Chương 47 : Trước giờ G
Chương 47 : Trước giờ G
" Các anh có trang bị xịn thật đấy" Yuri ngạc nhiên khi nhìn John Baptiste, người đứng đầu bộ phận an ninh của Chaos Communications mang cho cô hộp đồ bảo hộ. Toàn hàng chất lượng cao, vừa thoải mái lẫn mang lại sự bảo vệ cho người sử dụng. Nó còn tốt hơn trang bị của lực lượng đặc nhiệm chống khủng bố.
" Chúng tôi bỏ ra rất nhiều thời gian, công sức, tiền bạc huấn luyện nhân viên chúng tôi ko mong muốn nhận về 1 cái xác c·hết" Baptiste bình thản.
Yuri gật đầu, đặt bộ đồ trên giường rồi ra khỏi buồng của cô. Con thuyền của họ di chuyển rất nhanh nhưng vẫn đủ lớn để mọi người có buồng riêng của mình. Yuri cảm kích vì như vậy cô sẽ có thời gian tập trung, ổn định bản thân. Đó là việc cô trước kia hay làm để chuẩn bị cho việc trọng đại như nhiệm vụ ngày hôm nay.
'Cuộc sống của tôi bỗng chốc trở nên hỗn loạn làm tôi ko có cơ hội thích nghi kịp!' cô nghĩ khi cô và Baptiste đi về phía phòng sinh hoạt chung . " Bắt cóc, bị chính cha ruột cản trở, Big 5 muốn p·há h·oại đời tôi, và bây giờ là chuyện này? Cảm giác giống như- '"Ôi chúa ơi," Yuri đột ngột nói, mắt cô bắt gặp thứ gì đó làm cô bất ngờ.
" Chuyện gì?" Baptiste hỏi, nhìn theo ánh mắt của cô. " Sao vậy?" anh ta hỏi khi thấy 2 hai nhân viên an ninh khác g·iết thời gian trước khi cập bến.
"Bài ma thuật? Nghiêm túc?" cô phàn nàn khi thấy hai người đàn ông đang chơi bài. " Liệu mọi thứ trên đời đều xoay quanh nó?"
" Nó khá giải trí." Baptiste nói.
..Kể cả anh cũng chơi! "Yuri chán nản. Lần đầu tiên Tea kể cho cô nghe về trò chơi, dc bạn con bé tên là Yugi dạy cách chơi Yuri đã nghĩ bài ma thuật đơn thuần là trò chơi trẻ con. Tea và bạn của con bé thích chơi nó...đơn giản vậy thôi. Yuri nghĩ rằng trò chơi này chỉ là trào lưu của tuổi trẻ như hồi xưa, cô cũng hay đi mua sắm quần áo vậy. Đến khi thoát khỏi giai đoạn thiếu niên thì thôi.
Baptise cười, một nụ cười hiếm có, nó kéo Yuri ra khỏi dòng suy nghĩ lan man. " Đúng, tôi chơi ko giỏi cho lắm, cần phải cải thiện thêm nhiều." Anh ta khoe bộ bài. " Spyral." Nụ cười của anh tắt ngấm khi thấy Yuri rõ ràng vẫn còn khó chịu. "Cô không chơi?"
"Tôi đã dc hướng dẫn," cô nói. Tea nhiều lúc cùng nhóm bạn đến thăm cô trong ngày nghỉ, cô nhìn mấy đứa nhỏ say sưa chơi bài ma thuật. Yugi Moto, thằng bé rất giỏi, là người hướng dẫn tốt, nhờ đó Yuri cũng sắp xếp dc bộ bài riêng của cô từ 1 đống lá bài đồng nghiệp ném cho cô. "Tôi không có thời gian để chơi. Và tôi nghĩ thật kỳ lạ khi mọi người đều bị cuốn hút bởi nó."
" Vậy cô có muốn chơi với tôi một trận ko?" Baptiste hỏi.
