Chương 46 : Lật bàn
"Không," Joey kinh hãi nhìn chằm chằm vào Red Eyes Black Dragon. Không còn. Đi tong rồi. Kèm theo đó là hy vọng chiến thắng của cậu. " Những lá bài trên tay chả còn ích gì khi mình thiếu mảnh ghép quan trọng nhất."
Tệ hơn cả là cậu phải đối mặt với Endymion. Một quái vật sánh ngang với Dark Magician và Blue Eyes White Dragon. Khi Edwin triệu hồi Endymion lên trên đồng nghĩa trận đấu sắp kết thúc. Joey tự hỏi bản thân làm thế nào đối phó với nó mà ko có Red Eyes! Cậu thua rồi.
"Đừng bỏ cuộc, Joey!" Tristan gọi lớn. "Cậu có thể làm được điều này! Chỉ cần nghĩ ra chiến lược mới để hạ gục nó"
"Tristan nói đúng, Joey!" Tea động viên. "Bọn mình tin ở cậu"
Bakura tham gia. "Trận đấu vẫn chưa kết thúc, Joey! Cậu vẫn có thể thắng"
"Cậu có một bộ bài mạnh mẽ, Joey!" Yugi nói: "Hãy tin vào bản thân! Cậu có thể vượt qua bất cứ điều gì!"
" Những người bạn tốt đấy" Mai nói trước khi quay sang Edwin. " Mặc kệ họ, anh Edwin! Toàn bộ mọi người ở đấy đều biết ai xứng đáng tiến tới trận chung kết! Anh thông minh hơn Joey gấp 10 lần và giờ là lúc anh thể hiện nó"
Joey nghiến răng trước lời nói của Mai. Thật bực bội khi cô xúc phạm cậu nhưng đồng thời cậu cũng hiểu tại sao; cậu cũng sẽ tức điên lên nếu mọi người quyết định cổ vũ cho Yugi và mặc kẹ cậu trong trận chiến giữa 2 người bạn thân. "Có lẽ đó là lý do tại sao Ed im lặng ... cậu ấy biết rằng mọi người đều chống lại mình." Tuy nhiên, Joey lắc đầu. 'Nhưng xin lỗi, anh bạn, tôi ko thể nhẹ tay với cậu chỉ vì mọi người đang cổ vũ cho tôi, tôi phải chiến đấu cho Serenity. Tôi đã p·há h·oại một lần rồi ... Tôi ko thể mắc sai lầm thêm lẫn nữa. Tôi phải đánh bại cậu!" Joey bốc bài liền mở to mắt ra lẩm bẩm. " Whao, Chasm of Spikes. Nếu Ed t·ấn c·ông khi cạm bẫy này ở trên sân, Endymion của cậu ta sẽ bị tiêu diệt, và người thắng chắc chắn là mình."
"Được rồi, Ed, đến lúc mọi thứ trở nên thú vị! Tớ triệu hồi Meteor Dragon ở trạng thái t·ấn c·ông và để nó t·ấn c·ông Exemplar!"
Lông mày của Edwin giật giật khi ko chỉ Exemplar bị tiêu diệt mà bản thân còn bị trừ 100 điểm gốc (Edwin-500). " Bối rối sao?" Khi mỗi một con rồng b·ị đ·ánh bại thì Meteor Dragon có thể thêm 100 sức t·ấn c·ông và trừ điểm gốc ngay cả khi quái thú phòng thủ." Joey úp bài bẫy, cười gian xảo. " Xin lỗi Ed" Bây giờ chỉ cần cậu nôn nóng t·ấn c·ông Meteor Dragon là rơi vào bẩy.
" Luật Duelist Kingdom vớ vẩn" Edwin tự lẩm bẩm khi bốc bài. " Nhìn sơ qua là biết cạu muốn nhử tôi t·ấn c·ông để dùng lá bài bẫy kia nhỉ?" Joey ngớ người, cậu bị đọc như cuốn sách. " Xin lỗi, tôi ko có bị mù. Tôi kích hoạt effect của Endymion, bỏ Spell Power Grasp xuống mộ và phá hủy 1 lá bài trên sân. Tôi chọn lá bài úp kia của cậu." Chasm ko có cơ hội sử dụng. " Bây giờ Endymion t·ấn c·ông Meteor Dragon ! Spell Power Strike!" Liên tiếp 2 con rồng của Joey bị tiêu diệt (Joey-500)
" Trời ạ, Joey hoàn toàn bị lép vế" Tristan than vãn.
