Chương 12 : Mokuba và Kaiba giả mạo
Với những ngôi sao mới mua được nhét trong vali, tôi bắt đầu chuẩn bị một bữa trưa nhanh gồm các thanh lương khô và nước đóng chai, suy nghĩ về hai thứ. Thứ nhất, thực sự là ý kiến dở tệ khi đọc Công viên kỷ Jura ở đây, đặc biệt do thỉnh thoảng có những tiếng gầm thét của quái vật trong không khí. Thứ hai là rất nhiều người trên thế giới này có vấn đề nghiêm trọng.
"Tất cả họ đều có tâm lý của con bạc" tôi ngợi. " Go big or go home. Không tinh tế, không thận trọng. Ngay cả Yugi cũng làm vậy trong mọi tình huống, sẵn sàng đánh cược bộ bài của mình hoặc chấp nhận những yêu cầu điên rồ chỉ với hy vọng trả thù hoặc ít nhất là báo thù. ' Tôi tựa lưng vào gốc cây nhìn lên trời ngắm các đám mây trôi. "Nghiêm túc mà nói, những người này đều có chiến lược NGOẠI TRỪ khi nói đến cá cược!" Tôi dừng lại, mím môi suy nghĩ. "Vớ vẩn có khi đem cả chức vụ trong Nhà Trắng ra đặt cược neu may mắn tôi có thể thống trị thế giới này trong một tuần."
Một phần lý do khiến tôi khó chịu là kế hoạch trở nên lộn xộn. Ban đầu tôi định thử đấu với một trận nữa trước khi tụ họp với Yugi và mấy người bạn. Nhờ tên Alto dở hơi làm bây giờ tôi có quá nhiều sao để mạo hiểm tham gia một trận đấu khác, trừ khi tôi cố tình thua cuộc. tuy nhiên làm vậy lợi bất cập hại. Đưa nhầm người quá nhiều sao, họ thua nhầm người, đột nhiên thành ra Bonz có mặt trong trận chung kết thay vì Yugi..
'Hmm ... chuyện gì xảy ra nếu Yugi không lọt vào trận chung kết nhưng cũng không thua? Ý tôi là ông nội của Yugi sẽ tạch nhưng Pegasus giải quyết rắc rối như thế nào? Toàn bộ kế hoạch là phải làm Yugi thua. ' Tôi nghĩ về nhân vật phản diện mặc áo hồng trước khi bật ra tiếng cáu kỉnh. " Lỗ hỗng, lỗ hổng"
Nhưng đối đầu với một đối thủ khác mà cống hiến hết mình, nghĩa là giành chiến thắng (điều mà tôi cảm thấy thoải mái hơn nhiều khi giờ tôi hiểu luật Duelist Kingdom là một nửa tốt và nửa kia hoàn toàn nhảm nhí) thì việc đối mặt với Kaiba dởm rất có thể cho tôi chạm đến mức 10 sao hoặc hơn. Vì với tất cả mọi người chơi ' liều ăn nhiều' ngoại trừ Mai, Rex, Bonz, như vậy sẽ p·há h·oại dòng thời gian. Tôi giấu đi 3 ngôi sao, chỉ để lại 3 cái nếu ko sẽ có mấy tên săn đuổi tôi và bùm tôi ăn hết sao còn Yugi lẫn Joey ngồi cười.
Đáng buồn thay, trận đấu với Kaiba đểu sẽ là trận đấu cuối của tôi trên hòn đảo này. Cúp thắng dc " Blues Eyes" cũng ok đấy nhưng nó làm mất đi kha khá thú vui trong thế giới Yu-Gi-Oh.
Quăng giấy gói vô vali tôi đi về phía bến tàu. “Ước gì có cách nào đó có thể giúp được đứa trẻ đó và Mokuba,” tôi nghĩ. " Hay cứ cho nó diễn ra như kịch bản. Thằng nhóc vô danh bị đưa ra khỏi đảo còn Mokuba ... bị ném vào hầm ngục tối ẩm ướt rồi bị rút linh hồn ra khỏi cơ thể"
Tôi lại vô cảm như thế sao?
"C·hết tiệt!" Tôi thầm nguyền rủa, kiểm tra đồng hồ thấy bữa trưa muộn tạm bợ đã đưa tôi đến 2 giờ chiều. Tôi duỗi thẳng chân ra chút để chạy thật nhanh. "Mình ko làm nổi, không thể để một đứa trẻ phải trải qua sự khủng kh·iếp đó. Có lẽ tôi nên giấu thằng nhóc đi làm cho Kaiba nghĩ em trai hắn đang b·ị b·ắt cóc? Cứ để cho Kaiba vẫn thách đấu với Pegasus rồi bị rút linh hồn? ARGGG! khó nghĩ quá" Cảm giác tội lỗi tràn ngập tâm trí tôi.
