Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Yu-Gi-Oh : Edwin Chaos

Chương 29 : Ngồi xuống




Chương 29 : Ngồi xuống

Mọi người luôn đùa rằng Kaiba Seto cực kì cuồng rồng. Không khó để hiểu tại sao, máy bay phản lực Blue Eyes, máy chơi game, công viên giải trí ... tất cả đều có chủ để Blue Eyes

Đối với tôi thì tôi cảm thấy cái tên kiêu ngạo này sinh nhầm chủng tộc nên cố gắng khắc phục lỗi kĩ thuật này.

Tôi đã quá quen với việc ở gần với những người thấp bé tại Duelist Kingdom như Rex, Bakura và hiển nhiên là Yugi, nhưng ngay cả 1 người cao cũng là thấp với tôi. Mai, Joey, Trisitan đều thấp hơn tôi 1 cái đầu. Nhưng giờ đây xuất hiện Kaiba cao gần bằng tôi ( nhờ quả tóc của hắn). Gương mặt lạnh lùng, lãnh đạm, đôi mắt như kim cương. Cậu ta gầy hơn tôi, khoác trên người một cái áo khoác như một đôi cánh to lớn, sẵn sàng tung bay.

Dòng suy nghĩ này lướt qua tôi khi Mokuba kể lại tất cả nhứng gì chúng tôi làm kể từ khi tôi cứu thằng bé, tôi giật mình nhận ra rằng mọi rắc rối xảy ra trong vòng chưa đến 24 giờ đồng hồ.

" Thằng bé còn chưa biết gì về vụ Bakura" Tôi nghĩ thầm, khi Mokuba bắt đầu ngưng để Kaiba nói.

" Thế nên ngoài Mokuba và người này phát hiện đó là tên g·iả m·ạo?" Kaiba liếc sang nhóm Yugi. " Tại sao ta không ngạc nhiên khi mấy kẻ thua cuộc này không nhận ra đó là ta."

" Này!" Joey hét lên, Tristan nhanh chóng giữ chặt Joey tránh gây thêm rắc rối. " Hắn giống hết cậu! Ai cũng bị mắc lừa cả thôi."

" Rõ ràng Mokuba... hay Edwin ko bị lừa" Kaiba đáp trả

" Công bằng mà nói, Bakura với Mai ko có ở đó nên ko thể gộp họ chung với những người còn lại." Tôi cười nói.

Kaiba nhạo báng. " Người nhìn thấu tên g·iả m·ạo cứu em trai ta... đang.." Nét mặt kì lạ hiện lên trên khuôn mặt anh ta " Đồ ngủ"

" Mọi người có vấn đề với đồ ngủ à?" Tôi rên rỉ

Seto chỉ nhướng mày trước khi quay lại chủ đề ban đầu. "Làm sao anh biết đó không phải là tôi?"

" Ngoài sự thật là cái giọng eo éo khó nghe với gã tự nhận là hồn ma của cậu, ai tin cái vớ vẩn đó chứ?" Tôi nói. Kaiba chỉ nhìn Mokuba thằng bé gật đầu, còn nhóm Yugi thì cúi xuống xấu hổ. " Thêm cả trực giác phụ nữ" tôi mỉa mai.

" Tại sao lại mạo hiểm chỉ để cứu em trai tôi? " Kaiba tiến lên một bước. " Anh muốn gì?"

" Tất nhiên tôi sẽ không từ chối phần thưởng, nhưng đó ko phải thứ trong đầu tôi lúc đó."

" Là gì?" Kaiba thắc mắc.

" Em trai tôi" Tôi nói chắc nịch. " Kém tôi 3 tuổi đang học đại học ko giống như cậu với Mokuba nhưng..." Tôi tiếp tục.

Mokuba nhanh chóng lên tiếng. " Anh Edwin nói rằng có luật giữa các người anh. Nếu có em trai đang gặp rắc rối mà ko có anh trai bên cạnh thì bất kì người anh nào khác sẽ tới để giúp đỡ.

" Vậy sao?"

" Ít nhất với tôi"

Kaiba gật đầu. " Ta ko quên những người có ân hay oán với ta."

Tôi hiểu đây ko phải là lời yêu cầu kết bạn. Tôi hiện tại có ích với hắn vì giúp hắn bảo vệ em trai, nhưng đến khi ko cần nữa hắn sẽ vứt bỏ tôi.