" Tôi còn ko mang theo nó" Yuri càu nhàu. Cô vứt nó ở bàn làm việc của cô. Vài đồng nghiệp đã gợi ý cô sử dụng warrior hoặc fairy nhưng Yuri bỏ ngoài tai. "Warrior với fairy" cô tự nhủ. " 1 tỷ năm nữa cũng ko"
Câc hình ảnh quái thú hiện lên chém g·iết lẫn nhau thoáng qua trong tâm trí cô nhưng cô nhanh chóng gạt nó sang một bên. Cô phải tập trung.
"Vậy cô có muốn ăn gì không?" Baptiste hỏi. "Chúng ta vẫn còn chút thời gian"
" Tuyệt" Yuri biết nhiều người sẽ ko có tâm trạng ăn trước một nhiệm vụ quan trọng nhưng cô hiểu rằng nên ăn vì biết dc đó có phải lần cuối cùng ko chứ. Cuộc sống có thể xoay chuyển, thay đổi đột ngột chỉ trong vài phút ngắn ngủi, hãy ăn nếu có thể. " Vậy sau đó?"
" Họp kế hoạch đổ bộ lên đảo." Baptiste trả lời. " Chúng ta hy vọng đến nơi trước hi màn đêm buông xuống... giúp chúng ta dc màn đêm bảo vệ, di chuyển trong bóng tối. Chúng ta tìm kiểu cả mục tiêu lẫn những người ở rìa bên ngoài, trong khi đội thứ 2 sẽ kiểm soát láu đài. Tầm 1h sáng công tác chuẩn bị xong xuôi và tôi muốn sáng hôm sau chúng ta đột kích thẳng vào lâu đài bắt Pegasus, cứu em gái cô, cậu Chaos cùng tất cả những bài thủ bên trong."
" Tốt" Yuri xoay 2 tay vào nhau. Cô phải trấn an bản thân. Tuy nhiên, cho đến khi cô tận mắt thấy Tea an toàn thì-
" Sếp!" 1 phụ nữ tóc ngắn, cấp dưới của Baptiste thông báo. " Có 1 du thuyền đang liên lạc với chúng ta"
" Thuyền của Pegasus?" Baptiste hỏi.
" Ko thưa sếp... sếp phải xem cái này." Yuri và Baptiste đi theo người phụ nữ ra bên ngoài, hướng về phía cô ta chỉ tay, có một chiếc du thuyền đang nhấp nhô trên mặt nước. Trên boong tàu 1 người đàn ông có mái tóc đỏ, giơ tay lên chào. " Thưa anh, đây là chỉ huy của chúng tôi John Baptiste. Hãy kể cho sếp ấy những gì anh vừa nói với chúng tôi.
"Đương nhiên!" người đàn ông cất tiếng gọi, giọng của anh ta ... rất khó nghe. "Tôi là Renard Volpe. Tôi từ Duelist Kingdom, tôi đang cố gắng đưa bản thân và hành khách của mình đến Domino. Nếu mọi người có bằng chứng là nhân viên thuộc Chaos Communications thật thì mọi người có thể giúp tôi."
"Chúng tôi có thể cung cấp bằng chứng," Baptiste tuyên bố.
"Tốt!" một cậu bé cất tiếng lao ra từ phía sau Renard. "Chúng ta phải cứu anh hai cháu và anh Edwin!"
“Ôi chúa ơi,” Yuri hét lên. "Đó là Mokuba Kaiba."
________________________________________________
"Yug, cậu nói cái quái gì vậy?" Joey phản đối, xua tay điên cuồng. " Cậu luôn bảo tớ giữ tỉnh táo, suy nghĩ thấu đáo mọi thứ và giờ cậu..."
Tuy nhiên Yami Yugi lắc đầu. " Tớ cần làm thế. Edwin Chaos ko đáng tin và anh ta vừa mới thể hiện điều đó."
