Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Yu-Gi-Oh : Edwin Chaos

Chương 50: Yugi vs Edwin: hạ màn




Chương 50: Yugi vs Edwin: hạ màn

Năng lượng bùng nổ làm rung chuyển tất cả mọi người, ai ai cũng bị loạng choạng. Endymion trồi dậy từ dưới sân đấu, ma thuật kêu lách tách dọc theo cây quyền trượng trước khi bay vọt lên không trung. Endymion bắt đầu lườm Yugi và Dark Magician, khiến vị pháp sư màu tím thực sự phải lùi lại một bước.

" Gì đây?" tôi tự hỏi. Tôi biết Dark Magician là bạn thân kiêm tư tế trung thành của Atem... còn Blue Eyes có linh hồn của cô gái tóc trắng. Nên 2 lá bài này rất sống động ngay cả trên nền tảng thi đấu đầu tiên này, nơi các quái vật sẽ ngừng chuyển động sau khi việc triệu hồi kết thúc. " Endymion trỗi dậy từ cõi c·hết quay lại nhìn thẳng vào tôi. Nếu suy đoán của tôi là đúng... tên dở người nào nằm trong lá bài của tôi?'

" Wow" Mai nói nhỏ, định nói thêm gì nữa nhưng lại thôi. Nhóm Yugi trở nên hoàn toàn im lặng, ngay cả Pegasus cũng dựa lưng vào ghế ngồi. Những người hầu trong lâu đài dừng hết mọi việc lại ( hoặc ít nhất giả vờ làm). Và quan trọng nhất là Yugi. Ánh nhìn cậu ta ko phải tuyệt vọng, ko phải nước mắt. Đơn giản là sốc, chỉ vậy thôi.

C·hết tiệt, tôi cũng đang cảm thấy như vậy. Tôi không mong đợi mọi chuyện thành ra như này.

Tôi buộc bản thân lấy lại bình tĩnh. " Tôi đưa 1 ma pháp xuống mộ để sử dụng effect của Endymion, nhắm thẳng vào Dark Magician." Nhưng tôi dành chút thời gian để xem xét những gì sắp tới. "Tôi làm dc rồi. Tôi đánh bại nhân vật chính. Tôi sẽ đối mặt với Pegasus và đánh bại ông ta. Tôi sẽ trở thành Vua trò chơi. Giây phút của sự thật... Ko còn đường lui nữa. Nỗi sợ vô định về số mệnh thay đổi ko còn quan trọng. "Endymion ... Spell Power Sweep!"

Mọi thứ dường như diễn ra chậm lại. Endymion tích tụ ma thuật vào cây quyền trượng của mình, nhắm thẳng đến Dark Magician. Khoảnh khắc quả cầu ma thuật bắn, tôi nghe thấy tiếng mọi người kêu lên. Joey và Tristan, Tea và Bakura đều gọi tên Yugi. Mai hét lên một tiếng chiến thắng. Pegasus thực sự hồi hộp. Quả cầu ma thuật lao trên sân đấu trong tíc tắc.

Dark Magcian tự vệ, anh ta chiến đấu hết mình, cố gắng làm chệch hướng, cố gắng đẩy nó đi, cố gắng làm nó sượt qua. Nhưng tôi thấy...tất cả thấy... ko có hy vọng nào. Dark Macian dính đòn, từ từ biến mất.

Tôi làm dc rồi.

"Kích hoạt lá bài bẫy: Hallow Life Barrier!"

Và Yugi Muto đã tìm ra cách.

Không phải Pharaoh.

Mà là Yugi bé nhỏ.

Tôi chỉ có thể mỉm cười và lắc đầu. “Đắm chìm trong suy nghĩ chiến thắng làm mình mờ mắt,” tôi nói, vừa ngạc nhiên vừa mệt mỏi. Tôi đã sẵn sàng cho nó kết thúc nhưng nó lại tiếp tục, Yugi sử dụng chơi cái bẫy của cậu ta ... giống như một người chỉ còn vài giây nữa là rời khỏi nơi làm việc, thì bị cho sếp của họ kéo lại bắt làm tăng ca. Sức lực rời bỏ tôi, cơ thể tôi muốn gục ngã, ko có chút cay cú nào. Mặc dù bình thường tôi làm vậy, nhưng đây là ngoại lệ...

.... chấp nhận đc

Bởi vì tôi biết, trong sâu thẳm trái tim mình ... tôi ko còn cơ hội chiến thắng.