" Ta còn phải giải quyết nợ nần với Pegasus và đám Big 5. Sau đó... mới đến lượt chúng ta."



" Cậu sẽ dễ dàng hơn nếu dc trang bị đầy đủ." Tôi ném cho Mokuba chiếc chìa khóa tôi vẫn luôn giữ bên mình. " Đưa cho Kaiba bộ bài của cậu ta"

Kaiba ngạc nhiên nhưng giấu vẻ mặt đó đi ngay lập tức. "Cứ thế đưa lại?"

" Muốn biết tại sao tôi ko xé nát là bài Blue Eyes như cách cậu đã làm với ông nội Yugi?" Tôi hỏi. Kaiba ko tỏ ra nao núng hay xấu hổ về điều đó. Tôi phải kiềm chế ý muốn chế nhạo đang sục sôi. " Cậu thách thức ông ấy, giành chiến thắng một cách công bằng. Còn bộ bài này? Tôi có thể sử dụng nó như công củ để mặc cả, kiếm lợi cho bản thân... nhưng tôi ko muốn dính líu tới cậu chút nào trừ khi bắt buộc"

" Sáng suốt" Kaiba nói với nụ cười tự mãn khi Mokuba đưa bộ bài cho cậu ta. " Sáng suốt hơn bất kì ai trên hòn đảo này"

" Tôi cố gắng sống sót thôi" Tôi để Kaiba kiểm tra lại toàn bộ xem có thiếu xót gì không nhưng vẫn ko quên nói thêm. " Nhưng những gì cậu đã làm, thật tàn nhẫn và ko cần thiết." Sau khi xác nhận bộ bài xong xuôi, cậu ta lườm tôi

" Như anh nói, đó là bài của ta, ta muốn làm gì nó thì làm"

" Đúng, nhưng ko có nghĩa tôi ko coi thường cách cậu làm. Cậu có thể hủy nó ở nhà riêng hay cất nó đi phòng trừ khi 1 lá bài Blue Eyes khác bị hỏng. Mẹ nó, biết tôi muốn làm gì không?" Tôi hướng mặt về Mokuba. " Tôi nên đưa nó cho Mokuba sử dụng"

Điều đó khiến Kaiba sững lại.

" Hẳn là cậu đến em trai mình cũng ko tin tưởng."

Câu nói này khiến Kaiba mở to mắt . " Anh là ai mà phán xét?"

" Edwin Chaos" Tôi tự tin trả lời

" Sao cũng dc" Kaiba nói, quyết định ngưng ko cãi nhau với tôi nữa. Tôi khá khó chịu với cách rút lui này. " Nào, Mokuba, chúng ta đi thôi."

"Đợi đã, Kaiba," Yugi gọi, chạy lên phía trước. "Tớ cũng có chuyện với Pegasus. Tốt nhất chúng ta nên hợp tác."

" Hợp tác với lũ nhà quê?" Kaiba trả lời. " Bỏ đi"

Tôi cảm thấy khó chịu

" Sao có gì muốn nói?" Kaiba hỏi tôi

" Đó là Edwin" Trisitan nói một cách châm chọc, " Tất nhiên cậu ấy có gì muốn nói"

Joey cười khúc khích. " Ngày mà Edwin ngưng nói là ngày trái đất ngừng quay"

Tôi cắn môi trước khi chấp nhận bọn họ nói đúng. "Cậu luôn tự hào bản thân là người chuẩn bị trước cho mọi tình huống, đi trước đối phương 1 bước, dự trừ sẵn kế hoạch B,C,D... Dù Big 5 hay Pegasus đã chơi cậu một vố đau nhưng tôi nghĩ cậu hẵn vạch sẵn chiến lược phản công rồi nhỉ?" Kaiba chỉ quan sát tôi. Tôi đọc được nét mặt của cậu ta. " Tương tự như trong các trận đấu... Cậu ko mù quáng tuyên bố bản thân mình thắng cuộc trước khi tung đòn quyết định, tôi dám chắc cậu còn có phương án dự phòng. Nhờ đó mà cậu là một trong những bài thủ mạnh nhất hiện tại."