" Tớ ko biết, Yugi" Tristan gãi cằm. " Tớ xem trận đấu đó mà ko thấy bất cứ điều gì có vẻ kỳ lạ hoặc sai trái. Ý tớ là, cậu đúng khi chỉ ra những lỗi mà Edwin mắc phải, nhưng cậu ta đã giải thích rất hợp lý. Tớ chắc chắn nếu cậu ta đứng xem cũng có thể chỉ ra sai lầm của cậu mắc phải."
“Đây không phải là sai lầm,” Yami Yugi mạnh mẽ tuyên bố, từ từ chuyển ánh mắt về phía Edwin đang nói chuyện với Mai. "Anh ta không cống hiến hết mình cho trận đấu . Anh ta không tôn trọng cậu, Joey. "
“Người duy nhất lúc này thiếu tôn trọng mọi người là cậu, Yug,” Joey chua chát nói. "Tớ đã thi đấu hết mình và gần như đánh bại Ed, và cậu cho rằng bởi vì Ed nương tay với tớ ?"
Nhận ra lời nói của bản thân làm tổn thương Joey, Yami Yugi hối lỗi " Tớ xin lỗi, Joey, tớ ko có ý đó"
“Nói đi, Yug,” Joey nhét hai tay vào túi, quay mặt đi . "Quá rõ ràng những gì cậu nghĩ về tớ." Sau đó, Joey tách ra, giả vờ đột nhiên rất thích cây dương xỉ
“Hay lắm anh bạn,” Tristan nói, nhanh chóng đến an ủi Joey, Bakura cũng làm như vậy. Chỉ còn lại Tea ... và Yami Yugi sẽ không tìm thấy sự đồng cảm từ cô ấy.
"Edwin đã đúng, phải không? Có hai Yugi," Tea hỏi khá thẳng thắn, nó rất quan trọng với cô. "Yugi mà tớ biết và ... cậu."
" Tớ... đúng" Yami Yugi thừa nhận. "Tớ không biết tại sao ... Tớ tin là-" cậu chỉ vào trò chơi ngàn năm "- đây chắc là nguyên nhân."
"Từ khi nào?"
"Kể từ trận đấu của tôi với Bakura."
" Ra vậy" Tea nói, rõ ràng ma thuật hắc ám đã ảnh hưởng tới mọi người vào đêm hôm đó. " Kí ức đêm đó giống như một giấc mơ....Joey hầu như không nhớ, Tristan hoàn toàn quên, Edwin nhớ rất rõ, và đối với tớ là những đoạn kí ức ngắn. Chúng ập đến từ lúc cR NHÓM trên đường tới lâu đài. Tớ bắt đầu nghĩ về việc cậu khác biệt với Yugi như thế nào, làm thế nào mà cậu ấy đột nhiên hành động không giống như người bạn thân nhất của tớ. Có hai Yugi là lời giải thích duy nhất. "
"Tớ biết điều này làm cậu khó chấp nhận ...Yugi không nói dối cậu. Thành thật mà nói, hai người bọn tớ tin mình chỉ là 1 từ rất lâu. Sau buổi tối hôm đó bọn tớ mới thực sự tách ra thành 2 nửa riêng biệt."
"Tớ hiểu rồi," Tea nói. "Sự khác biệt ngày càng trở nên rõ ràng hơn." Sau đó biểu cảm khó chiuu của cô hiện ra. "Yugi không bao giờ đối xử với bạn bè như cậu."
"Edwin không phải là bạn của bọn mình."
"Có thể không phải là bạn của cậu nhưng anh ấy vẫn là bạn của tớ."
"Tea," Yami Yugi nhắc lại, "cậu phải hiểu ... Edwin không đáng tin."
