108 Thiếu Nữ Lương Sơn

Chương 174: Mỹ nhân kéo cung, Tinh Tướng thích khách




Cách bạch lộc nguyên khoảng mấy ngàn dặm có một ngọn núi thanh phong.

Trong làn sương mênh mông, mây mù quay cuồng, trên ngọn núi, có hai cô gái đón gió đứng, một cô gái tóc xanh lam như sóng nước mặc một bộ váy cung đình, cái yếm tuyết trắng lộ ra, song nhũ cao ngất, ăn mặc rất hoa lệ. Eo thon vây quanh một chiếc váy dài, tay áo trang nhã, khăn choàng bay theo gió, khí chất nữ vương khoan thai đều tỏa ra, cô gái cầm trong tay một kim ti vũ phiến, một tay cầm gương, khóe miệng như cười như không, đôi lông mày đùa cợt giống như một vị nữ vương vậy.

Nàng chính là Thiên quý tinh Tiểu toàn phong Sài Tiến.

Mà cô gái đứng bên cạnh Sài Tiến thì khuôn mặt đẹp như tranh vẽ, hai con mắt long lanh đáy nước, đội nón màu bạc, tóc đen như tơ tằm, nàng ăn mặc cũng rất kỳ quái, một bộ anh vũ cung trang như oanh hồng yến lục, cũng không xá tử như tuyết, đường cong hắc bạch tao nhã vẽ nên đường cong thon thả của cơ thể nàng, hơn nữa cô gái lúc này ưỡn ngực thu eo, bộ dạng hai tay kéo một cái cung lớn hoa mĩ càng làm dáng người nàng nổi bật như nụ hoa thướt tha.

Gió thổi nhẹ. Môi đỏ ngậm lại nhánh tóc đen, ánh mắt kiêu ngạo uy nghiêm nhưng không làm người ta phản cảm, giống như từ lúc sinh ra nàng đã như thế, nhất là khi nàng kéo cung bắn tên, đứng như thần binh.

Nếu cảm giác đầu tiên là tuyệt mỹ, thì cảm giác thứ hai là tuyệt đối oai hùng bất phàm.

Ánh sáng, xé rách vân hải, từ từ tiêu trừ.

- Lợi hại, lợi hại.Vạn lí sát thần tiễn của Uyển Ước thật sự khiến người ta sợ hãi.

Sài Tiến như cười như không nói

- Có thể ở giai đoạn thứ hai kết thúc thì đã đem tinh võ thăng lên tam tinh, có năng lực lĩnh hội chiêu thức Huyền giai, chỉ sợ trong một trăm linh tám tỷ muội, chỉ có Thiên thương tinh Võ Tòng trong giai đoạn này có được Tinh lân thú mới có thể cùng Uyển Ước ganh đua cao thấp thôi.

Cô gái tên là Uyển Ước, thu cung, ánh mắt có một tia ngạo nghễ,Sài Tiến cũng không để ý.

- Ta thật không rõ, Sài Tiến ngươi vì sao phải giúp gã nam nhân kia…….

Giọng điệu Uyển Ước hàm xúc như nước.

- Bản cung với hắn có chút nợ nần, bây giờ hắn chưa chết được.

Sài Tiến cầm quạt lông che mặt, nghiền ngẫm.

Nữ nhân cũng không cảm thấy hứng thú, thản nhiên nói:

- Một khi đã như vậy, ta cùng ngươi không thiếu nợ nhau.

- Đã là tỷ muội sao lại lạnh lùng như vậy chứ.

Sài Linh cười ha ha, đột nhiên đem quạt đóng lại, tò mò hỏi

- Bản cung cũng có điều không hiểu lắm, trong Đấu Tinh, lấy thân phận của Uyển Ước hẳn là gia hạn khế ước, nhưng khi Sinh thần cương kết thúc, lại vẫn cô độc. Vì sao?

- Đám Hàng Tinh giả đều là kẻ bất tài, Giải Chân Nguyên cũng không khác gì mấy.

Uyển Ước cười nhạt

- Võ Tòng thế hệ trước cũngcó thể trở thành bá chủ, vậy tại sao ta lại không làm được chứ.

