Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Yu-Gi-Oh : Edwin Chaos

Chương 16 Giấc mơ của người đàn ông




Chương 16 Giấc mơ của người đàn ông

Chương 16

Maxamillian Pegasus nhìn xuống tay mình và nổi giận. Ông biết băng lại là cần thiết, nếu không máu sẽ đổ khắp tấm thảm Phổ vô giá mà ông trong buổi đấu giá cách đây vài năm, nhưng ông ghét cách cái cách mọi người cứ chăm chú vào v·ết t·hương. . Ông luôn tin rằng phải luôn giữ gìn vẻ ngoài, ngay cả khi không có ai xung quanh để nhìn ra những khuyết điểm hay sự không hoàn hảo. Đó là lý do tại sao ông luôn mặc theo phong cách đẹp nhất và giữ bản thân với sự trang nghiêm tối đa ngay cả trong những khoảnh khắc riêng tư nhất. Và chiếc băng đó là một lời nhắc nhở rõ ràng.

Yugi ngày càng trưởng thành hơn đủ trở thành mối đe dọa tới bất kì ai ngoài Pegasus. " Yugi mới bắt đầu biết về các bảo vật ngàn năm và ý nghĩa của chúng, còn ta đã học cách sử dụng con mắt này trong nhiều năm. Sớm thôi sức mạnh từ trò chơi ngàn năm sẽ thuộc về ta, Cececila hãy chờ anh."

Mặc dù kế hoạch gặp trục trặc, Pegasus vẫn có tâm trạng thoải mái. " Mokuba ko b·ị b·ắt lại nhưng vẫn mắc kẹt tại hòn đảo này. Tất cả tàu thuyền qua lại đây đều nằm dưới sự khống chế của ta... trừ Renard". Ông hơi ko thoải mái khi nhắc đến bài thủ bảnh bao pha chút điên rồ từ châu Âu mà ông thuê về làm Eliminator. Người này đọc quá nhiều tiểu thuyết về c·ướp biển và dám khẳng định anh ta có thể ra khơi bằng con thuyền nhỏ đó. "Hãy cứ để thằng nhóc Mokuba nghĩ nó an toàn trong khi sự thật chỉ là đổi từ phòng giam này sang phòng giam khác mà thôi. Bên cạnh đó, ta giờ ko cần cử đám tay sai trông chừng thằng nhóc vô ơn này nữa."

Tuy nhiên, người mà Pegasus nghĩ đến ko chỉ có Yugi, Mokuba. Nhưng mà dòng suy nghị bị dập tắt khi Croquet mang tới tập tài liệu. " Ngài Pegasus."

"Ông tìm thấy gì, Croquet?

" Đúng như ngài đoán... Trong trận đấu giữa Edwin Chaos với Mimic of Doom, chúng tôi đã phát hiện có kẻ xâm nhập vào hệ thống. Dấu vết bắt nguồn từ đất liền, sẽ mất khoảng 1h để truy-"

" Khỏi" Pegasus trả lời, giơ tay lên một cách miễn cưỡng. " Ta biết thủ pham là ai. Không thể trông mong gì từ những tên vô dụng Big5."

" Ý ngài nói..."

" Kaiba Seto sống khỏe? Tất nhiên. Ta dám chắc rằng hắn hiện tại đang trên đường tới Duelist Kingdom, với hy vọng giải cứ em trai, công ty, lấy lại bô bài và trả thù ta lẫn Yugi Moto." Ông cười khúc khích. " Tất nhiên phụ thuộc vào hắn muốn làm gì trước tiên."

" Chắc chắn cứu em trai là mục tiêu hàng đầu của cậu ta."

" Người bình thường thì vậy, còn với Kaiba Seto thì ko thể xác định hắn quan tâm đến ai hơn. Hãy nghĩ đến... nỗi ám ảnh... ko lành mạnh... của hắn tới Blue Eyes." Pegasus cười lớn, nghĩ về việc ông nguyên bộ Blue-Eyes White Dragons hoàn chỉnh giấu bên dưới tầng hầm lâu đài... cùng những con quái vật Kaiba chưa từng nghe đến. " Ta tự hỏi phản ứng của hắn ntn khi thấy Blue-Eyes Alternative White Dragon... Hoặc là mong muốn cháy bỏng sở hữu nó... hoặc phá hủy nó vì đó là sự ô nhục với rồng của hắn."

" Tôi sẽ cảnh báo nhân viên-"

" Ko, ko, ko cần làm vậy. Ta là chủ nhà kiểu gì mà đi ngăn cản khách cơ chứ, Croquet, chúng ta phải lịch sự. Hãy để Kaiba-boy đến tham gia cùng chúng ta... Còn gì thú vị hơn, chinh tay ta hủy diệt hắn trực tiếp. Cái cách của big5 làm để loại bỏ Kaiba bằng t·ai n·ạn thật nhàm chán. Và ta là người làm tất cả mọi thứ trừ nhàm chán."

" Vâng thưa ngài." Croquet ghi chép lại lời nói của Pegasus. " Về phần cậu Yugi Moto, cậu ta thu thập dc 5 sao, trong khi Joseph Wheeler là 2."