Tôi biết rằng bản thân đang hoang tưởng . Mokuba vẫn ổn sau Duelist Kingdom ... thực tế thì việc b·ị b·ắt cóc một phần do nó . Rốt cuộc thằn nhóc là thứ giữ Kaiba sa đọa. Nhưng tôi không thể sống thật với chính mình khi biết rằng một đứa trẻ vô tội phải trải qua địa ngục chỉ vì tôi muốn đi con đường dễ dàng. Đó là rủi ro ... rủi ro rất lớn, nhưng đáng để thử.
Tôi chạy về phía bến tàu thì đột ngột dừng bởi tiếng kêu 'Giúp tôi, giúp tôi với!' vang dội tai tôi. "Đến ngay!" Tôi gầm lên, trượt trên con đường đất. Vài tên tay sai của Pegasus đang áp chế một thằng nhóc, tôi định bước tới thì bị một tên chặn lại. Ngay lúc này, Tristan từ đâu lao thẳng vào tên tóc nhọn, dùng kĩ thuật Judo quật ngã hắn... tên còn lại định t·ấn c·ông sau lưng thì bị Tristan xoay người tung cú đá khiến ngảy cả Thành Long cũng vỗ tay thán phục. Thằng bé mặc vest cố gắng trốn thoát thì bị một tên đô con khác bắt lại, dễ dàng nhấc bổng nó lên, cùng lúc nhóm của Yugi xuất hiện.
" NÀY " Tôi rút điện thoại ra thu hút sự chú ý của bọn chúng. " Mấy người nên biết nếu tin tức nhân viên của Pegasus b·ắt c·óc t·rẻ e·m, h·ành h·ung trẻ thành niên lộ ra thì nó hot đến mức nào không? Chắc chắn ngay ngày mai sẽ tràn ngập khắp các mặt báo"
" Muốn sống thì đưa điện thoại đây" Một tên đe dọa, tiến tới chỗ tôi
Tôi đơn giản lùi lại, cười nhếch mép. " Hô hô còn đe dọa g·iết người luôn, ngon thì làm" cùng lúc giơ điện thoại lên lắc lắc. " Quyền tự do báo chí nha, chụp lại hết rồi nhé thằng tóc nhọn, bây giờ tao gửi thứ này cho chú tao Kpling Chaos. Biết là ai ko? Hỏi sếp mày để biết thêm chi tiết về Chaos Communications. Tôi đã thấy hắn rén. " Mày biết rồi à. Truyền hình, đài phát thanh, báo chí ... tất cả những gì tao cần làm là ấn nút là mai mặt mày nổi nhất cái thế giới này luôn, nào bước tới thêm một bước đi, xin đấy" Và tên não cơ bắp tiến tới luôn. " Ồ, giỏi vậy thì tao làm nó trở nên còn tệ hơn. Bắt đầu ghi âm giọng nói. Nhân viên Industrial Illusions x·âm p·hạm một đứa trẻ" Tôi chế nhạo. " Bây giờ thả thằng nhóc ra hay muốn chọn vào tù nhặt xà bông!"
Tất nhiên tôi đang chém gió, ít nhất là hiện tại. Tôi chưa kịp mở màn hình chứ đừng nói ghi âm nhưng mấy tên đần này ko cần biết.
" Xóa ngay đoạn ghi âm đó hoặc mày bị đuổi khỏi đảo"
" G-Ử-I" Tôi đánh vần.
" Dc rồi, dc rồi" tên tay sai nói, hạ đứa bé xuống nhưng vẫn giữ bên cạnh hắn. " Mày đang can thiệp vào quy định của giải đấu, đấy ko phải chuyện của mày."
" Hơ, bắt giữ một đứa bé thì là chuyện của tất cả chúng tôi" Joey quả quyết, tiến tới sau tôi, còn Tea đứng bên phía Tristan.
" Chuyện gì xảy ra vậy? " Yugi hỏi
Tên côn đo giơ tay thằng bé lên, kéo chiếc găng tay trống cho chúng tôi xem. " Nhìn đi, nó đã thua hết sao, theo quy định nó phải rời khỏi đảo ngay lập tức"
Mặc dù tôi biết sự thật, nhưng tôi phải đóng cho tròn vai. " Tóc nhọn à, mày có cách hài hước để xử lý theo quy tắc đấy."
" Nhưng tôi mất hết sao trong thi đấu! Chúng b·ị đ·ánh cắp! Bộ bài của tôi cũng vậy.!"
" Ta ko quan tâm lý do là gì. Hãy rời-"
" Im mồm, tóc nhọn" Tôi bước tới gần hơn " Tao muốn nghe thằng bé nói"
" Đồng ý" Yugi thêm vào. " "Nếu ai đó đánh cắp sao của em ấy, hãy tìm hắn chứ không phải em ấy."
" Đúng vậy" Tea bổ sung. " "Pegasus tổ chức giải đấu kiểu gì mà để trộm c·ướp hoành hành, thậm chí còn ko thèm điều tra làm rõ"
Tên côn đồ hầm hừ với 5 người bọn tôi. " Nghe đây lũ nhóc, bọn ta đã nghe chán mớ lý do của vô số những người mất hết ngôi sao của chúng. Nào là rơi khỏi găng tay, bị chim tha mất, đối thủ lừa mất... Đã 12 đứa viện đủ cớ và bọn ta ko rảnh điều tra tất cả. Ngài Pegasus ra lệnh cho chúng ta làm vậy nên đừng có nhúng tay vào mà hãy tập trung cho giải đấu, đừng để như thằng ranh này."