Sài Linh làm khuôn mặt thản nhiên:

- Từ Võ Tòng là người đầu tiên không ký khế ước có thể thắng được đấu tinh, thế hệ tiếp theo rất nhiều tỷ muội đều đi theo con đường của Hành giả cả…… Nhưng, con đường Hành giả Võ Tòng đi cũng không thẳng tắp như vậy……

- Không đi sao biết không dễ đi chứ.

Uyển Ước liếc một cái, ý tứ hàm xúc mười phần.

- Thật thú vị, Thiên hùng tinh ngàn năm không ký khế ước nay thái độ khác thường đi ký khế ước, rất nhiều tỷ muội thật ra cũng không muốn ký, thật là thú vị mà…….

Sài Linh liên tục nói hai lần thú vị, nhưng khuôn mặt nhìn thoáng qua cũng không thoải mái như vậy.

- Chẳng qua nữ Lương Sơn kia có lẽ không để như vậy tiếp tục đâu.

- Nữ Lương Sơn!

Uyển Ước hừ lạnh, ánh mắt bắn ra một tia khí lạnh.

- Nàng muốn đến thì đến, ta cũng muốn xem xem bản lĩnh của nàng ra sao.

Sài linh hiểu ra đôi chút.

- Uyển Ước không phải muốn chạy xuống chứ,nhưng không có sự bảo vệ của khế chủ đối với ngươi……

- Không cần Sài Linh quan tâm, ta đều đã có tính toán.

Uyển Ước cắt đứt lời nàng.

Sài Linh cười, gật gật đầu.

- Sài Linh biết Tống Giang ở đâu không?

Uyển Ước xoay người hỏi.

- Loại tình báo này bản cung không bán.

Sài Linh cười như không đáp. Nguồn tại http://doctruyen.me

- Nàng có tới tìm ngươi không?

Uyển Ước nhăn lại chân mày.

- Cho bản cung một trăm ức, bản cung sẽ trả lời câu hỏi của ngươi.

- Hừ.

- Nếu Uyển Ước rất muốn tìm nàng, Chu Tước giới trước giai đoạn thứ ba là cơ hội tốt.

Bóng dáng Uyển Ước ẩn vào mây mù, Sài Linh nhìn gương, trong gương có một bóng dáng ẩn hiện, một dòng nước ấm chảy vào cơ thể. Sài Linh biết đan thư thiết khoán đã trở lại, nàng cười như không cười nói:

- Đúng là một gã nam nhân can đảm, lại dám đi khiêu chiến tu sĩ Tinh hải, có được năm vị tỷ muội ngươi không biết sẽ có hậu quả gì sao……

Nói xong lời cuối, trong giọng điệu nữ vương của Sài Linh lại có chút tiếc hận thở dài.

Bạch lộc nguyên.

Vạn lý sát thần tiễn chẳng những xé nát Cực Thanh lão tiên cũng xé rách toàn bộ suy nghĩ của mọi người.

Tuy biết Bồ đề diệu thụ bị cướp đi, Cực Thanh lão tiên đã rơi vào tình huống dữ nhiều lành ít, nhưng nghĩ nát óc cũng không nghĩ đến lão lại chết ly kỳ không thể tin tưởng như thế nào.

Vạn lý sát thần tiễn…… Nếu là Tinh Tướng bắn ra, vậy cũng quá khủng bố rồi.

Đại địch lớn nhất vừa chết, Tô Tinh còn chưa cảm thấy thoải mái, thì đột nhiên một dòng khí lạnh chảy dọc cả người, tàn ảnh đánh tới.

Tô Tinh cầm Liên lí song chi kiếm xoay người chặn lại.

Đương một tiếng.

Ánh sáng lạnh lẽo luân phiên nhau xẹt ngang qua.

Một sát ảnh quỷ mị lạnh như băng xuất hiện trong đám người muốn đánh lén Tô Tinh, kĩ năng chê giấu của nàng quả thật khiến Tô Tinh giật mình, nếu không phải kế thừa kĩ thuật che giấu của Khi Viện lại tu luyện Cực chân tâm pháp, trong trận chiến giết địch, nếu không có cơ thể nhẹ nhàng di chuyển thì quả thật sẽ bị đối phương đánh lén thành công.