" Yugi-boy dường như quá chậm chạp. Mọi người sẽ nghị cậu nhóc không quan tâm đến việc cứu ông nội. Cậu ta giành quá nhiều thời gian chăm sóc cho đám bạn. Còn Edwin Chaos?"

Croquet im lặng.

" Sao? Ông biết ta ghét phải nhắc lại."

Croquet nuốt nước bọt. " Nhờ trận đấu với Mimic of Doom, cậu Edwin trở thành người nắm giứ 9 ngôi sao, nhiều nhất đảo."

"9?" Pegasus nhăn mặt. " Bất khả thi! Lúc đấu với Mimic cậu ta mới có 3"

" Theo báo cáo cậu ta thắng dc 4sao từ đối thủ khác. Cậu ta... che giấu sao, thưa ngài."

Pegasus nghe được tỏ ra bối rối. " Giấu? Tại sao Edwin lại làm vậy? Những người khác thì cố gắng khoe bản thân có nhiều sao còn anh ta thì che giấu nó?" Ông ngẫm nghĩ một chút. "' Hiểu rồi, thật gian xảo. Làm vậy để ngăn những những đối thủ mạnh nhắm cậu ta làm mục tiêu. Ở giai đoạn này, kẻ yếu đã bị loại bỏ và bây giờ những kẻ còn lại cố gắng chứng tỏ mình là người mạnh nhất. Càng nhiều sao thì càng dễ trở thành mục tiêu. Một tên xảo quyệt"

" Và cực kì nguy hiểm" Pegasus thầm nghĩ.

Đây thực sự là mối bận tâm. Ko phải Kaiba sắp tới hòn đảo, ko phải Yugi ngày càng trưởng thành hơn với trò chơi ngàn năm. Chính là nhân tố bí ẩn này, Edwin Chaos làm hỏng tâm trạng của ông. Pegasus thích mọi thứ nằm trong tầm kiểm soát ngay cả với thú vui hoạt hình giải trí. Nhưng giờ nhân tố mới làm như cái tên của cậu ta. Chaos(Hỗn loạn).

" Edwin đánh bại bộ bài của Kaiba hoàn toàn dựa vào khả năng của bản thân, ko như Yugi. Vì vậy, ta buộc phải suy nghĩ lại hoàn toàn về kế hoạch của mình cho những ngày sắp tới. "

"Điều khiến ông thực sự lo lắng là Endymion. Khả năng phá hủy bất kỳ lá bài nào trên sân đe dọa bộ bài của Pegasus một cách tuyệt đối. Toon World đã được thiết kế để đảm bảo rằng Pegasus có thể đánh bại bất kỳ ai vô địch giải đấu này . Ông làm tất cả vì niềm vui, mà thua thì sao vui nổi. Sức mạnh quái thú Toon là bất bại ... chỉ cần Toon World còn trên sân. Và Edwin có một lá bài phá hủy dc nó."

" Ko chỉ có Endymion" Ông nhắc nhở bản thân, Edwin còn có Mystical Space Typhoon. " Ta ko có gì ngăn cả 2 lá bài này hủy diệt chiến thuật của ta. Ta cần phải làm bộ bài vô hiệu hóa Endymion."

" Giờ cậu ta đang ở đâu? " Pegasus hỏi

" Edwin đang đi cùng Yugi Moto và bạn bè của cậu ta, thưa ngài."

Người tạo ra bài ma thuật đưa ra quyết định. " Croquet, thông báo tới tất cả Eliminator, bất kì ai loại bỏ Eddie-boy khỏi giải đấu nhận thưởng ngang với loại Yugi : 2 triệu đô. Đã đến lúc ta giành lại quyền kiểm soát giải đấu."

________________________________________

"Trời ạ, tớ nóng lòng muốn đối đầu với đối thủ tiếp theo!" Joey nói, toàn thân kích động. "Trận đấu chống lại Kaiba giả đó khiến tớ nhiệt huyết trào dâng sẵn sàng đánh bại bất cứ ai kể cả Kaiba lẫn Pegasus. Khoan 1 mình tớ chấp cả 2 cũng dc! Joey Wheeler, bài thủ siêu hạng."

" Anh ấy.. luôn như vậy?" Mokuba hỏi cả nhóm, trong khi theo sau Joey, người đang tạo dáng đủ kiểu như biệt đội Ginyu.

" Anh chịu... anh mới vào nhóm này. " Tôi cười trừ.

“Anh biết cậu ấy nhiều năm và chính xác… cậu ấy luôn như thế này,” Tristan đảo mắt nói. "Luôn tuyên bố táo bạo, trong khi thực lực ko có."

" Ý cậu là sao?" Joey như con gió xuất hiện trước mặt Tristan, chỉ tay. " Tớ nói dc làm dc nhá! Tớ đánh bại Mai, đúng không!"

" Nhờ ai?" Tea nói với ánh mắt nhìn về phía Yugi, người cười khúc khích trước lời nhận xét. Và giờ cậu trở thành mục tiêu mới của Joey.

" Gì, Yug ngay cả cậu cũng ko tin tó sao? Ko nghĩ tớ có khả năng?"