" Tại sao dám-" Joey tinh xông lên nhưng bị tôi chắn ngang" Ed, cậu làm gì vậy?"
" Tóc nhọn kia nói có lý" Tôi bảo. " Nếu thằn nhóc nói dối-"
" Em không"
" Thôi ngay gọi ta là tóc nhọn đi" tên tay sai phàn nàn.
"... NẾU đứa trẻ nói dối thì TÓC NHỌN ở đây làm đúng chức trách của hắn, miễn bình luận."
Tôi nhìn Yugi và cậu ấy thở dài, gật đầu. "Chúng mình không thể chắc chắn ai đang nói sự thật."
" Em nói thật" đứa bé cầu xin " Làm ơn giúp em"
Tôi nhìn thẳng vào mặt Tóc nhọn. " Ngươi đưa nó đến bến tàu đúng chứ? Bao lâu trước khi con thuyền quay trở lại bến?"
" 30 phút"
Tôi ra hiệu cho năm người chúng tôi. "Vậy hãy để bọn ttìm ra xem ai đã làm việc này, sau đó ngươi có thể bắt đúng người ra khỏi hòn đảo. Trong lúc chờ đợi đối xử với đứa trẻ đó tôn trọng hơn một chút. " Tôi dừng lại, lắc lư điện thoại. "Ngoài ra, nếu ngươi đuổi sai thì kiểu gì cũng dinh vô mớ rắc rối. Nhưng ... nếu ngươi bắt được tên t·ội p·hạm thực sự, Pegasus chắc hẳn rất hài lòng."
Cái khoảng khắc mặt hắn trở nên trầm ngâm, tôi biết hắn đã bị thuyết phục.
" Tốt thôi, đúng 30 phút"
Yugi bước lại gần cậu nhóc, Tôi thì đứng che cho Tea, còn Joey và Tristan đứng kế bên đề phòng có biến. Cả nhóm nói chuyện với cậu nhóc, tôi chụp lén dc bức ảnh của Kemo ( tóc nhọn) . " Vậy hình dáng của tên ă·n t·rộm trông như thế nào?"
" Em ko thấy mặt hắn, khuôn mặt dc che bởi chiếc khăn bandana. Em chỉ nhớ hắn có vóc dáng nhỏ bé, hắn thách thức em ở đồng cổ, khu vực thi đấu thứ 146.
" Hắn thách đấu em bằng bài ma thuật? " Yugi hỏi một câu mà tôi thấy quá thừa, không lẽ rủ thằng nhóc chơi cờ vây à.
" Vâng" Đứa trẻ nói, trở nên tức giân hơn. " Khoảnh khắc em đặt bộ bài và ngôi sao xuống bàn, hắn đã chộp lấy và bỏ chạy"
" Hãy tin tưởng tụi chị." Tea nói " Tụi chị sẽ giúp em lấy lại những thứ đã mất"
"Bọn anh sẽ tìm ra tên trộm đó và đưa hắn ra trước công lý! Nhóc ko thể bị đuổi bỏi lý do không phải từ nhóc. " Joey mạnh mồm.
" Bon anh ko để em đi đâu hết" Tristan tuyên bố, 2 tay đấm vào nhau
" Nhưng nếu bọn anh ko đến kịp" Tôi lườm Kemo, chả tin thầng khốn đấy một giây nào cả. " Hãy liên hệ với Chaos Communications khi về nhà. Ít nhất bộ bài của nhóc sẽ lấy lại bộ bài. Anh thề luôn"
"Nhưng không có lý do gì để lo lắng về vì chúng ta có bộ óc xuất sắc của Joey Wheeler này, tên trộm hãy chuẩn bị đi"
Yugi, Tea, Tristan và tôi đều xấu hỏ thay.
" TIến lên nào" Joey ra lệnh.
".... Chúng ta có nên bỏ rơi Joey ko đây?" Tôi chán nản" Dám cá ko ai nhớ cậu ta hết!"
10 phút sau, chúng tôi đến hiện trường vụ c·ướp, tôi gần như thuyết phục dc Tristan về kế hoạch " bỏ rơi" Joey
" Bộ óc thiên tài của cậu đang nghĩ gì? " Tristan hỏi
Joey gãi đầu. " Chịu!. Nghĩ khiến tớ đau đầu. Này Yug, cậu nghĩ hắn sẽ quay lại không? "
" Hắn có thể, trong lúc đó chúng ta phaari nghĩ ra kế hoạch. "
" Ngoại trừ việc chúng ta chỉ còn 20 phút. " Tôi nhìn đồng hồ. " Chưa kể từ đây ra bến tàu mất 10 phút."