Mai bật cười. " Tất nhiên là vậy! Đến giờ cậu mới nhận ra Edwin hoàn toàn vượt trội sao?"
“Có lẽ Mai đúng,” Joey nghĩ. 'Ed quá giỏi. Mình không thể đánh bại Kaiba, suýt thua tên Bonz lén lút đó ... Mình liên tục chiến thắng trong gang tấc, mình không thể tiếp tục hy vọng vào những chiến thắng kiểu thế ngày này qua ngày khác." Tuy nhiên suy nghĩ tiêu cực đấy bị loại ngay ra khỏi đầu. " Mình nói cái quái gì vậy? Yugi từng gặp khó khăn hơn rất nhiều mà cậu ấy vẫn đảo ngược thế trận. Mình cũng có thể! Chỉ cần tin vào trái tim của những lá bài! Joey bốc lên...
Và bật ra tràng cười...
" Hay lắm!" Joey tuyên bố. " Ed chính là nó! Thời khắc giành chiến thắng của tớ! Tớ triệu hồi Baby Dragon và sau đó kích hoạt Time Wizard!"
__________________________________
Chính là đây. Những gì tôi đã chờ đợi. Ngay cả khi tôi đã không nhận ra.
“Time Wizard ” tôi nghĩ thầm. "Hoàn hảo."
Joey sẽ thắng, cậu ta có plot armor cộng thêm nội tại nhân vật chính để bảo vệ và hỗ trợ. Tôi ko phải là nhân vật chinh...Tôi chỉ là người nhúng mũi vào mọi việc. Thế giới nói rõ với tôi rằng: Tôi là nhân vật phản diện. Đến lúc kẻ thủ ác phải gục ngã. Chiếc kim đồng hồ sẽ biến Endymion thành lão già lụ khụ, dễ dàng bị tiêu diệt bởi Thousand Dragon .
“Và không ai có thể khẳng định Joey chơi tốt hơn tôi,” tôi nghĩ thầm khi đồng hồ bắt đầu quay. ' Cậu ta gặp may. May mắn của người ngốc . Tôi gần như chiến thắng để Joey ko gáy to như thể cậu ta hơn trình tôi. Ko ai có thể nghi ngờ việc tôi cố tình thua." Chiếc kim đồng hồ bắt đầu chậm dần. " Mọi thứ sẽ-"
Đầu lâu.
Thế giới ngừng lại.
Đầu lâu.
Joey gục ngã. Tôi không tốt hơn là bao
Đầu lâu.
Ko có Thousand Dragon
Đầu lâu.
Time Wizard và Baby Dragon đều tan biến thành tro bụi như điểm gốc của Joey vậy ( Joey-0000)
"Người chiến thắng là Edwin Chaos!" Croquet tuyên bố.
Tôi sững sờ, câm lặng trước những gì xảy ra. Pegasus vỗ tay chúc mừng, Mai thì hớn hở, còn nhóm Yugi đang cố ghép nối những gì đã xảy ra
" Thua rồi" Joey nhắm nghiền mắt, đập đầu vào bàn đấu. "Serenity."
Cậu ta nghe rất lạc lõng, bối rối, và tôi hoàn toàn hiểu lý do. " Tôi là đâu?.. Ai là đây? Làm thế quái nào tôi chiến thắng nhân vật chính? Tôi còn cố gắng thua cơ mà, AAAAAAA!"
" Joey" tôi muốn an ủi cậu ta, tìm cách nào đó giải quyết vụ này. Tôi có 3 triệu đô từ Pegasus mà ko bị rằng buộc điều kiện, có thể đưa cho cậu ta giúp Serenity. Hoặc đánh lại... vì tôi chơi sai luật? Hay thuyết phục Pegasus rằng đó là sai lầm-
"Tránh xa cậu ấy ra, Edwin!" Pharaoh tuyên bố, tại cậu ta đã kiểm soát được cơ thể của Yugi và quyết định lao về phía tôi, đẩy tôi ra khỏi Joey. " Tôi ko biết anh với nữ thần của anh có ý định gì nhưng đừng hòng làm tổn thương Joey"
" Hả?"
Tất cả mọi người đều hoang mang như tôi
"Ơ Yug?" Joey đối mặt với hành động kỳ lạ của người bạn. "Tớ, uh, hoàn toàn ổn. Thực ra không hẳn nhưng- "
"Này!" Mai lên tiếng, vội vàng chạy đến đứng bên cạnh tôi. "Đừng trách Edwin chỉ vì Joey thua!"