"Tại sao?" Tea đáp trả. "Bởi vì cậu nói thế?" Cô lắc đầu. "Tớ thừa nhận rằng việc anh ấy từ bỏ cơ hội đối mặt với Pegasus và buộc Kaiba mua lại quyền thách đấu là sai ... không." Cô nhăn mặt lại. "Tớ thực sự không thể nói rằng điều đó là sai. Anh Edwin có mọi quyền sử dụng quyền thách đấu theo ý muốn của anh ấy. Dù đó không phải là những gì tớ sẽ làm nhưng ko sao. Bạn bè phải có lúc bất đồng ý kiến. Giống như cậu gần như t·ấn c·ông Kaiba và ép cậu ta nhảy xuống . "
Yami Yugi cứng họng, ko nói dc gì, kí ức về việc Tea khóc lóc mong cạu dừng lại, giống như thanh sắt nóng ấn vào người cậu. Đó là một sai lầm, gây ra bởi sự căng thẳng của trận đấu và mong muốn đối mặt với Pegasus, một sai lầm khiến cậu phải tự kiểm điểm trong thời gian dài.
"Điều quan trọng," Tea tiếp tục, "là cách cậu xử lý những bất đồng với bạn bè của mình. Cậu không phun ra những lời buộc tội và lên án bạn bè chỉ vì cậu cảm thấy mình đúng. Cậu thể hiện sự tử tế với bạn bè nếu làm điều gì đó đúng. " Cô lắc đầu. "Không ai thích bị mắng hết."
“Không ai muốn bị mắng,” cậu thừa nhận, liếc nhìn cô.
Tea nhanh chóng nhìn ra những gì Yami Yugi đang ám chỉ. "Cậu có muốn tớ làm một bàn văn tế nói rằng cậu đã sai khi hét vào mặt anh Edwin?" Thấy cậu ta không trả lời, cô quay đi. "Tớ không biết túi đã bị mắc kẹt trong trò chơi ngàn năm đó bao lâu nhưng cậu cần học cách nói chuyện với mọi người và làm bạn với họ ... trước khi cậu thấy mình đơn độc."
" Tea nói đúng" Yugi nói trong tâm trí còn Tea đến an ủi Joey.
" Nhưng Edwin-"
'Chúng ta không biết tại sao anh ấy lại thực hiện thỏa thuận đó với Kaiba. Chúng ta không biết anh ấy và Pegasus đã làm gì đêm qua. Có thể có nhiều điều mà chúng ta không biết câu trả lời. Nó giống như bài ma thuật ... cậu không thể cứ lao vào t·ấn c·ông mà không cân nhắc đến quân bài trên tay đối thủ. '
" Tớ biết 1 lá bài" Yami Yugi trả lời.
"Nữ thần," Yugi nói. 'Cậu giấu tôi chuyện đó"
'Tớ làm vậy vì sự an toàn của cậu."
'Nhưng nếu cậu cho tớ biết thì chúng ta có thể phối hợp cùng nhau tìm ra câu trả lời, xem liệu cô ta có thực sự là mối đe dọa hay không. Edwin chắc chắn dường như không biết cô ta là ai nên có lẽ anh ấy cũng đang gặp nguy hiểm như chúng ta. Chưa có gì chắc chắn cả. ' Yami Yugi có thể cảm thấy Yugi đang lắc đầu tuyệt vọng. 'Và bây giờ chúng ta phải đấu với một Edwin đang giận dữ, đây sẽ là trận đấu khó khăn."
"Chúng ta sẽ đánh bại anh ta, Yugi."
"Có bao nhiêu người nói vậy khi đối đầu với Edwin?"
Linh hồn trong trò chơi ngàn năm lấy bộ bài ra kiểm tra lần cuối.
_____________________________________________
"Anh có ổn không?" Mai vừa đi vừa hỏi tôi.