" Giá của nó là 1 lá bài trên tay em để bảo vệ điểm gốc tuyệt đối." Yugi nói trước khi tựa vào bàn đấu. " Anh Edwin....đây là ... anh là đối thủ mạnh nhất em từng gặp."

" Giống nhau," tôi nói với cậu ấy một cách thành thật.

"Amh đẩy em đến giới hạn ... không ... còn hơn thế."



"To infinity and beyond!" (Tới vô cực và xa hơn nữa)." tôi lẩm bẩm.

Trò chơi ngàn năm lóe lên, lại một lần nữa tôi đối mặt với Atem. " Dù anh gọi là gì...anh đã chứng tỏ bản thân là 1 trong những người giỏi nhất. Tôi chắc chắn nếu anh đối mặt với Pegasus... anh sẽ đánh bại hắn và cứu tất cả mọi người. Tôi nói với sự tôn trọng vì anh xứng đáng như vậy" Atem giơ 1 lá bài lên. " Monster Reborn! Phục sinh Dark Magician!"

Có một vòng xoáy từ dưới mộ và Dark Magician chui lên từ đó. Anh ta bay lên chĩa quyền trượng của mình vào Endymion như một lời thách thức. Nếu mà biết nói thì kiểu như " ngon nhào vô"

"Tiếp theo, tôi triệu hồi Gaia the Fierce Knight gian nhập trận đấu!" Atem tuyên bố. Chiến binh trên con ngựa màu tím xuất hiện cùng Dark Magician, màn entrance này khá nhạt nhẽo so với Endymion hay Dark Magician. Ngay khi móng con ngựa chạm đất. "Polymerization!"

" Hả?!" Joey thốt lên. "Dark Magician và Gaia? Dung hợp?"

"Không đời nào!" Tea bất ngờ.

Mai cũng giật mình. " Không có khả năng ... đó chỉ đơn thuần là trò đùa trên mạng."

" Ko hề Mai" Atem khẳng định. " Có thể dung hợp.... sự thông thái của pháp sư với sức mạnh thể chất của chiến binh vào làm một." Trên sân, ma pháp dc kích hoạt 2 con quái thú của Yugi nhảy lên ko trung thực hiện dung hợp.

Gaia biến thành nguồn năng lượng tinh khiết, rời khỏi bộ giáp và bay quanh Dark Magician. Người giờ đây làn da chuyển màu xanh còn tóc thì đỏ. Bộ giáp cùng con ngựa của Gaia bắt đầu bay lên. Quyền trượng dc thay thế bằng cây thương, bộ giáp đen tuyền hợp nhất với Dark Magician. Con chiến mã hí một tiếng, phi nước đại trên không trung, vị pháp sư ngồi lên nó lơ lưng trên bầu trời.

" Thành công rồi... cậu ta thành công rồi..." Mai sửng sốt. " Cậu ta đã triệu hồi."

"THE DARK CAVALRY!" Atem tiết lộ. " Mỗi lá ma pháp ở dưới mộ của 2 bên sẽ tăng cho nó 100 điểm t·ấn c·ông, nếu nó t·ấn c·ông quái thú phòng thủ, gây sát thương bằng với sự chênh lệch công thủ. Bằng cách sử dụng Quick Attack, tôi ko cần đợi tới lượt sau để t·ấn c·ông." Atem nhìn xuống bàn đấu hít một hơi. "Edwin... anh đã chiến đấu bằng danh dự... vì vậy tôi sẽ ko t·ấn c·ông Endymion thêm nữa."

" Cảm ơn" Tôi nói với nụ cười. " Ko mong đợi hơn gì từ Vua trò chơi. Kết thúc đi Yugi! Kết thúc trận đấu để nắm lấy định mệnh của cậu."

" Dark Calvary! Mystical Charge vào Magical Exemplar!"

Mọi thứ chấm dứt, Exemplar tan thành từng mảnh, sức công phá dường như làm tôi gục ngã, nhưng tôi cố trụ vững. Trong chớp mắt, Endymion liếc tôi một cái. Dường như tôi đọc dc ý nghĩ của anh ta.

" Lần sau cố gắng hơn?"

" Lần sau cố gắng hơn" Tôi tự nhủ khi điểm gốc của tôi về 0 (Edwin-0000)

Bạn bè Yugi tiến tới chúc mừng cậu ấy. Còn tôi thấy mệt lử, đánh bài thôi mà chả hiểu kiểu gì mà lại mệt đến thế, tôi cần ngủ một giấc ngay lúc này. Hãy cho Yugi tận hưởng vinh quang.