" Tớ ko có ý đó". Yugi ngượng ngùng" Chỉ là..."

" Chỉ là gì?"

Tôi xen ngang. " Cậu cần leo từng bước một trước khi hướng tới mục tiêu xa ở tương lai, Joey. Cậu thấy ai dám tuyên bố cân 2 người thuộc đẳng cấp thế giới không?"

Joey mở miệng trả lời yếu ớt. " Tớ... tớ đoán là không."

" Không phải tớ nghĩ cậu ko thể, tớ chỉ muốn nhắc cậu cẩn thận." Yugi an ủi "Còn nhớ những gì xảy ra trên thuyền với Edwin không?" Joey ngượng ngùng sau câu nói.

" Chuyện gì đã xảy ra trên tàu."

"Không có gì!" Joey nhanh nhẩu . "Không có gì để chia sẻ, không có gì để nhóc hỏi!"



Nhưng tôi lắc đầu. "Yugi và anh đồng ý trao đổi bài, nhưng Joey không nghĩ 2 đổi 1 là công bằng. Cậu ấy cố gắng thuyết phục anh 1 đổi 1 bằng cách đấu bài. Còn bảo nếu anh thắng thì cậu ấy cho anh một vài là bài hiếm."

"Tớ không nghĩ rằng tớ đã nói 'một vài' ..." Joey thanh minh.

" Nhưng anh từ chối.Đó là điều tốt vì tôi dễ dàng đánh bại cậu ấy. ."

" Khổ chiến " Nhưng tất cải đều nhìn chằm chằm vào Joey, cậu ta thở dài, khoanh tay trước ngực. "Đúng đúng, tớ khiến mọi thứ rối tung lên."

" Và cậu chả rút ra bài học nào hết," tôi nói một cách lạnh lùng. "Đừng có đặt cược lung tung khiến cậu mất nhiều hơn là được." Tôi nhìn xuống Mokuba. " Đặt cược 5 sao với Yugi?"

" Em hiểu rồi" Mokuba lúng túng, ngại ngùng. Thằng bé ra hiệu cho cả nhóm dừng lại, cũng dễ hiểu, nó là trẻ con sao mà chịu nổi quãng đường xa như vậy. " Thực sự thì em chưa từng đánh bài bao giờ" Mokuba thừa nhận. " Trận đấu với anh Yugi là trận đầu tiên của em."

Yugi vỗ vai Mokuba. "Em chơi tốt lắm-"

" Không, thằng bé đánh rất tệ." tôi nói thẳng.

"EDWIN!" Tea nổi cơn thịnh nộ

" Ý anh là..." Tôi nhanh chóng. " Đấy ko phải bộ bài của thằng bé nên ko tính."

" Ko tính?" Mokua bỡ ngỡ

" Ko tính. Nó ko phải bộ bài của em" Tôi vỗ nhẹ vào chiếc vali của mình, nơi bộ bài b·ị đ·ánh cắp của đứa trẻ đã được an toàn.

"Ơ...Ơ !" Mokuba nhẹ nhõm. "Cảm ơn anh, em thấy dễ chịu hơn nhiều!"

"Thế mới đúng" Yugi cười nói. "Em có nhiều thời gian để tạo dựng bộ bài riêng để dùng cho trận đấu đầu tiên."

" Chính xác" Joey vò đầu Mokuba, Thằng bé ko thích nhưng hiểu rằng đây chính là tình bạn. " Này, thế... Mokuba cần có bộ bài riêng để có trận đấu đầu tiên... nghĩa là Yugi chưa có trận đấu nào vì cậu ấy sử dụng bộ bài của ông nội?"

Yugi trợn tròn mắt, Tristan và Tea không giấu giếm vẻ thích thú. " Của tớ khác" Yugi la lên. Tôi cười khẩy vì Joey nói đúng k phải bởi lý dó ngờ nghệch kia, mà là Yugi dc Pharaoh trợ giúp từ trước khi đánh với Kaiba.

" Tớ chỉ hỏi thôi Yug." Joey đắc ý. ""Heeheehee ... tính ra tớ có số trận thắng nhiều hơn cậu."

" Còn lâu" Yugi phàn nàn một cách trẻ con.

Sau một vài khoảnh khắc Joey và Yugi chế nhạo nhau, cuối cùng tôi quyết định can thiệp. " Joey, có sự khác biệt rất lớn giữa bộ bài bị trộm đi với bộ bài dc cho đi và sửa đổi nó đấy."

" Hả?" Joey ngây ngô

" Để tôi giải thích, lấy luôn bộ bài của Yugi làm ví dụ. Đưa tôi mượn bộ bài một chút Yugi"

" Vâng" Yugi lấy bộ bài ra.

Tôi bắt đầu. " Đây có phải lá Beaver Warrior gốc ko?"

Yugi trả lời. "Ko, lá đó bị rách rồi nên em mua một lá khác" .

" Vậy còn Gaia? "

" Nó bị mờ đi nên em thay thế bằng bản sao"

Cứ như thế tôi tiếp tục với mỗi lá bài của Yugi và cách cậu ấy thay thế từng lá bài. " Vậy nên Joey, đây liệu còn lá bộ bài của ông nội Yugi nếu chưa có một lá bài nào dc ông ấy sử dụng?"

