10 Triệu Một Đêm Em Đi Không?

Chương 4-1: Nụ hôn của ngày hôm qua




Những tia sáng tinh nghịch khẽ rọi qua cửa sổ làm cho gương mặt xinh đẹp của cô gái bất giác nhăn lại rồi từ từ mở ra. Tiếng chim Sâu, chim Sẻ, rồi cả Họa mi liên tục hót, tạo nên một dàn hợp xướng phức tạp nhưng hài hòa và vui nhộn làm sao!

Tư Duệ mệt mỏi trở mình để tránh đi cái ánh sáng gay gắt ngoài cửa sổ ấy. Bất ngờ lại đập vào mắt một khuôn mặt đẹp như tạc tượng của người đàn ông nằm bên cạnh. Anh ta có một chiếc mũi cao thanh tú, mày kiếm lạnh lùng và đôi môi mỏng mềm mại kì lạ, nó làm cô bất giác nhớ đến nụ hôn ấy...

Nụ hôn của ngày hôm qua!

Cô hồi tưởng lại chuyện xảy ra đêm qua thì có cảm giác được mặt mình nóng lên. Hôm qua người đàn ông này đã rất 'mạnh mẽ' và nhiệt tình. Đến gần sáng anh mới chịu buông tha cho cô gái tội nghiệp.

Tư Duệ định ngồi dậy thì một cơn đau ê ẩm bỗng truyền lên khiến cô không thể cử động được mà nằm cái 'uỳnh' xuống giường.

" Mộc Như nói quả không sai! Làm loại chuyện này thật sự rất đau a~ "

Tư Duệ cắn môi dằn vặt, cô quyết định nằm đó thêm chút nữa, vô tình không có chuyện gì làm nên quay ra ngắm gương mặt của người đàn ông bên cạnh. Anh ta thực sự rất đẹp trai nhưng có điều là anh ta lại vô cùng biến thái!

Rồi chợt nghĩ ra một điều gì đó, nhíu chặt mày lại, cô hơi run tay định búng vào mũi anh ta một cái nhưng... Lại bất ngờ bị anh ngăn chặn lại hành động xấu xa này:

- Tiểu yêu tinh, em nghịch thật đó! - Anh nói nhưng vẫn không buồn mở mắt ra nhìn cô, giọng nói trầm ấm không có vẻ gì là tức giận.

- Anh đừng quên thỏa thuận! - Tư Duệ hơi nhấn mạnh, người đàn ông này mà quên thì cô liều sống liều chết với anh ta.

- Tôi trước giờ nói được làm được!

Anh buông lỏng tay, khẳng định đáp lại, chính điều này khiến cô cảm thấy tin tưởng người đàn ông này hơn:

- Anh còn không mau! Tôi còn phải về nhà rồi đến trường!!

Cô khẩn trương nói, giọng điệu gắt gao nhưng cũng chính là do gấp gáp. Hơn nữa cô cực kì không thích kéo dài thời gian. Vì cô còn chuyện cần giải quyết.

Bây giờ anh mới lười nhác mở mắt ra nhìn người con gái ấy. Nói chuyện thì có vẻ mạnh miệng nhưng gương mặt thì run sợ đến phát mếu. Cô nghĩ anh là quỷ ăn thịt sao mà lại có cái biểu cảm đáng ghét mà cũng đáng yêu đến vậy?

- Đêm qua không tệ, ví tiền tôi để trên bàn đối diện. Có mấy cái thẻ ở trong đó, em thích lấy bao nhiêu thì lấy. Lấy xong có thể đi, không tiễn!

Anh lạnh lùng cất giọng, đồng thời cũng trở mình một cách mệt mỏi.

- ... - Không hiểu sao khi nghe từng chữ trong câu nói mà anh vừa thốt ra, Tư Duệ lại cảm thấy tức mà cũng thấy nhói vô cùng.