" Tránh ra khỏi vụ này Mai, ko liên quan tới-"
" Tôi muốn cô ấy ở đây" tôi quả quyết, lấy tay ôm vào người Mai. Mối lo lắng về tính đúng sai của quan hệ này tạm gác lại, vì tất cả những gì tôi quan tâm lúc này là cô ấy là bạn tôi và Pharaoh ko có quyền nói chuyện với cô ấy như vậy. " Đừng có phạm sai lầm như Kaiba, cậu nên thể hiện sự tôn trọng với cô ấy. Và Mai nói đúng, tôi ko hiểu cậu nói cái gì cả."
Pharaoh tiếp tục trừng mắt với tôi " Về chuyện gi Edwin? Việc anh cố tình chơi cợt nhả trong trận đấu này hay việc anh là nô lệ của nữ thần titan, người quyết định can thiệp vào thế giới này?"
".... Cả hai?" Tôi nói một cách bất lực, nhất là vụ nữ thần gì gì đó.
"Đó là những lời buộc táo bạo chống lại Edwin, Yugi-Boy," Pegasus nói, nhắc nhở chúng ta tất cả những gì ông ấy vẫn còn ở đó. "Cậu có bằng chứng gì không?"
" Bất cứ ai có chút kiến thức về bài ma thuât đều có thể thấy." Pharaoh nói. " Edwin hết lần này tới lần khác từ bỏ động thái giúp anh ta giành chiến thắng. Anh ta có thể triệu hồi Trance từ mộ bằng Exemplar, có thể dùng Spell Power Grasp cho Endymion's Lab để triệu hồi ra quái thú khác sớm hơn nhiều, vd như Breaker. Endymion rất mạnh nhưng dc dùng hời hợt ở trận đấu này. Anh có thể dùng effect của nó tiêu diettj quái thú của Joey và kết thúc trận đấu nhưng anh ko làm vậy. Tôi ko biết tại sao anh lại muốn h·ành h·ạ Joey nhừn đừng hòng tôi để yên cho anh làm vậy." Pharaoh nói với giọng lạnh lùng nhất, giống như giọng nói của vua đang ngồi trên ngai vàng, " Còn về nữ thần... tôi đã thấy cô ta, nói chuyện với cô ta. Biết rằng cô ta sẽ không làm gì để bảo vệ nhân loại. Tất cả những gì cô ta quan tâm là anh. "
Khuôn mặt bối rối của tôi vứt sang một bên. Dường như Pharaoh đã nói chyện với thế lực mang tôi tới thế giới này. . Bây giờ tôi cần phải đối phó với cơn giận dữ của và sự vu khống của cậu ta.
"Chà, điều này chắc chắn thú vị," Pegasus nói, tò mò.
Mặc dù vậy, tôi tập trung vào Pharaoh. Và tôi càng lật lại những gì cậu ta đã nói ... tôi càng tức giận hơn. Một lần nữa với thái độ thánh thiện hơn ngươi. Một lần nữa nghĩ rằng cậu ta nghĩ bản than biết tất cả. Một lần nữa các tiêu chuẩn kép.
Quá đủ rồi.
Tôi để Mai đứng sau lưng tôi trước khi tôi nổi xung. " Cậu là cái thá gì mà dám phán xét về cách chơi bài của tôi. Tôi chả vi phạm luật nào, tôi ko làm gì đáng ghê tởm. Tôi chọn khoảng khắc giúp tôi giành chiến thắng. Tôi ko mang Trace lên sân vì tôi có con chủ bài còn hơn để lãng phí 1 con quái ko có tác dụng. Tôi ko sử dụng Spell Power Grasp vì cần giữ 1 lá bài ma pháp để cho Endymion có thể phá hủy 1 lá trên sân khi cần thiết. Tôi ko dùng nó cho con rồng của Joey vì tôi ko biết lá bài úp của cậu ta là gì... nó có thể tiêu diệt Endymion hay ko, tôi càn phải cẩn thận. Hoặc lá bài đó có thể bảo vệ con rồng của cậu ta.