" Ồ...Ồ...Ồ ra là như vậy" Joey đã hiểu.

Tôi vươn 2 tay qua đầu. " Nhân tiện thì, Mokuba em từng tạo thử một bộ bài chưa?"

" À thì... gần như vậy. Em nhờ anh hai giúp nhưng-"

" Phải chăng cậu ta quá bận bụi?" Tea thông cảm

Nhưng Mokuba lắc đầu dữ dội. " Dạ không, anh hai luôn gác lại mọi thứ mỗi khi em cần giúp đỡ. Việc học ở trường, dự án, anh ấy luôn đặt em trước tất cả mọi thứ. Chẳng qua..."

" Cậu ta tệ trong việc giải thích đúng chứ?" Tôi nhẹ nhàng nói. "Cậu ta bắt đầu thao thao bất tuyệt còn em ko hiểu chút nào ? " Cậu bé gật đầu lia lịa. " Ko phải lỗi của Kaiba hay em, giỏi với dạy là 2 chuyện khác nhau. Mấy kiến thức cơ bản đối với cậu ta cứ như là hiển nhiên nên thành ra có suy nghĩ mặc địch rằng ai cũng biết."

Yugi đồng cảm. " Đúng thế . Đôi lúc Joey làm sai khiến em thất vọng, nhưng chợt nhận ra là em chưa từng dạy cho cậu ấy quý tắc đó."

Tôi gật đầu cảm ơn. Tôi không muốn làm cho Mokuba cảm thấy thất vọng về bản thân hoặc vô tình xúc phạm Seto. "Anh có thể giới ý giúp em tự tạo ra bộ bài phù hợp vói em nhất, trong khi chúng ta tìm cho Joey mọt đối thù vừa tầm."

" Anh... thật sao ạ?"

Tôi cười. "Chắc chắn rồi! nếu Kaiba cảm thấy khó chịu thì cứ nói rằng em đang bí mật thu thập thông tin của Yugi và anh. Vì bọn anh là 2 người duy nhất đánh bại Blue Eyes của cậu ta" Mokuba cười toe toét, còn tôi thấy hiếu kì tự hỏi Kaiba phản ứng ra sao trước câu nói này.

20 phút tiếp theo dành để giải thích cho Mokuba những thứ cơ bản của trò chơi. Ưu nhược của các lá bài quái thú, phép và bẫy. Thế giới này hình như ko cần bộ bài phụ, chưa thấy ai dung hợp mà cần có quái thú dung hợp hết, thật kì quặc. Nó có tồn tại nhưng ko bắt buộc ( Được viết trong sách hướng dẫn) . Nói về chủ đề này nên Mokuba nhắc rằng Kaiba vẫn đang ráo riết săn lùng Blue-Eyes Ultimate Dragon, một lá bài siêu hiếm đến mức nhiều người cho rằng nó chỉ là lời đồn thổi.

" Blue-Eyes Ultimate Dragon?" Yugi sửng sốt

" Vâng! Nph thậm chí ko đề cập trong danh sách các lá bài vì nó quá hiếm. Anh hai biết tới sự tồn tại của nó bởi anh hai chạy một phần mềm tìm kiếm khả năng dung hợp của tất cả các lá bài và vô tình thấy nó. Ba con rồng trắng hợp nhất thành hình thái tối thượng."

" Nếu bỏ qua Neo Ultimate Dragon, Alternative và Twin Burst." Tôi nghĩ. " À này, cậu chưa từng thử làm vậy sao Yugi" Tôi hỏi.

" Dạ không." Yugi thừa nhận. "Em ko có nhiều thời gian sử dụng bộ bài của ông nội. "

" Vậy thì bây giờ là lúc." Tôi gợi ý. "Hãy tìm ra các lá bài cậu muốn tập trung vào và xây dựng chủ đề cho bộ bài."

" Chủ đề? Ý anh là sao?"

Đầu tôi đang tránh đấu quyết liệt liệu có nên dạy bảo cho nhân vật chính ko. 1 bên rằng tôi cần tránh làm hỏng mọi thứ, vì có thể khiến Yugi vứt bỏ một lá bài mà cậu ấy cần trong tương lai. Phần khác của tôi chỉ ra rằng cậu ta sử dụng Mushroom Man và Watapon, cần phải thanh tẩy ngay lập tức.

" Bài ma thuật là trò chơi non trẻ." Tôi nói giọng điệu như thời còn làm đào tạo nhân viên tại nơi làm việc hay các lớp định hướng nghề nghiệp. " Bây giờ tổng có bao nhiêu lá bài? 300? 400?. Khoảng thế. Cách vài tháng nph lại in ra loạt bài mới nhưng ko có nhiều sự lựa chọn. Hơn nữa, độ hiếm khiến mọi thứ tệ hơn. Bạn ko có nhiều lựa chọn để tạo nên một bộ bài ưng ý." Tôi lấy bộ bài của mình ra. " Vd bộ bài Endymion, hiện tại chỉ có Endymion, Crusader, Rogue và Lab, nên phải sử dụng mấy con chim để bù vào. Nhìn nó lạc loài khiên tôi ko thể phát huy tối đa sức mạnh của Endymion."



