100 Kế Sống Sót Của Nữ Phụ Phản Diện

Chương 11: C11: Phòng Thí Nghiệm (h)




Sau khi biết có người ngồi xuống cạnh mình Tử Tuấn có chút ngỡ ngàng. Ngồi cạnh hắn là một cô gái buộc tóc đuôi ngựa, đôi môi hồng hào căng mọng. Tử Tuấn thở một hơi dài, tiếp tục đọc cuốn sách trước mặt.



"Chào cậu" Sở Kiều lên tiếng bắt chuyện, cô cười vô cùng tươi.



Tử Tuấn cắn cắn môi, không đáp.



Sở Kiều giữ nguyên nụ cười trên môi, nhẹ nhàng nói :"Từ nay tớ sẽ ngồi cạnh cậu, mong cậu giúp đỡ"



"Còn nhiều chỗ mà" Tử Tuấn lạnh lùng ngắn lời :" Cậu là tân sinh viên? Không nhất thiết phải ngồi cùng tôi"



"..." Tiểu thịt tươi này bề ngoài dễ thương sao bên trong cứng rắn vậy... Sở Kiều nằm gục xuống bàn, thở dài thườn thượt.



Trong giờ, cô đã cố bắt chuyện với cậu ta nhưng đều không thành... Mấy câu của cậu ta đều là "ờ", "ừm", "tùy cậu". Sở Kiều kiệt sức cuối cùng cũng im lặng.



Có lẽ cô phải chuyển hướng đến mục tiêu tiếp theo thôi! Sở Kiều lấy giấy bút, hý hoáy viết ra một cái tên "Quân Từ Mặc", hắn ta là cảnh sát mang tiếng cấm dục. Hơn 20 năm chưa từng có một cô bạn gái.... Lại thêm một tảng băng khó nhằn nữa. Ôi má ơi, Sở Kiều mếu máo, cô bất lực quá.



《Ký chủ, người cố lên》



Hừ, ngươi còn ở đó mà cổ vũ.



Sở Kiều chợt nhớ ra gì đó, viết thêm một cái tên "Lý Hàn Phong", tên này là một bác sĩ có tiếng, và hắn còn là một goodboy chính hiệu...



Mẹ kiếp, thà cho tất cả là tra nam còn hơn!





"Cậu không hiểu bài sao?"



Mặt Tử Tuấn kề sát, hơi thở đàn ông phả vào tai cô, Sở Kiều hai má nóng bừng, vội che quyển sách lại :" Um...không có"



Ánh mắt hắn vô tình dừng nơi cổ trắng nõn của cô, xương quai xanh mảnh mai, bầu ngực to đầy đặn... Tử Tuấn day day trán, tiếp tục làm bài.



Chuông giải lao vừa vang lên, Nhất Nam đã chạy ra chỗ cô với tốc độ ánh sáng.



"Chị xuống canteen với em không?" Nhất Nam ngồi xuống cạnh cô, tay hắn bắt đầu không yên phận mà mân mê đùi cô.



Sở Kiều run lên, mặt tỏ vẻ khó chịu :" Không"



"Chị?"



Sở Kiều và Nhất Nam cùng quay sang nhìn chủ nhân của câu nói đó.



"Cậu lớn tuổi hơn tôi sao?" Tử Tuấn nhìn cô có chút thắc mắc.



"À..." Sở Kiều cười ngượng :" Tôi...tôi 23 tuổi. Thật sự thì ...muốn đi học lại vì tôi nhớ cảm giác thanh xuân hồi xưa thôi"



Một lý do vô cùng nhảm. Nhưng chẳng lẽ lại nói rằng tôi đi học để theo đuổi cậu.



"Đi theo em" Nhất Nam đứng dậy, kéo mạnh cổ tay cô.



Cổ tay có chút đau, cô vùng vẫy vô ích đành quay sang vẫy tay chào tạm biệt Tử Tuấn.



Nhất Nam lôi cô vào phòng thí nghiệm, khóa trái cửa.



"Em...em làm gì vậy?" Sở Kiều theo bản năng lùi ra sau.



Nhất Nam cười tươi, giơ ống nghiệm lên trước mặt cô, lắc lắc :" Hôm nay chúng ta cùng thí nghiệm"



Tên này đầu óc có vấn đề ha? Giờ sau học Toán mà...



Cô có chút sợ, vội hỏi :"Em...khoan đã, thí nghiệm cái gì?"



Nhất Nam lấy ra hai cái ống nghiệm nhỏ, nhẹ nhàng mở nắp, ung dung nói :" Hôm nay nguyên liệu thí nghiệm chính sẽ là...dâm thủy của chị hai"



"Hả?!" Sở Kiều hét lớn.



Nhất Nam tháo cà vạt, tiến đến chỗ cô.