Một cỗ khí lưu hồng sắc xoay tròn trong không khí, xung quanh vì vậy mà cuồn cuộn nổi lên gió xoáy, tụ tập trên song nhận của nàng, hào quang màu đen chớp tắt, chiếu rọi gương mặt lạnh như băng giống như quỷ hồn của đối phương, tuy có dùng khăn che mặt màu đen của thích khách, nhưng hai con mắt lãnh diễm sáng ngời cùng đường cong yểu điệu được những đường nét màu đen làm nổi bật càng khẳng định người đến là một cô gái.

Tinh Tướng?

Đây là ý nghĩ đầu tiên trong đầu Tô Tinh.

Mơ hồ có thể thấy được ánh sáng lôi hỏa trên cặp song nhận kia, ngay sau đó, đối phương đã tăng tốc chạy thẳng về phía Tô Tinh, tốc độ cực nhanh, cả người giống như thành một đường thẳng, đằng sau mang theo vạn pháp cảnh tạo thành tầng tầng lớp lớp ảo ảnh, ngay cả gió xoáy xung quanh cũng giống như đang đưa đẩy, phát ra tiếng rít dữ dội!!

Chỉ trong một hơi hít ra thở vào!

Nàng, đã biến mất!

Cô gái giống như có thể vượt qua không gian kéo gần khoảng cách giữa hai người, song nhận tỏa ra sát khí rét lạnh chứng tỏ uy lực của đòn tấn công lớn bao nhiêu. Nếu bị dính phải đòn tấn công này, cho dù là một chút da thịt, cũng khả năng mang lại thương tổn trí mạng!

Cô gái trong lòng đã nghĩ lần này cũng đủ để giết chết gã nam nhân đã sức cùng lực kiệt này.

Nhưng nàng lại quá xem nhẹ Tô Tinh.

Nếu nói về cận chiến, cho dù không có tinh lực nhưng Tô Tinh vẫn rất đáng sợ, hắn không lùi về sau, trái lại bước nhanh hơn về phía trước, các bước đi bình tĩnh vô cùng, không hề có nỗi sợ hãi trước uy thế của kẻ ám sát, trong chớp mắt hai người đã tiếp xúc với nhau.

Động tác của Tô Tinh không thể nói là mau, đối với loại tấn công tốc độ này, Tô Tinh biết, bị động lùi về sau thì chỉ rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục, chỉ cần hơi lùi về phía sau, cô gái sẽ như độc xà giương lên hai cái răng năng tấn công dữ dội, song nhận kia có thể trong một cái hô hấp sẽ cắt ngang qua cổ hắn.

Trên thực tế Tô Tinh đã nghĩ đúng, cô gái phán đoán đối phương sẽ lùi bước, chuẩn bị vận sức chờ phát động.

Nhưng ngoài ý muốn đối phương không những không lùi mà tiến tới khiến cô gái có chút bất ngờ không kịp phòng.

Lớn mật.

Hàng Tinh giả này quá lớn mật.

Một kiếm của Tô Tinh bị nàng nghiêng người tránh đi, sau đó một cú đấm đấm thẳng ngực nàng, đáng tiếc lực lượng hầu như không còn, nên một cú đấm này không thể để lại nhiều thương tổn mà chỉ có thể khiến cô gái lùi lại mấy bước.

Một tiếng gầm rất nhỏ phát ra từ môi cô gái, đôi mắt tím của nàng sôi trào, bóng dáng nhảy lên, tốc độ nhanh đến không ngờ. Song nhận giống như răng nanh lồng vào nhau, tấn công trực diện, hai đường dao lạnh lẽo như muốn xé nát lồng ngực Tô Tinh, trong lòng Tô Tinh rùng mình, đột nhiên xoay người lại, chân phải từ dưới đá lên một cái, cô gái lùi lại, mũi chân cách cằm nàng chỉ có một tấc.

Ánh mắt màu tím của cô gái thoáng qua sự nghiêm túc hiếm thấy, ám sát của nàng lại bị phá giải.

Gió gào thét càng lớn.

Hơi thở lạnh lẽo bức bách đè ép tới, băng lam sắc lãnh diễm bỗng nhiên xuất hiện trước mặt Tô Tinh, cô gái từ trước mặt biến mất. Sau đó lại giống như ma quỷ xuất hiện bên cạnh, toàn bộ quá trình so với chớp mắt còn nhanh, không hề có tiếng động, Tô Tinh thấy hai thanh loan đao băng lam lãnh diễm đan chéo nhau tưởng muốn cắt đầu mình.