Mokuba nói. "Anh khuyên Yugi tập trung cho vào một chủ đề, rồi lại bảo rất khó làm như vậy. Là sao?'

" Khó bây giờ, theo nguồn tin từ chú anh Industrial Illusions sau giải đấu này sẽ phát hành loạt bài mới. Cả chủ đề mới lẫn những lá bài mới hỗ trợ cho chủ đề cũ." Tôi dựa theo cốt truyện chém gió

" Ồ, giống như Harpie của Mai!" Yugi nói.

" Chính xác. Chiến thuật trở nên đa dạng hơn, một người có thể sở hữu vài bộ bài khác nhau. Nên trận tái đấu trong tương lai giữa Kaiba và Yugi kiểu gì cũng trở nên thú vị hơn."

" WoW" Mokuba mắt sáng ngời. " Nhưng em chưa có gì cả."

" Vậy em nên suy nghĩ luôn về những gì em muốn ở bộ bài của mình, sau đó tìm những lá bài phù hợp. Như áp đảo đối thủ bằng những quái vật mạnh mẽ. Hay sử dụng bài phép tăng sức mạnh cho quái thú. Hoặc đốt điểm gốc trực tiếp. Hay đánh lô như Joey." Yugi và Mokuba cười. " Mọi thứ đều có thể, em hãy tự suy nghĩ và quyết định, anh sẽ giúp em tìm kiếm."

" Anh?" Mokuba ngạc nhiên. " Nghĩa là.... sau Duelist Kingdom...?"

" Trừ khi Kaiba muốn giúp em và hàn gắn mối quan hệ anh em."

" Cả anh nữa." Yugi nói nhanh. " Ông nội anh điều hành cửa hàng game nên ông nội có đủ thứ để giúp em."

" Này Mokuba" Tea gọi, ra hiệu cho thằng bé tham gia cùng cô.

Khi tôi và Yugi ở một mình, cậu thiếu niên ngước nhìn tôi mỉm cười. "Anh thực sự rất tốt khi giúp em ấy."

" Thằng bé có cuộc sống khó khăn, nhất là gần đây. Mồ côi, b·ị b·ắt cóc, có anh trai bảo vệ quá mức, Nó cần có niềm vui trong cuộc sống." Tôi nhìn Yugi. " Tất cả chúng ta đều cần, bằng mọi giá phải cứu được ông nội cậu."

" Em biết là nó khó tin-"

" Yugi... tin tôi đi, tôi từng trải nghiệm những thứ còn tồi tệ hơn. Ma thuật cổ đại bắt nhốt linh hồn, không khó tin lắm đâu." Tôi nghiến răng. " Pegasus chắc chắn phải đền tội."

"Có vẻ như tất cả chúng ta ở đây vì những lý do tuyệt vọng. Em, Mokuba, Joey-"

" Joey làm sao?" Tôi hỏi

" Em gái của Joey... sắp bị mù.. nên phải tiến hành phẫu thuật gấp nhưng nó tốn rất nhiều tiền. 3 triệu đô. Nó quá sức với gia đình cậu ấy, nên thành ra cậu ấy muốn thắng giải đấu lấy tiền cho em gái."

Tôi nhét hai tay vào túi. "Dễ mà, tôi hoặc cậu đưa Joey tiền nếu một trong hai chúng ta thắng."

Yugi tròn mắt. " Dạ?"

"Tôi .cậu. Thắng đưa Joey tiền, giả sử chúng ta ko còn cách nào khác." Tôi nghĩ đến việc bắt Kaiba chuộc bộ bài của hắn.

" Anh làm vậy thật sao?"

" Một cô gái trẻ tương lai còn dài phía trước bị mù? Ai cũng làm vậy thôi"

Yugi đồng tình. " Cảm ơn anh, Serenity sẽ có thêm cơ hội.. Tuy nhiên em ko chắc về Joey ... cậu ấy khó có thể chấp nhận."

"Lòng tự tôn của cậu ta cao hơn việc cứu em gái? Đần độn."

" Sao anh cứ như vậy? "

" Hả"

" Một phút trước anh còn đối xử tốt với Mokuba, tính trao tiền thưởng cho Serenity, bây giờ anh lại ché giễu Joey?"

" Tôi thường xuyên nghe cậu và Tristan pha trò về Joey?"

" Nó khác nhau?"

"Khác?"

" Bọn em là bạn trêu trọc lẫn nhau là bt, ko có ý xấu. Nhưng anh.. nói như vậy rất thô lỗ. Anh nói tương tự như vậy với tay sai của Pegasus và kẻ giả danh Kaiba. Anh ko ngừng chế nhạo, xỉ nhục họ. Điều đó không đúng. "

Tôi trừng trừng nhìn Yugi, hít một hơi thật sâu để tránh nói điều gì đó cay nghiệt khiến tôi phải hối hận. " Tóc nhọn, tôi biết hắn tên Kemo, và tên mạo danh cố gắng b·ắt c·óc t·rẻ e·m. 2 tên xấu xa làm việc cho 1 kẻ xấu xa hơn. Chúng ko xứng đáng nhận dc sự tôn trọng. Thực tế, chúng vô cùng muốn và tôi từ chối cho chúng. Chúng chả là gì trong mắt tôi, chính xác hơn là một tên bị cậu cho tan biến tôi ko mảy may chút nào."