Anh ta xem phụ nữ là đồ chơi, chán rồi thì vứt thẳng tay. Hơn hết, người đàn ông này lại chính là kẻ đã lấy đi lần đầu tiên của cô...

Thôi thì là do cô ngu dại, trót đem bán thân mình cho một tên đàn ông khốn nạn đi! Nhưng vì người cha đau ốm ở nhà, cô sẽ không ngại chuyện gì!

- Cảm...cảm ơn! - Cô nói, giọng run lên vì tức, ôm chiếc áo sơ mi bỏ vào phòng tắm thay đồ rồi lại trở ra.

Tư Duệ cầm lấy chiếc ví được đặt trên bàn của anh, không khỏi sửng sốt... Bao nhiêu là thẻ ATM!!! Cô thật sự là không biết phải lấy như thế nào nữa!

- Cho anh trai một thẻ, mình 2 thẻ và đưa cha đến một nơi khác không ai biết để sinh sống vậy!

Cô thầm nghĩ rồi lấy ra 3 thẻ ATM và lẳng lặng bỏ đi. Cho đến khi Tư Duệ đã đi hẳn, người đàn ông nằm trên giường mới từ từ ngồi dậy.

Anh thản nhiên lấy chiếc điện thoại dưới gối ra nhấn gọi cho một người. Đầu dây bên kia rất nhanh liền nhấc máy:

- Cao Tổng gọi tôi có việc ạ? - Giọng nói hơi trầm của một chàng trai vang lên…

- Điều tra cho tôi về Ngô Tư Duệ, tuyệt đối không để sót 1 chi tiết! - Anh băng lãnh ra lệnh.

- Vâng! Tôi làm ngay ạ! - Chàng trai đáp lại.

- *tút tút*

Tại một khu ổ chuột cũ nát…

- Em đã về... - Tư Duệ buồn chán trở về nhà, giọng cô mệt mỏi vang lên.

- Mày đã đi đâu? Có tiền chưa mà dám vác mặt về đây? - Vừa nghe thấy giọng nói quen thuộc, hắn đã nhíu mày nổi giận mà gắt lên.

- Em...em có tiền cho anh đây... - Ngưng một đoạn, cô khẽ hỏi - À...ừm, cha, cha sao rồi ạ?

Cô run run đưa cho người anh trai một tấm thẻ ATM. Ánh mắt chứa đầy nỗi sợ hãi, hơn hết là căm giận. Cô cứ nghĩ hắn sẽ không cần suy nghĩ mà lấy ngay cái thẻ để đi đánh bạc chứ, không ngờ chuyện lại chẳng hề đơn giản.

- Mày làm đ** gì có được cái này? - Anh ta không tin trong một đêm Tư Duệ lại có hẳn thẻ ATM mang về, chẳng lẽ...

Bị hỏi như vậy Tư Duệ có hơi chột dạ nhưng rất nhanh không để lộ quá rõ sự bối rối trên gương mặt :

- Chẳng phải chỉ cần có tiền đưa cho anh là được sao? Tránh ra đi, em còn phải đến trường! - Tư Duệ nghiêm mặt đưa 1 tấm thẻ ra trước mặt anh trai.

Ngô Hạo bị cô nạt và có hành động như vậy cảm thấy như mình bị xúc phạm liền liền nổi cáu. Anh ta bắt đầu nghiến răng nghiến lợi, bẻ khớp tay chuẩn bị dạy cho cô 1 bài học thì bất ngờ, người cha từ phía sau nhẹ nhàng bước đến. Giọng ông thều thào nói:

- Duệ nhi... Con..đã đi đâu cả đêm qua vậy? Ta lo cho con lắm...con biết không?

Ông chăm chú nhìn đứa con gái đáng thương, sức khỏe đã không cho phép ông được nuôi nấng đứa con này ăn học tới nơi tới chốn. Ông hận bản thân mình vì đã làm một người cha không tốt!

- Cha… con...con...