" Edwin!"

Tiếc là họ ko cho tôi làm vậy.



Mai là người đầu tiên tiến tới ôm tôi rồi đột ngột lùi lại. Sau tất cả lời tán tỉnh trêu trọc của cô ấy, làn này cái ôm thật đáng yêu, nó khiến cô ấy xấu hổ, không chắc về bản thân. Tôi khẽ thở dài, một nụ cười ma mị trên môi, vươn tay qua, ôm lấy cô ấy và kéo cô ấy vào lòng.

" Hey," tôi nói trong sự mệt mỏi tràn ngập

""Hey " cô ấy vọng lại. "Suýt chút nữa thì đánh bại cậu ta."

" Em cũng vậy mà. Chúng ta nên mở 1 clb. Clb ' suýt thắng Yugi'"

" Liệu chúng ta có nên mời Kaiba?"

" Nếu hắn cho mỗi thành viên 1 siêu xe miễn phí"

" Anh cần xe làm gì nữa, anh chàng 6 triệu" Mai trêu.

" Ầy, hàng free thì cứ lấy thôi" Tôi bật cười đáp trả.

"Anh Edwin!" Tea gọi to, vội vàng chạy trước mọi người. "Thật là ... thật tuyệt vời! Anh gần như đã thắng!"

" Gần như" tôi cười.

Tristan vỗ vai tôi. " Cậu chiến đấu rất cừ, ko có gì phải xâu hổ cả."

" Cảm ơn"

Joey là người tiếp theo, cậu ta gật đầu. " Anh bạn, tớ luôn biết rằng Yugi sẽ xử đẹp tớ nếu tớ đấu với cậu ấy."

" Chưa chắc Joey ạ" Tôi động viên. " Tôi nghĩ cậu có thể đánh bại Yugi. Chỉ cần bốc dc lá bài cần thiêt vào ngày đẹp trời... ko gì là ko thể."

Anh chàng gãi đầu. " Nếu cậu nói vậy, Ed. Dù sao, tớ suýt đánh bại người suýt đánh bại Yugi... nó làm tớ ko còn buồn nữa. Cậu hiểu chứ? Nó cho thấy tớ tiến bộ đến nhường nào."

" Và tất cả chúng ta đều như vậy." Tôi nói với Joey.

Bakura đứng riêng một mình, để cho mọi người chúc mừng tôi. Giờ chỉ còn lại Pharaoh.



"Tôi ... những ngày qua đã cho tôi thấy rằng tôi sai về rất nhiều thứ. Cách tôi chiến đấu, cách tôi đối xử với mọi người ... đôi khi tôi có thể trở nên quá tập trung vào một thứ mà đánh mất những gì quan trọng khác. Và điều đó khiến tôi đánh mất rất nhiều ... và chỉ thấy những điều tôi muốn thấy. Tôi nói rằng anh ko có danh dự-"

“Tôi không nhớ cậu nói như vậy,” tôi nói, cố nhớ xem Atem thực sự sử dụng lời xúc phạm đó chưa.

Atem thực sự lắp bắp một chút. " Dù vậy... tôi vẫn nghĩ điều đó sai. Anh cho thấy bản thân anh có danh dự. Ko chỉ trong trận đấu này mà ngay từ khi chúng ta gặp gỡ. Anh giúp chúng tôi đối phó Weevil, cứu Mokuba và Mai, chiến đấu dũng cảm với vòng tròn ngàn năm-" Mai nhìn tôi với ánh mắt dò hỏi nhưng tôi ko buồn giải thích. " Anh còn làm tất cả những gì có thể để cố gắng giúp đỡ Serenity. Tôi xin lỗi vì những gì đã nói và tôi hy vọng anh có thể tha thứ cho tôi. "

Tôi mất một lúc trước khi nắt lấy tay Pharaoh nhưng tôi không cười. "Tôi không thể cho cậu sự tha thứ. Vẫn chưa. Sự tha thứ là cả cho đi và nhận lại. Cậu vẫn cần phải chứng tỏ bản thân. Hoặc có lẽ đó chỉ là sự tin tưởng. Niềm tin là thứ cậu cần giành lấy."