" Chúng ta biết tên trộm ở đâu mà tìm, anh Edwin." Tea giải thích, ngồi bệt xuống đất. " Nơi này là niềm hi vọng cao nhất của chúng ta"
Tôi quên mất việc mấy người này tìm thấy Mokuba như thế nào. "Mọi người, chúng ta cần kế hoạch dụ tên trộm ra thay vì ngồi đây đợi. Tên trộm ko từ trên trời rơi xuống đâu."
Đột nhiên một con Mookuba hoang dã nhảy ra khỏi bụi cây.
" Thế mà xuất hiện thật" Tôi bình luận.
" Cuối cùng ta cũng tim thấy ngươi rồi, Yugi" Mokuba dõng dạc.
" Vậy ra ngươi chính là tên trộm bọn ta đang tìm kiếm" Joey vui sướng.
" Để tớ xử lý" Tristan tuyên bố
Teea nhìn Tristan " Nói dc phải làm dc, cậu to gấp đôi hắn."
" Lùi xuống nhóc."
Tôi người duy nhất ko có ý định bắt thằng bé. Tristan và Yugi bắt đầu ganh đua xem ai bắt dc Mokuba trước. Mọi người phần nàn vì 2 người này ko góp ích gì nhiều ngoài để bufff sức maajnh tình bạn cho Yugi. Họ xứng đáng có spin-off
" Đủ rồi, với tư cách là người lớn nhất." Tôi bước tới chắn giữa đám Yugi với Mokuba " Hãy cư xử như những người đàn ông đích thực."
" Tôi biết cậu muốn gì..." Yugi nói. " Cậu muốn đấu bài với tôi phải không?"
Sau khi Mokubaa xác nhận, tôi đứng cạnh Joey, Tristan, nhìn xuống đồng hồ. " Này chúng ta có 10 phút... đúng 10 phút. Hoặc tí nữa chạy bán mạng thì chỉ mất có 5 ? "
" Đừng lo, Ed" Joey tự tin " Yugi sẽ đập tên trộm này ngay lập tức"
" Tên trộm muốn ngồi đó đợi còn lịch trình của chúng ta thì ko rảnh. Nên đánh nó bất tinh để lôi nó đi"
" Hey, thế thì chúng ta khác gì tay sai của Pegasus" Joey trả lời. Thay vì đáp lại, tôi đợi cậu ta quay đi, dùng tay giả vờ b·óp c·ổ cậu ta,
Nhưng mọi cảm xúc tiêu cực tan biến nhanh chóng, trò chơi ngàn năm bắt đầu lóe sáng. Tôi thề có thể nghe thấy bản nhạc Millennium Battle, trong tích tắc ANH TA xuất hiện.
Yami Yugi, linh hồn của trò chơi ngàn năm, Pharaoh Atem.
Nhìn tận mắt mới thấy 2 Yugi tương phản với nhau đến mức nào. Yugi nhút nhát, tự ti, có khoảng thời gian b·ị b·ắt nạt. Vóc dáng thì hay cúi đầu, thả lỏng vai, mắt nhìn xuống đất. Còn Pharaoh, anh ta tự tin, đầy quyết đoán. Đầu ngẩng cao, vươn vai nhìn thẳng về phía trước. Mặc dù bị mất kí ức nhưng phong thái của người trị vì vẫn còn nguyên vẹn.
" Wow" tôi thì thầm, ngay khi Pharaoh hỏi Mokuba muốn đặt cược bao nhiêu ngôi sao. Ngay lập tức tôi hiểu tại sao rất nhiều người từng là kẻ thù lại trở thành đồng minh của anh ấy. Và tôi cũng thấy Yugi một ngày nào đó sẽ trở thành. Đây không phải là trùng sinh, không phải với linh hồn của Pharaoh bị mắc kẹt trong bảo vật thế giới này quyết định rằng Pharaoh cần phải quay trở lại và tạo ra Yugi Moto để không chỉ hướng dẫn Atem mà còn là người tiễn Atem sau khi trận chiến cuối cùng kết thúc.
" Chuẩn, Yugi rất ngầu" Tristan nhận xét. " Cứ như là cậu ấy trở thành người khác mỗi khi đánh bài."
" Cậu ko biết đâu. " Tôi cười. Bây giờ Yugi lẫn Mokuba quyết định đặt cược mỗi bên 5 ngôi sao. Lại nữa rồi, dốc sạch vốn liếng cho một trận đáu. Ngay cả vì lý do trả thù, thì cũng thật ngớ ngẩn, đến Kaiba còn ko có cửa nghĩ gì vậy Mokuba.
Tôi im lặng quan sát trận đấu. Buồn chán, tẻ nhạt, khoảng cách trình độ quá lớn.
" Tôi cảm nhận cậu có mối liên kết với Kaiba" Pharaoh khẳng định. " Cậu là Mokuba em trai Kaiba"
" Sao ngươi biết... ko quan trọng"
" Wao" Joey ngạc nhiên.