" Nhưng cậu ko cân nhắc nó đúng ko? Thay vào đó cậu quay lại lúc đấu với PaniK, Pennywise... rằng tôi thiếu tôn trọng đối thủ và đánh giá tôi. Mặc kệ mọi người nghĩ gì, cậu chơi theo luật của cậu, bẻ cả luật nhằm mang lại lợi thế cho bản thân... ồ và ngạc nhiên làm sao... khi cậu làm như vậy... nó thật cao cmn cả. Nói cho tôi biết... nếu đổi lại tôi và Joey chiến đấu ở trên 2 tòa tháp, tôi phải ép Joey nhảy xuống mới là tôn trọng cậu ta?"
Pharaoh nao núng. " "Tôi đã sai-"
"Mọi người có nghe thấy không?" Tôi gầm lên. "Cậu ta thừa nhận mình đã sai! Hãy kiểm tra đây có phải là mơ ko vì nghe có vẻ ảo lòi"
"Này anh bạn," Joey nói, bước về phía trước, "không cần- '
"Đó là tất cả những gì tôi cần" tôi vặn lại.
"Tôi đã sai," Pharaoh lặp lại trước khi trừng mắt nhìn tôi một cách thách thức. "Nhưng tôi chiến đấu vì một mục đích lớn lao hơn. Tất cả những gì anh quan tâm, Edwin, là làm đầy túi tiền riêng. Anh biết Kaiba sẽ thua Pegasus mà vẫn-"
" Bởi vì Edwin là một người khôn ngoan" Pegasus vui vẻ
" Vui vẻ kiếm tiền dựa trên nổi tuyệt vọng của người khác."
“Tôi cũng đã cứu Mokuba khi cậu cho phép Kemo bắt thằng bé trở lại lâu đài,” tôi đáp trả. "Cậu quên nhanh ghê! Ngoài ra cậu đặt cược TỰ DO của 1 dứa trẻ vào trận đấu bài! Hoặc còn hơn thế nữa nếu thế nếu tôi ko can thiệp ! Vì vậy, đừng bao giờ tự luyến rằng bản thân cậu có nền tảng đạo đức cao ... Tôi không làm tổn thương trẻ em . Như cậu." Tôi rungf mình bàn tay nắm lại thành nắm đấm. "Và tôi yêu cầu Seto trả tiền cho tôi để cố gắng giúp đỡ Serenity. Tôi không muốn hàng triệu đô la ... Tôi đã làm những gì chúng tôi THỎA THUẬN ! Nếu cậu ở vị trí của tôi lúc đó cậu sẽ ko làm vậy?" Tôi khinh. "Sử dụng sự tuyệt vọng của ai đó để chống lại họ? Cậu là người duy nhất ko có tư cách nói với tôi câu này"
"Tôi không lợi dụng mọi người, Edwin."
" Cậu đang lợi dụng Yugi từ trước tới nay" tôi nói, như con dao đâm thẳng vào trái tim kiêu ngạo của Pharaoh.
Cậu ta choáng váng sau câu nói ."C-cái gì?"
" Tưởng tôi quên trò chơi bóng tối sao?" Tôi chế nhạo. " Tôi nhớ từng chi tiết" Tôi cố gắng ko nhìn sang Bakura, tôi biết Zorc đang nhìn tôi với ánh mắt hận thù. " Có 2 Yugi... người tốt bụng và cậu. Linh hồn sử dụng nỗi tuyệt vọng của cậu bé ko có bạn bè để có một cơ hội sống mới. Tôi đã sai khi gọi Pennywise là ký sinh trùng ... cậu mới là ký sinh trùng. Cậu từng sống một lần hẳn phải biết nó ngắn ngủi đến mức nào, và giờ cậu kí sinh lên người Yugi trong bao lâu? 60 hay 100 năm? Để làm gì? Chơi trò chơi vớ vẩn này sao?" Tôi huỵch toẹt. " Đồ Kí sinh trùng. Chỉ xuất hiện trong những ván bài. Chỉ biết trốn tránh khỏi cuộc sống."
"Cậu là một kẻ đạo đức giả và tôi mệt mỏi với việc cậu đánh giá tôi. Tôi là Edwin Chaos và cậu không có quyền phán xét tôi! Nhưng hãy làm điều này theo cách duy nhất mà cậu hiểu!Ko cần nghỉ! Ko cần chờ! Tôi có bộ bài cậu có một bộ bài .. hãy cho Pegasus xem 1 show diễn"
Pharaoh nhìn chằm chằm vào tôi. "Dc thôi, Edwin. Tôi sẽ chứng minh cho cả thế giới thấy con người thật của anh.
" Như nhau. Sẵn sàng cho trận chung kết mà tất cả mọi người mong chờ đi. ITS TIME TO DUEL!"