Tuy rằng rất bất ngờ, Tô Tinh vẫn rất nhanh xoay người tránh thoát lần tấn công này, hơn nữa lộn nhào một vòng, thoát khỏi kẻ thù.

Kẻ thù giống như bóng ma chợt lóe.

Tô Tinh cầm Liên lí song chi kiếm, lục quang mang đã lóe lên. nhất lam nhất lục tương hỗ đã kích, Tô Tinh lại chiếm không được tiện nghi gì, đối phương dùng hai con dao, mà hắn chỉ có một thanh kiếm ngắn bảy tấc.

Kiếm ngắn chém nát đòn tấn công của đối phương, một con dao khác lại xẹt ngang qua. Tô Tinh không né, thậm chí còn bước lên trước, vũ khí đâm thẳng vào bóng hình mờ ảo, giống như chỗ đó là cái đầu.

Dao ngắn cắt vào cơ thể hắn, hàn quang màu lam trong suốt trên dao lay động một chút, giống như nếm được máu tươi của Tô Tinh mà thỏa mãn thở ra một hơi, cô gái lùi lại vài bước cũng khiến cho kiếm ngắn của Tô Tinh từ khoảng cách mấy tấc là đến mắt nàng xẹt ngang qua.

Hào quang xanh thẫm tuy không sáng ngời nhưng vẫn chiếu sáng được cặp mắt giống như cây lan tử la kia, so với thủy tinh màu tím còn trong suốt, xinh đẹp hơn. Khen thì khen, nhưng Tô Tinh cũng không tính nhẹ tay.

Mũi kiếm tàn nhẫn cắt ngang qua đôi mắt lan tử la kia, cô gái nâng một con dao khác lên đỡ.

- Hừ.

Như là khinh miệt hừ lạnh, đối phương nhanh chóng di chuyển về phía trước, vô cùng nhanh nhạy, hai con dao như bão táp dệt nên lưới kiếm, TôTinh lúc này mới cảm nhận được cái gì gọi là sắc bén, cái gì gọi là nhanh mạnhv à cái gì gọi là vô lực.

Tô Tinh thầm kêu không may, cái cô gái không biết từ chỗ nào chui ra lại quỷ dị khó đối phó đến vậy, lưỡi dao kia giống như độc xà xảo quyệt, chiêu chiêu đều trí mạng.

Hai người đấu với nhau lâu như vậy, nhưng đối với người khác cũng chỉ là chuyện xảy ra trong vài cái hít thở, có thể thấy được đòn tấn công của cô gái nhanh cỡ nào, nếu không phải ý chí Tô Tinh đủ mạnh mẽ, vũ kỹ rèn luyện không tệ, nếu không, quả đúng là khó đuổi kịp tiết tấu của nàng.

Nhưng đòn tấn công hung mãnh như hồng thủy của Tinh Tướng này trong chớp mắt sẽ cắn nuốt Tô Tinh.

- Muốn chết!

Võ Tư U quát lạnh một tiếng, Quý sương yêu liên chém tới như băng tuyết kinh diễm mở ra khoảng cách giữa hai người.

Cô gái biết ám sát thất bại, kiêng kị liếc Tô Tinh một cái, đột nhiên phóng ra một màn sương màu đen.

Mọi người phóng thần niệm ra, trói chặt xung quanh. Sợ nàng đánh lén, cho dù là Khoái Nhi, Võ Tư U cũng toàn thân cảnh giới, không dám có sơ sót gì.

Một trận thanh phong thổi khắp toàn trường.

Nhập Vân Long Công Tôn Thắng làm một tinh pháp khu trừ mọi thứ xung quanh.

- Không tốt, tiện nhân kia trộm tinh giới túi của lão quái rồi!

Khoái Nhi nổi trận lôi đình, các nàng hao rất nhiều tâm huyết mới giải quyết xong Boss, chiến lợi phẩm cuối cùng lại bị trộm mất, Tiểu Nhi quả thật rất muốn phát điên.

Mọi người nhìn lại, tinh giới túi của Cực Thanh lão tiên quả nhiên thừa dịp hỗn loạn đã biến mất.