Tea gật đầu. " Thằng bé đúng là em trai Kaiba"
" Ta là em trai anhh Kaiba người chơi bài ma thuật giỏi nhất thế giới"
" Phải phải." Tôi đứng dậy, bước đến. " Thế em nghĩ Kaiba hãnh diện với những gì em đang làm ko?"
" Ông chú nói gì vậy?" Mokuba cáu gắt" Ông chú là ai? Sao lại đi cùng với nhóm Yugi?"
" Ông chú! Anh mày chưa già đến thế( ít nhất là ở thế giới này)". tôi liếc nhìn Pharaoh và gật đầu đáp lại trước khi quay lại với Mokuba. "Anh đây là Edwin Chaos. Và anh trai nhóc chắc chắn thất vọng về nhóc"
" Im đi" Mokuba la hét. " Ngươi thì biết gì về anh trai ta! Anh ấy bỏ đi tại Yugi! Anh ây đánh mất bản thân sau khi thua Yugi"
" Sai rồi nhóc." Tôi quả quyết. " Mokuba, em dường như ko hiểu anh trai mình"
" Làm sao ngươi biết, ngươi có quen anh hai đâu."
" Nhưng anh đây cũng có em trai. Anh đây biết quan tâm em trai như thế nào. Nên tin anh đi khi anh dám khẳng định, Kaiba bỏ đi ko phải di Yugi"
" Anh hai nói-"
Tôi chặn lại, quyết định nhả chút kiến thức từ truyện để đưa ra quan điểm của bản thân. " Nghe đây, Yugi vô tội. Anh nghĩ lý do Kaiba bỏ đi là vì nhận ra sai lầm của chính bản thân cậu ta. Kaiba là người giản xảo chứ ko hề tàn nhẫn. Cậu ta kiểm soát tập đoàn Kaiba bằng cách thuyết phục Big 5 cậu ta chính là lựa chọn tốt nhất. Sau đó Kaiba loại bỏ hết những sâu mọt trong công ty, mang dến hạnh phúc cho mọi người." Tôi lắc đầu. " Giờ jaxy nghĩ tới ông nội của Yugi. Vì muốn có Blue eyes dragon mà cậu ta ko từ thủ đoạn, cho một ông già nhập viện, xé luôn lá bài đó trước mặt Yugi. Đấy là tàn nhẫn, là bố dượng của em và Kaiba"
Mokuba nhìn tôi mắt rơm rớm nước mắt.
" Anh trai nhóc nhận ra cậu ta đã đánh mất bản thân mình, trở thành đúng người mà cậu ta ghét nhất. Nên giờ cậu ta bỏ đi, tìm lại bản thân, trở lại thành Kaiba ở trại trẻ mồ côi. Nếu cậu ta nhìn thấy em trai mình đi ă·n c·ắp để thực hiện kế hoạch báo thủ nửa vời... cậu ta sẽ xấu hổ"
Cậu bé gục xuống đất, từ bỏ hết mọi thứ. Tôi bước tôi, dang tay ra, thằng nhóc ôm chầm vào người tôi, khẽ khóc.
" Em xin lỗi, em xin lỗi" Mokuba liên tục nhắc lại.
" Đc rồi, ko sao hết." Tôi trả lời, lấy tay vỗ nhẹ vào lưng an ủi. " Và anh trai em cũn sẽ tha thứ cho em. Bây giờ hãy biết sửa chữa lỗi lầm."
Thằng bé lụi lại, vội vàng lau nước mắt khi Atem cùng nhóm bạn tiến tới. " "Edwin nói đúng, Mokuba," Pharaoh khẳng định "Anh trai của cậu sẽ tha thứ cho cậu . Nhưng tôi muốn biết tại sao cậu lên ở trên hòn đảo này."
Tôi đặt tay lên vai Mokuba, để thằng bé cảm thấy an tâm. Thằng bé kể hết tất cả về Pegasus, tập đoàn Kaiba và cả Big5. Điều luật của Gazabora ghi rõ chỉ có thành viên gia đình Kaiba mới có quyền kiểm soát tập đoàn và kế hoạch ở đây là ép Mokuba kí giấy tờ để sáp nhập 2 tập đoàn của Pegasus và Kaiba làm một. Như vậy Pegasus trở thành lãnh đạo mới, cho phép Big5 trở thành phụ trách 5 bộ phận với quyền lực tuyệt đối để đưa tập đoàn lại về như xưa. Pegasus làm vậy để có dc công nghệ Hologram cứng cho phép hắn tái tạo cớ thể vợ hắn ta.
Tôi nắm chặt nắm đấm của mình. " Pegasus, ta sẵn sàng giúp Zorc móc con mắt của ngươi ra! Tên rắn độc"
"Trời đất, tớ không thể tin được Pegasus làm tất cả những việc đó!" Joey run sợ. "Thật kinh khủng!"
"Ai đó cần phải ngăn cản hắn."
" Tin tớ đi Tea, Pegasus ko thoát khỏi công lý đâu. " Pharaoh khẳng định chắc nịch. "Hắn đã làm tổn thương rất nhiều người, nhưng trước hết chúng ta còn có việc phải làm." Anh ta nhhinf Mokuba. " Trả lại bộ bài và số sao này cho chủ nhân hợp pháp của chúng."
