nghiệm. Còn nhóm ba cô gái Rosa, Doris, Fiona đang phát đồ ăn vặt cho lũ nhóc. Có đứa bị tiêm đang khóc nhè, được Doris ôm lên dỗ dành. Ba cô gái tuy chưa bị phát hiện, nhưng bọn họ không hay ra ngoài, đều ở lại căn cứ chăm sóc từng bữa ăn, giấc ngủ của đám trẻ nhỏ. Hôm họp mặt thành viên mới, vì mải chăm nom lũ nhóc mà họ cũng không thể tham gia.
Sagittarius thật khâm phục ba người, tất cả đều có tình yêu thương đối với trẻ con, chắc cũng một phần vì tuổi thơ của họ mất mát quá nhiều. Ngoài những cha mẹ yêu thương con, sẵn sàng hi sinh vì con giống như gia đình Aries, thì vẫn còn số ít những phụ huynh chỉ nghĩ đến bản thân mình. Doris và Fiona là cặp song sinh, từ khi biết cả hai đều là dị nhân loại S, cha mẹ bọn họ đã sợ hãi, bỏ lại họ ở viện mồ côi. Tuy đây là hành động không có nhân đạo, nhưng ít nhất họ cũng không bị giao cho quân đội, hẳn là một điều may mắn đi. Ở viện mồ côi, Doris và Fiona gặp được Rosa mười tuổi. Viện trưởng biết họ đều là dị nhân, ông cũng sợ quân đội đến tìm, nhưng ông là một người tốt. Theo thông tin viện trưởng đưa, ba cô gái đã tìm đến tổ chức bảo vệ dị nhân Emmanuel xin giúp đỡ. Từ đó thì họ sống ở trong căn cứ, nương tựa vào nhau, chăm sóc những đứa trẻ có số phận thảm thương giống mình.
"Ruby, đừng biến mất quần áo của bạn như vậy nữa. Làm thế rất xấu đó có biết không?"
Fiona xoa xoa đầu cô bé tóc vàng mặc một chiếc váy xanh viền trắng, tóc buộc hai bên, cố định bằng nơ đỏ dễ thương. Ruby phụng phịu, chỉ vào cậu nhóc tóc xanh lá đang trần như nhộng, lấy hai tay che hạ bộ, rơm rớm nước mắt. "Cậu ta nói váy em mặc không đẹp! Sẽ không có ai yêu hức..."
Ruby tủi thân, Rosa mặc lại một bộ quần áo khác cho cậu bé kia. Jesse bị tước hết quần áo thì tức giận, toan muốn vung tay lên liền bị ánh mắt của Rosa làm cho ngừng lại. Cậu bé uất ức. "Em nói đúng mà! Ai đi phối nơ đỏ với váy xanh bao giờ đâu? Vậy mà cậu ta lại làm biến mất hết quần áo của em luôn!"
Rosa vỗ vỗ lưng giúp Jesse nguôi giận, ôn tồn nói. "Con gái đều muốn đẹp trong mắt người khác. Dù Ruby phối đồ có không hợp lý, thì em cũng đừng thẳng thừng như thế, góp ý bạn hiểu là được rồi. Chúng ta cùng sống dưới một mái nhà, cùng là đồng loại phải yêu thương nhau hiểu không?"
"Vâng ạ."
Jesse nghe Rosa nói cũng dần nhận ra cái sai, cậu bé cúi đầu đáp lại. Fiona dỗ dành Ruby. "Ruby lần sau dù tức giận cũng đừng làm biến mất quần áo của người khác nhé em. Tước đi quần áo của người khác là làm nhục phẩm giá của họ. Điều đó không nên đâu. Năng lực của chúng ta, phải dùng vào những mục đích tốt đẹp em hiểu không?"
"Vâng chị. Em biết sai rồi."
Ruby mím môi hồng, gật đầu hối lỗi. Jesse đi tới đưa tay ra trước mặt cô bé. "Cậu cho mình xin lỗi. Lần sau mình sẽ không chê cậu thế nữa."
"Mình cũng xin lỗi vì lấy mất quần áo của cậu."
Sau khi hoà giải, hai đứa nhóc lại thân thiết. Rosa và Fiona mỉm cười nhìn nhau. Sagittarius thấy một màn này, chỉ thầm thán phục khả năng dỗ trẻ của bọn họ. Anh mở cửa tiến vào. Đám trẻ thấy Sagittarius thì vui mừng lao đến đòi anh bế. Điển hình là cô bé có mái tóc đỏ xoăn tự nhiên tên Stella, giơ hai tay, miệng không ngừng. "Anh Sagittarius ơi, bế em, bế em đi!"
"Không! Anh Sagittarius phải bế tớ trước!"