Yugi co rúm lại." Em... em ko chắc bản thân đã làm gì. Có đôi lúc em cảm thấy em là một người hoàn toàn khác đang đối mặt với những kẻ xấu xa." Cậu ta nhìn vào đôi tay mình. " Em cảm thấy rằng nếu tên g·iả m·ạo kia nếu hắn còn chút lòng tốt thì hắn vẫn còn ở đây."

" Hắn có lòng tốt? Làm ơn đi, chuyện viễn tưởng."

" Em hiểu quan điểm của anh...nhưng anh ko cần phải làm gắt như vậy. Anh cần chứng tỏ bản thân tốt hơn chúng."

" Tôi tốt hơn chúng"

" Ý em là bên ngoài trò chơi"

" Tôi ko b·ắt c·óc Kemo, ném hắn vào phòng giam, sau đó dùng hắn chống lại gia đình hắn. "

Yugi đuối lý. T.ôi có thể nói rằng cậu ấy nhìn thấy logic cho tất cả các quan điểm của tôi nhưng niềm tin cứng đầu c·hết tiệt của Yugi đã ăn sâu bén rể, ko thể bị phá bỏ. Tôi đợi chờ cậu ta nói tiếp.

"Nhưng nhận xét của anhvề Joey thì sao? Chỉ vì bạn ấy không đồng ý với anh-"

" Ko phải là ko đồng ý mà là ko dung thứ cho kẻ ngốc." Tôi thở dài, lắc đầu qua lại. " Một tên ngốc như Joey luôn làm mọi thứ thành ra khó khăn hơn mức cân thiết. Tôi đưa giải pháp cho cậu ta và cậu ta từ chối nó vì cái lòng kiêu hãnh ko cho phép." Nói thế này cho dễ hiểu. " Vd tôi biến mất trong vài giờ và quay lại với linh hồn của ông nội cậu. Thế cậu muốn đưa linh hồn ông cậu vè xác ngay hay đem trả lại cho Pegasus bởi vì cậu muốn tự mình đánh bại hắn?"

" Em muốn đưa về ngay." Yugi chợt hiểu ra ." À"

" Ngẫm ra chưa. Cậu ta ghét dc nhận lòng tốt vì coi đó là sự xúc phạm. Cậu ta ko nghĩ mà chỉ lao đầu vào làm bất chấp hậu quả để thỏa mãn lòng kiêu hãnh của bản thân. Nên tôi chả ngại ngần gọi Joey là tên ngốc."

Chúng tôi im lặng trong suốt quãng đường còn lại và tôi hơi ngạc nhiên khi thấy một nhóm lớn người tham gia đang bàn bạc, trao đổi bài và tám chuyện với nhau. Tôi đã quên về phần này truyện, chỉ nhớ rằng Mai dụ Rex đấu với Joey nhờ đó cậu ta có Red Eyes . Tôi mơ hồ rằng lần này Mai ko sử dụng đến chiến thuật như vậy sau lần gặp mặt với tôi, nhưng đó chỉ ảo tưởng. Ko ai thay đổi bản thân nhanh như vậy, cả thế giới thực lẫn giả tưởng này.



" Mọi người tụ hội đông vui thế nhỉ." tôi nói

" Mặc kệ đi... mặt tốt là quý ngài siêu đẳng bây giò có đống đối thủ để lựa." Tristan trêu

Joey chạy ngay vào đám đông, tôi nhìn Tea bảo. " Anh đi dạo xung quanh chút, có gì thì cứ tụ hội ở đây." Tea gật đầu và kéo Mokuba đi cùng. " Đi theo anh! Có thể Pegasus giữ lời khi ko đụng vào em khi đi cùng anh, nhưng em ở một mình thì anh ko dám chắc."

“Em không phải trẻ con,” Mokuba phàn nàn.

" Anh biết và Kemo ko ngại ngần việc b·ắt c·óc t·rẻ e·m, chứ đừng nói đến người lớn trẻ tuổi như em. Nên cứ ở gần anh."

Hầu hết các người chơi ung quanh đều không để ý đến chúng tôi, họ bận rộn khoe thành tích, trao đổi bài. vật tư. Tôi định có ý đồ đem thức ăn ra trao đổi lấy bài nhưng giờ có thểm một miệng ăn, nên tôi cần đảm bảo mọi thứ thật chu toàn. Đặc biệt là có nên dẫn Mokuba vào lâu đài cùng hay ko. Tôi muốn xem tận mắt cảnh Pegasus thảm bại. Nhưng tạm gác lại hết, tôi cần một người sẵn lòng cung cấp thông tin.

" A, có thêm thí sinh gia nhập khu vực miễn thi đấu" một giọng nói có trọng âm vang lên từ phía sau tôi.