" Anh nói đúng" Mokuba nói, gục đầu xuống.
" Vậy còn chờ gì nữa, Mokuba đưa sao cho anh" Tôi thúc giục.
"Tại sao?" cậu bé hỏi.
"Anh chạy nhanh hơn tất cả. Anh mong sẽ đến trước lúc con tàu rời đi"
" Bọn em ở ngay sau anh, Edwin " Tea hô lớn, còn tôi cầm nhanh bộ bài, 2 ngôi sao đặt vào trong balo. Chốc lát, tôi đã bỏ xa nhóm Yugi, tay nhìn đồng hồ, thực sự cảm thấy khó khăn.
" Khoan" Tôi phát hiện ra chiếc thuyền đang chèo ra biển, lũ tay sai của Pegasus đứng nhìn những người bị loại khỏi giải. Tôi tiếp cận Kemo. " Cái * beep* gì thế tóc nhọn. Ngươi bảo 30 phút "
" 29, 30 phút quan trọng sao! Những kẻ thua cuộc như vậy làm gì có cửa vào vòng chung kết."
" Thằng khốn. Ra lệnh cho con thuyền quay lại ngay lập tức để tao trả lại sao cho thằng bé."
" Không." Tóc nhọn nói. " Ta tên là Kemo. tôn trọng người lớn chút đi, ranh con"
" Nếu mày xứng đáng. Hiện giờ tất cả những gì tao thấy là một tên to xác, để mái tóc ngu si với bộ óc bé như của quý của hắn vậy."
Kemo tức giận, tính làm gì tôi thì Pharaoh, Joey, Tristan, Tea và Mokuba đều đã tới. "Chuyện gì vậy, Edwin?" Tristan hỏi.
" Tên ngu đần này nói dối chúng ta" Tôi cáu giận. " Hắn gạt chúng ta để ko kịp trả lại mấy ngôi sao này."
"Không công bằng!" Tea quả quyết.
"Ngài Pegasus sắp xếp lịch trình ở đây, thích ý kiến thì vào lâu đài."
" Đủ rồi, tớ sẽ cho hắn một trận" Joey nổi điên.
" Ngươi phải gọi thuyền trở lại." Mokuba yêu cầu thì bị tôi đứng chặn trước mặt " Anh Edwin?"
" Mokuba, em nhận ra tên này không? " Tôi lạnh lùng hỏi.
" Cccccó." Mokuba trả lời. " Em nhận ra hắn... hắn làm việc cho Big 5" Thằng nhóc lùi lại, cảm nhận thấy nguy hiểm. " Hắn là người đã bắt em"
" Hô hô hô, b·ắt c·óc lẫn xâm hại trẻ em". Tôi chọc tức. " Tin tức nóng sốt đây, mày thích mặc áo sọc đen trắng hay cam thế tóc nhọn?"
" Ngươi đừng hòng" Kemo de đọa. " Ngài Pegasus tuyên bố nếu ngươi gửi bất kì tin nhắn nào về tình hình ở đây thì ngươi lẫn Joey sẽ bị loại trực tiếp khỏi đây"
" Mấy người ko thể làm vậy" Tea nói.
" Đúng đúng, vô lý "
" Giải của ngài Pegasus, luật của ngài Pegasus" Kemo ra lệnh. " Ngài ấy cũng muốn các ngươi giao nộp những ngôi sao b·ị đ·ánh cắp."
" Ngươi đã công nhận những ngôi sao này b·ị đ·ánh cắp" Pharaoh phát biểu. " Ko có gì công bằng ở Duelist Kingdom. Tất cả quy tắc đều để phục vụ mục đích của Pegasus, và hắn sẵn sàng bẻ cả luật nếu chúng gây baatd lợi cho hắn."
" Khôn ra rồi đấy" Kemo giơ tay lên. " Đưa mấy ngôi sao ra đây"
Tôi bắt đầu đếm 1,2,3,4,5 may mà không ảnh hưởng tới Yugi. Tôi cho Kemo, hắn nhăn mặt khi 5 ngôi sao cắt vào lòng bàn tay hắn. Tôi đe dọa. " "Ko phải hôm nay, ko phải ngay mai nhưng tao hứa sớm thôi tao sẽ cho mày ăn trận đòn mà mày mãi mãi ko quên". Hắn ko nói gì tay vứt hết 5 ngôi sao xuống biển. Hắn tính đi qua tôi nhưng bị tôi chặn lại. " Tristan, Joey, nếu thằng đần này tiến thêm bước nữa, hãy bỏ chạy cùng Mokuba"
"Mokuba Kaiba là vị khách danh dự của ngài Pegasus và các ngươi đang cản trở bọn ta hộ tống cậu ấy về lâu đài"
" Ờ, đếu" Tôi phủ nhận." Xem nào, tao có một quy tắc ...vừa mới phát minh ra. Nó được gọi là quy tắc anh cả. Nếu một đứa trẻ gặp rắc rối mà anh trai của chúng không ở bên cạnh để bảo vệ thì đó là nhiệm vụ của bất kỳ người anh lớn nào ở gần đó thay thế." Tôi chỉ vô mặt Kemo" Cứ thử tiến vào thêm chút nữa, tao chấp nhận bỏ luôn giải này nhưng đổi lại cuộc đời mày xuống đáy xã hội luôn. Tao sẽ tiết lộ bằng sạch cho giới báo chí, để xem Big 5 hay Pegasus dám bảo vệ mày. Tao cam đoan mày sẽ ở trong nhà tù chật hẹp gồm các đại ca thích nhất lũ có lý lịch phạm tội với trẻ con như mày." Tôi ngừng lại, nhìn sang Joey. " Xin lỗi anh bạn"
"Nah, tớ ko sao hết." Joey bẻ khớp ngón tay. "Bất cứ ai dám làm điều này với cô em gái nhỏ của tớ thì tớ cũng hi vọng có người như cậu giúp em gái tớ ." Với Kemo, Joey tuyên bố, "Cứ thử đi, anh bạn. Tôi sẽ tìm cách khác giúp em gái mình, đừng hòng đụng vào Mokuba."