" Ta là người giỏi nhất." Kaiba nói nghiêm nghị

" Ngon nói trước mật Yugi" Joey đáp

Tôi cười ranh mãnh " Cậu còn chưa đấu với tôi. Quay về vấn đề chính, lần này tôi có thể đọc toàn bộ kế hoạch của cậu như đọc sách. Bước 1 : Tìm Pegasus, Bước 2 : đánh bại Pegasus, Bước 3 : tận hưởng chiến thắng." Tôi xua tay " Cậu làm những gì mà Pegasus mong muốn. Cậu lao vào nơi hắn muốn, cùng lợi thế sân nhà, cậu ko có cửa luôn. Và đừng hòng trốn khỏi tầm mắt của Pegasus, hắn chắc đã biết cậu đang đứng đấy nói chuyện với chúng tôi." Tôi bật ra tiếng cười lớn. " Hãy suy nghĩ, ở đây ko thiếu người muốn tính sổ với Pegasus, dùng họ làm con mồi cũng dc. Như kiểu để Tea đứng ngoài lâu đài nhảy nhót làm lũ bảo vệ mất tập trung."



" Tớ đồng ý" Joey hô to

"Tớ cũng thế" Tristan

" NÀY" Tea gầm lên làm cả 3 đứa chúng tôi co rúm lại. " Tại sao tớ phải làm như vậy?"

"Bởi vì anh và Mai bận quá hóa trang thành thợ sửa ống nước để lẻn vào" Tôi trả lờ bâng quơ

Mai khoang tay trước ngực nhếch méo. " Vậy là anh thích chơi trò hóa trang sao Edwin?"

Tôi ko biết trả lời sao may mà Kaiba chen ngang. " Đây là trò đùa à?"

" Nghiêm túc mà nói, tôi hay đùa cợt cho đến khi ko phải như vậy. Hiện tại, tôi thấy cậu là trò đùa ngớ ngẩn nhất. Đấu với Pegasus mà ko chuẩn bị gì?" Tôi chỉ tay về phía trại. " Thông minh lên nào quý ngài CEO. Ngồi xuống chia sẽ thông tin" Tôi cứ nghĩ rằng cậu ta sẽ quay lưng bỏ đi ai ngờ dc là cậu ta nghe lời tôi ngồi xuống chỗ cắm trại.

" Tốt thôi" Kaiba nói một cách khó chịu. " Nhưng giây phút nó trở nên ngớ ngẩn ta sẽ rời đi. Mà ở đây thì hẳn là nhanh thôi."

Yugi nhún vai cùng cả hội ngồi xuống. Mokuba ngồi ở giữa tôi và Kaiba. Mai làm tôi có chút gượng gạo khi ngôi bên cạnh tôi bất chấp nố khá là chật, đặc biệt cô ấy ngồi đủ gần để cứ cọ chân vào chân tôi

" Tsk, mày làm dc rồi" tôi tự nhủ. Ước mơ của một số người được Mai Valentine để tâm tới. Tất nhiên bất cứ thằng đàn ông bình thường nào cũng thấy cô ấy hấp dẫn. Ai mà ko thích một người phụ nữ chân dài, khỏe khoắn, xinh đẹp, thông minh hài hước, quả quyết... Nếu cô ấy đối xử tốt với mọi người thì quả là người hoàn hảo đối với tôi. Nhưng đây lại là vấn đề, tôi sử dụng kiến thức biết trước để kéo cô ấy lên giường. Tôi ko phải loại người này, tôi phải đảm bảo tôi thân thiện nhưng ko quá mức dẫn đến hiểu lầm. Tôi ko muốn làm tổn thương cô ấy.

" Mai, tại sao cô ko mở đầu nhỉ? Cô biết tất cả mọi người nhưng cô thân với tôi nhất." Tôi nói, tự nguyền rủa bản thân, mồm nhanh hơn não.

Quá muộn, Mai ngạc nhiên nhìn tôi trước khi khuôn mặt cô ấy trở nên kiên quyết. " Tôi thừa nhận rằng, tôi ko có tư thù gì Pegasus. Dù b·ắt c·óc trẻ con thật tồi tệ nhưng nó phải vấn đề của cá nhân tôi" Mai nhìn tôi. " Nhưng Edwin ở đây... tôi muốn bên cạnh anh ấy. Cuộc chiến của Edwin là cuộc chiến của tôi."

" XONG " tôi tự nghĩ trước khi hằng giọng. " Một chút khác biệt, tôi chỉ là tham gia giải đấu rồi viết bào về nó. Nhưng b·ắt c·óc Mokuba. Nó thành ra cuộc chiến của tôi"

" Tại sao" Kaiba hỏi thẳng thừng.