Tôi hơi ngạc nhiên khi thấy người tiếp cận nhìn ngang tuổi tôi. Gã này trông là lạ, tóc đỏ nhọn ra 2 bên như tai chó. Còn có chỏm rấu nhỏ dưới môi cùng lông mày sâu róm như sắp rơi ra mặt hắn. Trang phục là áo khoác màu xanh có đuôi dài, hàng cúc vàng thành hai hàng chạy dọc phía trước, cổ áo rộng dài tới nửa sau đầu, và cổ tay áo màu đỏ. Ở dưới thì chiếc quần kaki mà kem đi kèm giày bốt cổ cao làm tôi liên tưởng gã này muốn làm hải tặc quá.

"Khu vực miễn thi đấu?"

" Đúng, cấm thi đấu ở đây chỉ giải lao,gặp gỡ, trao đổi, nói chuyện. Có trong sách quy tắc tham dự, cậu ko đọc à?" người lạ mặt nói. Anh ta đưa tôi bản đồ có đánh dấu khoanh tròn một ranh giới cách nơi Yugi đứng có vài bước chân.

" Pegasus tử tế đến vậy sao?" Mokuba nói và tôi đồng tình với ý kiến này.

" Chắc do tôi...ép. Người đàn ông trả lời. " Tôi thông báo với Pegasus rằng nếu muốn tôi tham dự giải đấu, ngài ấy cần đồng ý với một số điều kiện. Khu vực này là một, và tôi tự do sử dụng con thuyền riêng. Ngài ấy rất muốn tôi tham gia để nhờ tầm ảnh hưởng của tôi lôi kéo những sự hỗ trợ nên đã đồng ý.." Kẻ lạ mặt vuốt râu. "Có lẽ vì vậy mà cậu không biết? Cậu nhận được sách quy tắc khi nào?"

"Vài ngày trước, trong một gói đặc biệt."

" Hmm, lạ thật"

Tôi nhìn nhận ngươi này một cách cẩn thận trước khi giật bắn mình từ đầu tới chân. Gã này là Eliminator, tôi liền giơ tay ra chắn ngang Mokuba và sẵn sàng kêu gọi những người khác nhưng người đàn ông kia, thấy tôi căng thẳng, thở dài lùi lại một bước.

" Xem ra anh từng gặp mặt bọn chúng" . Anh ta bình tĩnh nhìn xuống Mokuba. " Vậy tôi nghi ngờ đây chính là mục tiêu mà ngài Pegasus muốn, Mokuba ?"

" Ngươi giống với tên mạo nhận là anh hai!" Mokuba cáu kỉnh. Tôi liếc mắt nhận thấy nhóm Yugi đang bận chơi đùa vui vẻ. Hay lắm.

" Tôi là Eliminator, đúng. Nhưng khác với bọn chúng, tôi ko tham dự vào bất kì kế hoạch nào của ngài Pegasus đang cố gắng thực hiện ở đây. Bắt cóc trẻ em? Ko, nó sẽ làm vấy bẩn danh dự của tôi." Anh ta đặt cánh tay phải vào ngực mình . "Tôi là Eliminator, tôi ở đây để kiểm tra những người tham gia cho họ cơ hội thử thách bản thân. Không hơn, không kém."

Tôi cảm thấy mình nên tin tưởng người này. Có thể do ko thấy anh ta xuất hiện trong cốt truyện nên ko làm ảnh hưởng tới phán đoán của tôi. Có lẽ do giác quan thứ sáu tự nhiên mà tôi có được khi đến thế giới này. Hoặc tôi thấy mệt mỏi muốn tin rằng ngoài Yugi và đám bạn, thế giới này vẫn còn người tốt. Dù lý do gì tôi bắt đầu hạ tay xuống.

"Edwin Chaos. Mokuba Kaiba, thằng bé hiện đang được tôi bảo vệ."'

"Renard Volpe, tôi muốn nói rằng mặc dù tôi ko thực hiện yêu cầu của ngài Pegasus, nhưng nếu chúng ta gặp nhau bên ngoài khu vực này, tôi bắt buộc phải đấu với cậu, xin hãy hiểu cho."

Tôi thở dài. " Chừng nào Mokuba còn ở bên cạnh thì chừng đó thằng bé ko thể chạm tới. Đồng nghĩa tôi trở thành mục tiêu săn lùng số 1"

" Thật ra là 2." Renard nói. " Yugi là số 1, cậu với Kaiba đồng hạng 2"

" Như nhau cả." Tôi cảm thấy thật dở hơi khi vui mừng biết trong mắt Pegasus tôi ngang hàng với Yugi và Kaiba.

' Khoan đã, anh hai?" Mokuba lo lắng. " Pegasus đặt tiền thưởng cho anh hai ? Anh ấy đang ở đây?"

"Sắp" tôi nói trước Renard. "Em nghĩ rằng cậu ta ko đến cứu em sao ?" Tôi rút điện thoại ra, gửi tin nhắn cho chú về tất cả ... chờ đã ... Tôi dừng lại, chụp Mokuba và chính tôi. ... xong. Hy vọng chú tìm cách liên lạc với Kaiba, nhờ chính quyền vào cuộc, giúp chúng ta thoát khỏi mớ hỗn độn này.