Tristan choàng tay qua Mokuba. "Tôi cũng thế, nhớ lần ăn đập nửa tiếng trước ko, chuẩn bị h2 đi.'
"Các người đừn hòng làm tổn thương thằng bé một lần nào nữa!" Tea tuyên bố.
Cuối cùng Pharaoh cũng phát biểu. " Rõ ràng chủ nhân các người ko muốn ta bị loại bởi việc này. Vì vậy ko có lời đe dọa nào mà hắn đưa ra để ngăn cản ta bảo vệ em trai của Kaiba. Thằng bé không đi đâu với các ngươi hết."
Kemo định mở miệng nói thì hắn ngừng lại, hình như là đang nghe lệnh của Pegasus. Sau một lúc, hắn cười nham hiểm, hướng ánh mắt đến Mokuba. " Luật anh trai? " Ta e là nó vô tác dụng.... bởi vì anh trai của Mokuba đang ở đây và sẵn sàng đưa cậu ta trở lại lâu đài ngài Pegasus."
" Chính xác"
Tất cả mọi người đều quay lại ngoại trừ tôi, nhìn chằm chằm vào người mới đến . Vừa nghe giọng nói thì tôi biết đó là ai. . Kemo nhìn tôi và tôi đáp trả bằng nụ cười tự mãn nhất. Tôi lườm hắn thêm lúc trước khi quay lại. Đây rồi gã hề hóa trang hay như pharaoh nói " Phần xấu xa của Kaiba" con mồi của tôi đã xuất hiện.
" Mokuba lại đây với anh nào... để anh đưa em đi gặp ngài Pegasus." Tên hàng giả dang rộng hai tay ra, như thể hắn mong đợi Mokuba chạy vào ôm.
"Đó là ... Kaiba?" Tea thì thầm.
Tristan lắc đầu " Tại sao cậu ta lại muốn đưa Mokuba đến chỗ Pegasus?"
“Bởi vì ta đã thấy lỗi trong cách làm của mình,” Kaiba dởm tuyên bố. " Ta thấy rằng ngài Pegasus người tốt nhất lãnh đạo tập đoàn"
" Ngươi ko phải anh hai" Mokuba khẳng định.
Tôi chế nhạo. " Tất nhiên là vậy." Tôi nhìn Kemo. " Thật luôn! Đây là kế hoạch thiên tài của mày? Chọn bừa một tên chưa tốt nghiệp khoa diễn xuất... còn ko biết nhái giọng mục tiêu.. nghĩ chúng ta là con lừa?"
"Tớ không biết, Ed," Joey bày tỏ, "Hắn ta trông giống Kaiba."
" Mọi người ngoại trừ JOEY là con lừa?" Tôi chỉnh sửa.
Pharaoh cau mày. "Hắn không phải Kaiba nhưng tôi cảm thấy gì đó ở tên này ... khá giống với Kaiba."
" Đúng, hắn và Kaiba đều mặc cái đồng phục xấu hoắc đấy, tên này còn ko biết kéo khóa cơ." Tôi bước lên phía trước. " Phải nói là ngạc nhiên khi ngươi ko lấy lý do nhảm lồng như là ae sinh đôi độc ác với Kaiba hay bóng ma Kaiba gì gì đó."
Tên hàng giả này, mặt lạnh tanh. " Tại sao phải vậy khi ta là Kaiba Seto, còn sống và khỏe mạnh, đến đây để đưa em trai đi"
" Ờ, nghe chán rồi." Tôi vặn cổ. " Ta thách đấu với ngươi, tên giẩ mạo. Nếu ta thắng ngươi cùng tóc nhọn đi vào khách sạn tình yêu, để chúng ta yên. Nếu thua.. mà thua thế quái dc, ta cùng tóc nhọn khách sạn tình yêu." Tôi quay lại hôn gió Kemo.