" Luật anh trai" Mokuba nhắc lại.

Kaiba trông sẵn sàng bác bỏ phản bác lại luận điểm đó, nhưng nhìn Mokuba với ánh mắt sáng ngời như vậy, cậu ta ko thể giấu nổi nụ cười khi nhìn tôi. "Bởi vì Mokuba b·ị b·ắt cóc-"

" Tôi sẽ thiêu trụi hòn đảo này, cho nó biến mất khỏi bản đồ thế giới. Tôi sẽ biến nó thành lời cảnh cáo cho bất kì ai có ý định làm tổn thương người thân của tôi. Nếu Pegasus may mắn, hắn ta sẽ đăng xuất trước khi tôi làm điều đó."

" Thật.. mãnh liệt." Tristan lẩm bẩm

" Tôi là kiểu vậy đó, cứ nhìn hồ sơ nhân viên của tôi" Tôi nói

" Được rồi Kaiba, chuyện gì mang cậu tới đây?" Mai hỏi " Chúng tôi biết nhưng muốn nghe trực tiếp từ cậu"

Kaiba bắt đầu câu chuyện của mình, tôi biết mọi thứ từ trước còn những người khác thì dc mở mang tầm mât. Tea thực sự sợ hãi khi nghe Kaiba kể về vụ cậu ta phải nhảy qua cửa sổ để thoát khỏi bọn tay sai. Yugi rõ ràng thông cảm với tất cả những gì Kaiba phải trải qua, tất nhiên Kaiba chả quan tâm, trong khi Mai cố trấn an bản thân đây chỉ là một giải đấu đơn thuần. Joey đưa ra vài lời nhận xét nhưng tất cả đêu phớt lờ làm Joey la hét về việc ko ai nói xấu Kaiba. Về phần Bakura...

..Bakura quá quan tâm đến mọi thứ mà Kaiba đang nói. Đặc biệt là Pegasus.

" Xem ra Zorc trở lại rồi" Tôi nghĩ. " Tôi tự hỏi hắn có để Bakura kiểm soát cơ thể và chỉ khi cần thiết mới hiện diện... hay luôn đóng vai ngờ nghệch để đánh lừa tất cả?" Tôi ngả người ra sau ít nhất hiện tại Zorc không t·ấn c·ông ai hết, chắc hẳn đang âm mưu lâu dài. Hắn nên lộ bản chất ở Battle City, đi g·iết người xong đổ hết lên Marik là tốt nhất. Đệch, tôi lại có ý nghĩ xấu xa rồi"

Cuối cùng Mokuba lên tiếng thêm một số chi tiết mà ngay cả Kaiba cũng ko biết, cụ thể là công nghệ Hologram.



" Nhưng hắn sử dụng nó ở giải đấu này rồi mà" Tristan nói " Có rồi thì cần gì trộm nữa?"

" Của ta cao cấp hơn" Kaiba nói đầy kiêu ngạo. " Hắn cần cả cái bàn thi đấu, còn ta nhỏ gọn để trên tay, và tương lai còn nhỏ hơn nữa. Thêm vào đó, công nghệ Hologram của ta là ánh sáng cứng có thể chạm vào được."

Thật khó để tôi giữ cho cái mồm này nói lý do thực sự : Cecelia. Pegasus muốn sử dụng sức mạnh của con mắt ngàn năm để đưa linh hồn Cecelia vào trong cơ thể hologram cứng. Dĩ nhiên tên ngốc tội nghiệp này ko biết con mắt ngàn năm ko làm dc như vậy. Tôi ko chắc 100% nhưng tôi biết con mắt giúp hắn nhìn xa hơn, nhìn thấy cả thế giới bên kia. Có thể thêm thứ khác nhưng hắn ko bao giờ khám phá ra được.

" Tâm trí giới hạn bản thân" tôi tự nhủ.

Tiếp theo, đến lượt nhóm Yugi và khá thú vị khi thấy Kaiba phản ứng trước những lời nói của họ. Tristan và Tea thừa nhận rằng chỉ đến để cổ vũ Yugi và Joey, điều này khiến họ bị chế giễu và nhận xét rằng sau đó họ tốt nhưng vô dụng. Tôi kiềm chế bản thân để ko nói đến việc Tea chơi bài giỏi hơn Joey rất rất nhiều. Bakura nói rằng cậu ta ko biết tại sao bị cuốn vào Duelist Kingdom thêm một người bị Kaiba chế nhạo. Joey làm tôi ngạc nhiên, trở nên khiêm tốn, lặng lẽ nói tham gia giải đấu vì tiền thưởng để cho em gái phẫu thuật, Kaiba chỉ im lặng và gật đầu.