" Dc rồi, quay về vấn đề hiện tại, anh sẽ thách thức tôi ngay khi tôi rời khỏi đây?"

" Tôi không đấu với ai chiều nay."' Renard trả lời. " Nói chung là trừ khi đến tối cậu vẫn ở đây thì tôi mới bám theo."

" Hợp tình hợp lý. À Mokuba đến giờ ăn rồi, lấy đồ ăn trong balô, ko phải trong vali. "Thằng nhóc gật đầu đi lục tung balo lên. Tôi tiếp tục chuyện với Renard. " Tôi đoán anhh là dân chuyên nghiệp? Tại sao ko tham gia giải đấu mà thành tay sai của Pegasus, 3 triệu đô cùng danh hiệu vua trò chơi có sức hút rất mạnh"

Renard cười, xua tay một cách miễn cưỡng. " Tôi đúng là dân chuyên. Còn vụ danh hiệu, thực sự mà nói nó vô nghĩa với tôi. Đối với tiền thưởng... thực sự hấp dẫn ko thể cưỡng lại nhưng chỉ có 2 cơ hội nhận nó. Làm việc này thì chắc chắn nhận 60k đô, cái nào kiếm dễ hơn thì làm thôi."

" Nghe có vẻ ko nhiều chút nào" Mokuba than vãn

" Ko phải ai cũng có anh trai điều hành công ty tỷ đô " Tôi ngao ngán giải thích.

" "Nói cho tôi biết, Edwin, tại sao cậu lại ở đây?"

Tôi đã tự hỏi mình câu hỏi đó rất nhiều ... làm thế nào mà tôi lại bị mắc kẹt trong thế giới này. Nhưng tôi đoán rằng anh ấy đang tìm kiếm câu trả lời khấc, "Chú tôi bị gãy chân nên tôi đến thay thế. Tôi báo cáo về những gì xảy ra ... Tôi không nghĩ Pegasus sơ ý như vậy có một phóng viên đến xem ông ta b·ắt c·óc t·rẻ e·m và thực hiện hành vi chiếm đoạt tài sản".

" Nên ước mơ của cậu... ko phải giành chiến thắng?" Renard hỏi câu này khiến tôi thấy khó chịu trong người.

" Ko, tôi ko chê tiền nhưng nhưng đó không phải là giấc mơ của tôi."

" Vậy nó là?"

Mokuba lên tiếng trước khi tôi có thể trả lời. "Ý anh là gì? Giấc mơ? Giống như lúc ngủ?"

"Không không không ... Ý tôi là điều cậu ấy hằng mong ước. Thứ thôi thúc cậu ấy."

Half Life 3, đợi nó gần 15 năm rồi, mà giờ kẹt ở đây chắc ko còn cơ hội nữa.

Renard ngồi xổm xuống để nhìn Mokuba rõ hơn. "Nhóc thấy đấy ... Tất cả mọi người đều mơ; nhưng không như nhau. Những người mơ về đêm, trong những ngóc ngách sâu kín lờ mờ của tâm trí, khi thức giấc vào ban ngày mới nhận ra đó là ảo ảnh"

Tôi hùa theo, Renard mở to mắt thích thú. " Nhưng những người mơ vào ban ngày mới là đáng gờm, vì họ có thể thực hiện giấc mơ của mình với đôi mắt mở to, để biến chúng thành hiện thực."

Trong thâm tâm tôi suy nghĩ về câu hỏi của Rengard. Ước mơ của tôi là gì? Tại sao tôi lại làm những gì đang làm? Những người trên đảo đều có ước mơ của riêng họ. Còn tôi tôi muốn gì ở thế giới này?

Tôi nhìn Mokuba và tìm thấy câu trả lời cho mình

"Tôi muốn khi thời gian của tôi ở thế giới này kết thúc, tôi muốn nhìn thẳng vào những người đem tôi tới nơi này, nhổ toẹt vào mặt họ tước khi tuyên bố tôi i đã làm nhiều điều tốt hơn họ từng làm."

Renard gật đầu. "Một giấc mơ táo bạo. Tôi thích nó"

" Còn anh? Giấc mơ của anh là gì, Renard?"

Eliminator mỉm cười đắc ý. "Tôi đã ở một mình trong một thời gian dài, Edwin . Đó là lựa chọn ... cho ước mơ của tôi là tìm thấy những người tôi thuộc về. Thuyền trưởng của tôi. Đồng đội của tôi. Những người bạn đồng hành thực sự cùng nhau hoàn thành bất kể mục tiêu gì" Anh ấy nhắc nhở tôi. " Bạn bè của cậu bắt đầu rời đi rồi, tôi tin rằng cậu cũng làm vậy. Lần sau gặp mặt chúng ta trở thành đối thủ của nhau... chứ đừng là kẻ thù."

" Ko phải kẻ thù" Tôi vui vẻ trả lời. " Nào Mokuba, anh có cảm giác Joey sắp làm gì đó rất ngu ngốc."