“Ta không có hứng đấu với ngươi,” Kaiba dởm đáp trả, hướng tới. "Chính ngươi Yugi, chúng ta phải giải quyết một lần và mãi mãi"
Pharoh bước lên. " Dc thôi, tôi chấp-"
" Dừng, dừng, dừng, dừng." Tôi đứng trước mặt Kaiba shoppe giơ ngón ty giữa. " Ta và ngươi sẽ đánh, nếu ta nhân từ cho người còn cựa quậy sau trận đấu thì ngươi và Yugi có thể tái đấu. Muốn Mokuba, bước qua Edwin này, ko phải Yugi. Trừ khi, quý công tử Kaiba ngươi đây... sợ vãi ra quần?"
Tôi lùi lại để tên này trả lời. " Tốt thôi, ta sẽ hủy diệt ngươi trước rồi đến Yugi. Sau đó ko còn ai ngăn cản ta đưa Mokuba đến lâu đài ngài Pegasus"
" Ta tự đến đễn lâu đài khi đủ 10 sao. Ta cược 3 ngôi sao đang có và sự an toàn của Mokuba... giờ thì chọn địa điểm đi. " Tôi ra hiệu cho Kaiba đểu dẫn đường.
" Anh chắc ko vậy? " Pharaoh lo lắng. " Tôi nghĩ khả năng cao hắn có bộ bài của Kaiba"
" Vậy thì dễ rồi, tôi mong còn ko kịp nữa. Tôi sẽ hạ gục cái tên g·iả m·ạo, ae sinh đôi tàn ác, Kaiba bị tẩy não vân vân. Nếu ko đến lượt cậu ra tay"
"Nhưng anh và Mokuba sẽ b·ị b·ắt," Pharaoh nói.
" Chỉ có tôi thôi." Tôi quay lại nhìn Joey và Tristan. " Thông báo cho họ... họ cùng Mokuba chạy."
" Gì?" Pharaoh phản ứng. " Anh"
" Dối trá." Tôi công nhận. " Tôi từ bỏ 3 ngôi sao nhưng ko đáng bạc để đổi lấy sự tự do của bất kì ai. Tôi thua thì mấy người chạy một hướng, tôi đi một mình. Chúng ta cố tìm một con thuyền cho đến khi tôi gửi dc tin nhắn cho chú tôi."
"Nếu anh đã lên kế hoạch bẩn thỉu như vậy thì nên để tôi đấu với hắn."
Tôi lườm cậu ta. "Trưởng thành đi Yugi. Đây không phải là một trò chơi nữa. Pegasus đã lấy đi linh hồn của ông nội cậu, hắn b·ắt c·óc t·rẻ e·m ... hắn ngồi trên luật thì chúng ta cũng không cần tuân theo."
Pharaoh phản bác, "Nếu chúng ta không chơi với danh dự, nhân phẩm thì chúng ta khác gì hắn."
" Bắt cóc trẻ em đấy bạn trẻ." Tôi nhận ra Pharaoh nhìn tôi với ánh mắt thất vọng, nhưng tôi mặc kệ để tập trung cho trận đấu . " Chiến đấu bằng danh dự là tốt, nhưng còn phụ thuộc đó là ai. Với Pegasus... đối với một người cai trị thì Pharaoh quá ngây thơ."
Cuối cùng tới sân thi đấu, Atem hoàn toàn bỏ qua thông điệp của tôi, ko hề nhắc Tristan vạ Joey bỏ trốn cùng Mokuba. Kaiba đểu đang làm vài động tác thể hiện " ta giỏi hơn ngươi và ngươi biết điều đó" trong khi Kemo chắc chắn đang nghĩ cách bắt Mokuba.
" Ngươi chắc chắn thách đấu với Kaiba" Kemo noi. " Người làm gì có cửa so với ngài ấy"
"... Ngươi thực sự nghĩ đây lài Kaiba Seto thật? Ngưng ngay câu nói đùa nhảm nhí của ngươi lại." " Kemo mở miệng nhưng tôi ngáp dài. "Xin lỗi, ngu ngốc khiến ta buồn ngủ, tóc nhọn." Tôi lấy bộ bài ra, xáo lên trước khi đặt nó lên bàn. " Dc rồi Pennywise, đã đến lúc ăn hành"
"Mokuba, đừng lo lắng," Kaiba giả nói với tất cả sự ngọt ngào của một con rắn chuông. "Chẳng bao lâu nữa, anh sẽ đánh bại tên khốn này để anh và em cùng nhau trở về lâu đài của ngài Pegasus."
" Đừng có giả vờ là anh hai nữa"
“Làm ơn, dừng lại,” tôi nói khi rút bài. "Ngươi đủ rùng rợn rồi, ko cần bổ sung đâu"
"Tại sao ngươi không tin ta là Kaiba? Ta sở hữu bộ bài của hắn."
" Ta mặc áo sơ mi flannel ko khiến ta trở thành Chuck Norris"
" Ai cơ?" Joey hỏi, Tristan chịu
" Mình ghét thế giới này!" Tôi thở dài.