Đến Yugi, chứng minh rằng một người vừa có thể nhút nhát lẫn liều lĩnh, đã thẳng thắn kể cho Kaiba nghe về việc linh hồn của ông mình đã bị một cổ vật Ai Cập đánh cắp như thế nào.

" Đồ ngốc" tôi lẩm bẩm.

" Thôi đi, cậu tưởng tôi tin cái lý do ngu xuẩn vậy sao?" Kaiba đứng lên.

" Nhưng đó là sự thật" Yugi thốt lên. "Cậu nên biết rằng câu đang đối mặt với một kẻ nguy hiểm hơn những gì cậu tưởng tượng."

"Tôi đang đối phó với một người giàu có, người nghĩ rằng tiền của hắn cho phép hắn làm bất cứ gì hắn muốn"

"Tôi không biết cậu đang chơi trò gì, Yugi, nhưng nếu cậu nghĩ tôi có thời gian để ngồi nói chuyện và trao đổi những câu chuyện vớ vẩn của cậu thì cậu thực sự bị ảo tưởng. Đi thôi Mokuba."

Tôi sẵn sàng lên tiếng thì trong tất cả mọi người, Mai hắng giọng. "Tôi nghĩ cậu phải thông minh hơn thế này, Kaiba."

" Xin lỗi?" Kaiba trừng mắt. " Cô là ai mà dám nói với ta như vậy? Một bài thủ vớ vẩn ảo tưởng vè sự cao cả mà xuất thân-"

Tôi bật dậy, mặt sát mặt Kaiba, hàm răng nghiến chặt, mũi phập phồng. Kaiba trừng mắt nhìn tôi và tôi cũng chả kém cạnh. Mokbua cố gắng tách chúng tôi ra, thằng bé đang nói gì đó, nhưng tôi ko thể nghe thấy.

" Edwin, thật đáng yêu khi anh muốn đứng lên vì em nhưng làm ơn hãy ngồi xuống." Mai nói. Tôi chợt nhận ra cô ấy đứng sau lưng tôi, vòng tay ôm lấy tôi, những ngón tay nhẹ nhàng chạy dọc bên hông, báo hiệu lớp phòng thủ cuối cùng đã sụp đổ. " Còn Kaiba, nếu cậu thực sự là thiên tài chiến thuật, hẳn cậu phải nhìn ra những lỗ hổng trong những gì cậu vừa nói"

" Hả? Đừng nói với tôi cô tin vào ma thuật nhảm nhí" Kaiba than vãn.

“Tất nhiên là không,” Mai nói với vẻ chế giễu. "Nhưng Yugi và những người bạn của cậu ấy thì có. Hẳn phải có lý do"

" Vì đây là những người nhẹ dạ cả tin? "

" Ko" Mai phản bác trước khi xem xét lại. " Được rồi, Joey có thể"

" NÀY"

" Nhưng cậu đứng đó cho rằng Yugi là người dễ bị lừa?? Kaiba khựng lại và Mai kéo tôi lui xuống. Tôi có thể thấy Kaiba đang mắc kẹt trong 2 luồng ý nghĩ Yugi là tên ngốc tin vào phép thuật... hay Yugi một bài thủ giỏi, người quá quen nhìn thấu các mánh khóe. " Hãy hỏi đúng câu hỏi, Kaiba"

"Như thế nào?" Cậu ta thách thức.

"Tại sao lại nói dối kiểu đó khi họ biết cậu không bao giờ tin ?"

Ngay cả tôi cũng chớp mắt ngạc nhiên về điều đó. “Nghịch lý nói dối". Một người nói dối một cách thái quá đến mức nó không thể là sự thật bởi vì anh ta muốn điều gì đó. Và mọi người đều biết điều đó không thể là sự thật nên họ sẽ không bao giờ tin anh ta. Vậy tại sao lại nói thế? Tại sao không nói một lời nói dối đáng tin hơn? Bởi vì lời nói dối thực sự là sự thật.