"Hôm nay trước mặt tôi mà lại thân thiết với người khác, chị hai quả thật ngứa đòn nha"



Sở Kiều giật lùi mãi, cuối cùng cũng vào đường cụt, lưng cô đập vào bàn học sau lưng. Cô vội trấn an hắn :" Em...em nói gì vậy, nửa tiếng sau là vào giờ..."



Nhất Nam hung hăng bóp lấy cằm cô, Sở Kiều vừa há mồm hắn liền lấy cà vạt buộc ngang miệng cô.



"Um....ơ..." Hai tay cô đã bị hắn khóa chặt trên đỉnh đầu, miệng thì chỉ phát ra được âm thành ư ư a a.



Nhất Nam hôn dọc xuống cổ cô, ngón tay mảnh khảnh tháo chiếc nơ trên cổ áo xuống :" Chị biết ban nãy tên kia nhìn chị bằng ánh mắt gì không? Hắn nhìn chằm chằm vào cổ chị, em hận không thể móc mắt hắn ra..."



Bàn tay lành lạnh của hắn luồn vào trong áo lót cô, nhẹ nhàng xoa nắn, còn đùa nghịch với hai đầu vú của cô, nhéo mạnh.



"Ư...a...ha..." Sở Kiều chau mày, cả người đã không còn sức kháng cự.




Nhất Nam cười khẽ, bế cô để lên trên bàn, bàn tay bắt đầu luồn xuống dưới quần lót ướt đẫm.



Ngón tay hắn xoa nắn âm đế, từ từ vạch hai cánh hoa của cô ra, tiểu huyệt hồng hào cứ thế lộ ra trước mắt, miệng nhỏ của cô vẫn khít cơ hồ ngón tay hắn có thể chui không lọt. Nhất Hàn ma sát ngóm tay với tiểu huyệt cô, chờ khi nó ướt đẫm mới bắt đầu cho vào, ngón tay hắn không ngừng thọc vào rút ra.



Hai chân cô quặp lấy eo hắn, cô ngửa cổ rên rỉ.



Mỗi lần ngón tay hắn rút ra, tiểu huyệt lập tức co rút, mút lấy ngón tay hắn. Hơi thở hắn đã dần trở nên nặng nề, yết hầu liên tục lăn lộn, cuối cùng vẫn không kìm được mà vùi đầu xuống hai chân cô liếm mút. Tiểu huyệt căng bóng kia dụ dỗ hắn!



"Um... khô...n..g.." Sở Kiều quẫy quẫy hai chân trong vô vọng, hắn mà uống phải dâm thủy cô không biết chuyện gì sẽ xảy ra nữa.




Hắn đột nhiên tháo cà vạt trên miệng cô ra, Sở Kiều vội ổn định hơi thở, cô nhìn ánh mắt nhuốm đầy tình dục của hắn, banh hai chân ra mời gọi.



Nếu không mau chóng cắm vào chắc chắn hắn sẽ liếm tiểu huyệt cô.





"Hừ...chị hai dâm đãng" Nhất Nam kéo khóa quần, móc côn thịt to sừng sững ra, cọ cọ trước miệng tiểu huyệt.



Quy đầu nóng bỏng liên tục cọ cọ khiến Sở Kiều ngứa ngáy không thôi, cô vươn tay, ôm lấy vai hắn thì thầm :" Mau cắm vào...không chịu được..."



Rõ ràng hôm qua hắn vừa mới thao cô chết đi sống lại mà hôm nay tiểu huyệt vẫn khít như mới lần đầu, hắn một tay vẫn xoa nắn ngực cô, hông đã bắt đầu di chuyển.



"Ư..." Côn thịt từ từ được nhét vào, bụng cô vô cùng chướng.



Vừa mới nhét vào được một nửa hắn đã đẩy mạnh hông, cả côn thịt thô dài cứ thế hoàng toàn cắm xuống.



"A" Móng tay cô bấu chặt lấy áo hắn, đột ngột bị đâm mạnh vào tử cung, vô cùng chướng đau nhưng lại đạt đến khoái cảm cô chưa từng có.



"Sâu...sâu quá, ....ah...a ư..."



Thật chặt! Chặt như vậy là muốn thít chết người ta sao? Hắn vừa cắm vào thiếu chút nữa đã bắn ra. Nhất Hàn cắn răng, côn thịt vẫn chôn sâu trong tiểu huyệt bé nhỏ không có dấu hiệu gì là muốn di chuyển .



Côn thịt bỗng nhiên từ từ rút ra, Sở Kiều mê man rên rỉ cảm thấy thân dưới trống rỗng vô cùng.



Khi hắn đã rút ra gần hết khỏi tiểu huyệt cô "bạch" một tiếng, hắn động thân hung hăng đâm mạnh đầu nấm vào tử cung cô.



Đầu óc cô trống rỗng, Sở Kiều há mồm hai mắt gần như trợn ngược lên.



"Ha...ân! Sâu...quá...sâu..."