" Dc, tôi sẽ làm những gì tôi có thể để chứng t9r rằng tôi không quên cậu đứng về phía chúng tôi." Cậu ta thấp giọng hơn. " Nhưng vệ vụ nữ thần... tôi vẫn giữ y nguyên. Cô ta nói rằng cô ta sở hữu anh, anh là của cô ta. Và tôi hiểu cô ta ko có lòng tốt dành cho những người muốn thử động vào người anh."

“Vậy thì hãy để cô ta thử,” tôi nói. "Cô ta và tôi ... sẽ có vài lời."

"Hãy cẩn thận, Edwin ... có vẻ như các vị thần đã quan tâm đến anh."

_____________________________________________

" Đúng thế"

Bakura ở lại phía sau quan sát tất cả những gì diễn ra, cười lịch sự, nhưng bên trong...

" Ngươi nghĩ ngươi có thể chống chọi dc cơn thịnh nộ của một nữ thần, hỡi tên lừa bịp" Yami Bakura gào thét trong tâm trí. " Nhưng ngươi lấy đâu ra hy vọng đối mặt với cô ta khi ngươi suýt chút nữa mật mạng bởi ta?" Đúng... hắn biết hắn là ai và vai trò của hắn trong âm mưu vĩ đại. Edwin Chaos đóng vai trò p·há h·oại, trì hoãn nó. "Và giơ ngươi cút khỏi giải đấu này.... Ta và ngươi sẽ lại đối mặt."

__________________________________________

Vượt xa khỏi sự sống và c·ái c·hết, thế giới nơi ko có người phạm nào có thể chạm tới Holactie, the Creator of Light nhìn người được chọn của cô nói với chuyện với tình yêu của Selene.

"Nếu họ không có trước đây," cô nghĩ, tự nhiên nhiều vị thần lại để tâm tới trận chiến của cô với Zorc, ko chỉ quan sát Pharaoh mà còn cả người đàn ông mệnh danh Ác quỷ hộ vệ. " Thì họ có bây giờ. Ko chỉ Pharaoh, Edwin Chhaoss ... tất cả các bạn đều đã bước vào thế giới rộng lớn hơn nhiều so với những gì bạn có thể tưởng tượng. Hãy sẵn sàng."

______________________________________________

" Ta cũng muồn trò chuyện, tình yêu của ta" Selene nghĩ.

Điều trớ trêu nhất trong số đó là ... Edwin thân yêu của cô đã quá quen với cách thế giới này diễn ra trong vũ trụ của anh ấy, không bao giờ nghĩ rằng những vị thần khác có thể như Zorc cải trang thành người phàm. Nó quá dễ dàng... như trôi về chốn bình yên. Cô cho phép mình chìm vào giấc ngủ để nửa kia của cô, nhân cách ko có chút ký ức nào về sức mạnh thần thánh hay cuộc sống bất tử mà cô từng sống, tiếp quản. Sự ngụy trang hoàn hảo, 2 nhân cách khác biệt trong cùng cơ thể.

Cô có thể đọc suy nghĩ của anh ấy, biết rằng ở thế giới đó, nơi mà những sự kiện ở đây ko khác gì phim hoạt hình, truyện tranh cho trẻ con. Giờ mọi thứ trở nên khác biệt, ở cậu chuyện đó cô đơn thuần sống như 1 con nguòi, trôi theo cách cuộc phiêu lưu tẻ nhạt. Cô quan sát Holactie và Zorc chiến đấu trong trận đấu cuối cùng. Cô chưa bao giờ tiết lộ thân phận thật của mình, đơn giản thân phận phàm trần đó ko cần thiết nữa cô hòa nhập nhân cách đó lại để trở lại thành Selene hoàn hảo.

Nhưng đấy chỉl à hư cấu. Đây là thế giới thực. Sớm thôi tình yêu của cô sẽ ko còn tin tưởng vào đống truyện tranh đó nữa... Điều duy nhất anh ấy nên tin tưởng... là cô

Selene mỉm cười và nép vào bên cạnh Edwin trước khi để thần cách của cô chìm vào giấc ngủ một lần nữa, quên đi tất cả những gì cô nghĩ đến.

"Muốn ăn gì không, Mai?" Edwin hỏi cô ấy. "Anh đói rồi ... em thì sao?"

" Em cũng thế" Mai trả lời, tất cả ký ức về bản thân khác của cô một lần nữa biến mất khi Edwin và cô đi lấy thứ gì đó cho bữa trưa.