"Không," tôi nói, không có lý do gì để nói dối. "Anh tức giận cái tên đạo đức giả, ra vẻ tôn nghiêm, thánh thiện hơn người và thái độ của cậu ta. Tôi không biết đó là gì nhưng cậu ta ghét anh kể từ khi anh xử Kaiba g·iả m·ạo đó. Danh dự và tôn trọng .. . "Tôi gần như nhổ nước bọt vì kinh tởm. "Đừng hiểu sai ý anh, những điều đó rất quan trọng nhưng sẽ không xảy ra nếu cuối cùng anh tự làm tổn thương chính mình chỉ để người khác có thể nói," Ồ, Edwin đã b·ị đ·ánh tụt xuống thành một kẻ ăn bám vì những đồng tiền dơ bẩn nhưng ít nhất anh ta cũng có danh dự của mình! ". Danh dự. .. danh dự là thứ mà những người giàu có và quyền lực khoác lên mình để ngụy trang cho việc họ không quan tâm đến thế giới, lừa dối những người nghèo, yếu đuối khiến họ làm theo những gì họ được bảo. " Tôi luồn các ngón tay vào mái tóc gãi gãi . "Có hai loại danh dự, em biết không? Bên trong và bên ngoài. Yugi và những người bạn của cậu ta chỉ quan tâm đến danh dự bên ngoài, lo những gì người khác nghĩ về họ và cách họ phải sống theo những tiêu chuẩn mà họ cảm thấy xã hội phải tuân theo. Anh thích danh dự bên trong hơn; anh ko thẹn với bản thân mình là dc."
" Ít ra anh bắt đầu nói nhiều trở lại." Mai cười, cắt ngang lời tôi. "Thật kỳ lạ khi thấy anh đấu với Joey mà im lặng như vậy."
"Joey không làm bất cứ điều gì xứng đáng với cơn thịnh nộ của anh." Cô ấy nhìn tôi và thở dài. "Ừ, anh biết ... vụ mẹ anh, anh rất tức giận vào lúc đó nhưng anh có thể tha thứ cho mọi người ... một trong những điểm trừ của anh, thực ra. Anh dễ dàng tha thứ."
"Em cư nghĩ ngược lại rằng anh là người thù dai."
" Anh cũng thù dai nhưng sẵn sàng cho mọi người cơ hội thứ hai."
" Kể cả với Yugi? "
" Kể cả với Yugi". Mặc dù tôi biết đó là lời Pharaoh nói, người mà tôi muốn bắt cậu ta chú ý đến những người xung quanh, đừng có cái nhìn phiến diện về mọi thứ.
" Đừng chiến đấu với sự tức giận, Edwin" Mai khuyên tôi. " Yugi ko còn bị mất tinh thần mà đã trở lại như khi cậu ta đánh với Kaiba. Yugi là một đối thủ rất mạnh"
" Mai à" tôi cười toe toét, " thế nó mới vui. Anh cũng ko định nhẹ tay với cậu ta"
" Hmm... anh thích mạnh bạo, em hiểu rồi" Mai hôn lên má tôi để chúc may mắn. Bây giờ Croquet gọi tôi và Yugi tiến vào vị trí. Tôi làn vài động tác cho đỡ mỏi người. " Ko cốt truyện gì nữa" tôi tự nhủ. Ông nội của Yugi đã an toàn, tâm trí tôi dc khóa chặt, Pegasus ko thể soi ý nghĩ nữa. Và tôi biết làm thế nào để hạ gục bài Toon và Restrict của ông ta. Ko còn Edwin Chaos tốt bụng nữa. Yugi muốn làm anh hùng? thắng dc tôi hãy nói!"
"Bây giờ chúng ta bắt đầu trận đấu cuối cùng để xác định ai sẽ đối đầu với ngài Maximillion Pegasus Vĩ đại cho danh hiệu Vua trò chơi. "Yugi Moto" Pharaoh bước đến khu vực thi đấu, bạn bè cổ vũ cậu ta mặc dù tôi cảm thấy nhỏ hơn so với bình thường. " và Edwin Chaos"